Thần Y


Thần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 658: Rốt cuộc là giữ cô này lại, hay giữ cô kia lại đây?
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: metruyen

-Em cuống quýt lắc đầu làm gì?
Diệp Thanh bị ngọn lửa dục vọng thiêu đốt cơ thể, có điều vẫn cắn răng cố nhịn, nhìn thấy điệu bộ của An Tiếu Trúc, liền vô cùng tò mò hỏi.
An Tiếu Trúc vừa bị Diệp Thanh hỏi, khuôn mặt xinh đẹp liền hơi ửng đỏ lên, cúi đầu xuống, có vài phần thẹn thùng từ chối nói:
-Diệp Thanh ca ca, chỗ đó...., chỗ đó quả thật không được!
-Chỗ nào? Chỗ nào cơ?
Diệp Thanh có chút ngạc nhiên, có điều, lúc “Tiểu Diệp Thanh” không kìm nổi lại nhảy lên một chút, lúc gần như chọc đến chỗ non mềm giữa hai đùi của An Tiếu Trúc, Diệp Thanh liền lập tức hiểu rõ vấn đề, ngọn lửa dục vọng càng thêm mãnh liệt, gõ vào vầng trán trơn bóng của An Tiếu Trúc một cái, cười nói:
-Em nghĩ đi đâu thế, anh mới không thích thế ý!
Nói xong lại hối hận, bởi vì hắn đổi ý lại muốn, trước kia chưa tửng thử qua, hoàn toàn không có ý nghĩ này, bây giờ cô nha đầu An Tiếu Trúc này vừa nhắc nhở, dường như, cái chỗ đó chắc cũng không tồi, chắc sẽ có một phong vị khác! Ôi, không nên nói quá rứt khoát như thế, sau này có muốn vào cái chỗ diệu cảnh đó, thì lại không tiện!
-Bảo bối, nào, chúng ta lên giường!
Diệp Thanh hôn lên cái cổ cao thẳng thanh tú của cô một lúc, chỉ cảm thấy con nha đầu này bây giờ gần như sắp hòa tan thành nước, mềm nhuyễn vô cùng, tứ chi đang quấn chặt trên người Diệp Thanh đã có chút vô lực, liền luồn bàn tay to nâng lấy bộ mông mềm mại cong đầy sung mãn, tránh cho cô khỏi bị rơi xuống, ôm trọn lấy cô nàng rồi liền bước về phía giường.
Hai người ngã trên giường, Diệp Thanh đè cô xuống dưới, bắt đầu hôn điên cuồng, tên Diệp Thanh này cưỡng hôn quen rôi, lần đầu tiên đã hình thành thói quen xấu này, cho nên bây giờ muốn sửa cũng không sửa được, hơn nữa hắn thấy cái kiểu hôn nhẹ nhàng lề mề đó thật chẳng thú vị gì, không tìm được chút feel nào, song An Tiếu Trúc lại không hề có chút nào tỏ vẻ không thích, ngược lại lại hết mình hưởng thụ, nhắm nghiền mắt, lông mi run rẩy, dũng cảm lè lưỡi ra, luồn vào trong miệng Diệp Thanh, mặc cho hắn tùy ý ngoạm mút!
lúc hôn tới mức thở không ra hơi được nữa, hai người mới bịn rịn rời môi nhau ra, Diệp Thanh dùng mặt chà chà vào mặt cô một lúc, nói:
-Đôi môi của em thơm ngọt như một bông hoa lan, khiến người ta muốn vĩnh viễn ngậm lấy không rời!
-Thật sao? Anh học được thói miệng dẻo từ khi nào thế?
-Nói thật đấy, chỉ là nói ra cảm xúc chân thực trong lòng lúc này thôi!
Diệp Thanh mặt mày dịu dàng thành khẩn nói.
An Tiếu Trúc liền mỉm cười ngọt ngào, đôi chân thon dài lại lần nữa quặp gọn lấy vòng eo của Diệp Thanh, quyến rũ vạn phần cười nói:
-Thế anh có từng nói những lời này với những người con gái khác không?
-Đương nhiên là không rồi!
Thân dưới của Diệp Thanh giương lên, qua lớp áo ngủ chọc lên mấy cái, thực sự cực kỳ khó nhọc mà nhịn thêm được nữa! Thầm nói, cứ cho là có, bây giờ cũng không thể nói với em được!
An Tiếu Trúc hỏi:
- nói với chị Tiểu Linh lần nào chửa?
-Tiếu Trúc, bây giờ chỉ có hai người chúng ta, em nghiêm túc một chút được không hả, đừng có phá hỏng không khí nữa mà!
Diệp Thanh năn nỉ nói.
Đôi mắt đẹp của An Tiếu Trúc khẽ chớp, quyến rũ khó cưỡng, dùng hai chân kẹp kẹp hắn, nói:
-Phá vỡ không khí mà anh càng ngày càng cương ccứng?
Nói xong bản thân cô lại đỏ mặt, có chút ngượng ngùng, chắc có lẽ quá lộ liễu rồi đây!
Diệp Thanh lại bị câu nói này kích thích tới mức núi lửa lập tức phun trào, một bàn tay lớn bắt đầu càn quấy trên ngực cô, một tay khác lại cuống quýt lột quần áo của cô ra!
-Diệp Thanh ca ca anh nhẹ tay một chút, đừng để phát ra tiếng động quá lớn, chẳng may bị bọn họ nghe thì không hay tẹo nào!
-ừ, anh sẽ rất nhẹ rất dịu dàng!
Diệp Thanh quả nhiên giảm tốc độ lại, có điều, cây súng đó lại càng ngày càng thô to, tựa như vũ khí vừa mới ra lò đương có nhu cầu cấp bách được nước xuân tưới nhuần, rèn luyện!
Đang muốn vác súng khởi công, sung sướng một trận, tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên, âm thanh khe khẽ, nhưng lại khiến đôi nam nữ đương lúc nồng cháy giật nảy mình! Diệp Thanh không khỏi lẩm bẩm:
-ai thế không biết, nửa đêm khuya khoắt người xấu việc tốt?
Liền nhỏ giọng thì thầm bên tai An Tiếu Trúc nói:
-chúng ta mặc kệ nó!
An Tiếu Trúc gật gật đầu, chỉ yên lặng ôm lấy Diệp Thanh, hưởng thụ hơi ấm cơ thể và hơi thở của hắn.
Nào ngờ, tiếng gõ cửa vừa dừng lại, liền truyền đến một giọng nữ dịu dàng ngây ngấy :
-Diệp Thanh, anh ngủ chưa?
Câu này vừa dứt, tức khắc An Tiếu Trúc giật mình kinh hãi!
-Hỏng rồi, Ninh Não Nhi! Cô ta nhất định biết em đang ở đây, cố ý đến bắt quả tang đấy!
Cô bé này đột nhiên trở nên nhát gan, hấp tấp đẩy Diệp Thanh ra, bò dậy, chụp lấy áo ngủ, mượn ánh trăng chiếu từ ngoài cửa sổ vào liếc một cái, thấy bên góc tường có một chiếc tủ quần áo lớn, liền hốt hoảng trốn vào trong!
Diệp Thanh lắc lắc đầu, thầm nói thế này không phải là có tật giật mình à, chúng mình cứ giả vờ ngủ rồi,Não Nhi chẳng phải sẽ tự đi về sao? Em kích động như thế làm gì chứ? Hơn nữa cái từ “bắt quả tang” này sao mà khó nghe, hai người chúng ta đâu có phải thông dâm đâu? Cái nàng Tiếu Trúc này, hổ danh em là sinh viên của trường đại học danh tiếng cơ đấy, thành tích tốt như thế, không ngờ trình dùng từ lại kém như vậy!
An Tiếu Trúc sợ như chim sợ cành cong mà trốn vào, Diệp Thanh đành phải đứng dậy đi mở cửa, cũng may hắn lúc đầu cũng chưa mặc quần áo gì, chỉ có một chiếc quần đùi, vừa nãy còn chưa kịp cởi, lúc này bị Ninh Não Nhi làm gián đoạn, “Tiểu Diệp Thanh” cũng tiu nghỉu thu lại rồi! vừa mới xuống giường, chợt nhìn thấy chiếc quần con in hình nhân vật phim hoạt hình của An Tiếu Trúc bị mình lột ra lúc nãy, vẫn còn đang ở trên giường, liền vội chộp lấy, nhét vào dưới đáy gối, chiếc quần con vẫn còn ướt sũng, rõ ràng là tác phẩm do màn dạo đầu của hai người tạo thành, Diệp Thanh có chút lo lắng, thứ mùi hương đặc biệt trên đó liệu có bị Ninh Não Nhi phát hiện không đây?
Trong lòng vẫn đang lo sợ ra mở cửa phòng, quả nhiên, liền nhìn thấy Ninh Não Nhi đương lười nhác dựa vào cạnh cửa, có chút oán trách nói:
-Sao mà lâu thế?
-À, vừa nãy anh đang ngủ, nên không nghe thấy, muộn thế này rồi, em vẫn chưa đi ngủ à?
Diệp Thanh hỏi.
-Không ngủ được, Thanh, em nhớ anh!
Ninh Não Nhi dịu dàng nói.
-Anh cũng nhớ em!
Diệp Thanh cũng động lòng:
-Hơn một tháng không gặp, em lại gầy đi nhiều rồi đấy!
-Thật không, em đúng là gầy xuống rồi?
Ninh Não Nhi có chút vui mừng hỏi.
-Choáng! Em giảm béo à?
Diệp Thanh hỏi.
-ừ! Đương nhiên! Người ta phải giảm xuống dưới 50 cân, anh không nghe người ta nói sao, con gái đẹp không được quá năm mươi!
Diệp Thanh lập tức thấy lo:
-thế thì cũng phải chú ý tới sức khỏe chứ, không được giảm linh tinh đâu đấy! Hơn nữa, bất kể là khuôn mặt hay vóc người của em đều cực đẹp rồi, không cần phải như thế đâu!
Hắn là lo, nếu chẳng may Ninh Não Nhi giảm béo thành công, thì hai hòn nhũ lớn to như quả bưởi đó chẳng phải bản thân chẳng phải sẽ không được hưởng thụ nữa hay sao? Hắn cực kỳ thích kiểu mũm mĩm như trẻ con này của Ninh Não Nhi, cảm giác có da có thịt, gầy hay béo, hắn đều thích tất, mỗi kiểu đều có phong vị riêng mà!
-xì, con ngươi đưa đẩy lung tung đi đâu đấy, biết ngay là anh chẳng có suy nghĩ hay ho gì!
Ninh Não Nhi liếc xéo hắn cái, sau đó liền vô cùng u oán nói:
-để em đứng ở ngoài cửa lâu như vậy, không ngờ còn không mời em vào trong, anh có phải là hoàn toàn chẳng nhớ em chút nào không thế? ở châu phi, có hai mỹ nữ xinh đẹp như thế bầu bạn, chắc sớm đã quên em lên chín tầng mây rồi chứ gì?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui