Thần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 633: Cùng nhau mây mưa!(1+2)
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: metruyen
do nguồn nhảy
Về phần Tiểu Vũ Nhi, sớm đã bị hắn hạ lệnh, không được đến quấy rầy.
Tiểu Vũ Nhi có thể theo dõi toàn bộ băng tuyết tòa thành , sao có thể không biết hắn đang làm những gì, lúc này xấu hổ mặt đỏ bừng bừng, phì một ngụm, chủ nhân ca ca này, thật sự càng ngày càng quá đáng! Tôi đi! Xem những thứ này, quả thực là muốn làm hư trẻ con!
Lúc này, Tiểu Vũ Nhi liền lái tiểu phi thuyền, đi vào đám mây đen phía chân trời, mà tòa thành phía bên trong kia, gian phòng bí mật kia, vang lên tiếng động long trời lở đất, thỉnh thoảng còn hỗn loạn tiếng thét chói tai cuả hai nữ nhân điên cuồng và tiếng cười nói vui vẻ…
.........
Buổi sáng ngày hôm sau, ánh mặt trời chiếu khắp, ánh vàng rơi trên những khối cầu băng tuyết thật lớn, bên ngoài dãy núi, rừng rậm, khe sâu, đều có vẻ hết sức xinh đẹp.
Mà băng tuyết thành tòa thành, trong căn phòng may mắn chứng kiến màn 3.p, một khung cảnh hỗn độn, ga trải giường phân nửa ở dưới đất, mà trên giường, ba cơ thể lõa lồ đang giao nhau quấn ôm, Diệp Thanh đương nhiên là ở giữa, trở thành nhân bánh!
Ánh nắng ngoại giới có chút chói mắt, xuyên thấu qua cửa kính, rọi thẳng vào trong, ba người đêm qua mệt nhọc quá độ vẫn chưa dậy!
Diệp Thanh dù sao thể lực mạnh mẽ, một lát sau, đột nhiên tỉnh lại, mở to mắt, nhìn trái ôm phải ấp hai đại mĩ nữ, có cảm giác như đang ở trong mộng!
Đây là thật sao? Không phải đang nằm mơ chứ? Tuy nhiên, cảm giác sảng khoái thỏa mãn đến cực hạn tối hôm qua, đến giờ vẫn rõ ràng ở trước mắt, rõ ràng đến không thể rõ ràng hơn được nữa, cảm giác này dường như đã khắc sâu đến tận xương tủy, làm cho người ta cả đời cũng không quên được!
Diệp Thanh trở mình, đem hai đại mĩ nữ ôm vào trong lòng,hai tay sờ soạng trên lưng các cô, cuối cùng lại không kiêng nể gì tiến tới ngực các cô, hai phong cách và ngoại hình đều không giống nhau. Khả năng do hắn dùng lực hơi mạnh một chút, khiến hai cô có chút cảm giác, gần như đồng thời tỉnh giấc!
-Này !
Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc nhìn thấy cảnh tượng này, khuôn mặt xinh đẹp lập tức xấu hổ đỏ bừng lên, gần như đồng thời kinh hô, sau đó, đem mặt vùi vào nách Diệp Thanh, không dám ngẩng mặt lên!
Mã Tiểu Linh tim đập loạn, nghĩ thầm, tối hôm qua thật là ma xui quỷ khiến, sao lại xảy ra chuyện này chứ ! về sau bảo người ta làm sao dám gặp ai nữa!
An Tiếu Trúc cũng vùi đầu không nói, trong lòng rối bời, chỉ cảm thấy tối hôm qua thật hoang đường, tuy nhiên nghĩ lại, dường như cũng là thời khắc hạnh phúc nhất trong đời này!
Một lát sau, cô gái nhỏ này đột nhiên chuyển động, khuôn miệng nhỏ xinh đầy mùi đàn hương mở ra,, hôn một cái lên đầu cánh tay Diệp Thanh, sau đó, laị dùng răng cắn, Diệp Thanh sợ tới mức vội vàng né né dịch dịch.
Cô bé này, sao cái thói quen thích cắn người vẫn chưa sửa được chứ? Chẳng nhẽ cũng giống anh, bởi vì lần đó mà vô tình tạo thành thói quen này? Diệp Thanh bản thân là vì lần đó mà hình thành thói quen hôn mạnh, lập tức liền đoán rằng An Tiếu Trúc lúc này chắc cũng giống hắn!
Kỳ thật hắn đoán đúng rồi, An Tiếu Trúc chính là từ lần đó, mới bắt đầu thích cắn người, hơn nữa, chỉ cắn một mình Diệp Thanh! Người khác bảo cô cắn, cô còn coi thường không thèm để ý! Theo như lời của cô nói thì ngươi đến tư cách để ta cắn cũng không có, vết cắn của cô chỉ dành cho người đàn ông của cô thôi!
Tuy nhiên, Diệp Thanh càng dịch chuyển, An Tiếu Trúc lại càng muốn cắn, chớp mắt đã đuổi theo, liền cắn được một miếng!
Diệp Thanh bị cắn đau quá!
Diệp Thanh tức giận, xoay người liền đè lấy cô bé này ở dưới thân, hai tay bắt được hai trái cầu mềm mại trơn nhẵn ở trước ngực, ngay lập tức sờ nắn, phong cảnh mềm mại đều theo năm ngón tay gian xảo tạo ra! Đánh mạnh vào thị giác!
Diệp Thanh rên nhẹ một tiếng, cảm giác này, quả thực không thể chê được, thật sự quá sung sướng!
An Tiếu Trúc một bên giãy dụa, một bên vội vàng kêu to:
-Chị Tiểu Linh mau tới cứu em!"
Tối hôm qua, hai cô cũng giúp nhau không ít, cùng nhau chống lại ác ma Diệp Thanh, An Tiếu Trúc lúc này thuận miệng kêu lên!
Mã Tiểu Linh nhớ tới tối hôm qua bản thân thực sự có chút kham không nổi, liền vội vàng kéo An Tiếu Trúc qua, cảnh tượng chẳng khác gì lấy bia che thân, không khỏi càng thấy ngượng ngùng, lúc này liền chép miệng, mặt dày ngượng ngùng nói:
-Chị đã không còn đến nửa phần khí lực, hay là em tự mình đi đối phó với hắn đi, ai bảo em trêu hắn?”
An Tiếu Trúc mặt mũi trắng bệch, than thở nói:
-Chị Tiểu Linh, chị chẳng có nghĩa khí gì, không ngờ chị cũng không giúp em…A~, cứu mạng a!”
An Tiếu Trúc thất kinh kêu lên, thân thể phát run, nhưng Diệp Thanh lần nữa lại xâm nhập vào cơ thể của cô, đạt tới chỗ sâu nhất!
- Diệp Thanh, anh dịu dàng chút được không…”
An Tiếu Trúc vô lực túm lấy ngực Diệp Thanh, vài phần năn nỉ nói,
-Người ta thật sự không chịu nổi mà!”
Diệp Thanh dừng lại, nói:
-Lúc em cắn anh sao không dịu dàng chút, ban nãy chẳng phải rất có lực sao?”
-Anh cũng đừng so đo với em mà, anh là đàn ông, bao dung độ lượng, được rồi được rồi, em thề, sau này sẽ không bao giờ cắn anh nữa!
An Tiếu Trúc ném ánh mắt quyến rũ, cười yếu ớt, tỏ ra dịu dàng đến cực điểm.
Diệp Thanh kì thật chỉ là đùa giỡn với cô, hắn biết, Tiếu Trúc và Tiểu Linh giống nhau, thể lực sớm đã không chống đỡ nổi, bản thân cũng không phải cái loại không biết thương hương tiếc ngọc, làm sao có khả năng tác cầu vô độ? Hơn nữa, ngày tháng còn dài, có lần thứ nhất còn sợ không còn lần thứ hai sao?
Lúc này liền xoay người xuống dưới, nằm ở giữa hai cô, lại ôm các cô một trái một phải vào trong lòng. An Tiếu Trúc lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, vô cùng hưởng thụ gối lên vai Diệp Thanh, cảm nhận được nhiệt độ cơ thể hắn, trong lòng ấm áp vô hạn, nghĩ thầm, hơi thở quen thuộc này, bản thân mình đã lâu không ngửi rồi, trước kia còn quá nhỏ, hơn nữa phải thi đại học, sợ chậm trễ bài vở, bây giờ đỗ đại học rồi, trong lớp có rất nhiều bạn trai bạn gái đã có người yêu, thậm chí còn ra ngoài sống chung. Mình với Diệp Thanh cũng nên bắt đầu phát triển rồi, ha hả, về sau hằng ngày quấn lấy hắn, tốt nhất hắn đem mình nuôi ở trong không gian thần bí này, mang theo bên mình, mìnhtình nguyện làm bồ nhí của hắn!
Cho dù là hắn có rất nhiều đàn bà, mìnhcũng không ngại! Yêu một người, không phải nên chấp nhận hết tất cả mọi thứ của hắn sao? Bao gồm cả tình địch?
An Tiếu Trúc hạnh phúc đến choáng váng đầu óc, suy nghĩ hồ đồ, đột nhiên nhìn thấy thân dưới Diệp Thanh hãy còn dựng đứng, hiển nhiên người này còn chưa hết ý , ánh mắt không khỏi sáng lên, cười duyên dáng, thân mình mềm nhẵn như rắn trượt xuống dưới.
Nếu như tôi và chị Tiểu Linh đều không được, tôi sẽ dùng miệng giúp anh, ha hả, cho ngươi thể nghiệm “cắn” chân chính!
Rất nhanh, Diệp Thanh cảm giác được , cơ thể mình phiêu lên, dường như tiến vào vô luân tiên cảnh. cái tư vị tiêu hồn của tối qua đã quay trở lại rồi!
Mã Tiểu Linh ở một bên xem đến xấu hổ, nghĩ thầm, không ngờ công phu bằngmiệng của Tiếu Trúc còn mạnh hơn mình, khiến cho Diệp Thanh say mê như vậy, không biết cô luyện như thế nào!
Hoàn toànkhông biết, loại chuyện này, kì thật cũng là do thiên phú, hơn nữa, cũng không phải là kĩ xảo cuả An Tiếu Trúc mạnh hơn cô, mà là cô và Diệp Thanh không biết đã làm bao nhiêu lần rồi, có chút cảm giác như lão phu lão thê, mà An Tiếu Trúc và Diệp Thanh mới là lần thứ hai, đương nhiên là kích tình vô hạn, cho nên càng dễ dàng khiến Diệp Thanh động tình mà thôi!
Mã Tiểu Linh nhìn đến nóng mắt, đồng thời cũng có một cảm giác không chịu thua, vì thế liền đỏ mặt, thân mình chậm rãi trượt xuống, lập tức, hai miệng, hai đôi môi hồng , hai đầu lưỡi cuộn lại trên cùng một chiến tuyến, bắt đầu vây công, dữ tợn quấn quanh “Tiểu Diệp Thanh”, muốn cái thứ nóng rực như kình thiên trụ mau chóng nằm xuống…
Mặc dù Diệp Thanh ngang ngược, tài bắn súng lại lợi hại, lúc này lại động phải khắc tinh, nội tâm không ngừng kích đông, chỉ kiên trì được ước chừng năm sáu phút, sau đó liền tước vũ khí đầu hàng!
Đối mặt với chất lỏng bị công kích mà ra, Mã Tiểu Linh kinh hô một tiếng, nhanh chóng tránh ra!
Mà An Tiếu Trúc bất ngờ không kịp đề phòng, vừa vặn bị trúng đạn, không chỉ có miệng, thậm chí trên tóc, trên mặt, trên cổ, trên ngực cũng đều trúng chiêu! Nhất thờingây người!Người đàn ông này, tiền vốn sao mà nhiều thế, quả thực hệt như con trâu đực vậy!
Diệp Thanh lập tức dương dương tự đắc, có chút mệt mỏi liền nằm xuống.
Mã Tiểu Linh nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ thấy băng tuyết ngập trời, cực kì tò mò, vốn định hỏi Diệp Thanh rốt cuộc đây là đâu, nhưng vẫn chưa mở miệng, đột nhiên nhớ tới cái gì, lập tức trên mặt lộ vẻ kinh hãi, nói:
-Trời đã sáng như vậy rồi, người bên ngoài không thấy chúng ta ra, còn không biết lo lắng thế nào, không biết có phá cửa xông vào không!”
An Tiếu Trúc khóe miệng còn dính một chút chất lỏng trắng, đỏ mặt nói:
-Bệnh của mẹ em chưa khỏi, chắc sẽ không chủ động đến phòng chúng ta đâu, nhưng Tần thư kí thì không nói chắc được ! Ai nha, thật là xấu hổ chết mất!”
Mã Tiểu Linh nhìn cô một cái, khẽ cười nói:
Em còn biết xấu hổ a, em xem lại bộ dạng hiện tại của em đi!”
Bộ dạng em làm sao?”An Tiếu Trúc hỏi
Mã Tiểu Linh chỉ vào chiếc gương trên tường, nói:
-Em tự xem đi!”
An Tiếu Trúc lúc này mới chú ý tới có một chiếc gương rất lớn ở phía sau, chỉ thấy, bản thân trong gương, mái tóc bu xù, cơ thể lõa lồ, trên người còn từng mảnh từng mảnh hồng, mà khóe miệng và trên tóc còn lưu lại lượng lớn chất lỏng của tên Diệp Thanh kia, chất lỏng này bản thân khi lần đầu tiên bị Diệp Thanh phá hỏng đã nhìn thấy, có hương vị của cây hạt dẻ, vô cùng dễ ngửi, lúc này không kìm được la hoảng lên, Mã Tiểu Linh cười to.
An Tiếu Trúc có chút ngượng ngùng, chớp mắt liền nhào tới, , đè Mã Tiểu Linh lên trên giường, cào cô, gắt giọng:
-“Chị Tiểu Linh, chị thật xấu, không ngờ lại giễu cợt người ta! Xem ra phải chia sẻ cho chị một chút!”
Nói xong, đem chất lỏng trên tóc, trên mặt, trên ngực mình, lau vào miệng TiểuLinh, Mã Tiểu Linh đương nhiên không chịu, chỉ lắc đầu, cuối cùng tránh không được, bị An Tiếu Trúc đánh lén một phen, ăn phải một ngụm!
-Thế nào? Mùi vị ngon chứ?
An Tiếu Trúc cười nói.