Thằng Đức


Tài nhìn theo ánh mắt của bạn…Hắn sửng sốt…kinh hỷ…tay nắm chặc… hùng hổ đứng lên
-Đụ má.

.

Thiên đàng có đường mầy không đi…địa ngục không lối mầy tìm đến…hắc hắc.

.

mầy đừng trách tao…
-“Ai vậy Tài.

.

mầy quen sao?”Thấy Tài có vẻ hung hăng…Hào ngạc nhiên hỏi…
-Quen?Đụ má …Thằng nầy ở Cần thơ…nó dê bạn gái tao…tao muốn giết nó…
-“Vậy sao?hắc hắc…mấy con đi với nó quá đã…bắt đem về đụ…Vừa trả được thù vừa sướng cặc…” Hào hăm hở.

.

hắn nhìn ba chị em Mỷ Chi…cặc trong quần giựt giựt…
-“Bắt đem về?” Tài sực tỉnh…nghỉ bụng :’Ở đây là Vỉnh Long…Địa bàn của thằng Hào…minh chỉ cần khích tướng …nó ra tay…hắc hắc…có lồn đụ ké…
-“Ừm…Yên chí đi…Thằng Trưởng CA phường 1 là phe ta…hắn cũng chịu chơi và dâm lắm…kêu hắn tới hốt đám nầy về…ba con kia.

.

hắc hắc…tụi minh tha hồ đụ….

Tao có ý nầy…hắc hắc…tụi mình đụ mấy con nầy trước mặt nó mới phê…như vậy mới gọi là trả thù ”Hào ánh mắt đầy dâm đảng nói…
-“Địa bàn của mầy…mầy quyết định đi…Có lồn chùa cho tao đị là được…còn trả được thù…” Tài nhìn về phía bàn Đức ca…vừa ghen tức vừa hả hê, nghỉ đến lúc đè mấy con ghẹ của thằng nầy đụ trước mặt nó.

.

xong rồi đập cho nó gảy hai chân…hắn mới hả giận…
-“Ba con đó…con nào con nấy nhìn thôi cũng thấy đã rồi….

Đụ má.

.

đêm nay đụ gảy cặc luôn…hắc hắc…” Hào cười dâm… lấy di động ra gọi…
Đức ca nào biết có người đang tính toán với minh…Đang cầm menu chọn món ăn thức uống…Đây là lần thứ hai tới nơi nầy…nhớ lần trước cùng ba chị em Nancy.

.

xảy ra sự cố.

.

không nghỉ là lần nầy sẻ xãy ra chuyện gì…
Mỷ Chi như dính vào người hắn…Một người đẹp đeo dính bên mình …đủ để làm đám đực rựa ganh ghét huống chi là ba người…nhiều ánh mắt không hẹn mà đổ dồn về phía bàn bốn người.

.

lên án tử hình cho Đức ca …
Chưa hết…Khi đồ nướng được mang ra…ba chị em chỉ sợ chưa đủ loạn hay chưa đủ tình điệu…thay phiên ‘mớm’ đồ ăn thức uống cho hắn…Tình cảnh y chang như lúc Đức cùng ba chị em Nancy vậy…
-“ Hi hi.

.

Sao hả”Có cãm giác được làm hoàng thượng không?” Mỷ Chi đưa miệng sát vào.

.

liếm tai Đức rù rì…hỏi…hơi thở nàng thơm như hoa Lan…bàn tay đặt ngay trên đùi hắn…Không còn cử chỉ nào âu yếm hơn…
-Hoàng thượng? Nếu được vậy thì tốt rồi…Có Tam cung lục viện…Hi hi!
-Anh nha.

.

thiệt tham lam…bọn em chưa đủ sao?
-“Bọn em?ý gì đây? Chẵng lẻ?! ” Đức mừng hết lớn….

Chuyện gì chứ bớt một người thì tuyệt đối không được nhưng thêm một người thì lúc nào cũng phấn khởi hồ hởi…welcome…
-Anh khờ thiệt hay giả khờ đây?
-“Ha ha…Chào các người đẹp…Tụi anh ngồi xuống nói chuyện cho zdui ha…thấy bên nầy hơi vắng vẻ…quá”.

Mỷ Chi chưa dứt lời.

.

một giọng nói nghe chói tai cắt lời nàng…
song Hà nhíu mày…mặt thoáng có sát khí…
Đức cười khổ…lại có chuyện rồi…nhận ra trong đám ‘đầu trâu mặt ngựa nầy’ có thằng Ngô Tài…nhìn mặt hắn…coi bộ muốn thí mạng với mình…
-“Ây da.

.

anh à…Mấy người nầy hôi hám quá…đuổi chúng đi đi.

.

” Bích Hà ‘bịt’ mủi nhăn mặt nủng nịu áp sát vào Đức như muốn né tránh cái gì ghê tởm lắm vậy…
Ngô Tài mặt vặn dẹo vô cùng dử tợn…hờn ghen lên khóe mắt…Tú Nhi bị thằng nầy ‘dớt’…Lần nầy lại có 3 con ghẹ ‘bá cháy’…Đụ má.

.

nó là con cặc gì…sao hên vậy?!
Hào và đồng bọn hau háu chãy nước miếng nhìn ba con mồi…hai ba thằng trong đám đưa tay rờ vào đủng quần…cổ ‘vổ về’ con cặc đang ngóc đầu khi thấy gái đẹp…hận không thể ngay lập tức vồ lấy hành hạ dưới cặc…
-“Hắc hắc…Xếp Phi à…người đẹp nói xếp hôi kìa…Xếp nghỉ sao?” Hào cười hô hố.

.

rất thô tục.

.

hèn mọn.

.

-“Ha ha ha.

.

Hi hi hi.

.

” Cả đám bạn đến dự sinh nhật cười rú lên vô cùng khoái trá khi nghe Hào pha trò…
-“Có thể…đi gấp quá…nên quên xúc thuốc hôi nách.

.

nhưng mà đừng lo em cưng.

.

Cặc anh thơm lắm…hắc hắc.

.

Thôi đừng nói nhiều.

.

Theo anh về phường.

.

anh nghi ngờ bọn em là thành phần bất hảo…hăc hắc… Gả mặt thô bỉ.

.

bụng bự được Hào gọi là xếp Phi mặc đồ xi vin nói xong vén áo lên.

.

Cố ý khoe cây súng đang dấu trong lưng quần…
-“Ê.

.

tất cả nghe đây…mấy người cứ làm như không có gì.

.

không nghe gì và không thấy gì.

.

Cứ ngồi đó tiếp tục vui vẻ là được…Đừng có nhiều chuyện… ỌK?”
Hào ra vẻ đàn anh nhìn đám thực khách chung quanh hù dọa…Nhiều người muốn đứng lên ra về nhưng bắt gặp ánh mắt bất thiện của bọn chúng đành phải bấm bụng ngồi im re…
Mỷ Chi thản nhiên,mặt không đổi sắc…lấy đồ trang điểm ra tu chỉnh lại son môi.

.

đồng thời âm thầm thu hình từ cái Iphone.

-“Về phường?Tại sao?Anh là ai…tại sao chúng tôi phải theo anh về phường?Cho dù anh là nhân viên công lực.

.

cũng phải nói lý lẻ mà…” Mặt Đức ‘trắng bệch nói lý lẻ’…Biết Mỷ Chi âm thầm thu hình liền từng bước từng bước đào cái hố.

.

giăng cái bẩy…
-“Hắc hắc…Ê.

tụi bây nghe thằng nầy nói chưa…nó đòi lý lẻ cà…hắc hắc…mắc cười quá đi thôi…có thằng muốn nói lý lẻ với tao đó tụi bây…” Xếp Phi ôm bụng cười rú lên…
-“Ở vùng nầy…lời nói của xếp Phi là lý lẻ.

.

hiểu chưa thằng ngu?” Hào bỉu môi khinh thường nhìn Đức …
-“Đập chết mẹ nó…Chơi ghệ nó…”Tài rống lên…vô cùng khoái trá…
-.

.

’click’…”Ừm…đúng rồi…lời nói của mầy là lý lẻ…Vậy thì không cần nói lý nửa…Mầy có tin tao bắn bể sọ mầy hay không?”.

.

Đức ca mặt đang ‘trắng bệch’ bổng biến thành lạnh như tiền…Cây Smith & Wesson đen ngòm đang chỉa vào đầu của xếp Phi…Tiếng lên đạn nghe rợn người…
Từ lúc bị đuổi giết phải nhảy cầu để thoát chết…Cây Smith &Wesson nầy là vật bất ly thân…
Lấy tiêu chuẩn ‘Ra tay chớp nhoáng…Tiên hạ thủ vi cường’ là nguyên tắc…
Mỷ Chi nhanh như con sóc…đến bên cạnh Đức đưa tay rút lấy khẩu súng bên hông xếp Phi…rồi trong tích tắc trở lại vị trí mình …ngồi vắt chéo chân …hành động rất chuyên nghiệp…
Còn nửa…cái bắt mắt nhất là hai mỷ nử kia …Ánh mắt nhìn bọn chúng…miệng mĩm cười chế giểu…
mổi người một tay cầm súng…một tay múa may con dao bấm sắc bén vô cùng ngoạn mục…như là ảo thuật vậy…
Đám COCC nầy hiện giờ hồn vía lên mây hết rồi…ba mỷ nử nầy cách đây 5 phút,bọn chúng muốn bắt về thay phiên nhau hành hạ dưới cặc…Hiện giờ có súng trong một tay.

.

tay còn lại đang chơi đùa cây dao bấm …Bọn chúng nhìn cây dao bấm múa may trong bàn tay của mỷ nử mà trợn mắt há mồm…
Ngày thường…đám nầy dựa hơi ông cha bà mẹ mà trêu chọc đám con gái nhà lành…Hôm nay không ngờ gặp thứ dử…Người chơi dao có trình độ nầy không phải là người bọn chúng có thể trêu chọc…Cả đám bây giờ đang tá hỏa tam tinh…muốn chạy nhưng hai chân nặng chình chịch.

.

không nhấc lên được… đứng như trời trồng… bất chợt có vài thằng cãm thấy giòng nước ấm tràn ra trong quần…
Tài rùng mình chợt nhớ ra đã từng thấy Đức trên FB.

.

tay cầm súng người nhuộm máu…Lúc đó tưởng là đóng phim hù người… Giờ mới biết không phải…Loại mỷ nử nầy là đàn bà của hắn…vậy hắn…thiệt là kinh khủng…Ngô Tài như hóa đá…
Xếp Phi cũng không ngờ….

hắn đổ mồ hôi lạnh…Chỉa súng vào người khác.

.

hắn quen rồi.

.

Bị chỉa súng vào màng tang thì đây là lần đầu…Trong tích tắc …Bị người đàn bà tước súng…cũng là lần đầu.

.

Chưa hết…lại có những tiếng nói êm ả như chim hót …nhưng nghe xong phải rùng mình…
-‘Xí…Sao nhanh vậy.

.

không vui chút nào…em còn tưởng anh để chúng khoe khoang một hồi lâu chứ.

.

em muốn nghe những gì khủng khiếp…ai dè.

.

hihi.

.

thiệt là thất vọng” Bích Hà ôn nhu nói…
-“Hi hi.

.

Độp mổi thằng một phát ngay chổ đó…bảo đãm không chết đâu…Để sau nầy tui nó hết khoe khoang…” Vịnh Hà cười hi hi.

.

cùng Bích hà mổi người nói một câu.

.

-“Sao phiền phưc vậy.

.

Tốn hai viên đạn…kém phần thú vị” Mỷ Chi ’thở dài’ ra vẻ suy nghỉ.

.

-“Ha ha.

.

em có ý kiến gì.

.

nói đi.

.

Anh ghét nhất là có người dòm ngó đàn bà của mình…”Mặt Đức ca vô cùng bá đạo…muốn đụng đàn bà của hắn …đồng nghỉa là muốn chết…
-“Tao.

.

tao là Trưởng Công An Phường …Tụi mầy là bọn phản động muốn chống phá nhà nước…” Phi cắn răng…đem chiêu phản động thường dùng ra để chụp mủ…hy vọng bọn nầy thấy khó mà lui.

.

-“Hahaha…Hihihi” Ba chị em Mỷ Chi và Đức ca cười rú lên…
-“Tụi mầy cười.

.

cười cái gì…” Xếp Phi gắn gượng ‘lên gân’…chờ cứu viện…mắt gã láo liên nhìn quanh.

.

hy vọng có đàn em nào đó thấy tình hình mà kêu cứu viện…
-“Hắc hắc.

.

mầy chờ cứu viện ? Để tao kêu dùm cho…Bảo đãm mầy hài lòng…”
Không phải lần đầu chạm trán với loại người nầy…Như đi guốc trong bụng hắn…muốn cứu viện à?được mà… Đức lấy di động ra bấm…
-“Không nên nhanh quá nha…em có cách nầy…hi hi vui lắm”Mỷ Chi sau vài phút suy nghỉ…nét mặt bổng vô cùng phấn khích…
-“Hả?ừm.

.

1 tiếng đồng hồ cho em vui đùa.

.

Vậy được chưa?” Đức vừa bấm số vừa hỏi.

.

-“Đủ rồi.

.

hi hi…Thanks darling…” Nàng đứng lên đi ra phía sau…song Hà cười mĩm chi nheo mắt theo dỏi từng cử động của bọn chúng…Tay súng tay dao…sắn sàng nhả đạn.

.

nếu có thằng nào muốn làm loạn…

Chiều thứ 7.

.

là thời gian đẹp nhất để ăn chơi đú đởn.

.

Phó Chủ Tịch Đàm củng không ngoại lệ…Hai ngày nay tin mừng dồn dập tới khiến lảo cười không ngừng miệng…Đâu tiên là đẩy được tên Phát cúa Sở xây dựng xuống đài và đem được người của minh lên không chút khó khăn nào… bỏ túi được một mớ…Chuyện thứ hai là Hoàng Đức Tiến bên Sở CA hạ đài…Lê Thanh Long thượng vị…Bây giờ lảo và Sở CA coi như ‘tình như thủ túc’…uy tín của cả hai lên như diều gặp gió…và tạo thanh một thế ‘môi hở răng lạnh’ trong chính trường…
Đây là chìa khóa của bình bộ thanh vân…tiền vô như nước…mỷ nử như mây…Đã có không ít cán bộ bắt đầu qui thuận…bóng gió mời đi ăn chơi ở những nơi ‘đồi trụy’…rỏ ràng muốn kiếm gái cho Phó Chủ tịch Đàm đụ…
Đàm muốn lắm,nhưng bây giờ chưa phải là lúc…trước hết phải tỏ ra Cần Kiệm Liêm Chính Chí Công Vô Tư để tỏ ra gương mẩu một thời gian sau đó mới từ từ…Tục ngử có câu ‘Ăn từ từ…ăn ít no dai…ăn nhiều tức bụng’…đạo lý nầy có vẻ đơn giản nhưng rất là thâm thúy khi làm quan phụ mẩu a…
Vì vậy,hiện tại Phó Chủ tịch Đàm chỉ tập trung khai thác cái lồn thơm phức của Thư Ký Minh Thư…Vì chuyện đó…Hôm nay Đàm dẩn thư ký Minh Thư ra ngoài ăn mừng rồi chạy xuống Cái Bè mướn phòng…đụ.

Minh Thư rất biết cách hầu hạ Đàm Phó Chủ tịch…Biết lảo thích trò 69 nên cứ áp lồn vào miệng lảo…thỉnh thoãng lấy ra.

.

cười khúc khích rồi áp lồn vào miệng lảo…cúi đầu ngậm cặc lảo bú mút…không lâu.

.

nhả ra…Đây là chiến thuật của nàng để giúp lảo duy trì ‘thời gian cầm cự kéo dài trận chiến’ …Nàng biết nếu bú một hơi …lảo không trấn trụ được hai phút …
Đàm Phó Chủ tịch mê Thư Ký mình tít thò lò…ít ra là trong thời gian hiện tại…
Trong lúc lưỡi của Phó Chủ tịch Đàm đang trêu đùa hột le của thư ký Minh Thư…Di động trên bàn reo lên…Lảo đang úp mặt vào lồn…đâu có để ý nhưng nàng đang ngồi thấy tên người gọi đến trên màn hình…Nhớ lần trước lảo nói đây là người quan trọng.

.

Minh Thư nhổm người….

lấy di động đưa tới…
Đang bú say sưa…bất thình lình lồn rời khỏi miệng.

.

Đàm định lên tiếng ‘phàn nàn’ nhưng khi nhìn thấy là Đức gọi tới…lảo tức tốc ngồi lên.

.

nghiêm túc cầm máy…mặt mủi vẩn ướt đẩm dâm thủy…
-“A lô…Hôm nay Thứ 7….

không đi hưởng thụ thú vui cuối tuần à.

.

Sao lại có nhả hứng gọi cho tôi vậy? Có phải có chuyện gì tốt không?ha ha…” Đàm thân thiết trêu đùa…Minh Thư kế bên mở rộng tầm mắt…nghe nói người nầy trẻ.

.

Đàm Phó Chủ Tịch lại thân thiết như vậy…Nàng vừa bú liêm cặc lảo vừa vểnh tai nghe…
-“Chủ tịch Đàm…tôi không phiền ông chứ?”
Đức không hách dịch trong khi hắn có khả năng đó lại luôn khách sáo lể độ…điểm nầy khiến Đàm vô cùng có thiện cãm với hắn.

-“Cậu thiệt…chổ giao tình giửa mình…sao lại nói vậy?” Đàm nghiêm giọng…đồng thời che dấu hơi thở nặng nhọc …Phía dưới…Thư đang liếm bìu dái…liếm liếm đầu cặc làm lảo giựt gân…
-“Đàm Chủ tịch.

.

Có câu nầy của ông.

.

ha ha.

.

cám ơn nhiều.

.

vậy tôi không cần khách sáo nửa…Tôi cùng mấy người bạn qua Vỉnh Long chơi.

.

Aiz…Gặp một đám người làm khó.

.

chụp mủ cho tôi.

.

nói tôi là cái gì phản động.

.

ông coi “…Đức ‘cầu cứu’…
-“Cái gì.

.

Là bọn người nào?” Đàm giận dử đứng lên! thiếu điều muốn nhãy nhôm…Quá đáng rồi.

.

dám chụp mủ người của Nancy là phản động…Mồ tổ mả cha quân khốn nạn nào…Phải cho chúng thấy quan tài mới được…
-“Có một người nghe đồng bọn gọi hắn là xếp Phi.

.

nghe nói hắn là Trưởng CA của phường 1 gì đó…hắn nói ở đây lời của hắn là luật pháp…” Đức nói vừa nhìn bọn Hào,Tài cười đểu…bon nầy đang sợ té đái vì tài nghệ chơi súng múa dao của ba mỷ nử.

.

bây giờ lại nghe cái gì Chủ tịch Đàm…Đám COCC ở Vỉnh Long muốn xỉu…thanh danh hiện nay của Phó Chủ tịch Đàm hiện nay ở Vỉnh Long như mặt trời giửa ban trưa…Hào là con Giám đốc Sở Công Thương.

.

những thằng khác là con của Bí Thư,Chủ tich Huyện hoặc là Trưởng phòng thôi…Liên lụy đến tiền đồ của nhà là chuyện ngu xùẩn nhất trên đời…
Nét mặt của Phi trắng bệch…Gả là Thiếu tá Trưởng CA của phường.

.

Phó Chủ tịch Tỉnh không làm gì được gả nhưng Phó Chủ tịch Đàm nầy vô cùng thân thiết với Tân Giám đốc Sớ CA tỉnh…dùng con cặc suy nghỉ cũng biết là đại họa tới rồi…Phi quay nhìn Hào với ánh mắt căm thù….

”Đụ đỉ mẹ.

.

mầy đem họa cho tao…”
Hào làm sao không hiểu ý nghỉa của ánh mắt nầy.

.

hắn run rẩy…Đảo mắt tìm dê thế tội…
-“Đụ má.

.

cũng tại mầy”….

Hào nhìn Tài khẻ rít lên…
-“Cậu và bạn đang ở đâu…Tôi tới liền.

.

” Đàm vội vả nói…Lảo biết Tầm quan trọng của Đức đối với Nancy …không thể để hắn chịu thiệt thòi….

-Ha ha.

.

Tôi đang ở Avengers Pub & Grill.

.

ha ha.

.

nhưng mà vầy.

.

ông không cần gấp…khoãng một tiếng đồng hồ sau nha…từ từ đi…
-“hả?ha ha ha.

.

ừm được.

.

khoãng 1 giờ sau tôi tới…yên chí đi…Trời có sập xuống.

.

tôi cũng có thể chống cho cậu…”Đàm làm sao không hiểu Đức muốn ám chỉ điều gì? Rỏ ràng là hắn muốn chơi chết bọn người dám đụng tới hắn đây mà.

.

hắn không muốn lảo thấy để rồi khó xử.

.

Phó Chủ tịch Đàm liền đáp lại… ‘Trời có sập xuống….

’ Ngụ ý đã rỏ.

.

ý muốn nói Đức muốn làm sao thì làm…Lảo sẻ thu dọn tàn cuộc…
-Cúp máy…Đàm gọi cho Tân Giám đốc CA…Chuyện của CA …phải cho hắn biết để hắn ra mặt mới được…cho hắn có dịp thể hiện với Nancy…hắn nợ mình một ân tình…hắc hắc hắc.

.

-“Chuyên gì vậy?” Thấy Đàm phấn khích…Minh Thư hiếu kỳ hỏi…
-Hi hi…là chuyện tốt.

.

ây bú anh đi…đang phê mà…lát nửa nói em nghe sau” Một tay Đàm cầm cặc dí ngay miệng nàng…tay kia bấm di động…
Minh Thư một lần nửa mở miệng cho lảo đút cặc vào…và vểnh tai nghe….

Có nhà buồn thì có nhà vui…Trong khi bên nhà Hoàng Đức Tiến một cảnh đìu hiu thì bên nhà của Quyền Giám đốc Sở CA Long vui như trẩy hội…khách đến nhà nườm nượp để chúc mừng ,họ không đến tay không…tay xách tay cầm khiến Ánh Hoa cười không thể khép miệng lại được khi nhìn đống quà chất cao như núi…Rúc cục cũng có ngày nở mặt nở mài rồi…
Lúc chiều.

.

Hoa mở một họp quà.

.

nhìn bề ngoài thấy thường lắm ai dè khi mở ra…bên trong có 50 ngàn mỷ kim…Nàng xúc động muốn xỉu.

.

nhìn tờ danh thiếp âm thầm nhớ tên người nầy…nhưng mà nhiều người khác cũng biếu quà không tệ…làm Hoa rối cả đầu.

.

nàng phải lấy sổ tay ra mà ghi lại…Tâm trạng rất vui vẻ…nghỉ tới chồng…coi bộ cũng phải tốt với hắn một chút.

.

tối nay bú hắn một lần…
Hoa cũng không ngờ lúc nầy Long cũng đang suy nghỉ về chuyện gái gú đụ đéo nhưng không có hình ảnh của nàng trong đầu…Lảo biết vợ rất giỏi mánh mun…biết cách móc túi người khác…chuyện làm giàu lảo giao cho vợ…Cái mà lảo quan tâm là hai ngày nay con nhỏ Phó Chánh văn phòng trong Sở có ý mời đụ…Con nhỏ hết xẩy…Mà đâu phải chỉ có minh con nhỏ này thôi đâu…Hiện giờ Long chỉ cần gật đầu là cả khối đàn bà…có chồng hay độc thân đều có hết…sẳn sàng tuột quần mời đụ!
Nhưng Long không hấp tấp…Khổ cực lắm mới bò lên được vị trí nầy…Phải tuyệt đối cẩn thận mới được…Long đang nghỉ có nên đá đít con mụ Chánh văn phòng đi bây giờ hay không hay là chờ thêm một thời gian nửa?
Còn đang mãi mê suy nghỉ.

.

di dộng trên bàn reo vang…Long nhìn màn hình…”Ụa.

.

Thứ 7 mà…không đi hú hí với gái sao?Lảo đưa tay bắt máy…
-Ha ha…Lảo Đàm…sao rảnh vậy?
-“Không rảnh đâu…Long à.

.

có chuyện đó…” Đàm phó Chủ tịch nghiêm giọng…
-“Hả? Chuyện gì vậy lảo Đàm…Đừng úp mở mà…” Nghe giọng điệu của Đàm vô cùng nghiêm trọng.

.

Long lo sốt vó…đang có chử ‘Quyền’ ở trước hai chử ‘Giám đốc’ nên rất ‘nhạy cãm’ đến những sự việc quan trọng…
-“Long.

.

Tên Phi gì dó…Trưởng CA phường 1 là người của anh à? “ Đàm dè dặt.

.

rào trước đón sau…
-“Thằng đó là người của Hoàng Đức Tiến…tôi rất là ngứa mắt với hắn…Sao hả?Hắn đã làm gì đụng chạm anh sao?” Long nói với giọng căm tức…suy nghỉ tìm cách nhổ cây gai trong mắt nầy…
-“Nó đụng chạm tới tôi còn đở một chút…Lần nầy anh có cơ hội cho rồi…Chuyện là vầy.

.

” Đàm tóm tắt câu chuyện đang xãy ra…
Quyền Giám đốc Sở CA Long phấn khích.

.

đây không phải là cơ hội để đá thằng Phi nầy hay sao?Lại còn có thể ‘ghi điểm’ với Thiếu Tướng Nancy…một công hai chuyện…
-“Cám ơn nhiều.

.

lảo Đàm.

.

Ân tình nầy.

.

tôi nhớ kỷ…” Long tỏ lòng thân thiết…
-“Giửa hai chúng ta.

.

ha ha.

.

không cần phải khách sáo.

.

ừm…nhớ kỷ.

.

không gấp…khoãng một giờ sau trước khi xuất phát…anh gọi tôi…Chúng ta gặp nhau ở đó…Sau khi xong chuyện.

.

Mình cùng Trần Đức ngồi xuống làm vài ly…sao hả?Có hứng thú không?” Hỏi cho có lệ chứ Đàm biết tên Long nầy dể gì bỏ qua cơ hội tiến vào vòng tròn của Nancy chứ…Tiếp xúc với Trần Đức là con đường hửu hiệu nhất…
-“Ha ha.

.

nhất định.

.

nhất định…chuyên nầy để tôi lo…tôi sẻ đặt bàn trước.

.

sau khi xong chuyện.

.

Chúng ta cùng nhau ngồi xuống làm vài ly…không say không về…” Long phấn khởi.

.

kích động hưởng ứng…
-“Ha ha.

.

Cứ quyết định như vậy…OK.

.

lảo Long.

.

Lát gặp…” Đàm cắy di động nằm ngửa ra …Minh Thư biết ý….

dang rộng hai chân áp lồn vào miệng lảo.

.

Tiếp tục cuộc chơi dang dở…

Đám khách của Avengers Pub & Grill đều là khách quen …lúc đầu nhốn háo nhưng sau đó được ông chủ của trấn an nên bình tỉnh ngồi xuống…cố gắng coi như không có chuyện gì…
Lần trước cùng ba chị em Nancy đến đây và đã xãy ra chuyện…Nên lúc Đức cùng ba chị em Mỷ Chi bước vào….

Ông chủ liền nhận ra hắn…nhân vật ‘lớn’…Vì vậy khi đám khách sợ hải.

.

nhốn nháo…ông liền trấn an…bảo đãm không có gì…Hơn nửa khi Mỷ Chi tìm ông dặn dò ‘chút việc’.

.

ông ta ngoan ngoãn nghe theo mà làm…Đức vừa cúp máy.

.

Mỷ Chi đã trở lại….

cười vô cùng ám muội.

.

-Hihi.

.

em muốn vui đùa một chút…anh không ngại chứ…
-Có phải anh nói ngại thì em sẻ không làm à? Ha ha…em thiệt.

.

ừm.

.

mà là trò gì vậy?
“Ngồi xuống đi.

.

Từ từ biết liền mà….

hi hi…”
-“ha ha…Các vị.

.

thật xin lổi.

.

hôm nay bổn tiệm có chút chuyện đóng của sớm…Mọi chi phí hôm nay coi như tôi mời…”Chủ quán hướng về khách gượng cười nói …
-“Ha ha.

.

Ông chủ không cần lo lắn ha…mọi tổn thất tối nay.

.

tôi trả gấp đôi.

.

vậy được chưa?” Đức cười trấn an…
-“Không.

.

không cần đâu…” Chủ quán khách sáo cười …trong lòng thiện cãm với nhân vật lớn tăng thêm mấy phần…
-“Cái gì không cần.

.

tôi nói sao là sao.

.

OK.

.

mổi đêm ông thu bao nhiêu.

.

đêm nay tôi trả cho ông gấp đôi.

.

Đừng có nói nhiều…” Đức ca gằn giọng…
-Dạ.

.

dạ được.

.

mọi việc theo ý cậu…
-“Đại.

.

đại ca…chỉ là hiểu lầm thôi…nè.

.

là do hai thằng này.

.

không phải bọn em đâu đại ca…”Đám COCC biết chuyện chẵng lành sắp xảy ra…muốn chạy nhưng sợ cây súng và con dao trên tay của mỷ nử nên chân bước không được….

Bọn chúng thấy bất an…mở miệng năn nỉ ….

-Tụi mầy đừng xin tao.

.

Xin ba nàng kia cà…họ là Bosses…không phải tao.

.

hắc hắc xin họ đi…nhưng nói cho tụi mầy biết.

.

không dể đâu.

.

Chà.

.

chà lúc nãy tụi mầy oai lắm mà….

-“Hi hi.

.

anh lại đây ngồi đi.

.

dài vòng với tụi nó làm gì…”Mỷ Chi ‘lườm’ Đức ca nủng nịu nói…
-Các vị.

.

lần nầy có thể coi như hiểu lầm được không? Xếp Phi xuống nước…hắn bắt đầu thấy nguy hiểm…
-“Vịnh Hà.

.

Bích Hà…đứa nào muốn chạy hoặc không nghe lời.

.

bắn gảy giò cho chị.

.

Có nghe rỏ chưa?” Không đếm xỉa gì đến lời cầu xin của xếp Phi…Mỷ Chi lạnh lùng nói.

.

hai mắt nàng phát ra những tia âm lảnh….

nhìn thấy cũng đủ rởn tóc gáy…Ánh mắt của nàng lúc nhìn Đức ca rất hiền thục âu yếm,nhu mì thì bây giờ là ánh mắt của con độc xà đang phùng mang…sắp mổ con mồi…
-“Nghe rỏ…nhưng không cần bắn đâu.

.

ồn ào… cắt gân chân chúng với cái nầy…” Vịnh Hà mĩm cười ôn nhu nói…Trên tay nàng con dao bấm ‘bay lượn lăn lộn’ một cách vô cùng đẹp mắt…bất thình linh nàng vung tay một cái một luồng ánh sáng bạc bay đi…
-‘Cộp’… Thân và đuôi hai khúc của con thằn trên vách gổ khoãng 2 thước ngoài gần đó rớt xuống mặt đất…Đuôi liên tục ve vẩy…thằn lằn cụt đuôi nhanh chóng đào tẩu…
…Và trong chớp mắt.

.

không biết từ đâu một con dao khác đang múa may bay lượn trên tay nàng…
Một trình độ phóng và rút dao thật kinh người…Như là một trò ảo thuật…
…Im lặng…
Không những bọn COCC trợn mắt há mồm mà Đức ca cũng kinh hãi…hâm mộ…
-Vịnh.

.

Vịnh Hà…
-“Hở?Anh gọi em?” Vịnh Hà nhìn Đức hỏi với giọng nhu mì ngoan hiền khiến bọn COCC vô cùng hâm mộ quên mất nguy hiểm gần kề…
-“hi hi.

.

mai nầy phải dạy anh một chút cái trò nầy mới được…” Đưc hăm hở ‘bái sư’…
-“Anh muốn sao cũng được.

.

hi hi.

.

Từ đây em có thể làm đứt lổ tai của thằng kia đấy.

.

anh muốn xem không?” Nàng đưa tay chỉ xếp Phi.

.

Chỉ cần Đức gật đầu là phóng con dao trên tay…
Phi kinh hãi.

.

theo bản năng hai tay đưa lên bụm lấy hai tai…
-Ha ha.

.

thôi đừng…xem kịch của Mỷ Chi được rồi…
-“Hi hi.

.

Anh đừng sợ.

.

tụi em chỉ hiền vói anh thôi.

.

đối với người khác…đây là cách tụi em phải học lấy để tự bảo vệ mình từ lúc còn nhỏ.

.

” Thấy Đức trợn mắt há mồm khi nghe Vịnh Hà nói…’ em cắt gân chân chúng ‘…Tưởng hắn sợ.

.

Bích Hà đến sát bên tai hắn rù rì.

.

hơi thở của nàng thơm tho…người nàng tỏa ra một mùi hương vô cùng đặc biệt khiến Đức ca ngây ngất …nhộn nhạo…
-Haha.

.

anh biết mà…
-Thiệt?
-ừm.

.

-“Hi hi.

.

anh thật ngoan…ngồi coi kịch đi…”Bích hà cười khúc khích…

-Hi hi …Mầy.

.

mầy nửa.

.

thằng kia nửa.

.

hi hi…Có phải muốn chơi bà phải không? Mỷ Chi nhìn Tài ,Hào và xếp Phi.

.

Mặt nàng có nét cười nhưng không phải cười …hỏi.

-“Hiểu.

.

hiểu lầm thôi…Chị tha cho em đi…em lạy chị” Hào mếu máo.

.

Hắn không biết Mỷ Chi sẻ làm gì hắn nhưng hắn biết không phải là chuyện tốt…Giác quan thứ 6 cho hắn biết nguy hiểm gần kề…
-“mầy tên gì?” Mỷ Chi lạnh lùng hỏi…
-Da.

.

em…em tên Hào
-Ừm…Hào là hào hùng phải không? Được rồi.

.

mầy tuột quần xuống đi…
Hào thộn mặt ra…Đồng bọn hắn sửng sốt…
-Thằng nầy.

.

thằng nầy nửa…đè nó xuống.

.

cỡi quần nó ra…Bà từ 10 đếm tới 0…nếu làm không xong.

.

Vịnh Hà.

.

bắn gãy giò nó hai thằng nầy …Những thằng khác thằng nào nhúc nhít…bắn luôn…
-“ OK’…”‘Click’… Vịnh Hà lên cò súng…tiến ‘click’ nghe mà rởn tóc gáy.

.

-“Mười…chín.

.

tám…” Mỷ Chi bắt đầu đếm ngược…vừa đếm đến 8…hai đứa COCC được nàng chỉ định với tinh thần ‘mầy chết đở hơn tao chết’ hùng hổ đem đè Hào xuống cỡi quần hắn ra ngoài…Hắn đã đái không ít trong quần vì sợ nên mùi khai xông lên mủi…Chỉ thấy lông đen thui…nhìn kỷ mới thấy con cặc nhỏ đến thấy tội…có lẻ vì quá sợ hải nên thun lại…
-“Ha ha ha…” Đưc ôm bụng cười rủ rượi…song Hà cười theo…Mỷ Chi ‘lườm’ Đức ca…
Chỉ có hắn và ba chị em nhà Mỷ Chi mới thấy vui.

.

Những người còn lại…ngoài Chủ quán và vài nhân viên phục vụ…đồng bọn đến dự sinh nhật của tên Hào khoãng 6,7 người bao gồm hai cô gái đều đang run rẩy…muốn điện thoại báo tin nhưng không dám…và cũng không có gan chạy.

.

Không ai muốn làm bia…gảy giò đi khập khiểng suốt đời là chuyện lớn…
Vài tên ‘hú hồn’…bắt đầu phân rỏ ranh giới…nghĩ bụng : ’cũng may.

.

mình không có nói gì nha…thằng Hào,thằng Tài hổn láo là chuyện của tụi nó…’
Xếp Phi đầu óc đang hoạt động.

.

không biết bọn nầy là ai.

.

Chiêu chụp mủ xài không được…xuống nước năn nỉ cũng không xong…hắn tiến thối lưỡng nan…nhiều lúc hắn muốn xông lên giựt súng ăn thua đủ nhưng chỉ nghỉ thôi…hành động thì không dám…Ngoại trừ trong phim hành động…Ngoài đời hắn chưa thấy ai phóng dao và chơi dao kinh khủng như vậy…Người gì đây?đụ má thằng Hào kia rỏ ràng là tại nó…
Ánh mắt Phi nhìn Hào như muốn giết người…
-“Chủ quán đâu…đồ tôi cần đâu rồi…” Mỷ Chi chậm rãi nói….

-“Dạ.

.

dạ.

.

có ngay…” Nghe Mỷ Chi ‘xướng’ tên…Chủ quán vội vàng đẩy ra một chiếc xe đẩy.

.

trên xe ba bốn lò gaz kiểu dùng để ăn lẩu… trên mổi lò là nồi nước sôi đang bốc khói…
-Nà.

.

em gái…khi nãy thấy em cười vui vẻ lắm mà…bây giờ em cầm nồi nước sôi nầy tạt vào chổ đó cho chị… Chi đếm tới 10.

.

em không làm…chị cho người tạt vào chim em …
-“Tôi.

.

tôi”…người con gái mặt trắng bệch.

.

lắp bắp…
-1…2…3…
-“AHHHHHhhhhh…” Người con gái không dám chậm trể …cắn răng hai tay cầm nồi nước sôi tạt vào phần dưới đang phơi bày của tên Hào…khiến hắn hét lên một tiếng hãi hùng…mặt tái nhợt.

.

đau đớn.

.

run lẩy bẩy…
Vùng hạ bộ hắn bị phỏng nước sôi…da thịt đỏ lòm…Trong tương lai cặc còn tốt hay không…khó nói lắm…
-“Mỷ Chi…anh càng lúc càng thích em…” Đưc đưa ngón tay cái lên tán dương…
-“Hi hi.

.

em thích nghe nhất là câu nói nầy…” Mỷ Chi nủng nịu rất đáng iêu nhưng hình tượng của nàng đối với bọn người kia…nàng bây giờ là hiện thân của ác quỷ…
-“Ha ha.

.

khá lắm…Trẻ nhỏ dể dạy…Ừm.

.

Tới mầy…lúc nãy nghe mầy nói cái đó của mầy thơm lắm phải không…mầy tự cỡi quần hay chờ bà kêu chúng lột quần mầy ra vậy?” Mỷ Chi quay sang nhìn Phi quát…
-“Tao.

.

Tao là Trưởng CA…
-‘Bốp’…” Mẹ mầy.

.

còn dám mạo nhận hả mậy?CA là hình tượng của nhân dân đâu có thằng nào mất dạy như mầy…Phi chưa dứt lời đã bị Đức ca tát một cái như trời giáng vào mặt…Tát xong nháy mắt với Mỷ Chi…Ý nói hắn đang đóng kịch…Biết nó là CA chứ.

.

nhưng cứ giả mù sa mưa đi…chơi tới bến luôn…
-“Đụ mẹ tao… ‘bốp’…
-“Đụ má…” ‘bốp’…
Cứ mổi lần Phi mở miệng là bị ăn tát…mặt hắn sưng chù vù…trông rất thê thảm…
-“Quỳ xuống mầy…dám giả mạo CA?.

.

” Bích Hà đá ngay nhượng khiến Phi quỵ xuống
-“Hi hi.

.

thôi không cần hắn cởi quần nửa…mầy…Bà đây mệt rồi…mầy tạt nước sôi vô chổ đó cho bà…” Mỷ Chi chỉ Tài quát…
-“Tôi?” Tài kinh hãi…
-“Không lẻ là tao? “ Đức trầm giọng!
-“Nó không làm.

.

hi hi…để người khác làm nó…”Vịnh Hà cho ý kiến…
-Không cần người khác…nó không làm …thì nó thế chổ…Tao đếm tới ba… ba hai…
-Ahhhhh….

Ngô Tài cắn răng cầm nồi nước sôi đổ lên phần dưới của xếp Phi… Hắn hét lên một tiếng nhãy cà tưng lên…nửa thân dưới bị tưới nước sôi…hắn nhìn Đưc với ánh mắt tóe lửa đầy căm hờn…
-“Nhìn…nhìn con mẹ mầy…Có phải bây giờ mầy đang nghỉ tương lai sẻ trả thù tao hong?hắc hắc…nói cho mầy biết nè…Mầy sẻ không bao giờ có cơ hội đó…Tao sẻ cho tụi mầy muốn sống không xong muốn chết cũng không dể…
-“Hắc hắc…Tao biết mầy là CA….

ây da.

.

tao sợ quá à…nà.

.

nhìn đi mầy.

.

Đức lấy di động của Mỷ Chi…mở ra đoạn video nàng thu hình lúc nãy…âm thanh rỏ ràng…:’ -“Có thể…đi gấp quá…nên quên xức thuốc hôi nách.

.

nhưng mà đừng lo em cưng.

.

Cặc anh thơm lắm…hắc hắc.

.

Thôi đừng nói nhiều.

.

Theo anh về phường.

.

-“Ha ha.

.

mầy là Trưởng CA đó sao? Với cái nầy…hắc hắc…Ngày mai tao bảo đãm là không phải nửa rồi…
muốn chơi đàn bà của tao?
Đức ca dùng hết sức bình sinh đá một cái giửa hai chân …ba đá liên tiếp…
-‘Bọp’…Có tiếng dái bể…Tiếp theo là tiếng hét đau đớn của xếp Phi…Hắn ngất xỉu…Chính giửa hai chân hắn một giòng nước thấm ước quần…
-“Hai đứa bây đè thằng nầy xuống…’Click’…” Như chưa hả cơn giận…Nét mặt lạnh lùng,hai mắt đỏ ngầu …Đức nhìn hai thằng khi nãy tuột quần tên Hào xuống …chỉ Ngô Tài ra lệnh…đồng thời khẩu Smith & Wesson cũng được lên đạn…ngụ ý gì hai thằng kia chắc phải hiểu…
-“Tha…Tha cho tôi…tôi có rất nhiều tiền…anh muốn bao nhiêu cũng được…” Tài van xin…
-Hắc Hắc.

.

Tao rất ham tiền…chuyện khác thì được.

.

nhưng mà mầy muốn đụng đàn bà của tao…tuyệt đối không được…đây là nguyên tắc của tao…mầy hiểu không?Nghỉ cũng không được.

.

mầy lại dám nói ra miệng…Tao làm sao tha cho mầy được…Hai thằng kia…có phải muốn ăn đạn không?
Hai tên kia hết hồn.

.

cũng là trong tinh thần ‘mầy chết đở hơn tao chết’…sao dám chậm trể…hùng hổ đè Ngô Tài xuống …tuột quần hắn ra…Cũng như tên Hào.

.

con cặc teo lại vì quá kinh hải.

.

chỉ thấy chùm lông không thấy cặc …một mùi hôi thúi xông lên nực nồng…Đức ca cầm nồi nước sôi…đổ vào…
-“Ahhhhh…” Ngô Tài kêu la như heo bị cắt tiết…giảy đành đạch…nào hết đâu…Đức ca bồi thêm ba đạp vào ngay tâm điểm…Cũng như xếp Phi…mai nầy có làm được công việc truyền giống hay không.

.

cũng rất là khó nói…
-“Hắc hắc…ông già mầy là Chủ tịch tỉnh chứ gì…ây da.

.

tao sợ quá à…mai mốt tao sẻ xuống Sóc Trăng để ‘tạ tội’ sau ha.

.

hắc hắc…” Đức ca nghênh ngang tuyên chiến…
Hiện trường.

.

ai cũng run rẩy nhìn hắn như nhìn hung thần…Chỉ có ba chị em Mỷ Chi ánh mắt sáng ngời nghi bụng :”Vậy mới phải chứ…”
-“Thôi được.

.

chơi xong rồi.

.

” Đức nhìn đồng hồ.

.

coi bộ cũng sắp tới rồi…
-“Hôm nay tao tha cho tụi mầy…nhưng tao nhớ mặt tụi mầy…đừng để tao gặp mặt.

.

Nhìn tụi nó mà lấy làm gương…”Đức ca điểm mặt đồng bọn còn lại đang run rẩy lạnh lùng nói…
Ngay lúc nầy Tiếng xe CA hú còi chạy tới…Ngoài Long giám đốc Sơ CA bừng bừng khí thế đích thân dẩn đội còn có Đàm Phó Chủ tịch tỉnh cũng có mặt.

.

bên cạnh là Thư ký Minh Thư…
-_Đức.

.

cậu không sao chứ? Đàm nhìn quanh hiện trường nghiêm giọng hỏi…lảo không quan tâm gì hết.

.

Chỉ cần người của Nancy không sao là được …
-“May mắn là không sao… Ba tên nầy.

.

muốn vô lể với mấy người bạn của tôi.

.

còn chụp mủ cho chúng tôi là phản động chống phá nhà nước nên xãy ra ấu đã.

.

bọn chúng…Aiz…” Đức ‘mệt mõi’ lắc đầu ra bộ dáng vô cùng bất đắc dỉ…
-“Chuyện nầy cậu không cần lo.

.

Đây là xếp Long…ông ta sẻ đòi công đạo lại cho cậu.

.

Xếp Long.

.

đây là Trần Đức…”Đàm nhiêm giọng đầy chính nghỉa nói…
-“Cậu Đức phải không?Tôi là Lê Thanh Long…Tên Phi nầy có tiếng xấu trong đội ngủ CA của thành phố Vỉnh Long.

.

Cậu yên chí.

.

Chúng tôi sẻ điều tra sự việc và làm rỏ…
-“Nè.

.

mấy ông coi đi…đây là những hành động của hắn…” Mỷ Chi đưa ra đoạn video… Hào Tài và Phi nói tục…như lưu manh và du đãng đầu đường xó chợ…
-“ Còn có mấy người nầy làm nhân chứng” Đức nhìn đồng bọn còn lại của bộ ba Hào,Tài Phi với ánh mắt uy hiếp…
Bọn nầy không phải ngu.

.

thấy Phó Chủ tịch tỉnh Đàm bằng xương bằng thịt trước mặt tỏ ra vô cùng quan tâm.

.

còn Giám đốc Sở CA nhún nhường với Đức ca như vậy…đoán già đoán non Đức ca là nhân vật có thân thế khủng rồi…Như vậy ‘Cuốn theo chiều gió’ là thượng sách…Vì vậy cả bọn nhao nhao…vì chính nghỉa mà dành nhau làm nhân chứng…đồng thời nhìn ‘nạn nhân’ Đức với ánh mắt vô cùng thân thiết…
Long đại hỷ…Chuyện dể làm rồi.

.

có ‘nhân chứng vật chứng đầy đủ’ …nhất định đem thằng Phi nầy đánh xuống 18 tầng địa ngục …vỉnh viển không được ‘siêu sinh’ hắc hắc…lại có thể lấy lòng Thiếu tướng Nancy…Tốt cho tiền đồ….

Long nhìn Đàm khẻ gật đầu…
-“Ha ha.

.

Có xếp Long làm việc là yên tâm rồi…Không cần phải lo lắng đâu…ừm.

.

sẳn dịp hay là kiếm nơi nào đó ngồi xuống làm vài ly?” Đàm ân cần nhìn Đức ca với ánh mắt mong đợi…Long cung thấp thỏm….

Muốn thật sự gia nhập trong vòng tròn của Thiếu tướng Nancy…cây cổ thụ khủng…phải bắt đầu từ người nầy…
-“Ha ha.

.

Chủ tich Đàm đã có lòng ….

như vậy cung kính không bằng tuân mệnh rồi…”Đức ca làm sao không hiểu được ý định của Đàm Chủ tịch….

Vậy coi như thay mặt Nancy xã giao với Giám đốc Long nầy đi…Xem ra người nầy cũng không tệ…
-“Ha ha.

.

Cậu thiệt là biết cách ăn nói…Xếp Long…anh cũng đi uống vài ly được chứ?” Đàm chủ tịch làm bộ làm tịch đẩy đưa…Lảo biết Long đã đặt bàn trước rồi…
-‘Ha ha…Nhất định.

.

nhất định…Hiếm có dịp như vậy…” Long cười toe toét…
-”Các vị.

.

xin mời…” Đàm Chủ tịch đưa tay hướng về ba chị em Mỷ Chi mời với nụ cười thân thiết nhưng rất là nghiêm túc đàng hoàng…lảo thầm đưa ngón tay cái bội phục.

.

,Trần Đức nầy.

.

con mẹ nó.

.

mả táng hàm rồng mà…lảo liếc nhìn Minh Thư…tuy cũng là mỷ nử đấy…nhưng so với ba mỷ nử nầy rỏ ràng không cùng đẵng cấp…
Minh Thư nhìn 3 chị em Mỷ Chi …bình thường nàng cũng tự hào.

có phần kiêu ngạo về nhan sắc của mình…nhưng đối với ba chị em người nầy.

.

Minh Thư có cãm giác ‘…cùng người không cùng mạng…
‘trông người sang tủi phận hèn’…nhưng mà tuy biết mình kém,nàng vẩn không bỏ được lòng ganh tỵ…
Ai lại không mơ tưởng được ngậm cặc Soái ca…Nghỉ đến con cặc già gân guốc đen đúa của Đàm Phó Chủ tịch! Nàng âm thầm thở dài…
***
Thời đại dịch không khó để có một phòng trong khách sạn hạng sang mà không cần đặt trước và nhất là vào lúc gần như là nửa đêm…Đức không nhớ làm sao mình lên phòng bằng cách nào…
Hắn hôm nay xỉn quắc cần câu.

.

Đàm Chủ tịch một ly…Long Giám đốc một ly…thay phiên mời rượu.

.

thấy vui thì uống thôi….

Nên uống hơi nhiều…Chính xác là quá nhiều…
Người khác uống rượu vào…đại đa số ngủ khì ngáy như sấm,hoặc có nứng cặc muốn đụ thì cũng chỉ qua loa không hoặc ít có màn ‘dạo đầu’… đại đa số là đút vào nắc…bắn xong thì lăn ra ngủ như chết…
Đức ca thì khác…Trời sinh…khi say xỉn,lổ mủi hắn rất có nhạy cãm với mùi lồn…mủi đánh hơi…cặc liền phản ứng…tay chân miệng lưỡi phối hợp hành động nhịp nhàng…Mủi ngửi được mùi…dẩn miệng tới động thiên thai…trong cơn say,cổ họng khô khan người nóng hừng hục… như người đang đi giửa sa mạc.

.

gặp khe đá có từng giọt nước rỉ ra…từ suối cam lộ nên kê miệng vào tha hồ bú mút miệt mài…cãm giác quá tuyệt vời…
Bú liếm thỏa thê…miệng thì đã khát nhưng cặc vẩn nông hừng hực…thế là theo bản năng đút cặt vào khe suối tiên…để cặc được giãm nhiệt
WoW!!! ấm áp trơn tru…không gian chật chội nhưng vô cùng thoãi mái dể chịu…Đức ca hứng tình nắc lấy nắc để…Lúc bình thường đã đụ dai như đĩa…khi rượu vào thì không còn gì để nói nửa…hì hục mà bơm…Hắn bơm rất lâu…bổng cãm giác vai mình bị người cắn,đùi mình bị quào.

.

nhưng không đau mà sướng…càng bơm bạo hơn nửa…
Ụa…sao mùi vị khác rồi…hắn mơ màng nhưng khứu giác rất nhạy bén…mùi thơm nầy so với mùi thơm trước đều là mùi vị tuyệt vời…Mủi lại đánh hơi tìm nguồn …lại là một khe suối đang rỉ nước…mùi thơm phát ra từ đây…Lại kê miệng vào…cứ thế mà bú mút…đã quá mà…bú đã rồi bơm…
WoW.

.

Giấc mơ thật tuyệt…nhưng không biết là đang bơm ai…ba mùi vị khác nhau…
Càng dùng sức bơm…người càng tỉnh ra…Cuối cùng trong ánh sáng lờ mờ Đức ca nhận thấy minh đang bơm Bích Hà.

.

Thì ra không phải là mơ…Bích Hà hai chân đang gát trên vai hắn…mắt nhắm khít miệng rên rỉ.

.

cặp vú nàng run chuyển theo từng cú dập thô bạo của hắn…hai tay nàng bấu vào đùi hắn…Mỷ Chi bên phải.

.

Vịnh Hà bên trái…lỏa lồ.

.

hai tay hắn đang mân mê hai chùm mông mềm mại…cả hai cũng đang rên rỉ từng cơn…Thì ra…trong cơn say…Đức ca chơi trò ‘Nhất Long Tam Phụng’…
Không phải là mơ…quả thật hắn đang nắc một người…hai tay bóp hai lồn….

***
***


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui