Thần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 180: Vòng thứ hai, oan gia ngõ hẹp!
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: metruyen
Shared by: MTQ -
Thi xong vòng một , tiếp theo là vòng thứ hai, chia ra làm ba tổ! Bất hạnh thay, cái cu đeo mắt kính lại một lần nữa gặp mặt cùng với Diệp Thanh một tổ!
Lần này là thao tác kỹ thuật cơ bản, gồm cả lâm sàn trung y ( như là định vị huyệt, châm cứu, rút quan hỏa, xoa bóp, và vọng văn vấn thiết, cùng với các kĩ thuật khác) kĩ thuật kiểm tra thể trạng tây y, và thao tác tây y cơ bản.
Cụ thể phương thức thi dù là nói hay thao tác tay chân thì các thí sinh cùng giới thao tác với nhau! Thí sinh bắt thăm phiếu câu hỏi, mỗi phiếu chừng 4 câu hỏi nhỏ, thời gian thi là 15 phút, điểm số tối đa là 30 điểm!
Nhưng nếu có thể xác định ra được sở trường của thí sinh và có thầy truyền lại thì chỉ cần tiến hành một câu thứ nhất “kĩ thuật lâm sàn trung y” là được, thì đề thi cũng từ bốn câu còn ba câu!
Tuy rằng phần lớn kiến thức y học của Diệp Thanh đều là học từ y linh bao tháp nhưng ngoài ra vẫn thường tuyên bố là cùng cha mình theo học với cha mình, tức là y thuật do tổ tiên truyền lại, đúng vào danh sách sư thừa!
- Chẳng lẽ người này chính là đệ tử của người cậu của cậu nhóc đeo kính kia?
Đến vòng thi thứ hai, mọi thí sinh đang chờ đợi ngoài hành lang thì Diệp Thanh nhìn thấy cái cậu thanh niên mang kính kia, đang ở bên trong, hình như đang nói chuyện với một người đàn ông trung niên hình như là chủ khảo, liên tục nháy mắt ra hiệu, thế là Diệp Thanh nhớ lại những gì mà lúc trước cậu thanh niên kia nói.
Người đàn ông này tầm ngoài bốn mươi, vóc dáng thấp bé, lưỡng quyền cao, phía trên mặt bàn trước mặt người đó có một bảng nhỏ, trên bảng đó viết “Lý Quế Lăng” ba chữ.
Được một lúc, có một cô nương xinh đẹp đi đến đưa những mọi người đi vào một phòng nhỏ bên cạnh nghỉ ngơi chờ đợi gọi đến số bao danh vào thi!
- Tổ thứ nhất, Tào Giai Cường, Diệp Thanh
- Hừm , thằng chết tiệt, mày chuẩn bị mà khóc cha khóc mẹ đi!
Cậu thanh niên đeo kính kia nghiêng người nhìn Diệp Thanh rồi hắng một tiếng nhỏ, sau đó ưỡn ngực đắc ý đi vào.
- Ha, chẳng lẽ tao phải sợ mà à?
Diệp Thanh lắc đầu, cười giễu cợt rồi đi sát ngay sau.
- Mời thí sinh rút đề!
Có ba vi giám khảo ngồi trong phòng thi, nghiêm túc, vị chủ khảo cao giọng nói, cũng có ý chú ý đến Diệp Thanh.
Còn nguyên nhân từ đâu nữa, vừa rồi Tào Giai Cường có nháy mắt vơi ông ta rồi, ngoài việc giúp đỡ hắn ra thì cũng còn phải đặc biệt quan tâm đến người tên là Diệp Thanh kia nữa mà!
- Ha ha, cái thằng nhóc Tào Giai Cường này, quả thật là hồ đồ, mình giúp nó là quá rồi mà nó còn muốn mình đi giải quyết cái thí sinh làm nó ngứa mắt nữa là sao?!
Lý Quế Lăng có hơi chút tức giận, cái thằng Tào Giai Cường này, nó nghĩ nó là ai thế, nó coi mình là con chó nhà nó để nó sai bảo chắc?
Tào Giai Cường đưa tay lấy ra từ trong cái hộp đựng số hiệu rút thăm ra một tờ giấy, mở ra bên trong ghi “08”. Hiển nhiên là câu số tám, sau đó vị chủ khảo liền lấy đề thi ra và bắt đầu đọc.
Câu thứ nhất là để anh ta tiến hành xác định ba huyệt đạo, “vị trung”, “thiên khu”, “phế du”!
Do Diệp Thanh phối hợp kiểm tra, cũng là đứng một chỗ, để cho Tào Giai Cường chỉ ra vị trí của các huyệt đạo đó!
...
- Éc, huyệt phế du, ..., chắc hẳn là ở đây, ... Đúng, đúng là chỗ này!
Hai vị trí huyệt trước thì miễn cưỡng cho qua, đến huyệt thứ ba thì, đứng đắn đo cả nửa ngày trời, rồi mới kiên định chỉ vào chỗ cách đốt sống lưng thứ ba nhô ra ba thốn của Diệp Thanh nói.
- Phù!
Diệp Thanh ngay lúc đó không nhịn được liền cười lên! Cái thằng đần này cũng hơi bị ngu quá một tí! Chật đúng một thốn rưỡi! Nếu mà châm thật thì chắc châm chết con người ta qua mất thôi?!
- Mày cười cái gì?!
Tào Giai Cường, mặt tức giận, chau mày nói.
Diệp Thanh mặc kệ hắn, nhưng buồn cười quá không nhịn được! Càng làm cho nó thêm phẫn nộ!
- E hèm!
Lý Quế Lăng hắng giọng nhắc nhở:
- Lệch một chút rồi!
Diệp Thanh choáng:
- Như thế cũng cho qua?
- À!
Tào Giai Cường phản ứng nhanh chóng, lại chỉ lại vị trí của huyệt, chệch về bên phải một thốn, nhưng lại cảm thấy không được đúng lắm! Lại quay sang bên trái hai thốn, rồi do dự nói
- Chắc là chỗ này rồi!
Nói xong gương mặt tội nghiệp nhìn Lý Quế Lăng!
- Thông qua, câu tiếp theo!
Lý Quế Lăng cũng mệt phải chú ý đến hắn, bụng nghĩ, nếu không phải vì nhớ đến công ơn của ân sư thì lập tức cho mày bắn khỏi đây!
- Khoan đã!
Mọi người cùng một lúc sửng sốt! Đến cả hai vị giám thị chỉ cúi mặt ghi chép cũng ngẩng lên nhìn!
Là Diệp Thanh nói! Gương mặt anh ta có chút khó chịu, cái vị chủ khảo này sao lại làm việc cẩu thả một cách nghiêm trọng như vậy chứ? Cái này khôn phải là vì việc tư mà làm rối kỉ cương sao!
- Cậu có chuyện gì vậy?
Lý Quế Lăng có hơi chút đỏ mặt hướng về Diệp Thanh hỏi.
Trong bụng chửi thầm, được cái thằng nhóc chết tiêt này! Mày đúng là hại người thiệt mình, bóc trần ra tại trận thế lày có hay không? Không thấy hai vị giám khảo này cũng không nói gì sao?
Ông ta không biết, trong mắt Diệp Thanh không thể chịu khi thấy có một hạt sạn như vậy, nhất là lại là một gã lăng băm vô lương tâm như thằng kia thì, sẽ có liên quan đến sức khỏe và sinh mệnh của rất nhiều người!
Cái thằng Tào Giai Cường này đến huyệt vị còn không biết thì làm bác sĩ sao được?! Nếu như mà để nó qua khì thì này thì không biết sau này sẽ có bao nhiêu người chết dưới tay hắn!
- Ngài giám khảo, có phải vừa rồi anh ta lệch đi một chút hay là lệch đi đến một thốn rưỡi vậy! Xong sau đó được sự nhắc nhở của ngài, thì anh ta cũng lại lệch thêm đến hơn nửa thốn nữa!
Diệp Thanh điềm đạm nói một cách đầy uy thế!
- Cậu!
Lý Quế Lăng ngạc nhiên, vào lúc này thì hai vị giám khảo kí mới đưa ra ý kiến của mình, làm cho Lý Quế Lăng bất lực nói:
- Câu này trừ bảy điểm, đến câu tiếp theo!
...
Vòng thi này tổng điểm là ba mươi điểm, nhưng sau cùng thì Tào Giai Cường chỉ có một số điểm đáng thương là mười một điểm, trong bụng bực tức khó chịu không biết nói đâu cho hết!
- Cái thằng chó chết tiệt, dám làm hỏng việc của ông mày! Nếu lần này ông mày không qua được thì đều do mày hại cả! Hừm, mà quấy nhiễu ông thì ông mày cũng không có để cho mày yên! Đển đên lúc mày chỉ vị trí huyệt trên người tao, tao sẽ động cho mày chỉ trượt luôn, ha ha, lại thêm Lý sư huynh phối hợp vào nữa, mày không đứt phát này mới lạ!
Tiếp theo là Diệp Thanh, rút thăm được đề thi 01.
- Thí sinh trả lời câu hỏi! Số một, mời chỉ ra trên người thí sinh cùng tổ với mình vị trí các huyệt “ hợp cốc”, “vị du”, “ thủy câu”!
Lý Quế Lăng trong bụng nghĩ, hừm lần này tao sẽ “chăm sóc đặc biệt” cho mày, mày nghĩ ta dễ bị bắt nạt à!
Diệp Thanh mỉm cười nói:
- Thưa giám khảo, tôi có thể nói vị trí hoặc là chỉ ngay ra trên cơ thể mình được không?
- ..., được!
Lý Quế Lăng gương mặt lạnh lùng gật đầu nói. Theo như quy định thì thí sinh có thể dùng khâu thuật để nói ra vị trí của huyệt đạo, nhưng mà khẩu thuật thì có vẻ hơi khó hơn dùng tay chỉ ra ngay trên thực tế một chút!
- Không phải chứ?!
Tào Giai Cường thất vọng vô cùng:
- Cái thằng chết tiệt kia chẳng lẽ nó đoán được mình nghĩ gì sao?! Má gặp ma rồi!
- Huyệt hợp cốc nằm ở trên mu bàn tay giữa xương bàn tay số 1 và 2, nằm ở bên mép xương bàn tay số 2.
Diệp Thanh nói xong liền giơ tay ra, khép ngón tay cái lại để thành một nếp nhăn ngang và cho khối thị tay nhô lên rồi chỉ vào phía gốc giữa ngón trỏ và ngón cái đỉnh khối thịt nhô lên nói:
- Đây chính là huyệt hợp cốc!
Thế là , hai vị giám khảo ánh mắt sáng lên, cừ thật! Đến ngay cả cách lấy huyệt đơn giản như vậy mà cũng biết!
Diệp Thanh tiếp tục nói và chỉ ra hai huyệt còn lại.
- Huyệt vị trung nằm ở cách đốt sống ngực thứ mười hai 1.5 thốn; Huyệt thủy câu nằm ở giao điểm một phần ba và hai phần ba của nhân trung câu.
Thế là đơn giản sáng tỏ, chuẩn không cần chỉnh!
- Cái thằng chó đẻ, ra vẻ gì chứ? Chỉ biết mấy cái huyệt đạo thì làm ăn gì, mày nghĩ mày giỏi lắm sao? Chữa bệnh cứu người đâu phải chỉ có châm cứu là được đâu, vẫn còn phải xem xem đơn thuốc và bắt mạch nữa!
Tào Giai Cường hậm hực, vô cùng đố kị! Hắn không hay biết rằng đến ngay mấy cái huyệt đạo cơ bản trên cơ thể người mà cũng không biết thì còn có thể tinh thông kiến thức nào khác được cơ chứ?
Đừng có nghĩ rằng những câu hỏi đó Diệp Thanh trả lời dễ dàng như vậy mà đơn giản đâu, đằng sau đó là sự nỗ lực cố gắng khổ công học hỏi của Diệp Thanh, thế mới nói là tích tiểu thành đại!
Lý Quế Lăng ban đầu vốn hung hăng muốn làm khó Diệp Thanh, nhưng không ngờ thằng nhóc này lại có bản lĩnh như thế, một sai sót nhỏ cũng không có để nhặt ra được, thế là đành nhịn buồn bực nói:
- Câu hỏi thứ hai, mời thao tác ngay tại đây phương pháp bắt mạch trung y, không đươc dùng khẩu thuật!
Tào Giai Cường liền ngay lập tức đắc ý:
- Hê hê, vẫn là Lý sư huynh được à! Mày đến đây bắt mạch tao cho mày loạn luôn!
Hắn ta vẫn đang nghĩ thầm đắc ý không để ý gì thì, một bàn tay to nhanh chóng nắm chặt lấy tay hắn, hắn gần như không phản ứng gì, cánh tay bị đối phương túm chặt trong bàn tay!
- Anh làm gì vậy? Chỗ này là phòng thi!
Tào Giai Cường quay đầu lại nhìn, thấy ánh mắt Diệp Thanh cười hiền từ, khuôn mặt tuấn tú vô hại, hắn lại nghĩ nhầm là Diệp Thanh muốn đánh mình nên đương lúc đó vừa tức vừa sợ thất thanh hỏi.
- Đừng căng thẳng tôi đang thao tác bắt mạch!
Diệp Thanh cười nói, tiện đó liền nhấc cánh tay của Tào Giai Cường lên, đưa tay phải của mình lên!
Tào Giai Cường hừ lạnh lùng một tiếng rồi dùng sức tránh đi!
Sao thế vậy, vừa bị đặt tay lên, cánh tay của hắn bị bàn tay đối phương như một cái kìm sặt kẹp vào vậy, không thể động đậy được, làm cho bản thân hắn có chút lo sợ! Hốt hoảng, và thế là mấy cái mục đích xấu mà hắn chuẩn bị trong đầu từ trước không còn có cơ hội để được thực hiện!
Mặc dù mất công nghĩ ra mấy cái chuyện xấu xa để làm khó Diệp Thanh nhưng giờ hắn cũng không có thực hiện được!
- đây là bộ quan, đây là bộ thốn, đây là bộ xích! Ngón giữa bộ quan, ngón trỏ bộ thốn, ngón nhẫn bộ xích! Dựa vào độ dài của cánh tay người bệnh và độ to nhỏ ngón tay của bác sĩ để xác định vị trí và khoảng cách giữa các ngón tay! Nếu người bệnh cánh tay dài và bác sĩ ngón tay nhỏ thì khoảng cách giữa các ngón tay rộng ra, hoặc lại nếu là ngón tay bác sĩ thô và cánh tay bệnh nhân ngắn thì khoảng cách giữa các ngón tay hẹp! Còn nếu là trẻ em thì một ngón tay kẹp ba bộ!
Tào Giai như thằng ngốc đứng đần ra cho Diệp Thanh bắt cánh tay hắn để thao tác, từ từ thong thả trả lời câu hỏi!
- Còn các kĩ thuật khác như nâng, tìm, ấn như các ngón tay có ấn mạnh ấn nhẹ, ấn cả ba ngón, ấn từng ngón! Tìm có nghia là ấn từ nhẹ cho đến mạnh, rồi lại từ mạnh cho đến nhẹ, sang trái dang phải tìm! Rồi cùng ấn cả ba ngón để cảm nhận hình thái, vị trí mạch, lực của mạch! Và ấn từng ngón là để tìm và chuẩn đoán từng bộ vị của mạch...
Diệp Thanh một bên thao thao bất tuyệt nói, giảng giải, một bên thì thao tác!