Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ


Cửu hoàng thúc quay đầu, đúng lúc nhìn thấy cánh môi hồng của Phượng Khương Trần quét qua đôi môi, đôi môi hồng ấy càng trở nên mềm mại hơn khi cái lưỡi hồng nhẹ nhàng quét qua, đây không phải rõ ràng là yêu cầu hắn nếm thử sao?
Hai mắt Cửu hoàng thúc nóng rực, nhìn chằm chằm vào môi của Phượng Khương Trần, thân thể phản ứng nhanh hơn não, trực tiếp cúi xuống……
Phượng Khương Trần bị dọa nhảy lên, nhanh chóng giơ tay ngăn giữa hai người, coi như không có chuyện gì xảy ra, cúi đầu xuống, nói cộc lốc: “Cửu hoàng thúc, nên đi rồi, nếu còn không đi sẽ không kịp.


Đây chỉ là một cái cớ, Cửu hoàng thúc biết điều này nhưng cũng không làm khó nàng.

Chỉ khi thật sự thích một nữ nhân mới tùy ý để cho nàng hờn dỗi ngang ngược, mới để cho nàng kiêu ngạo, tính tình nhỏ nhen, mới bao dung hết thảy của nàng, mặc dù luyến tiếc nhưng Phượng Khương Trần rõ ràng không đồng ý, Cửu hoàng thúc cũng chỉ có thể đè nén khát vọng trong lòng xuống, kéo nàng đi vào mật đạo.

Phượng Khương Trần đi theo phía sau, khẽ vỗ về trái tim mình, mỉm cười ngốc nghếch.

Cửu hoàng thúc thật sự là một nam nhân không tồi, vẫn tính là quân tử, vẫn tôn trọng người khác, cán câm trong lòng nàng bắt đầu nghiêng về phía Cửu hoàng thúc, đợi đến khi Phượng Khương Trần phát hiện liền tự đánh vào đầu mình, mắng bản thân mình đầu heo, Cửu hoàng thúc tốt hay không thì liên quan gì đến nàng, nam nhân tốt trong thiên hạ nhiều như vậy.

Cửu hoàng thúc nhìn Phượng Khương Trần lúc thì cười ngốc nghếch lúc thì tức giận, lắc đầu, nữ tử quả nhiên dễ thay đổi.

Khi từ mật đạo đi ra, xe ngựa đã không còn ở đó, trên đường cũng không có dấu vết bánh xe, Phượng Khương Trần không thể không nói thuộc hạ của Cửu hoàng thúc quả nhiên rất mạnh.

“Chúng ta đi đâu?” Cửu hoàng thúc nhắc nhở Phượng Khương Trần, nàng trước đó có nói muốn mời hắn đi ngắm cảnh đẹp, không hôn được mỹ nhân thì cùng mỹ nhân ngắm cảnh đẹp cũng coi như được bồi thường một chút.

Ánh mắt Phượng Khương Trần rời đi một chút, cười nói: “Không có xe ngựa, chúng ta cũng không đi đâu được, hay là để hôm khác nhé, hiện tại chúng ta ai về nhà nấy.

” Nói xong liền muốn bỏ tay của Cửu hoàng thúc ra chuẩn bị rời đi.

Lý do chính đáng ghê ha, không đi ngu sao mà không đi.

Trốn? muốn trốn đâu có dễ như vậy.

“Không cần đợi hôm khác, hôm nay đi luôn, chờ một chút!”Cửu hoàng thúc cưỡng chế kéo Phượng Khương Trần lại, bổn vương đã sớm biết ngươi nhất định sẽ nói như vậy……
Chảy mồ hôi!
Tên nam nhân chính là một con hồ ly, rất gian xảo, Phượng Khương Trần không dám phản bác, càng không dám nhắc lại chuyện ai về nhà nấy, việc đã đồng ý với Cửu hoàng thúc thì đừng mơ có thể thoái thác, tên nam nhân này không chấp nhận cự tuyệt.

“Ba”Cửu hoàng thúc búng ngón tay một cái không lâu sau liền nghe thấy tiếng vó ngựa từ xa truyền đến.

“Là của ngài sao?” Được, bây giờ ngay cả một cái cớ cũng không có nữa, đoán trừng nếu nàng lại tìm lý do, thì tên nam nhân này đều cũng có thể chặn hết đường lui của nàng.

“Ừ.

” Cửu hoàng thúc gật đầu, nghiêng đầu nhìn Phượng Khương Trần, như thể đang nói ngươi vẫn còn cớ gì nữa sao, ngươi còn cớ thì ông đây sẽ chặn hết.

Phượng Khương Trần sờ mũi, gặp phải nam nhân này, nàng nhận thua: “Đi thôi.


“Đi đâu.

”Cửu hoàng thúc xoay mình leo lên lưng ngựa, đưa tay về phía Phượng Khương Trần, nàng cũng không khác khí, nắm lấy tay của hắn, một bên dùng sức nhảy lên lưng ngựa, vững vàng đáp xuống trong lòng Cử hoàng thúc……
Không thể không nói hai người họ vô cùng hiểu nhau, có những lúc không cần nói gì cũng biết đối phương muốn làm gì.

“Ngoài thành, đỉnh núi cao nhất, chúng ta đi ngắm mặt trời mọc và……” kết cục của Lý Tưởng!
Câu phía sau đã bị gió cuốn đi, Phượng Khương Trần vừa mới ngồi ổn định, Cửu hoàng thúc đã phi ngựa về phía ngoài thành, cho dù nàng không nói hắn cũng biết nàng muốn ra ngoài thành.

Trong cảnh trong thành mặc dù đẹp, nhưng không thích hợp để ngắm cảnh, nơi thích hợp để ngắm cảnh nhất chính là ngoài thành.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui