Thần Y


Thần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 652: Bắt được Niếp Tiểu Ẩn.
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện

Vốn dĩ, Diệp Thanh rất ít nổi giận với nữ nhân, kẻ cả Niếp Tiểu Ẩn là kẻ thù, nhưng, lần này thực sự không thể nhẫn nhịn thêm được nữa! Vì cái gọi là thần dược trường sinh bất tử hư hư ảo ảo đó, không ngờ ngay cả sinh mạng của hàng nghìn vạn người cũng không thèm quan tâm, ngươi thực sự coi bản thân là trời sao?
Trước kia Niếp Tiểu Ẩn đã từng mời chào hắn, bị hắn cự tuyệt, cho nên hắn mới biết được một số mục đích của tổ chức này.
- Hùng tâm tráng khí của lão nhân gia của Dược thần ta thiết nghĩ ngươi cũng hiểu! Nếu có thể chế được thần dược trường sinh bất tử, đến lúc đó, cả nhân loại đều có thể được sống lâu dài, cùng thiên địa đồng thọ, so sánh mà nói, sự hi sinh nhỏ nhoi hiện tại có là cái thá gì chứ!
Tuy Niếp Tiểu Ẩn có chút không đồng tình với cách làm của Dược Thần cốc, nhưng lúc này đương nhiên cũng không để cha nuôi mình mất mặt, hơn nữa, lời này chính xác là Dược thần nói với cô, cô mới đồng ý đến châu phi làm cái việc “Thương thiên hại lý” này!
Diệp Thanh nghe nói như thế, cũng chẳng thèm tranh cãi với cô, thầm nói cô hù quỷ chắc, nếu thực sự có loại thần dược đó, thì chắc sẽ quý giá như trời như đất, đương nhiên là để các ngươi dùng rồi, còn lâu mới chia sẻ với người khác, cứ coi là các ngươi công khai kỹ thuật, người bình thường cũng chẳng luyện chế ra được, sẽ chỉ tạo ra một trận tai họa!
Niếp Tiểu Ẩn váy đỏ bay bay, nhảy từ trên cây xuống, ve vuốt một chiếc nhẫn khéo léo trên ngón út, bước vài bước, bỗng nhiên lông mày chau lại, nói:
- Quả nhiên là ngươi giở trò, rốt cuộc ngươi dùng thủ đoạn gì, khống chế được quỷ linh cổ của chúng ta, sao bọn quỷ linh cổ quanh đây không chịu nghe hiệu lệnh của ta?
- Quỷ linh cổ? Kiếp lược giả bậc ba?
Diệp Thanh ngẫm nghĩ một chút, liền hiểu ý đối phương đang nói gì!
- Không sai, kiếp lược giả trong mắt ngươi chính là quỷ linh cổ, chính là thần dược trường sinh bất lão, một vị dược thần cực kỳ quan trọng bên trong, Dược thần cốc chúng ta đương quyết tâm để giành được! Diệp Thanh, không ngờ ngươi cũng là một người tài, lại nghĩ ra được cách phá giải quỷ linh cổ bậc ba!
Trong ánh mắt Niếp Tiểu Ẩnlộ ra vẻ kinh ngạc, hơi ngừng một chút, lại tỏ ý mời chào, nói:
- Tôi thấy anh là một nhân tài, xin khuyên anh một câu, đừng có chống đối Dược thần cốc thêm một lần nào nữa, thật muốn chọc giận Dược thần, lão nhân gia mà phát hỏa lên, không chỉ có mình anh, thậm chí cả những người thân cận bên cạnh anh đều gặp tai ương!
- Thật sao? Thế bảo tên Dược thần đến đây mà thử xem?
Diệp Thanh cười lạnh nói. Hắn từ lúc gặp được kỳ ngộ liền chẳng phải sợ thêm bất kỳ kẻ nào nữa!
Niếp Tiểu Ẩn lập tức có chút tức giận, bản thân cố nhu nhường giảng giải với hắn nhiều thế này, còn chẳng phải là vì muốn cho hắn một cơ hội, góp sức cho Dược thần cốc chúng ta, không ngờ, người này thái độ lại kém như vậy, lúc này liền hừ lạnh một tiếng, nói”
- Cần gì phải nhờ đến Dược thần, chỉ bổn cô nương đây thôi cũng có thể dọn dẹp ngươi! Lần trước ngươi sàm sỡ ta, lần này vừa hay đòi lại một thể!
Diệp Thanh cười nói:
- Đòi cái gì? Lần này sàm sỡ lại tôi?
- Đồ lưu manh!
Khuôn mặt xinh đẹp của Niếp Tiểu Ẩn hơi ửng đỏ, quát lớn một tiếng, thân hình chớp động, hệt như Hồng Y âm hồn, trong chớp mắt đã dịch đến trước mặt Diệp Thanh, vừa xuất thủ từng trận từng trận hương thơm liền bay ra, trăm hoa loạn rơi, bất kể uy lực, hay thân pháp, tốc độ, không ngờ so với lần trước đã tiến bộ được cả ba phần! Khiến Diệp Thanh giật mình kinh hãi!
Tiểu cô nương này mặc dù chiêu thức đẹp, hương thơm dễ ngửi, nhưng Diệp Thanh không hề hoài nghi uy lực của nó, đặc biệt là thứ hương hoa nhạt nhạt, ẩn chứa thành phần giục tình cực kỳ lợi hại, có thể làm nhiễu loạn tâm tình của con người, Diệp Thanh hoàn toàn không dám để chúng chui vào mũi mình, vội vàng nín thở ngưng thần, tả hữu phóng châm, xuất ra thủ pháp điểm huyệt khéo léo!
Châm cứu chính là kẹp huyệt, công phu mà Diệp Thanh giỏi nhất chính là đánh vào huyệt thượng! có điều, Niếp Tiểu Ẩn thân pháp mau lẹ, như bướm xuyên hoa, bản thân lại xuất thân từ Dược thần cốc, đối với trung y cũng vô cùng am hiểu, Diệp Thanh không phải dễ dàng như thế mà bắn trúng được cô!
Lần trước, là Niếp Tiểu Ẩn sơ suất, mới đột nhiên bị Diệp Thanh bắt được mắt cá chân không chịu bỏ, lần này, công lực của Niếp Tiểu Ẩn đã tăng lên nhiều, đối với bước pháp của Diệp Thanh sớm đã có nghiên cứu, lúc này hai người đánh nhau quả thực là kẻ tám lạng người nửa cân, trong khu rừng nhỏ ngươi tới ta đi, bay tới bay lui, trông rất đẹp mắt!
Niếp Tiểu Ẩn thôi động Bách hoa triền miên chân khí, khiến cho những cánh hoa tận lực rơi về phía Diệp Thanh, thầm nói, ta chặn nghẹn ngươi không cho ngươi thở, xem xem ngươi có thể kiên trì được bao lâu!
Thình lình, Diệp Thanh có lẽ thực sự không nín được nữa, liền không kìm nổi mà hít một hơi, tức khắc một đóa bách hợp tản mát ra mùi hương ngào ngạt, chui từ mũi Diệp Thanh vào trong, thân hình Diệp Thanh lập tức cứng lại, vẻ mặt hoảng hốt, hiện ra vẻ đờ đẫn của kẻ háo sắc khi nhìn thấy kiểu người đẹp tuyệt sắc trần gian, Niếp Tiểu Ẩn đại hỉ, hai tay nhẹ phân, dướn thân lên trước, phóng ra Bách hoa triền tơ, bắt chặt lấy cổ tay của Diệp Thanh! Thầm nói, ta xem ngươi còn thoát đi đường nào!
Nào biết, bàn tay nhỏ của cô vừa chạm vào Diệp Thanh, Diệp Thanh lại đột nhiên tỉnh táo, cánh tay thình lình bay vút lên, vừa lật vừa chụp, liền bắt được cổ tay của cô!
- Ngươi giở trò! Buông ta ra!
Niếp Tiểu Ẩn tức giận la lên.
- Binh bất yếm trá (chiến tranh không ngại dối lừa), hơn nữa, y linh huyền khí của ta đã phá giải được Bách hoa triền miên chân khí của cô, cũng không coi là lừa gạt, cô thua cũng không oan!
- Ngươi làm thế nào mà có thể phá được? Trước kia ngươi có phá được đâu, còn phải nhờ chuyện đó mới hóa giải được cơ mà!
Niếp Tiểu Ẩn la lên, tức khắc khuôn mặt cũng ửng đỏ!
Điều mà cô muốn nói, là Diệp Thanh ngày trước đã từng trúng Luyện hồn tình tơ của cô, phải cùng Nhan Tuyết Khâm xy, tuy rằng công phu mà cô luyện có chút tà môn, nhưng bản thân lại là một tiểu cô nương, trước giờ cũng chưa từng cùng nam giới làm chuyện đó, bởi thế lúc không cẩn thận kêu lên, liền có chút xấu hổ.
Diệp Thanh cũng có chút quẫn bách, có điều kẻ thù vẫn là kẻ thù, bảo hắn buông Niếp Tiểu Ẩn ra thì không thể được, sinh mạng của nghìn nghìn vạn vạn người dân châu Phi đều chết trong tay Dược thần cốc, thả ngươi ra, oan hồn của những người đó làm sao có thể ngủ yên!
Vừa nghĩ tới sự ác độc của Dược Thần cốc, tay Diệp Thanh liền không kìm nổi mà tăng thêm lực, thực sự muốn bóp chết con nha đầu này!
- Ngươi làm ta đau đấy, mau buông tay ra!
Niếp Tiểu Ẩn đau tới mức thiếu chút thì nước mắt nhào ra, quát.
Diệp Thanh không thèm đếm xỉa tới cô, lôi cô đi về phía doanh trại của đội chữa bệnh, hiện tại trời không mưa, thời tiết lại nóng, đội chữa bệnh đã dựng rất nhiều lều trại trên một mảnh đất trống, nói cho cùng, cứ chen chúc trên xe mãi, nếu ngủ thì chẳng ai chịu nổi, trong xe thực sự quá hẹp!
Mặc dù đêm đã khuya rồi, nhưng vẫn còn rất nhiều bác sỹ và y tá chưa đi ngủ, có người đang tổng hợp tư liệu, có người lại đang xem bệnh, châm cứu, hộ lý... cho bệnh nhân
Bọn họ tuy chủ yếu là cứu trị cho những người bị lây nhiễm bệnh dịch, nhưng trong bộ lạc nếu có những bệnh nhân mắc những bệnh khác, nếu đủ khả năng, cũng sẽ giúp đỡ chữa trị miễn phí, chẳng hạn như Mã Tiểu Linh, lúc này đang trị liệu cho một thai phụ mang thai được bảy tám tháng nhưng lại bị cảm mạo nghiêm trọng, đồng thời giảng giải một chút những điều cần chú ý, An Tiếu Trúc cũng ở một bên học tập, giúp đỡ.
Tiếng anh của Mã Tiểu Linh vốn dĩ vô cùng tốt, nhưng cô thai phụ đó chỉ có thể miễn cưỡng hiểu được chút tiếng anh, cho nên hai người nói chuyện có chút khó khăn, cũng may Mã Tiểu Linh hết sức kiên nhẫn, vừa chậm rãi giải thích, vừa cẩn thận miêu tả bằng động tác, cô thai phụ đó cuối cùng cũng hiểu được ý của cô, nhe răng ra cười, lộ ra một hàm răng trắng sáng chỉnh tề!
- Diệp Thanh, đây là ai thế!
An Tiếu Trúc mắt tinh, nhìn thấy Diệp Thanh mang theo một cô gái váy hồng đang từ xa bước lại trước tiên, không khỏi có vài phần ghen tuông, lại có chút ngạc nhiên kêu lên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui