Thần Y
Tác giả: Hành Đạo Xích
Chương 461: Hàng trôi nổi cướp đoạt kinh doanh.
Nguồn dịch: Nhóm Dịch ShenYi
Sưu tầm:
: qidia
Phù phù.
Gió mạnh rít gào, động cơ của phi thuyền chạy đến mười phần, hơn nữa toàn bộ đều hướng lên, sức hút trái đất sẽ lôi xuống, khiến Diệp Thanh cực kỳ khó chịu.
- Hệ thống bảo vệ sự sống bắt đầu mở.
Cùng với giọng nói máy, thân thể Diệp Thanh lập tức thả lỏng, sức hút trái đất bị lực trong phi thuyền triệt tiêu, cùng lúc đó, rất nhiều không khí sinh ra, tràn ngập trong khoang thuyền, có lá chắn trong suốt cố định bảo vệ, sinh ra Co2 chỉ thông qua hô hấp.
- Phù
Phi thuyền tuy nhỏ, nhưng quả thực động cơ mạnh mẽ, dường như không đến mười giây, chỉ trong chớp mắt đã xuyên qua được tầng khí quyền dày hàng vạn nghìn mét , bay ra tầng không gian tối om bên ngoài.
Hành tinh này lớn hơn trái đất rất nhiều, cho nên độ dày của tâng khí quyển cũng lớn hơn trái đất.
Ngay sau đó, lực của hệ thống bảo vệ sự sống lại thay đổi theo môi trường, theo phương hướng của khoang thuyền, sinh ra lực hấp dẫn, khiến người có cảm giác không khỏe mất trọng lực.
- Ngoài khí quyển hóa ra là như thế, tuyệt thật.
Diệp Thanh dõi mắt về phía xa, chỉ thấy trong hư không, sao lấp lánh, bên dưới một tinh cầu màu lam hỗn hợp với màu trắng từ từ chuyền động, màu trắng chắc chắc chắn là băng tuyết, còn màu lam là bộ phận biển chưa bị đóng băng.
Diệp Thanh ở trong không gian chơi đùa một trận, liền trở về, vì phi thuyền thực tại quá nhỏ rồi, chỉ có hai giường, nhà vệ sinh, sô pha, phòng bếp… các phương tiện thường dùng đều không có, căn bản không thích hợp để đi xa.
Hơn nữa, đây cũng không phải là thiết kế chuyên dùng để du hành.
Nếu gắng đi viễn hành, động cơ và tốc độ của phi thuyền nhỏ này không đạt được theo yêu cầu, dù sao, khoảng không gian mênh mông vô hạn, khoảng tỉ năm ánh sáng, nếu không thể xuyên qua khoảng không gian, phải bay đến bao giờ chắc không bay được đến đích đến, người sẽ chết già mất.
Cho nên, Diệp Thanh đành phải bay về tòa thành băng tuyết bắt đầu nghiên cứu thuốc nước gien, rồi trao đổi, đồng thời rèn luyện các thao tác từ chân khí và phương pháp phân tử dao.
Trong Y linh bảo tháp, thuốc gien cực nhiều, trị các chứng mất trí của người già, cũng có vài loại thích hợp để dùng ví dụ như một loại trong đó tên là APOE4-Killer chuyên dùng để cắt bỏ gien APO-E4, loại gien này là nguyên nhân gây mất trí của người già, sự tăng trưởng của chúng có thể đối kháng với công dụng của APO-E2 hoặc APO- E3, từ đó khiến tính ổn định của tế bào thần kinh hạ thấp, dẫn đến sự liên kết giữa các tế bào thần kinh và tế bào não chết.
- Chính là nó.
Diệp Thanh lập tức đổi phân tử dao này, sau đó vận luyện chân khí, đối chiếu với thủ pháp trong “ Huyền Linh Y Kinh”, bắt đầu điều khiển, luyện lên, thủ pháp này vô cùng ảo diệu tinh thâm, chỉcần khống chế chân khí, điều khiển là đủ rồi, căn bản không cần sự trợ giúp của các thiết bị “ hiện đại hóa” trên trái đất.
... ... ... ... ... ... ... ...
- Diệp Thanh, cậu nhìn này, đây chính là nguyên liệu của các sản phẩm làm đẹp Sơn Trại, giá cả của chúng cực thấp, hơn nữa tên cũng gần giống của chúng ta, tôi cảm thấy mục đích duy nhất của chúng chính là muốn đối chọi với công ty chúng ta
Công ty hóa mỹ phẩm Đại Nghiên, trong phòng họp, Ninh Não Nhi và Trần Du đang báo cáo công việc cho Diệp Thanh, Ninh Não Nhi cầm một tập tài liệu, đưa cho Diệp Thanh nói.
- Ồ, Phỉ Lý Bạch?
Lông mày của Diệp Thanh lập tức nhíu lên, chú ý một sản phẩm giả trong đó, sản phẩm của hắn tên là “ Phỉ Lệ Bạch”, ý nghĩa là trắng hồng, không ngờ đối phương chỉ sửa một chữ.
- Diệp Tổng, ông uống trà đi!
Một cô gái bưng một chén trà ngát hương lại, Diệp Thanh ngẩng đầu vừa nhìn, chính là cô gái tên là Kim Hân, hình như là năm ngoái đến, lần đầu tiên mình đến, giả bộ phỏng vấn, còn xảy ra chút xung đột với cô ta.
- Cảm ơn!
Diệp Thanh cười cười, tiếp tục lật tài liệu xem.
Kim Hân liếc nhìn Ninh Não Nhi một cái, chép chép miệng, liền bước ra, tuy nhiên, trong lòng vô cùng ai oán và chua xót:
- Thật không thể ngờ, tên công tử bột này không chỉ là ông chủ của công ty, không ngờ còn là bạn trai của Ninh Não Nhi, nghe nói hình như hắn cũng có bạn gái rồi, không ngờ còn đến tán Ninh tổng của chúng ta, hãn, chắc không phải Ninh tổng bị hắn bao chứ?
Không thể nào, không thể nào, Ninh tổng như nữ thần như vậy, sao có thể hạ tiện như vậy? Ninh tổng, tôi rất thích cô, nếu không thì, sẽ không đến nơi này làm lễ tân?
Kim Hân trở về quầy lễ tân, cầm di động lên, ngây ngẩn xem mấy tấm hình cô chụp lén Ninh Não Nhi, cuối cùng, nhân lúc không ai để ý, mạnh mẽ hôn lên mặt Ninh Não Nhi.
Trên màn hình di động lập tức để lại cái vệt hôn ướt át.
Trong phòng họp, ba người Diệp Thanh, Ninh Não Nhi và Trần Du đáng thảo luận về sản phẩm Sơn Trại này, chưa phát hiện bên ngoài có một cô gái, không ngờ thầm mến Ninh Não Nhi, nếu Diệp Thanh biết, chắc “ Tiểu Diệp Thanh” sẽ muốn tạo phản.
- Tình hình đại khái chính là như thế “ Phỉ Lý Bạch” loại sản phẩm Sơn Trại này đột nhiên xuất hiện, chiếm phần lớn thị trường của chúng ta.
Ninh Não Nhi ảo não nói.
Trần Du bổ xung thêm:
- Các xưởng làm giả khác cũng có, nhưng “ Phỉ lý Bạch này” gây xông xao nhất, cứ tiếp tục như thế, công ty chúng ta tổn thất lớn mất.
Diệp Thanh trầm ngâm một lát, đột nhiên cười, nói:
- Bọn chúng là giả, khiến cho chúng huyên náo, việc này tránh cũng không tránh được, tuy nhiên, các người yên tâm, chất lượng các sản phẩm làm đẹp này hiệu quả căn bản không thể so sánh được với sản phẩm “ Phỉ Lệ Bạch” chính cống của chúng ta, thời gian là thước đo kiểm nghiêm chân lý, đợi người tiêu dùng sau khi sử dụng sản phẩm của Sơn Trại, tất nhiên sẽ quay lại sử dụng sản phẩm “ Phỉ Lệ Bạch” của chúng ta.
Trong lời nói, đối với sản phẩm của mình rất có lòng tin.
Điều đó là tất nhiên, Y linh bảo tháp ra sản phẩm, các sản phẩm giả mạo bên ngoài sao có thể so sánh được? Khác nhau một trời một vực.
Hắn cũng không biết, hàng Sơn trại “ Phỉ Lý Bạch” kia là Hà Minh Sơn dặn dò thủ hạ làm ra, nhằm tấn công vào công ty hóa mỹ phẩm Đại Nghiên.
Ninh Não Nhi nói:
- Chúng ta không thể mặc kệ chứ? Tôi cảm thấy, chúng ta phải phản kích lại, mạnh mẽ phản kích, có thể chiến thuật giá cả, điều này cũng là phương pháp đối phó với hàng sơn trại các công ty đa quốc gia thường dùng.
Diệp Thanh ngẫm nghĩ một chút, tất nhiên gật đầu đồng ý, tiền kiếm được từ sản phẩm này trước đây đã đủ nhiều rồi, hoàn toàn có thể điều chỉnh giá cả, tiến hành bán về số lượng là chính, duy trì sản phẩm thật giá thấp, căn bản không phải hàng hóa không đạt tiêu chuẩn, mấy thứ hàng Sơn Trại rởm mà giá lại cao kia căn bản không thể nào so sánh được, như vậy có thể từ từ kéo khách trở lại.
Sau đó, Diệp Thanh lại đẩy một sản phẩm khác ra thị trường, tinh dầu ngũ kỳ thủy, đem sản phẩm mẫu và phương pháp phối chế tỉ mỉ giao cho Ninh Não Nhi.
Loại tinh dầu này chính là “ Ngũ kỳ thủy dữu đan” trước đây đưa cho Mã Tiểu Linh,vì bản gốc phối hợp ra, chẳng qua các loại đan hoàn rất quý, rất nhiều thành phần trên trái đất không có, Diệp Thanh đã chọn các thảo dược có chức năng gần giống mà trên trái đất có sẵn, qua nhiều lần thử nghiệm, tiến hành thay thế thành công, nghiên cứu chế tạo ra loại tinh dầu nâng ngực này, hiệu quả tuy không thể so sánh với Ngũ kỳ thủy dữu đan, nhưng đưa ra thị trường cũng tuyệt đối là sản phẩm cao cấp.
Ít nhất, các sản phẩm cùng loại trên thị trường, không có khả năng có thể cạnh tranh được với “ Ngũ kỳ thủy dữu tinh dầu”
Công ty muốn phát triển, lớn hơn,chỉ dựa vào một sản phẩm không được, may mà bảo bối trên người Diệp Thanh vô số, tùy ý lấy ra một loại, khẽ cải tạo, đều có thể gây nên cơn sốt, kiếm được tiền, thực sự là đơn giản không thể đơn giản hơn.
Cái này gọi là “ người không tôi có, người có tôi mới”, các sản phẩm mới của ta đều rất nhiều, đều là các sản phẩm cao cấp, loại công ty nhỏ này mãi mãi không thể theo kịp được.
Trần Du nhận hàng mẫu, mở ra, ngửi một chút, lập tức say mê, nhắm mắt lại:
- Oa, thơm quá.
Sau đó mở mắt ra, có chút vui sướng long lanh nhìn Diệp Thanh, hỏi:
- Tinh dầu này thực sự có hiệu quả như vậy sao?
- Đó đương nhiên rồi!
Diệp Thanh gật gật đầu, lại có chút tò mò hỏi:
- Sao thế, cô cũng muốn thử à?
Nói xong, bất giác liếc bộ ngực của Trần Du, hiện nay là mùa hạ, ăn mặc mát mẻ, vừa nhìn, Diệp Thanh lập tức phát hiện, nhấp nhấp nhô nhô, tuy không thể so được với Ninh Não Nhi, trang phục kia đều có cảm giác rung động, nhưng cũng vô cùng kiêu ngạo, vô cùng đẹp mắt, nghĩ thầm rằng, mặc dù với bàn tay to của mình, chắc cũng không thể bỗng chốc nắm trong tay.
- Sao vậy, tôi không thể thử hả.
Trần Du chép chép đôi môi cong gợi cảm của mình, hơi hờn dỗi nói:
- Đàn ông các người, có người nào không thích ngực to?
Nói xong, nhìn bộ ngực to của Ninh Não Nhi, ý dường như muốn nói, Ninh Não Nhi nếu như không có bộ ngực to như vậy, Diệp Thanh cậu có thể say mê cô ấy như vậy sao?
Ninh Não Nhi không chấp nhận, giơ tay véoTrần Du :
- Đồ lẳng lơ nhà ngươi, ánh mắt tà ác như vậy, cô đã đủ to tồi, không ngờ còn muốn tăng thêm? Nếu không bảo Diệp Thanh chế cho một loại thuốc riêng càng mạnh hơn.
Trần Du né trốn, đánh trả, bỗng chốc ôm Ninh Não Nhi vào lòng, còn thì thầm bên tai cô:
- Vậy, cô không sợ tôi cướp người đàn ông của cô hả?
Ninh Não Nhi lập tức không chịu nổi, giơ tay sờ bụng dưới của cô:
- Cướp cái đầu cô, tặng không cô cho hắn, hắn cũng không cần.
Trần Du lập tức cười “ khanh khách”, đem cách nghĩ thật thà của Ninh Não Nhi kia muốn luồn đôi bàn tay nhỏ vào trong quần nhỏ của mình kéo ra, liếc nhìn Diệp Thanh một cái, nói:
- Hắn không dám cần chứ, ngay trước mặt cô không dám, nhưng không tin tặng không thử xem.
- Cô quả thực quá hạ lưu, thực không hổ là đồ lẳng lơ…
Ninh Não Nhi làm sao có thể đẩy Trần Du cho Diệp Thanh, lúc này cười mắng, đạp ra, dùng tay ấn vào trán Trần Du .
- Là cô nói tặng không mà.
Trần Du trước mặt Ninh Não Nhi, quyến rũ nhìn Diệp Thanh, không biết thật sự muốn câu, hay là cố ý trêu đùa.
Dù sao, thấy Diệp Thanh nóng mắt, đồng thời xấu hổ vô cùng, suýt chút nữa nuốt nước bọt ừng ừng, liên tục ho khan, thầm nói, giống như cô xinh đẹp phải làm ngực lớn hơn, thực ra không cần dùng thuốc cũng có thể, của cô đã đủ rồi, chỉ cần tìm thêm một bạn trai thường xuyên kích thích chút, tất nhiên có thể phát triển thêm.
Vừa nghĩ như thế, lại thêm hai cô ở đó đùa giơn, thỉnh thoảng tiếp xúc thân mật, Diệp Thanh càng sôi trào huyết mạch, nếu không phải quần trong rất kín, chắc hình ảnh dữ tợn “ tiểu Diệp Thanh”, sớm đã cách quần phơi bày ra.