Dao Hoa tới Đông Lăng chính là hi vọng có thể tận mắt chứng kiến y thuật của Khương Trần, nghe nói Khương Trần hôm nay muốn mở ngực cho Tôn phu nhân nên liền cùng Tôn Quán tiểu thư vội vã đến đây, hi vọng có thể được chứng kiến y thuật cao siêu của Khương Trần, Dao Hoa và Tô Quán tiểu thư đều không phải đại phu, dù xem không hiểu nhưng cũng sẽ không tiết lộ y thuật của Khương Trần ra ngoài.
”
Mềm không được liền cứng, Tây Lăng Dao Hoa không muốn dễ dàng từ bỏ.
Đáng tiếc người nàng ta gặp hôm nay là Đông Lăng Vũ Cửu, một người mềm cứng đều không vào.
Cửu hoàng thúc gật đầu, thuận thế đồng ý: “Dao Hoa công chúa và Tô Quán tiểu thư đã ngưỡng mộ Phượng đại phu như vậy thì nên nghe theo Phượng đại phu mới phải.
Bản vương nghĩ hai vị ngưỡng mộ Phượng đại phu như vậy thì nàng ấy sẽ không từ chối.
”
Một câu liền đem quyền chủ động giao cho Phượng Khương Trần.
Có Trác Đông Minh ở nơi này chèn ép, Phượng Khương Trần liền không còn sợ hãi, dù sao mặc kệ là Dao Hoa hay Tô Quán cũng sẽ không dễ dàng buông than nàng, nàng không cần phải đi lấy lòng hai người họ, Cửu hoàng thúc ở nơi này trấn thủ, nếu nàng không lợi dụng được cơ hội này thì nàng không phải Phượng Khương Trần.
Muốn học hỏi y thuật của nàng sao? Được, một người một ghế ngồi bên ngoài nhà gỗ đi, để cho các ngươi nhìn đủ.
Lúc Phượng Khương Trần xây nhà gỗ đã đặc biệt suy nghĩ đến vấn đề an toàn, bốn phía không có công trình xây dựng, cây cối cũng bị chặt sạch, trong bán kính hai mươi mét không có bóng râm, hai mùa hạ đông đi qua nơi này không phải nóng chết thì cũng lạnh chết.
Rất không may, bây giờ là mùa hạ.
Phượng Khương Trần chuẩn bị năm ghé gỗ đặt bên phải nhà gỗ.
“Cửu hoàng thúc, vị trí này đối diện cửa sổ nhà gỗ, đến lúc đó ta sẽ kéo rèm lên, ngồi ở đây có thể thầy rõ bên trong nhà gỗ, đúng lúc có thể thỏa mãn lòng hiếu kỳ của Dao Hoa công chúa và Tô Quán tiểu thư.
”
Muốn nhìn phương pháp mở ngực ta liền cho các nàng xem đủ, không phơi chết bọn họ ta sẽ không mang họ Phượng.
Vị trí ghế được đặt cách cửa số năm mét, ngồi ở ngoài có thể nhìn rõ những gì diễn ra bên trong, nhưng lúc phẫu thuật bọn họ sẽ phát hiện bọn họ chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của nàng và Chu Hằng.
Đông Lăng Vũ Cửu biết Phượng Khương Trần thù rất lâu, nhưng sau khi nhìn năm chiếc ghế dưới mặt trời, Đông Lăng Vũ Cửu mới biết nữ nhân này so với tưởng tượng của hắn còn thù dai hơn.
Đây là muốn phơi chết hắn sao!
Sâu trong đôi mắt là sự ôn nhu không ai biết, Đông Lăng Vũ Cửu không biến sắc ngồi xuống dưới, Dao Hoa cùng Tô Quán mặc dù bắt mãn nhưng thấy Cửu hoàng thúc cũng đã ngồi xuống, các nàng cũng chỉ có thể làm theo.
Dao Hoa hối hận muốn chết, nói ngưỡng mộ Phượng Khương Trần chỉ là một cách đối phó, làm hại bản thân đâm lao phải theo lao.
Hoàng thượng nói đồng ý cho các nàng đến xem, đây cũng coi là xem, có Đông Lăng Vũ Cửu ở đây hai người họ cũng không dám quá phận, Tô Quán muốn giả hình tượng ôn nhu săn sóc trước mặt Đông Lăng Vũ Cửu, muốn cứu vãn ấn tượng ban đầu, Dao Hoa căn bản không dám chọc vào Đông Lăng Vũ Cửu.
Ở hai ghế khác là Tôn thái y và Trác Đông Minh ngồi, mặc Tôn Chính Đạo so với Dao Hoa và Tô Quán còn khó coi hơn, ông ta hận chết hai nữ nhân này.
Thực ra Phượng Khương Trần đồng ý để ông ta đi vào quan sát cuộc phẫu thuật ở khoảng cách gần, nhưng lại bị Dao Hoa và Tô Quán làm hỏng, phải biết rằng ông ta vì ngày hôm nay đã hưng phần đến độ mắt ngủ, gần rạng sáng mới mơ màng ngủ thiếp đi.
Kết quả sáng nay dậy muộn, cho nên ba người Tôn gia họ đến Phượng phủ cũng muộn hơn một chút.
“Cửu hoàng thúc, Dao Hoa công chúa, thế tử gia, Tô Quán tiểu thư, mọi người cứ tự nhiên, Khương Trần cáo lui.
” Phượng Khương Trần cười nhẹ đi về phía nhà gỗ.
Vì sự an toàn của người Phượng phủ, nàng đã cho tất cả người làm Phượng phủ nghỉ, toàn bộ Phượng phủ không có ai, mấy vương gia công chúa ở chỗ này muốn tìm người Phượng phủ gây phiền phức sao, kiếp sau đi.