Nhà ngoại của hoàng tử, bước tiếp theo rất có thể là nhà ngoại của hoàng đế tương lai, cám dỗ quá lớn, cho dù Ninh quốc công phủ luôn khiêm nhường cũng không cách nào kháng cự lại.
Ở vị trí này, Quốc công phủ rất khó tiến lên, nhưng không tiến sẽ là lùi.
Chờ tới khi lão Quốc công chết, thế tử kế thừa chức vị Quốc công phủ sẽ thành Hầu phủ, cho dù địa vị hay quyền thế cũng kém một khoảng.
Hơn nữa, con nối dòng là việc hệ trọng nhất của một nhà.
Ở thời đại này, sinh con là trách nhiệm chính của nữ nhân, một nữ nhân không thể sinh con thì xuất thân nàng có cao cũng vô ích.
Không đếm xỉa đến kích động của Thế tử phu nhân, cũng không hỏi han Thế tử phu nhân có gượng gạo không, Phượng Khương Trần lãnh đạm rút tay về, nàng không thích người khác nắm tay nàng, cho dù là nữ nhân cũng không được.
“Đúng vậy, thuốc của Khương Trần có thể hỗ trợ cho nữ tử mang thai.
Bởi vì chuyện của Tạ nhị phu nhân và đại cô nương nhà họ Ôn, Khương Trần cảm thấy nếu bây giờ đương gia chủ mẫu không mang thai thì quá cực khổ, bèn tìm cách điều chế, phối ra một loại thuốc hỗ trợ mang thai.” Trên thực tế, chính là thuốc bổ trứng, có thể tăng cơ hội mang thai của một người.
Đương nhiên, quân đội dùng trí tuệ và năng lực để chữa bệnh lại không bao gồm loại đồ vật này, nàng đổi bằng y đức.
Khoảng thời gian trước, hoàng thượng chèn ép giới quyền quý và thế gia, sau đó lập tức vỗ về, chọn vài nữ tử tiến cung từ trong giới quyền quý và thế gia.
Chẳng qua là phân vị rất thấp, phần lớn chỉ bình thường, bằng lòng ở tầng thấp nhất.
Nếu họ không có thai, đoán chừng cả đời này không thể bò lên trên.
Những nữ tử trẻ trung xinh đẹp này chỉ cần có cơ hội, các nàng rất nhanh có thể mang thai, một đám con nít, cho dù là nam hay nữ cũng phải ban thưởng phân vị Tấn.
Đến lúc đó, hậu cung thực sự là nơi phi tần có thể khoe sắc tranh đoạt hoàng tử.
Phượng Khương Trần có thể tưởng tượng, thuốc này vừa ra, hậu cung Hoàng thượng, thậm chí toàn bộ giới quý tộc thượng lưu trong xã hôi, sẽ biến thành dáng vẻ gì.
Cho nên những nữ nhân này, sao lại không muốn lấy lòng nàng chứ?
Dù sao cũng đừng xem thường năng lực nữ nhân, càng không được xem thường năng lực của một đám nữ nhân mang thai.
Những nữ nhân trong hậu cung sẽ vì con của mình, vì tương lai của con, nhất định sẽ đấu đến ngươi chết ta sống.
Đến lúc đó, hoàng thượng vỗ về đám nữ nhân trong hậu cung cũng đủ rồi, nàng xem hoàng thượng còn rảnh rỗi đi quản chuyện khác không.
Cho dù hoàng thượng mặc kệ chuyện hậu cung, nhưng hắn có thể mặc kệ chuyện này trước triều đình sao?
Nhà ông bà ngoại Tinh Tử nhất định sẽ giống như Tạ phủ, vì tranh đoạt ngôi vua, khẳng định sẽ tận lực chèn ép thái tử, chờ hoàng tử Lăng Vương trưởng thành.
Chỉ cần năm đại hoàng tử thất sủng, chết hay bị phế bỏ thì năm tiểu hoàng tử sẽ có cơ hội.
Lúc này Đông Lăng không loạn cũng phải loạn, hoàng thượng chuẩn bị đau đầu đi!
Phượng Khương Trần rất gian ác khi để lại những lời này, nàng không quan tâm tới thế tử phu nhân mời ở lại mà phóng khoáng rời đi.
Có một ít đồ vật, quá dễ dàng đạt được sẽ không quý trọng, vả lại hôm nay nàng nói là tới đưa thiệp, nếu đã ra cửa thì đương nhiên không thể chỉ tới mỗi Ninh quốc công phủ.
Phượng Khương Trần lựa chọn nhà thứ hai chính là phủ Tấn Dương Hầu, đưa thiệp tới, bằng lòng tiết lộ và giao ra thuốc hỗ trợ mang thai.
Nàng biết Tấn Dương Hầu phu nhân cũng muốn một đứa trẻ, rốt cuộc làm đương gia chủ mẫu mà chỉ có một đứa con cũng không bảo đảm, trong khi những thê thiếp ở phủ Tấn Dương Hầu lại sinh rất nhiều con.
Chuyện của nữ nhân đã giải quyết, còn lại là nam nhân.
Các nữ nhân muốn mang thai mà chỉ dựa vào bản thân là không đủ, còn phải có nam nhân giúp đỡ, mà thế gian này không có mấy nam nhân không mê muội với việc làm sập giường.