Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ


Đông Lăng Tử Lãng nhắc đến Tây Lăng Dao Hân, giữa hai đầu lông mày đều là nhu tình khiến Hoàng hậu tức giận đến toàn thân run rẩy, nếu không phải vì thái y còn ở đây thì bà đã quở trách Đông Lăng Tử Lãng một trận, nhưng cuối cùng cũng đành thôi, chỉ biến thành một câu nói: “Lạc nhi, Bổn cung không đồng ý, ngươi đi nói cho Phụ hoàng ngươi biết An Yên hôn mê bất tỉnh, đang gặp nguy hiểm đến tính mạng, không còn cách nào tham gia tỷ thí tiếp.


“Mẫu hậu?” Đông Lăng Tử Lãng lắc đầu không đồng ý, điều này không phải sẽ khiến Phụ hoàng càng bất mãn với Dao Hân sao.

“Như thế nào? Đến lời của mẫu hậu mà ngươi cũng không nghe sao?” Hoàng hậu tức giận, tay thái y run run, xém chút đã đâm nhầm huyệt đạo.

Đông Lăng Tử Lãng thở dài: “Nhi thần không dám.



“Trận thứ hai, Tô Quán tú thắng.



Đông Lăng Tử Lãng nghe vậy, bước chân khẽ khựng lại.

Dao Hân và Tô Quán liên thủ tính kế Đông Lăng, hành động khiến Đông Lăng mất mặt rõ ràng như thế, Phụ hoàng khẳng định sẽ không thích Dao Hân, đương nhiên cũng có thể tán thưởng nàng ta, nhưng hắn hiện tại không thể quan tâm chuyện này, bởi vì việc hắn cần phải làm bây giờ là thay An Yên cứu vãn ấn tượng trong lòng của Phụ hoàng.

“Phụ hoàng?”
“Hoàng muội ngươi thế nào rồi?” Bởi vì An Yên Công chúa không hăng hái trong cuộc tỷ thí nên Hoàng thượng cũng có chút tức giận đối với Đông Lăng Tử Lãng.

Đông Lăng Tử Lãng kiên trì nói: “Phụ hoàng, thái y nói Hoàng muội bị ảnh hưởng đến xương sống, tạm thời không thể di chuyển.


Hoàng thượng bất mãn cau mày, An Yên đây là không dám tham gia trận tỷ thí thứ ba.

Tô Quán và Tây Lăng Dao Hân vừa thay thiết giáp ra, nghe vậy liền lập tức tiến lên: “Hoàng thượng, là Dao Hân (Tô Quán) không biết nặng nhẹ, làm công chúa bị thương, xin Hoàng thượng trách phạt.



Lấy lui làm tiến, chủ động xin phạt, bức Hoàng thượng phải tỏ rõ lập trường của mình.

Tuy nói cả hai người bọn họ đều muốn gả vào Đông Lăng, nhưng mà…
Bọn họ chưa từng nghĩ tới việc Hoàng thượng sẽ yên tâm về bọn họ, sẽ chân thành tiếp nhận bọn họ, cho nên mẫu quốc đã yêu cầu bọn họ áp chế sức mạnh của Đông Lăng, cho dù biết mẫu quốc lo lắng sau khi các nàng gả vào Đông Lăng sẽ một lòng hướng về Đông Lăng, cho nên trước khi thành thân đã ép bọn họ sinh ra khoảng cách với Đông Lăng, bọn họ dù muốn hay không vẫn phải làm.

Chỉ có như vậy mới có thể chứng minh trong lòng bọn họ có mẫu quốc, dù cho gả vào Đông Lăng cũng phải một lòng suy nghĩ cho mẫu quốc, như vậy bọn họ mới có được sự ủng hộ từ mẫu quốc, mới có thể sống sót ở Đông Lăng.

Nữ tử, nhất là nữ tử như bọn họ, cả đời chỉ sống vì lợi ích bàn giao giữa các nước, nếu không có sự ủng hộ của mẫu quốc thì có sống sót được hay không là cả một vấn đề.

“An Yên học nghệ không tinh, không liên quan đến các ngươi.

” Hoàng thượng phất phất tay, ông ta vẫn rất tán thưởng Tây Lăng Dao Hân và Tô Quán, Tây Lăng và Dao Lăng đã dạy dỗ ra hai nữ tử tài nghệ song toàn, An Yên so với bọn họ còn kém xa, nếu để An Yên đi hòa thân thì cũng chỉ có thể vứt bỏ, không hy vọng có thể biết được tin tức gì từ nàng.

Tô Quán và Tây Lăng Dao Hân thở nhẹ ra, hai người nói thêm vài câu về An Yên Công chúa, sau đó quay lại chủ đề tỷ thí, Tô Quán thân mật nói: “Hoàng thượng, An Yên Công chúa đã bị thương, không bằng hủy bỏ cuộc tỷ thí này?”
Hủy bỏ? Đông Lăng thua hai trận liên tiếp, nói hủy bỏ thế nào được.

Hoàng thượng không trả lời, Dao Hân đã mở miệng đề nghị: “Hoàng thượng, nghe nói Phượng đại phu là nhi nữ của Phượng tướng quân, Dao Hân từng thấy qua phong thái của Phượng tướng quân, Phượng đại phu chắc hẳn cũng có được chân truyền, không bằng mời Phượng đại phu tham gia trận tỷ thí thứ ba, thế nào?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận