“Thiếp? Lời này Tô tiểu thư đợi vào được Cửu vương phủ rồi hãy nói, cho dù ngươi nhập Cửu vương phủ cũng không liên quan đến ta, Tô tiểu thư ngươi có thể yên tâm, Phượng Khương Trần ta cả đời này cũng không làm thiếp.
” Phượng Khương Trần thực sự tức giận, cũng không biết Chu Hằng có tìm được cứu binh không, nói chuyện với hai nữ nhân này khiến nàng buồn nôn.
Một ngoại nhân, tại Đông Lăng, tại Phượng phủ đứng đây khoa tay múa chân với chủ nhân là nàng, vênh mặt hắt hàm sai khiến, thật con mẹ nó buồn nôn.
“Không làm thiếp? Chẳng lẽ ngươi còn muốn làm chính thê? Chỉ bằng ngươi? Đây là chuyện buồn cười nhất ta từng được nghe ở Đông Lăng đấy.
” Tô Quán che miệng cười, quay lại nhìn Dao Hoa công chúa giống như đây là chuyện rất hài hước.
“Không làm thiếp? Chỉ sợ ngươi sẽ thất vọng.
” Dao Hoa công chúa nghe được thì thâm ý nhìn Phượng Khương Trần.
Phượng Khương Trần hoặc là chết, hoặc là nhập phủ thái tử Tây Lăng.
Thái tử ca ca đã quyết định tuyển phi bốn nước, Đông Lăng chính là Phượng Khương Trần, thân phận Phượng Khương Trần làm trắc phi cũng không đủ tư cách, chỉ làm một nữ nhân ấm giường mà thôi.
ngay cả quyền từ chối nàng cũng không có.
Ánh mắt lạnh lẽo của Phượng Khương Trần hướng thẳng về phía Tây Lăng Dao Hoa, khiến Tây Lăng Dao Hoa giật mình, không tự chủ được mà lùi lại một bước, đến lúc nàng ta kịp phản ứng lại thì thẹn quá hóa giận.
Đáng chết, nàng ta đường đường là công chúa tôn quý nhất Tây Lăng, vậy mà lại bị một nha đầu mồ côi dọa cho lùi lại, chuyện này nếu truyền ra thì mặt mũi Tây Lăng Dao Hoa sẽ mắt hết sạch.
Tây Lăng Hoa Dao vì để bảo vệ tôn nghiêm công chúa mà nhanh chân đi đến trước mặt Phượng Khương Trần, ra lệnh ngay trước mặt nàng: “Người đâu, bao vây Phượng phủ lại, hộ tống Phượng tiểu thư vào nhà gỗ.
”
“Vâng.
” Thị vệ Tây Lăng hô to, đem ưu điểm hành quân thần tốc của bọn họ thể hiện ra, nháy mắt liền bao vây đại sảnh Phượng phủ, tám thị vệ đứng sau lưng Phượng Khương Trần: “Phượng tiểu thư, mời…”
“Sư phụ.
” Tôn Tư Hành thấy tình huống đột nhiên phát triển theo chiều hướng này, không biết phải làm Sao.
“Công chúa, ngươi đừng cười quá sớm, người cười cuối cùng mới là người chiến thắng.
” Phượng Khương Trần trong lòng thầm mắng Chu Hằng, sao còn chưa về nữa, nhìn thái độ của hai nữ nhân này, hôm nay nàng không động dao cũng phải động.
Hơn nữa hai nữ nhân này lại không phân rõ phải trái, các nàng không coi trọng mạng sống con người, đến lúc đó nếu Tôn phu nhân xảy ra chuyện thì tình nghĩa sư đồ của nàng và Tôn Tư Hành cũng mắt, nàng cũng hoàn toàn đắc tội Tôn gia, cuối cùng là toàn bộ Đông Lăng.
Nữ nhân ác độc!
“Bản cung nhất định là người cười cuối cùng, tất cả đều chết rồi sao? Không thấy Phượng đại phu mệt mỏi sao, đỡ nàng lên cho ta.
”
Tây Lăng Dao Hoa vừa ra lệnh, thị vệ liền động thủ: “Vâng.
”.