Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ


Sau đó, Phượng Khương Trần chắp tay, trong lòng thầm nghĩ vị Hoàng thượng này xem nàng là một đại phu hay là quân cờ để sử dụng đây?
Biết rõ Tây Lăng Dao Hân và Tô Quán không có ý tốt, hôm nay không chỉ là đua ngựa tỷ thí mà còn là tỉ thí về y thuật, nàng phải tính toán một chút xem có cách nào tối đa hóa lợi ích hay không.

Cho dù Phượng Khương Trần nàng chỉ là một quân cờ, nhưng không phải ai cũng có thể tùy ý sắp xếp!
“Phượng Khương Trần chính là nàng sao? Hoàn toàn không giống trong lời đồn gì hết vậy?” Thính phòng vang lên, có không ít phu nhân quyền quý đến xem náo nhiệt, dù sao cũng là cuộc tỷ thí giữa ba nữ tử như An Yên Công chúa, bọn họ đến xem cũng là chuyện bình thường.

Trước kia, Phượng Khương Trần không thường tham dự những buổi yến tiệc như thế này, ở đây cũng không có nhiều người biết đến nàng, đa số đều thông qua tin đồn cho rằng Phượng Khương Trần nàng là một nữ tử nghèo khổ, không có gia giáo, không đáng mặt nữ tử, thi thoảng có người gặp qua nàng trong các buổi yến tiệc, đã xác thực tin đồn này.


Sau đó, bởi vì Phượng Khương Trần thất trinh trước khi xuất giá nên lui về sống tạm bợ hậu thế, sau này lại vì có y thuật tốt, chữa khỏi cho Vương Cẩm Lăng mà trở nên nổi tiếng.

Mọi người đều cho rằng Phượng Khương Trần là một người khéo léo, giống một nữ tử phong trần, nhưng hôm nay lại phát hiện…
Phượng Khương Trần mặc y phục màu đỏ, ở eo có một đai lưng rộng màu đen, nàng đứng dịu dàng, đoan trang, phóng khoáng, dù đứng trước mặt Hoàng thượng cũng không hề khiếp sợ, giữa đầu lông mày thể hiện rõ khí chất kiêu ngạo và phong trần, hoàn toàn không có chút nào khiếm nhã và phong lưu.


Một quý phu nhân khí thế bức người, ánh mắt nhìn Phượng Khương Trần rất nhu hòa: “Không biết y thuật có tốt không nhưng đôi mắt đó hẳn là lợi hại, chuyện phủ Trần Quốc Công, không phải nàng cũng có thể nhìn thấu đó sao? Còn có phủ Tần Dương Hầu, nếu không phải nhờ nàng thì Tắn Dương Hầu phu nhân làm sao có được nhiều lợi ích như vậy?”
Những người khác nghe xong liền cười, trêu chọc nói: “Phó phu nhân, không lẽ ngươi đang chuẩn bị nhận Phượng Khương Trần làm tức phụ sao?”
“Có từng suy nghĩ tới, giới tân quý tộc không có những quy định quá khắt khe, khó tránh khỏi việc sẽ bị người ta lợi dụng sơ hở, nhưng Phó gia ta đời đời thi thư lễ nghĩa, sao có thể lấy…một nữ tử không có quy củ như vậy.

” Đa số ở Đông Lăng là các gia đình hào môn, mặc dù xuất thân tốt nhưng không được Hoàng thượng quan tâm, phần lớn những gia đình hào môn này sẽ kết thông gia với các quan lại quyền quý.

Tuy nói việc kết thân trước có thể nghe ngóng được chút ít chuyện, nhưng không phải bí mật nào cũng có thể hỏi ra.

Hai chuyện Trần Quốc Công phủ và Tắn Dương Hầu phủ khiến mọi người cảm tháy lo lắng, sợ rước phải một nữ tử đã tư thông với đàn ông trước khi xuất giá thì rất mất thể diện.


“Phó phu nhân hữu lễ rồi, quay đầu liền sẽ đưa thiếp đến cửa lớn Phượng phủ… mời cô nương ấy đến ngắm hoa.

” Vị phu nhân bên cạnh gật đầu lia lịa.

Trần Quốc Công phu nhân cũng mượn cơ hội này cải chính tên tuổi của mình, đương nhiên không là vị phu nhân này nói mà là có người nói thay bà: “Ta nghe nói thời gian trước Trần Quốc Công lão phu nhân thân thể suy nhược, được Phượng Khương Trần cho một liều thuốc liền khỏi bệnh.

Có một số người của Trần Quốc Công phủ cũng trạc tuổi với Phượng đại phu, cùng nàng có chút giao tình, Phượng đại phu còn khen họ tài trí xuất chúng, học rộng biết nhiều, cư xử đúng lễ nghi.

Ta thấy Phượng đại phu cũng không tệ, La phu nhân, không phải cô con dâu kia của ngươi đã hai năm không có cái tin tức ấy ư, không bằng mời Phượng đại phu đến xem xem, dù sao thì mời một nữ đại phu cũng tiện.



“Trịnh phu nhân, nữ nhi của ngươi xuất giá được nửa năm rồi, cũng không hề có tin tức gì, hay là mời Phượng đại phu đến xem đi.

Theo như lời của Tô Quán tú và Dao Hân Công chúa thì y thuật của Phượng đại phu rất tốt.

”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận