Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ


“Thật sao.

” Cung chủ phu nhân mất tự nhiên cười cười, mí mắt hơi rũ xuống che giấu sự hận thù trong ánh mắt, mặt của Huyên Phi không có chuyện gì cũng không thể tách rời hận thù trong lòng bà ta.

Dĩ Mạt, Lục Dĩ Mạt, ngươi chết rồi cũng không làm ta sống dễ chịu.

Lục Dĩ Mạt, cuộc đời bà ra hận nhất là ba chữ này, nhưng không thể không bám lấy cuộc sống trong thân phận này, chỉ có như vậy, bà ta mới có thể có được hạnh phúc mình mong muốn, có được tình yêu của người đàn ông này.

Dĩ Mạt, sau khi bà ta gả cho người đàn ông này đã không còn người nào gọi cái tên này nữa, bởi vì bà ta nói sau khi lập gia đình chính là người của nhà chồng, bà ta không còn là Lục Dĩ Mạt mà là phu nhân của cung chủ Huyền Tiêu cung.

Một câu nói đã dụ được người đàn ông này chỉ gọi bà ta là phu nhân, nếu như không gọi bà ta là Dĩ Mạt, hai mươi năm trôi qua, bọn họ đã sớm quên ba chữ này, nhưng hôm nay lại bị phu quân nói ra, nhắc nhở bà ta, hạnh phúc bây giờ của bà ta là do trộm được.

Cung chủ Huyền Tiêu cung vui vẻ khác thường, cung chủ phu nhân lại vì một câu “Dĩ Mạt” của người mà khác thương, lại nhìn gương mặt của hai huynh muội Huyên Phi, một nhà bốn miệng đều không nhìn thấy ánh sáng trong mắt cốc chủ Huyền Y cốc.

Đắc tội người nào đừng đắc tội đại phu, ông ta chỉ là có chút hiềm khích nên muốn trừng trị Huyên Phi một chút, không ngờ lại có thể đào ra một cái cọc chứa bí mật lớn như vật.

Cốc chủ Huyền Y cốc biểu hiện rất vui vẻ, suy nghĩ dùng tin tức này để đổi một bộ dao giải phẫu với Phượng Khương Trần.

Dĩ Mặt, nếu như ông ta mắt không mờ, tai không điếc hay mất trí nhớ mà nói, ông ta nhớ rõ mình có một đồ đệ có quan hệ không tệ với phụ thân của Phượng Khương Trần, đã từng nhắc đến cái tên này, phụ nhân của Phượng Khương Trần hình như tên là Phượng Chiến, mẫu thân tên là Lục Dĩ Mạt.

Khụ khụ, ông ta nhớ kỹ là bởi vì cái tên này của mẫu thân Phượng Khương Trần quá dễ nhớ, hỗ trợ trong lúc hoạn nạn.

Cốc chủ Huyền Y cốc nhìn thấy một nhà bốn miệng của Huyên Phi rất vui vẻ, rất có ý không quấy rầy đối phương, mang theo hòm thuốc rời khỏi cửa, đang suy nghĩ làm sao mới có thể tối đa hóa lợi ích của tin tức này đã bị đại công tử là Huyên Minh Kỳ cản lại: “Cốc chủ, Minh Kỳ có việc muốn hỏi cốc chủ, mong…”
Hoàn toàn không để cho cốc chủ Huyền Y cốc có cơ hội từ chối, cốc chủ Huyền Y cốc cũng không tức giận, cười híp mắt nhìn Huyên Minh Kỳ: “Minh cung chủ, ngươi còn muốn nói chuyện gì với ta, mặt của muội muội ngươi đã khỏi rồi, vết thương trên người cũng không có gì đáng ngại, Thiếu cốc chủ không cần lo lắng.


“Nàng ta không phải muội muội ta, ta cũng không hỏi chuyện của nàng.

” Huyên Minh Kỳ không hề che giấu sự chán ghét của mình với Huyên Phi, từ khi Huyên Phi gặp chuyện không may đến giờ, hắn chưa từng hỏi thăm, lúc này sao có thể hỏi thăm vết thương của nàng ta.

Cốc chủ Huyền Y cốc biết chuyện này, chỉ là cố ý nhắc tới để thử Huyên Minh Kỳ mà thôi.

“Khụ khụ, Thiếu cốc chủ, lão phu chỉ là một đại phu, nếu như không phải là vì việc này, giữa chúng ta hẳn không có gì để nói.

” Gia đình tranh cãi, nội bộ tranh quyền và vân vân những chuyện đáng sợ khác, ông ta thật sự không muốn dính vào.

Vị Thiếu cung chủ này chính là con trai của vợ của cung chủ Huyền Tiêu cung sinh ra, Huyên Phi và nhị ca của nàng ta là do vợ kế sinh ra…
Mặc kệ cốc chủ Huyền Y cốc không tình nguyện cỡ nào, gặp được tảng đá ngoan cố như Huyên Minh Kỳ này chỉ có thể nhận thua, đương nhiên là ông ta nhận thua trong vui vẻ.

Lúc Huyên Minh Kỳ lấy ra một quyển sách về bài thuốc đã thất truyền, cốc chủ Huyền Y ngay cả một chút do dự cũng không còn, rất dứt khoát mang bán cho Phượng Khương Trần, bán với giá cực tốt.

Khụ khụ… Lợi ích tới tay mới là của mình, quay đầu lại ông ta vẫn có thể giao dịch với Phượng Khương Trần mà, về phần sau khi Huyên Minh Kỳ có được tin tức này sẽ làm thế nào thì không liên quan đến ông ta.

Cốc chủ Huyền Y cốc cười như cáo già, trở lại phòng đã thu dọn xong đồ đạc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui