Thần Y
Tác giả: Hành Đạo Xích
Chương 457: Tình tiết yêu chị!
Nguồn dịch: Nhóm Dịch ShenYi
Sưu tầm:
: qidia
- Diệp Thanh thật sự là đâu đâu cũng đụng phải cậu.
Không ngờ là Nhan Tuyết Khâm và Nhạc Tửu Tịch lại là hai chị em họ.
Nhạc Tửu Tịch buộc tóc đuôi ngựa, mặc một váy liền mầu trắng, khuôn mặt đỏ bừng, hơi mỉm cười, hai mỹ nhân xinh đẹp hiện ra trước mắt mọi người, vừa xong chính là cô phát ta tiếng kêu ngạc nhiên.
Diệp Thanh chớp chớp mắt, thật sự muốn nói:
- Ai bảo chúng ta có duyên chứ?
Nhưng vừa nghĩ đến lời này quá mờ ám, trước mặt Mã Tiểu Linh và Nhan Tuyết Khâm có chút nói không nên lời, liền nhếch miệng cười ngây ngô:
- Các người cũng lại đây mua xe sao?
- Đúng vậy, em họ tôi vừa thi bằng xong, định mua một chiếc xe thay đi bộ.
Nhan Tuyết Khâm mặt một áo khoác rộng thùng thình màu vàng nhạt, cổ chữ V đơn giản, phối hợp với một cái quần màu đen, chất đều mềm mại thoải mái, có vẻ phóng khoáng, rất tự nhiên nhưng thầm toát ra sự gợi cảm, xem ra, so với tuổi thực, trông cô trẻ hơn đến vài tuổi.
Thấy hai mỹ nhân tuyệt sắc đi đến đều là bạn của Diệp Thanh, Vương Lan Lan và Dương Văn Quân cùng nhìn nhau, đều nhìn thấy trong mắt nhau một tia ngạc nhiên,Vương Lan Lan nổi lên tâm lý tự ti, thầm nói, anh Diệp Thanh hóa ra có nhiều bạn khác giới xinh đẹp như vậy, thảo nào không muốn thân thiết với chúng ta.
Hơn nữa, anh Diệp Thanh đến mua xe, bạn bè cũng có nhiều tiền thế, coi mỹ nữ kia, tuổi chắc cũng không lớn hơn chúng ta nhiều, chắc cũng là sinh viên năm nhất năm hai, không ngờ đều mua xe thay đi bộ, nhất định là tiểu thư con nhà giàu rồi. Ái, người với người thực không thể so được với nhau.
Tuy nói hiện nay là xã hội mới, quan niệm cấp bậc không rõ ràng như thời xưa, nhưng có lúc, sự khác biệt tiền bạc và địa vị còn có thể gây ra ảnh hưởng rất lớn đến lòng người, vừa nghĩ như thế, Vương Lan Lan ríu rít trước đó liền thoáng ảm đạm, cảm thấy khoảng cách giữa mình và anh Diệp Thanh ngày càng xa, dường như đều không phải là người trong cùng một vòng tròn.
Tuy nhiên, dường như Diệp Thanh thấy được suy nghĩ của cô, lúc hắn cười rạng rỡ với cô, khúc mắc trong lòng Vương Lan Lan lập tức tan thành mây khói, anh Diệp Thanh vẫn là anh Diệp Thanh kia của mình, không hề thay đổi, cô vốn là cô gái không để tâm, tâm trạng đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh.
Lúc này, Dương Văn Quân đã trở lại bình thường, người xung quanh dần dần tản hết, Bác sĩ nam khoa Lục Dương kia và bác sĩ phụ khoa Cao kia cũng ảo não bỏ đi.
Mã Tiểu Linh chép chép miệng, cuối cùng còn cười sang sảng, tiến lên trước chào Nhan Tuyết Khâm, Nhạc Tửu Tịch, trao đổi vài kinh nghiệm và sở thích xem xe chọn xe.
Người phụ trách sợ Dương Văn Quân lại xảy ra chuyện, liền đặc biệt cho cô nghỉ nửa ngày, cho phép cô về nhà nghỉ ngơi, Dương Văn Quân tuy làm cái nghề người mẫu xe này, nhưngthực ra tính cách lại hướng nội, hơn nữa lần đầu tiên gặp mặt Diệp Thanh, cũng thấy xấu hổ, là do Vương Lan Lan thay cô mở miệng, thỉnh giáo các việc cần chú ý hôm nay.
Tuy chỉ mất mấy phút ngắn ngủi nhưng Diệp Thanh y thuật cao minh đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng cô gái đoan trang thanh tú.
- Anh Diệp Thanh, nếu sau này Văn Quân lại phát bệnh, phải làm thế nào?
Vương Lan Lan có chút thân mặt kéo tay Diệp Thanh hỏi, tuy anh Diệp Thanh có bạn gái rồi, nhưng ta là em gái của anh Diệp Thanh, cách nhau cái thôn, từ nhỏ đã quen biết nhau, kéo tay cũng là gì, tuy nghĩ như thế nhưng Vương Lan Lan cũng hơi chột dạ liếc nhìn Mã Tiểu Linh , thấy đối phương không chú ý đến mình mới yên tâm.
Không biết rằng, động tác sớm đã rơi vào trong mắtMã Tiểu Linh, Nhan Tuyết Khâm, thậm chí cả Nhạc Tửu Tịch, Dương Văn Quân, chỉ là mấy cô che dấu tốt, mắt chợt lướt qua, không biểu hiện ra ngoài mà thôi.
Diệp Thanh này, rốt cuộc tốt đẹp ở chỗ nào, làm sao có thể mê hoặc nhiều cô gái thân thiết đối với hắn vậy?Nhạc Tửu Tịch bất bình thay chị họ của mình, thầm nói, chị họ muốn giữ hắn, độc bá hắn, thật sự hơi khó, quan trọng nhất là không phải thằng nhãi này bao nhiêu nữ nhân, mà là chị họ mình quá kiêu ngạo, tất nhiên không thể hạ giá chủ động theo đuổi hắn, nếu không thì, hừ hừ, Mã Tiểu Linh, Ninh Não Nhi gì hoàn toàn không phải là đối thủ.
Nhưng nhìn Mã Tiểu Linh đẹp trai mê người, lại nhớ đến Ninh Não Nhi quyến rũ, Nhạc Tửu Tịch lập tức lại mất đi chút lòng tin, mấy cô gái này không ngờ có thể đứng ngang hàng với chị họ mình nhiều như vậy, còn tập trung bên cạnh một nam tử, thật sự không còn thiên lý nữa.
Diệp Thanh nhìn Dương Văn Quân giảng giải nói:
- Thật ra, bệnh sởi không phải là một loại bệnh, chỉ là lúc thân thể em không tốt, “ bệnh sởi” mới biểu hiện ra, nhắc nhở em phải bắt đầu điều trị rồi.
Dương Văn Quân lập tức lo lắng hỏi:
- Vậy phải điều trị như thế nào?
Hôm nay việc bất ngờ ngất đikhiến cô sợ hãi, cô nghĩ may mà còn trước mặt đông người, nếu chẳng may một ngày bất ngờ nhất trên phố, hoặc một nơi hẻo lánh, mà lại vớ phải tên loại đàn ông thô bỉ mà lúc nào miệng cũng hơn hớt bảo mình là bác sỹ, , hoặc nghiêm trọng hơn chút, là gặp phải bọn lưu manh, vậy mình chẳng phải gặp họa sao.
Diệp Thanh mỉm cười nói:
- Em cũng không nên lo lắng quá, sau này chỉ cần rèn luyện sức khỏe nhiều, ít tiếp xúc với điều hòa, hệ miễn dịch và sức đề kháng sẽ tăng lên, không dễ phát sởi, nếu chẳng may bột phát, cũng có thể tự mình dùng thử, dùng tiền xu, bát từ, muôi được chế từ sắt, hoặc các dụng cụ cạo gió chuyên nghiệp, tự mình đánh gió, hoặc dùng một ít thuốc, như nước hoặc hương, thuốc tán mạt nhũ hương, bạch hổ hoàn…
- Chị, Hóa ra chị ở đây, em tìm chị cả nửa ngày trời rồi đấy!
Một thanh âm mang hơi chút tức giận truyền đên, Diệp Thanh quay đầu nhìn, liền nhìn thấy khuôn mặt mà mình không thích.
Thật sự phải nói, khuôn mặt này cũng phi phàm như ngọc, tuấn tú phi phàm, nhưng bất kỳ ai là nam giới, hơn nữa còn là Nhị thế tổ kiêu ngạo, trong xương cốt lại toát ra hứng thú ngang ngược, khiến người ta vừa nhìn đã biết xuất thân của người này không đơn giản, không dám chọc vào.
Người này chính là em trai không bảo nổi của Nhan Tuyết Khâm, Nhan Tuyết Minh.
- Chị, sao chị lại ở cùng người này.
Giống như Diệp Thanh không ưa Nhan Tuyết Minh, Nhan Tuyết Minh cũng cực kỳ không mong đợi được gặp Diệp Thanh, không nói trước kia bị hắnđánh cho một trận, chỉ riêng tiểu tử này có chủ ý tấn công chị của mình, Nhan Tuyết Minh trong lòng không bỏ qua, hung hăng trợn mắt nhìn Diệp Thanh, tràn đầy ý thù địch.
- Tao x, tên tiểu tử này không phải là tình ý gì với chị chứ?
Thằng nhãi làm sao lại nhìn mắt ta như tình địch thế, cảm giác chua xót…
Diệp Thanh đột nhiên rùng mình, khắp người nổi da gà, vì hắn thầm nhìn ra, Nhan Tuyết Minh như cực kỳ quyến luyến chị cậu ta, ánh mắt cực kỳ cháy bỏng, cho dù che giấu rất tốt nhưng ngẫu nhiên lóe ra lại làm sao có thể giấu được cùng giới Diệp Thanh được,cũng không phải là ánh mắt em trai nhìn chị gái.
Hắn không biết được chính là, Nhan Tuyết Minh người này không những có ý yêu chị gái hơn nữa còn vô cùng điên cuồng, cho nên Nhan Tuyết Khâm chưa kết hôn, tuyệt đốicó quan hệ rất lớn đến người này.
- Tuyết Minh, em nói chuyện kiểu gì thế?
Nhan Tuyết Khâm có chút không vui, cô là con gái, tất nhiên không tránh được chút hướng ngoại, thấy thái độ của em trai mình với Diệp Thanh không tốt, ăn nói vô lễ, lập tức trách cậu ta.
- Em nói kiểu gì, em chỉ quan tâm chị, không muốn chị bị người khác lừa gạt mà thôi.
Nhan Tuyết Minh lớn tiếng nói, thầm nghĩ, chị không ngờ vì một người ngoài mắng ta.
Lập tức, ánh mắt trêu chọc khác lạ vô cùng.
- Em nói linh tình gì thế?
Nhan Tuyết Khâm hơi cau mày, cô thực sự bó tay, buông thả, không hiểu chuyện, vô cớ hét to lên thế này thì thành bộ dạng gì nữa..
Cô là giáo sư đại học, từ trước đến nay luôn biết điều, đối nhân xử thế rất tốt, hơn nữa còn là tiểu thư khuê các, từ nhỏ đã được gia giáo cực nghiêm, việc tổn hại hình ảnh như vậy chắc chắc sẽ không làm, lúc này có chút không quen.
- Hừ, tiểu tử, ngươi phải chú ý cho ta, sau này đừng đến gần chị gái ta.
Nhan Tuyết Minh bị chị nói, trong lòng thật sự uất ức, liền đổ tức giận lên người Diệp Thanh, chỉ vào mũi hắn gào lên.
- Thần kinh.
Diệp Thanh bĩu môi, không thèm đôi co với cậu ta, thầm nói, nếu không phải cậu thích chị cậu, còn hoa chân múa tay nhìn ông, ông sẽ tát chết mày, không biết vì sao, hắn cảm thấy mình ngày càng có khuynh hướng bạo lực, ngẫm nghĩ, đây là sức mạnh mà người bình thường không ai có được, chắc thế nên mới sinh ra tà tâm!,
Diệp Thanh lập tức cảnh tỉnh, trong thoáng chốc, dường như cảnh giới lại cao hơn một tầng.
Lúc này, đám bạn bè hư hỏng vẫy gọiNhan Tuyết Minh, Nhan Tuyết Minh tức giận bỏ đi.
- Xin lỗi cậu, tôi thay mặt em trai tôi xin lỗi cậu.
Nhan Tuyết Khâm xấu hổ, bàn tay mềm để ở trong áo khoác, vuốt ve ngón tay nói.
- Không sao, tôi quen rồi.
Diệp Thanh cười nói.
Lời này vừa nói ra, Nhan Tuyết Khâm càng xấu hổ, tuy nhiên, cô cũng biết, với cá tính của Diệp Thanh chắc chắn không thèm đôi co với em trai mình, lúc này cười cười, sau đó mấy người kết bạn, cùng lái xe, trên đường nói cười, cũng chuyện trò vui vẻ.
Còn Vương Lan Lan và Dương Văn Quân vì sức khỏe Dương Văn Quân không tốt, lại phải đi thay trang phục, hai người dời đó trước.
- Tình hình sức khỏe bà cô thế nào rồi?
Diệp Thanh hỏi.
Nhan Tuyết Khâm thở dài nói:
- Vẫn như trước đây, gần đây có chiều hướng xấu đi, chắc thời gian không nhiều nữa, Diệp Thanh, nói ra thực cảm ơn cậu, Bác sĩ của tổ chuyên gia đều nói rồi, nếu không phải có trị liệu của cậu, bà tôi tuyệt đối không sống được đến hiện nay.
Trong ngữ khí có chút đau khổ như sắp mất người thân.
chủ đề nghiêm trọng vừa nói ra, khiến cho Nhạc Tửu Tịch cũng trầm tư, lẳng lặng kéo tay chị họ, đi.
Trong lòng Diệp Thanh vừa động lòng, hiện nay hắn đạt được “ huyền linh y kinh” bên trên có rất nhiều y thuật thần kỳ không thể tưởng tượng được, có vài thậm chí đều đã mang theo sắc thái ảo hoặc thần thoại, chưa chắc không có phương pháp điều trị chứng hay quên của người già.