Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ


Cưới Phượng Khương Trần? Trong thời gian ngắn là không thể nào, ngoại trừ thanh danh bên ngoài của Phượng Khương Trần, còn có điều quan trọng nhất chính là Phượng Khương Trần từng là vị hôn thê của Đông Lăng Tử Lăng, mà Đông Lăng Tử Lăng lại là cháu của hắn.

Coi như hắn không coi ai ra gì, xem thường phép tắc thì vẫn có một số việc không thể làm quá mức được, đến lúc đó người bị người đời chỉ trích không phải là hắn mà là Phượng Khương Trần, phép tắc của thế gian này luôn đối xử hà khắc với nữ tử hơn, thúc cưới vợ cháu, dù chỉ là đã từng là vị hôn thê cũng không thích hợp.

Hơn nữa, bây giờ hắn cũng không thích hợp cưới vợ, hắn cũng có điều khó xử của hắn!
Phượng Khương Trần ngẩn người ra.

Cửu hoàng thúc nói không sai, Cửu hoàng thúc muốn nạp nàng làm thiếp, nàng căn bản không thể từ chối, thiếp không giống với vợ, thiếp chỉ là một món đồ chơi bị giam trong hậu viện, không ai quan tâm Cửu hoàng thúc sẽ nạp người nào làm thiếp.

Nhưng mà…
“Cửu hoàng thúc, ngươi nói câu kia ở biệt viện là có ý gì?” Giọng nói của Phượng Khương Trần cũng đã vỡ òa cùng, rốt cuộc thì nàng cũng phải nữ tử cố tình gây sự, hoặc là nói nàng vốn dĩ không cố tình gây sự, nàng rất rõ vị trí của mình, chưa từng yêu cầu những thứ xa vời mà nàng không với được.

“Lời bổn vương nói là sự thật, đêm qua vốn là ngươi ở cạnh bổn vương, ngươi có thể phản bác sao? Phượng Khương Trần, đừng quan tâm bổn vương nói cái gì, ngươi chỉ cần nhớ kỹ, cho dù xảy ra chuyện gì cũng phải tin tưởng bổn vương.


” Giọng điệu của Cửu hoàng thúc nặng nề, con ngươi tĩnh mịch giống như nhuộm một tầng sương mù, để người ta không thấy rõ rốt cuộc hắn đang suy nghĩ cái gì, mưu tính cái gì…
“Tin tưởng?” Phượng Khương Trần tự lẩm bẩm, có thể tin lời nói của nam nhân sao? Có thể tin lời nói của Cửu hoàng thúc sao?
Mặc kệ nàng tin hay không thì nàng cũng phải chọn tin tưởng, không tin thì sao nàng có thể lấy Cửu hoàng thúc? Phượng Khương Trần nhìn hắn, giống như con bạc tuyệt vọng mang theo nỗi bi thương được ăn cả ngã về không: “Cửu hoàng thúc, ta tin ngươi.


Phượng Khương Trần để lại những lời này, mở cửa rồi nhảy xuống xe ngựa, không quan tâm đến y phục lộn xộn, dáng vẻ chật vật không tả nổi của mình mà bước nhanh về phía Phượng phủ.

Càng tin tưởng lại càng không thể chấp nhận được việc bị phụ lòng và lừa dối, bởi vì đó là sự phản bội, ngay cả khi ngươi biết rằng không thể tin cậy…
Cửu hoàng thúc ngồi ở chỗ cũ, không ngăn cản cũng không nói chuyện, nhìn bóng lưng cô độc của Phượng Khương Trần, lần đầu tiên hắn tự hỏi mình làm như vậy có quá đáng lắm không, cho dù hắn đã cố gắng để nàng chịu tổn thương ít nhất rồi, nhưng đó vẫn là tổn thương…
“Đi thôi.

” Cửu hoàng thúc thở dài đóng cửa xe ngựa.


Tây Lăng Dao Hân xảy ra sự cố ở biệt viện của hắn, hắn phải trả giá một chút mới có thể xoa dịu cơn giận của hoàng thượng và hoàng thất Tây Lăng, bị hai làn sóng người để mắt tới cùng một lúc sẽ khiến rất nhiều việc trở nên bất tiện.

“Phượng Khương Trần, ta mặc kệ ngươi tin hay không, bổn vương tin tưởng ngươi, tin ngươi có thể vượt qua mọi trở ngại.


Cửu hoàng thúc nhắm mắt dựa vào xe ngựa, bắt đầu nghỉ ngơi.

Người gặp chuyện là công chúa của một quốc gia, sau này còn rất nhiều việc phải giải quyết, hắn nhất định phải bồi dưỡng tinh thần.


Tin!
Nàng rất muốn tin tưởng vào Cửu hoàng thúc, nhưng rốt cuộc nàng nhận được cái gì?
Chỉ trong mười ngày ngắn ngủi, tin đồn trong kinh thành tràn lan, lại một lần nữa nàng trở thành trung tâm của tin đồn.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận