Thần Y


Thần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 620: Giải quyết kiếp lược giả bậc hai.
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Bấm nút "Thu gọn" để thu gọn nội dungThu gọn
Tư lệnh Tameng ánh mắt nhíu lại, ngẫm nghĩ một chút, đột nhiên rút súng , "Bang bang bang”, liên tiếp ba phát súng, tức khắc tên Ân Cổ Ngõa Bỉ kia kêu la thảm thiết,sau đó ngã vào vũng máu, chết ngay tại chỗ!
Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc lập tức trợn tròn hai mắt, nhìn nhau, lòng thầm nghĩ, người này thật độc ác, đến con nuôi mà nói giết là giết! Ngất xỉu, chị xỉu thật rồi,vốn tưởng rằng giống như trên truyền hình, cùng lắm là chém vài ngón tay linh tinh mà thôi, bây giờ xem ra, cả chúng mìnhngây thơ quá rồi!
Nếu như khi các cô biết được, Tên tư lệnh Tháp Mông (tameng) này cái gì cũng không nhiều, chính là có nhiều con trai nuôi thì sẽ không nghĩ như vậy nữa! giữa cha nuôi và con nuôi hắn căn bản không có quá nhiều tình cảm, hoàn toàn chỉ có lợi dụng để củng cố thêm thế lực của mình, đối với hắn mà nói, con nuôi hoàn toàn chỉ là vật hi sinh!
Lập tức, Mã Tiểu Linh không khỏi có chút kinh ngạc và hiếu kì, mẹ của Mã Tiếu Trúc này rốt cuộc là người như thế nào nhỉ, làm thế nào mà một thư kí dưới quyền bên cạnh đã có thể điều khiển được tư lệnh quân phiệt của toàn châu Phi?! Trông thế nào cũng không giống một thương nhân thuần túy! Liếc nhìn An Tiếu Trúc một cái, thấy cô ta cũng là cái dáng vẻ mờ mịt và kinh ngạc, liền lập tức biết cô bé này hơn nửa cũng không biết gì!
-Mang thi thể ra ngoài, làm sạch hiện trường một chút!
Tháp mông tư lệnh giơ họng súng lên miệng thổi thổi, đem cắm trở lại bên hông, chỉ bảo mấy tên binh lính, sau đó xoay người, hướng về Tần Cầm cười, sửa đổi sự uy nghiêm và ác nghiệt, hỏi:
-Tần phu nhân, không biết xử lý như thế này cô có vừa ý không?
Tần Cầm hơi gật đầu, chỉ Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc, nói:
-Ta muốn mang các cô gái này đi, Thích tổng phỏng chừng bây giờ cũng rất mong được gặp con gái, không ở lại lâu nữa, Tháp mông tư lệnh, ngươi biểu hiện rất khá, hi vọng về sau chúng ta có thể hợp tác lâu dài!
-Ha ha,tôi không nói lời khách sáo nữa, Tần phu nhân, Tháp mông tư lệnh tôi không có khả năng lọt vào mắt xanh của ngài, nhưng ít nhất nói về nghĩa khí, tôi đủ thành tín, là một đối tác hợp tác tốt đấy! Ha ha, người đâu, đưa ba vị này đến khách sạn chiến thắng Hi Ba!
Tháp mông tư lệnh vẫy vẫy tay, cười lớn nói.
Khách sạn chiến thắng Hi Ba là khách sạn tốt nhất ở Bangka, tuy rằng vẫn chưa đạt đến tiêu chuẩn khách sạn năm sao, nhưng điều kiện hiện tại ở đây cũng không tồi, mẹ của An Tiếu Trúc, Thích Nguyệt chính là đang ở chỗ đó.
.... .... .....
Rờii Bangka mười km, tháp Ba ba, tộc Khắc lỗ tộc , căn cứ đội cứu viện Hoa Hạ.
Mới sáng sớm tinh mơ, mọi người vây xung quanh doanh địa, tùy tiện ngồi ăn bữa sáng, nấu một nồi cháo kê vô cùng thường thấy, cũng là mua từ chỗ mấy người ở bộ lạc về, vốn dĩ ông lãocủa bộ lạc kia sống chết không chịu thu tiền chữa bệnh của đội, nhưng các bác sỹ cứ khăng khăng đưa cho, sau khi đẩy đưa mãi, ông lão kia đành phải nhận lấy.
-Ê, cậunói xem đội trưởng Tiểu Diệp sao mãi không ra?
Một nữ y tá trẻ tuổi nói.
-Không biết được, sắp đến ba ngày rồi, cậu ấy ở bên trong liệu có thể nhịn được nữa không?
Một gã thầy thuốc nhìn chiếc xe tải Diệp Thanh đã khóa trái lại, lối vào thùng xe lại bị tấm vải bạt quân dụng bao kín mít, không kìm được nói:
-Lúc này thời tiết nóng như vậy, bên trong lại không có điều hòa, phỏng chừng ánh sáng cũng không có, cậu ta nghiên cứu y thuật thế nào đây, nói thật, ngay cả vệ sinh ta cũng chưa thấy cậu ta đi!”
-hay là, các ông nói xem, đội trưởng Tiểu Diệp có vụng trộm cái ấy ở bên trong không?”
-cái nào?"
"Cái ấy ý!"
-Chết tiệt, ông đúng là đồ dung tục, ông tưởnai cũng giống ông chắc? bất kể thời gian địa điểm nào đều có thể làm cái đó !”
Một gã thầy thuốc đột nhiên la toáng lên:
-Đội trưởng Diệp không phải chết trong đó rồi chứ, đi, chúng ta mau chóng qua đó xem đi!
dọa cho mọi người bất chợt thất kinh, lập tức không biết bao nhiêu ánh mắt tức giận liếc xéo về phía hắn!
-Cái thằng cha nhà ôngnói hươu nói vượn, miệng chó không phun ra ngà voi!”
-Diệp ca ca có chỗ nào đắc tội với ông mà ônglại nguyền rủa anh ấy như vậy!”
-đúng đấy, tôi tối hôm qua vẫn còn nhìn thấy bác sĩ Diệp ra ngoài vệ sinh cơ, chính là bên cạnh cái cây có tổ chim ở xa xa kia kìa, không tin qua đó ngửi xem, chắc chắn là rất thối!”
-Biến thái, muốn ngửi thì ngươi đi mà ngửi!
Một cô y tá đang ăn kê suýt nữa thì nôn ra, mắng. Nghĩ thầm, người này sao lại như vậy chứ, mọi người còn đang ăn sáng nè!
Một nữ y tá quen thuộc hơn ba mươi tuổi, mấp máy môi đỏ mọng, liếc nhìn mọi người một cái, cười nhẹ nói:
-Chắc không phải là nghiên cứu không ra kết quả, không còn mặt mũi đi gặp ai chứ? Diệp Thanh người này kỳ thật da mặt khá mỏng, lại không quen ai, nhất là con gái, nói chuyện một chút là đỏ mặt thẹn thùng!
-Đại tỷ, hắn không phải là đỏ mặt với chị ấy chứ? Chúc mừng nhé, hầu hết con trai đứng trước mặt con gái mà đỏ mặt thì tức là có ý với người đó!
-Tôi xin, đội trưởng Diệp đúng là phẩm vị phi phàm, không ngờ thích thục nữ!
Vị nữ y tá hơn ba mươi tuổi, trưởng thành, phong độ liền tức giận mắng to:
-thục nữ cái đầu nhà ông, bác sỹ tôi đâyrõ ràng là cô gái mười tám tuổi đấy!”
-Xì, là mười lăm năm trước!
-Cút
............
Tuy rằng đang chấp hành nhiệm vụ gian khổ, mỗi ngày đều có người chết, nhưng mọi người vẫn còn giữ được tinh thần lạc quan thực là rất khó. Lúc mọi người đang nói giỡn giảm bớt áp lực, Diệp Thanh xoay về phía cái bạt xe tải kéo ra, sau đó vớivẻ mặt mệt mỏi nhẹ nhàng nhảy xuống.
Mọi người lập tức vô cùng hưng phấn vây quanh, nhưng không ít vẻ mặt nhìn thấy biểu hiện của Diệp Thanh không khỏi cảm thấy trầm xuống, thầm nghĩ, không phải là nghiên cứu thất bại rồi chứ?
- Bác sĩ Diệp, không sao, thứ virut đã tiến hóa này hết sức khó đối phó, tạm thời không tìm được phương pháp giải quyết tốt cũng là chuyện thường tình!”
- Đúng rồi đội trưởng Diệp, cậui đừng để ý quá, mọi người chúng ta đền rất ủng hộ cậu!”
Có vài bác sĩ liền bắt đầu an ủi, đáng tiếc, Diệp Thanh người này dù sao cũng rất giỏi ngụy trang, khóe miệng không nhịn được liền ngoéo một cái, động tác lần này tuy nhỏ nhưng ngay lập tức đã rơi vào mắt Triệu Tiểu Tinh!
Nhà khoa học nữ siêu cấp thiên tài này liền lớn tiếng kêu lên:
-Diệp Thanh giỏi lắm, thằng nhóc cậu không ngờ cũng học được cách ghẹo người!
Cô và Diệp Thanh sớm đã hỗn thành quen, gần đây đều là trực tiếp gọi tên Diệp Thanh, càng tỏ vẻ thân thiết.
Diệp Thanh rốt cuộc không kìm nổi liềncười, "khúc khích", vô cùng cao hứng cao giọng nói:
-cuối cùng không phụ hi vọng của mọi người, trải qua nhiều lần thí nghiệm và thực nghiệm, thuốc khắc chế kiếp lược giả bậc hai rốt cuộc đã nghiên cứu ra rồi!”
Tuy nhiên, theo saulại chuyển đề tài, nói:
-Chỉ có điều trong đó có một ít dược liệu, lúc tới tôi có mang đến một ít nhưng tóm lại số lượng vẫn không đủ, cần vào núi đào lấy!”
Phương phápDiệp Thanh am hiểu nhất vẫn trung y, loại này phối trí đan hoàn, tuy rằng có chút phiền phức, nhưng cũng rất có sức thuyết phục, lúc này, bởi vì người cần chữa trị rất nhiều, hắn cũng không có khả năng lại từ trong y linh bảo tháp trực tiếp đổi dược liệu, hợp thành đan dược thành phẩm, không phải là tiếc mà là nhiều người nhiều miệng, đều là những người hành nghề có cấp bậc, không dễ lừa gạt, người khác tóm lại sẽ có nghi vấn, những loại đan dược này rốt cuộc ngươi mang từ đâu đến? Không có căn cứ biến ra được!
Lại nói, Diệp Thanh cũng muốn mở rộng phương pháp trị liệu của chính mình, mượn lực lượng của rất nhiều quốc gia mới diệt trừ được đợt ôn dịch này, như vậy, cách thức phối trộn nguyên vật liệu giải dược nhất định phải được bản thổ hóa, mà bản thổ hóa này cũng không phải chỉ ở châu Phi, mà là Địa cầu, chỉ có dược liệu thường thấy ở trên trái đất mới có hiệu quả, quý giá quá đều mất đi giá trị thực tế của nó!
Về phần nguồn gốc của chỗ dược liệu, ngọn núi gần đây phỏng chừng còn có không ít loại thay thế, có thể tạm thời đối phó với tình hình cấp bách, coinhư không được chính chuẩn như ở Hoa Hạ , nhưng chung quy có thể thu thập một ít, ngoài ra, cũng có thể cầu viện tổng bộ Hoa Hạ,bảo bọn họ vận chuyển dược liệu qua đường hàng không đến đây!
Hơn nữa, , nếu đã phải cứu trị, Diệp Thanh cũng ít nhiều có chút ýriêng, dùng thuốc Đông Y không phải càng thuận tiện cho quảng bá thuốc Đông y sao? Lại nói, đội chữa trị của các quốc gia khác, nhất là Âu Mĩ ,vân vân, không có thuốc Đông y, dù sao cũng phải đếnHoa Hạ mua, thế này cũngcó thể thu được tất một khoản lớn đấy biết không, có thể vì quốc gia làm chút cống hiến, tạisao mà không làm chứ?
Lúc tin tức tốt lành của Diệp Thanh vừa được công bố, mọi người lại một lần nữa trở lên hưng phấn kích động!
Bách niên y gia Cát Liên Khôi cười nói:
- Tên tiểu tử nhà ngươi này, suýt chút nữa hù chết chúng ta, nhớ kỹ, về sau không được lấy loại chuyện này ra mà đùa nữa, trái tim lão già ta chịu không nổi đâu!
Một gã thầy thuốc họ Vương nói:
-Nếu như vào núi hái thuốc thì khỏi, dù sao nhân sự cũng không đủ, mà địa bàn cũng không quen.
Liễu Yên Nhiên vui vẻ kêu lên:
- Kỳ thật, tôi có thể phát động một số đứa trẻ ở trong bộ lạc, bảo bọn chúng vào núi hái thuốc, mỗi một đội chỉ cần một bác sĩ trung y là được, về phần phương diện an toàn, tôi có biết một chút, ngọn núi này cũng không có thú dữ lớn gì, bọn trẻ con bình thường cũng thường xuyên vào núi chơi đùa, chỗ nào có thực vật cổ quái, bọn chúng biết rõ hơn chúng ta, cũng càng quen thuộc địa hình!
Cái tên bác sĩ họ Vương kia ngẫm nghĩ một chút, nói:
-Đội trưởng Diệp đã nghiên cứu chế tạo đan hoàn, tôi rất có lòng tin, chẳng qua, loại thuốc này dù sao cũng là tân dược, chưa có qua thí nghiệm lâm sàng !
Lúc này, có không ít người trong lòng oán thầm, thầm nghĩ, cái đầu heo nhà ngươi , đã là lúc nào rồi mà còn thí nghiệm lâm sàng, không phải thử một lần là được. Tuy nói, khả năng sẽ tồn tại một ít tác dụng phụ, nhưng so với lập tức bị kiếp lược giả cướp sạch đi sinh mạng tinh nguyên vẫn tốt hơn vạn lần!
Hơn nữa thí nghiệm lâm sàng đó là nhằm vào thuốc đưa ra thị trường, ở tình huống bình thường mà nói, chậm thì ba năm năm, dài thì thậm chí mười mấy hai mươi năm không chừng, nhưng bây giờ hiển nhiên không thực tế, nước chảy đến chân rồi!
Diệp Thanh lắc lắc đầu, nói:
-Sự việc cấp bách, tạm thời tỉnh lược giai đoạn này!
Hắn cũng biết, tự nhốt mình ba ngày ngắn ngủi, "Tùy tiện" mân mê đan dược, trong đội chữa bệnh phỏng chừng có không ít người ôm nghi vấn, tuy nhiên, không sao, vàng thật không sợ lửa, cái này cho các ngươi mở rộng tầm mắt, biết cái gì gọi là y linh thần kỳ.
Diệp Thanh cũng không phải tùy tiện mân mê mà ra, mà là tham khảo Triệu Tiếu Tinh, còn có kết quả nhiều ngày phân tích của Tiểu Vũ Nhi, kết hợp với lý thuyết y học tích lũy bao lâu của chính mình, chọn dùng các loại dụng cụ thiết bị tiên tiến của y linh bảo tháp cùng với toàn bộ tin tức bắt chước cảnh tượng, trải qua rất nhiều lần thí nghiệm, rốt cuộc mới tìm ra được phương pháp phối thuốc tốt nhất, hơn nữa, quan trọng nhất là phương diện pha chế thuốc, gần như là thành công, đều là thứ thuốc Đông y thường thấy trên trái đất, có thể nói là dốc hết tâm sức để làm!
Rất nhanh, mọi người cùng nhau đến một thung lũng ở phía tây nam bộ tộc Khắc Lỗ, ở đây, lều trại, nhà gỗ nhỏ san sát, chính là nơi thiết lập khu cách ly bộ lạc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui