Khương Trần đứng ở trên cao nhìn xuống, không có ý định xuống bậc thềm, không khách khí ngắt lời nàng ta: “Lâm Thái tử, Cẩm Phàm Hoàng tử, xin thứ cho Khương Trần thất lễ, Khương Trần không có thói quen hành lễ nữ tử thanh lâu.
”
Một câu nói liền giải thích mình vô lễ, ai bảo Tây Lăng Thiên Lâm cùng Nam Lăng Cẩm Phàm thất lễ trước.
“Phượng Khương Trần, bổn cung và nữ tử này không phải đi cùng nhau, chỉ là nhìn nữ tử này đáng thương, thương hại nàng ta mà thôi.
”
Tây Lăng Thiên Lâm vội vàng phủi sạch quan hệ của bọn họ với Dung Thanh Thu.
Đồng thời dùng ánh mắt hỏi Nam Lăng Cẩm Phàm, nữ nhân này xảy ra chuyện gì, mang đại lễ lên còn phải chuẩn bị thức ăn khai vị?
Nam Lăng Cẩm Phàm nhún vai một cái, bảy tỏ không biết.
Ai mà biết đây là người không vừa mắt Phượng Khương Trần mà chuẩn bị, lễ của bọn họ còn chưa tới nữa, hắn ta nào biết vị cô nương này là xảy ra chuyện gì…
Chẳng qua là tham gia náo nhiệt, vậy mà náo nhiệt còn chưa thấy, ngược lại chọc cả người sống.
Đồng cảm?
Trò đùa xuyên quốc gia gì vậy, Thái tử Tây Lăng cũng sẽ có mấy kiểu như lòng trắc ẩn sao? Hắn đang coi Phượng Khương Trần nàng là kẻ ngốc sao?
Phượng Khương Trần khịt mũi khinh thường một tiếng, đương nhiên nàng sẽ không nói ra những lời này, nàng sẽ đổi sang một cách nói khác.
“Lòng trắc ẩn của Lâm thái tử thực sự rất đặc biệt, ngài không đồng cảm với những bách tính nghèo khổ ăn không đủ no, mặc không đủ ấm mà lại dồn hết sự đồng cảm của mình vào trên người một kỹ nữ thanh lâu, Lâm thái tử đúng là đa tình.
’’
Ha ha… Tây Lăng Thiên Lâm đen mặt ngay tại chỗ, suýt nữa đã tức giận đến hộc máu.
Câu nói này của Phượng Khương Trần quả nhiên xé lòng.
“Ha ha…’’ Thế tử phu nhân và Lục phu nhân thực sự không nhịn được cười đến nghẹt thở, lập tức xoay người lại thì thầm mấy câu với nha hoàn bên cạnh, nha hoàn kia thoải mái bước ra, đứng phía sau Phượng Khương Trần hành lễ với Nam Lăng Cẩm Phàm và Tây Lăng Thiên Lâm: “Lâm thái tử, Cẩm Phàm hoàng tử, phu nhân nô tỳ nói, có nữ tử thanh lâu ở đây, nữ quyến không tiện xuất hiện, mong Lâm thái tử và Cẩm Phàm hoàng tử thứ tội.
’’
“Ừ.
’’ Tây Lăng Thiên Lâm đen mặt đáp lại, cũng này cho dù hắn mở miệng giải thích cũng vô dụng, ngược lại càng bôi càng đen.
Thế tử phu nhân và Lục phu nhân cũng không ở lại đây lâu, hai người tiếp tục đi về phía trước.
“Hoàng tử Nam Lăng và Thái tử Tây Lăng này đúng thật là… Chắc mấy trò hề trước cổng Phượng phủ là do bọn họ làm cũng nên, thủ đoạn này thật hạ lưu, biết rõ trong Phượng phủ chỉ có một mình Khương Trần là nữ quyến mà còn dẫn một đám nữ tử thanh lâu đến để gây rắc rồi.
Cũng may Khương Trần là người can đám quyết đoán, dứt khoát cho người bắt lại, nếu không buổi yến tiệc của Phượng phủ hôm nay chắc chắn sẽ bị phá nát, thể diện trong ngoài của Phượng Khương Trần đều mất sạch, phải biết rằng, đây chính là buổi yến tiệc đầu tiên Phượng Khương Trần tổ chức, nếu xảy ra tình trạng lộn xộn như vậy thì thử hỏi sau này nàng ấy phải đứng ở trong kinh thành này như thế nào đây?’’
Vừa mới bước vào cửa, Lục phu nhân đã cố ý nói tốt cho Phượng Khương Trần ngay trước mặt thế tử phu nhân.
“Thật sự hoang đường, sau khi trở về ta nhất định phải nói lại chuyện này cho công công nghe, để công công ta ra mặt nói lý với hai người bọn họ một phen, đang ở Đông Lăng chúng ta mà sao có thể không coi ai ra gì như thế?’’ Thế tử phu nhân quả nhiên tức giận, lập tức trả lời.