Thần Y
Tác giả: Hành Đạo Xích
Chương 464: Hiệp trước,hiệp sau,thất bại trong gang tấc?
Nguồn dịch: Nhóm Dịch ShenYi
Sưu tầm:
: qidia
Nhan Tuyết Khâm bịt kín miệng,sợ mình sẽ phát ra tiếng động,quấy rầy Diệp Thanh,nếu tay anh ta mà run lên,cái châm kia chạm tới vị trí quan trọng nhất trong não bộ của bà mình,chẳng phải sẽ dừng lại ngay lập tức sao!
Mặc dù hai y tá đã nhìn quen cảnh máu tanh của Tây y bên khoa ngoại,lúc này cũng không dám thở mạnh!Phương pháp châm cứu kiểu này thật đúng là không tưởng tượng được,các cô đúng là đã được thấy những cái chưa từng thấy,được nghe những cái chưa từng nghe!
Cùng lúc đó,vài chuyên gia có kinh ngiệm khá sâu sắc và lãnh đạo trại an dưỡng cũng nhẹ nhàng đi lên,khẽ gật đầu chào hỏi với Nhan La Thâm,cùng với mọi người mở cửa ra im lặng nhìn hướng vào bên trong!
Tất cả đều tập trung tinh thần nhìn rất chăm chú,thực ra,bọn họ căn bản không hiểu gì,mặc dù ở bề ngoài Diệp Thanh dùng châm cắm thẳng vào,nhưng sau khi vào tới “Ấn đường huyệt”,cái ngân châm kia dường như có sức sống,lượn một đường khúc chiết giống như bị cánh tay sai khiến,dọc theo những kinh mạch thật nhỏ,nhằm hướng đại não của bà Nhan mà đi.
Nếu như bây giờ đầu của bà Nhan là một thể trong suốt có thể nhìn được,sẽ thấy rằng ngân châm của Diệp Thanh biến chuyển như ý,mềm mại giống như một sợi tơ vậy,hơn nữa lại cực kỳ có hồn,cảnh tượng như vậy ,nếu để cho các thầy thuốc đông y trên thế giới nhìn thấy thì nhất định sẽ điên cuồng lên mất!
Tuy nhiên,những người đang đứng ở bên ngoài này,không có khả năng phi thường đó!
Dùng châm đạt tới cảnh giới này rồi,cũng có thể đạt tới ngôi vương rồi,Diệp Thanh y võ kết hợp,há lại bình thường!
Thời gian từng giây từng phút trôi qua,hai y tá cẩn thận giám sát sinh mệnh,chứng bệnh của bà Nhan,ví dụ như huyết áp,thân nhiệt,hô hấp,nhịp đập của mạch,điện tâm đồ,vân vân…
Nhan Tuyết Khâm thấy trán Diệp Thanh mồ hôi chay ròng ròng,liền lấy khăn tay tiệt trùng cho anh,bởi vì đây là phòng bệnh,cô sợ khăn tay có mùi sẽ ảnh hưởng xấu tới bệnh của bà cô,chỉ cần là tới thăm bà,đều mang loại khăn không một chút bụi này vào,không có bất kỳ một mùi gì,trên người cũng không dám xức nước hoa,thậm chí nước rửa tay cũng không dám dùng loại quá thơm!
Nhan Tuyết Minh ở bên ngoài nhìn thấy,chị cô không ngờ lại săn sóc tên tiểu tử này như vậy,hơn nữa, hắnlại phát hiện, ánh mắt chị mình nhìn Diệp Thanh tràn ngập yêu thương,giống như người yêu nhìn tình lang của mình vậy,vô cùng si mê,cảm giác mê muội,nhất là,lúc Diệp Thanh nhập tâm làm việc,ánh mắt chị hắn lại càng cháy bỏng!
Nhan Tuyết Minh trong lòng càng cảm thấy khó chịu,quả thật muốn lao vào đánh Diệp Thanh,nhưng thứ nhất đánh không lại,thứ hai bây giờ đang là thời khắc quan trọng,tính mạng của bà mình đang ở trong tay hắn!
Mặc dù anh ta không hiểu chuyện,nhưng lúc này cũng không dám lỗ mãng,bởi vậy không thể làm gì khác hơn là kêu lên một tiếng đau đớn,quay đi,nhắm mắt làm ngơ!
Nhan La Thâm đưa mắt nhìn theo bóng con mình mà khỏi thoáng nhíu mày!
Cuối cùng ,khoảng nửa giờ sau,Diệp Thanh chậm rãi rút châm ra!Hít một hơi thật sâu,lại chậm rãi trở ra,chân khí lập tức thu về trong người, thu công!
- Diệp Thanh,bây giờ thì tốt cả rồi chứ?
Nhan Tuyết Khâm nhỏ giọng thân thiết hỏi.
- Hiệp đầu tiênkết thúc!Nói chung thuận lợi!
Diệp Thanh nói.
Lời này vừa nói ra,tất cả mọi người bất ngờ,thì ra ngài ấy làm cả nửa ngày rồi mà mới xong được hiệp đầu !
Giống như một số người,ví dụ loại người như Nhan Tuyết Minh,không khỏi oán thầm trong lòng: “Ngươi cho là đang đá bóng sao?lại còn phân ra hiệp trước với hiệp sau?Còn muốn nghỉ giữa trận nữa?
Bọn họ không biết rằng,vừa rồi Diệp Thanh thao túng gen phần tử đao đều rất tỉ mỉ công phu,đối với tâm thần tiêu hao càng lớn,mặc dù anh được “thương lê thần châm” hỗ trợ,thương lê chân khí ngày càng hùng hồn,lúc này có cầm cự cũng không được,cho nên mới bất đắc dĩ nghỉ ngơi giữa chừng!
Diệp Thanh nói:
- Tôi vừa sử dụng phần tử đao apoe4-killen,đem gen tăng nhanh trong lòng trắng trứng apoe4 trên nhiễm sắc thể số 21 của bà cắt bỏ rồi,nghỉ ngơi một chút rồi sẽ lập tức bắt đầu,sử dụng nội lực chữa trị các tế bào não của bà sống lại,sinh ra mức độ điện lưu thích hợp,khiến hệ thần kinh dần dần khôi phục!
- Ừ,vậy anh nghỉ ngơi uống nước đi.
Nhan Tuyết Khâm vô cùng cảm kích gật gật đầu,nói xong,liền đi ngâm một chén trà nóng mang lại,sau khi đưa cho Diệp Thanh,đi sang bên canh giường bệnh lẳng lặng nhìn gương mặt bà của cô!
Không biết vì sao,có lẽ là ảo giác,có lẽ là nhân tố tâm lý,có lẽ là y thuật của Diệp Thanh thật sự có thần hiệu như vậy,Nhan Tuyết Khâm thoáng cảm thấy vẻ đau đớn trên khuôn mặt bà dường như đã giảm bớt rất nhiều,nỗi lo sợ trong lòng cũng nhanh chóng giảm bớt một chút!
Diệp Thanh nhận lấy chén trà nóng,chẳng quan tâm bỏng hay không bỏng,uống một ngụm hết sach luôn,sau đó khoanh chân ngồi dưới đất,nhắm mắt nghỉ ngơi.Anh thật sự khát nước,hơn nữa muốn ngồi xuống luyện công,khôi phục thể lực,cũng không có nhiều công sức như vậy để cẩn thận phẩm trà!
Tuy nhiên,uống một ly này cũng đủ rồi,đến khi y tá toan bưng lại một ly,Diệp Thanh liền xua tay,nhẹ giọng nói cảm ơn!
Người thân thủ cao thâm khí công,cả mùa đông mặc áo mỏng hành tẩu ở một nơi băng tuyết ngập trời, cũng sẽ không cảm thấy cái lạnh,giữa trưa nắng,bệnh trùng tơ thước kim,dưới ánh nắng mặt trời đã khuất bóng,mặc áo bông,uống chút rượu mạnh,cũng không chảy mồ hôi,uống một chén trà nóng như vậy,đúng là chẳng có gì đáng nói cả!Rất rõ ràng,Diệp Thanh là nhân vật có nội lực thâm hậu!
Bên ngoài có người khâm phục,có người lại oán thầm,cũng có kẻ khinh thường,nghĩ rằng tên tiểu tử này đang giả bộ,tuy nhiên,có Nhan La Thâm đại lão ở đây,nên không ai dám gây ồn ào,đều im lặng,hoặc đứng hoặc ngồi,chờ Diệp Thanh bắt đầu tiếp tục hiệp sau!
Cuối cùng,khoảng hai mươi phút sau,Diệp Thanh liền mở to mắt,chậm rãi đứng lên,đi tới bên giường bệnh.cùng lúc đó,mọi người đang ở đây cũng tập trung lấy lại tinh thần!
Hoo~,giống như có làn gió xuân ấm áp thổi qua,Diệp Thanh ngồi ở đầu giường bà Nhan,song chưởng có chút sai lệch,lập tức,giữa hai chưởng sinh ra một dòng khí yếu ớt,sau đó Diệp Thanh đem hai chưởng tách ra,từ hai sườn,đặt lên “Thái dương huyệt” của bà Nhan!
“Thái dương huyệt” chính là huyệt vi quan trọng ở phần đầu của người,ở phía trước tai,hai bên trán,phía trên đường khóe mắt kéo dài ra phía ngoài,gần như nghe nhiều nên thuộc,đến trẻ lên ba cũng biết được sự quan trọng của huyệt vị này!
Huyệt này,ở trong kinh mạch học của Đông y được gọi là “Kinh ngoại kỳ huyệt”,cũng là một trong những huyệt vị quan trọng được các nhà võ thuật liệt vào “Tử Huyệt” sớm nhất.Quyền thuật thiếu lâm ghi lại,Thái dương huyệt một khi chạm trúng “Nhẹ thì ngất,nặng thì chết”!Mà y học hiện đại cũng đã chứng minh,đánh vào huyệt thái dương có thể khiến người ta chết ngay lập tức hoặc chấn thương sọ não,dẫn đến mất trí!
Tuy nhiên,cái gì cũng cóhai mặt của nó,có thể chí mạng thì cũng có thể cứu người!Ví như trong kinh Phật “Đạt Ma bí phương”,đã đem việc ấn huyệt này liệt vào “Hồi Xuân pháp”,cho rằng thường xuyên dùng phương pháp này có thể duy trì tuổi thanh xuân của đại não,cải lão hoàn đồng.
Sau khoảng thời gian dài mọi người hoạt động trí óc,thái dương huyệt sẽ xuất hiện cảm giác nặng nề và đau nhức,đó là tín hiệu cho thấy đại não đã mệt mỏi.Lúc này,nhẹ nhàng mát –xa,hiệu quả sẽ hết sức rõ ràng!Mát-xa thái dương huyệt,có thể mang lại cho đại não sự trị liệu,giải trừ mệt nhọc,phấn chấn tinh thần,giảm đau tỉnh não,đồng thời còn có thể tiếp tục duy trì sự tập trung của lực chú ý!
Lúc này Diệp Thanh dùng y thuật đặc biệt trong “Huyền linh y kinh”,một loại có thể dùng chân khí,châm cứu vào tế bào não,làm sinh ra dòng điện sinh học,khiến hệ thần kinh khôi phục chức năng bình thường ,cường độ điện lưu và tính ổn định của nó,còn lại là do sức chịu đựng của người được phẫu thuật quyết định!
Hô ~,hô ~thương lê chân khí của Diệp Thanh,chính trực ôn hòa,tựa làn liễu phong không chút hơi lạnh thổi qua,xâm nhập vào trong đầu của bà Nhan,châm thẳng vào một số íttế bào,lập tức,não tế bào giống như cây cỏ khô hạn gặp gặp mưa xuân vậy,bỗng chốc bừng lên sức sống!
Mà thần sắc,khuôn mặt của bà Nhan cũng rạng rỡ lên trông thấy,sắc mặt bắt đầu lộ ra vẻ hồng hào,đôi mắt bất ngờ lặng lẽ mở ra,liếc sang nhìn Nhan Tuyết Khâm một cái,lại đảo mắt nhìn xung quanh,khuôn mặt trở nên khoan thai,chỉ có điều không thể mở miệng nói chuyện.
- Bà ơi,bà yên tâm,Diệp Thanh nhất định sẽ chữa khỏi bệnh cho bà!Bà nhắm mắt lại nghỉ ngơi đi!
Nhan Tuyết Khâm sợ bà của cô mất đi quá nhiều tinh khí,liền dịu dàng nói.
Bà cụ cũng gật đầu,đương nhiên ,bà không có bao nhiêu sinh lực,mặc dù đang gật đầu,cằm cũng chỉ hơi cử động.
Nhưng,động tác rất nhỏ này đã bị mọi người ở đây nhìn thấy,những chuyên gia ở đây đưa mắt nhìn nhau,đều nhìn thấy trong mắt đối phương sự khâm phục và khen ngợi,Nhan La Thâm đang nghiêm mặt dường như cũng lộ ra một chút tươi cười,Nhan Tuyết Minh cũng có chút kích động!
- Bà ơi,bà nâng tay lên thử xem nào!
Lúc đưa một dòng điện lưu mỏng manh vào hệ thần kinh của bà Nhan,Diệp Thanh đã nói.
Sau đó,bà Nhan lại mở mắt ra,dường như có một chút mừng rỡ,cố gắng nâng tay phải lên,lúc này,kỳ tích liền xuất hiện,bà Nhan rất nhiều ngày rồi không thể cử động tay phải,không ngờ nâng lên được thật!
Chỉ có điều không ngừng run rẩy,run lẩy bẩy!
Nhan Tuyết Khâm liền khẩn trương nâng tay bà cô lên!
_Cô không nên đụng vào,để bà tự mình giơ lên đi!
- Ồ…
Nhan Tuyết Khâm nghe vậy liền thu tay lại.
- Xem ra điện lưu cần tăng lên một chút!
Diệp Thanh đánh giá tình hình,nội lực liềnbị thúc giục thêm một ít,tế bào lại một lần nữa bị châm vào,dòng điện sinh học trong tế bào lại được sản sinh,tiếp bác hệ thần kinh!
Bà Nhan giơ tay lên,tình trạng hơi chút run run,mọi người đều có thể thấy được!
Xem ra,điện lưu vẫn cần phải tăng thêm!Diệp Thanh lại tăng thêm,cánh tay run run của bà Nhan lại yếu đi!
Lại tăng thêm,lại yếu đi!
Sau khi Diệp Thanh cẩn thận tiến hành khoảng năm lần điều chỉnh,điện lưu cuối cùng cũng đạt đến một giá trị thích hợp,bà Nhan lại lặng yên bất động,không chút run lên!
Lúc này,bất cứ người nào cũng cho rằng giải phẫu đã thành công!
Giữa lúc mọi người muốn reo hò,ngay cả Diệp Thanh,lúc đó cũng thả lỏng cơ thể,bà Nhan chợt bổ nhào ngã xuống,giống như một người khi lâm chung,hình như tắt thở!