Thằng Đức


‘Cộc..cộc..cộc’…
-“Đức tổng…’Ngài’ tìm chúng tôi có việc sao?” Đức ngẩn đầu lên…Lòng bất an thấp thõm… Mặt Tú Nhi sa sầm…Thụy Vủ hầm hầm…đứng ngay cửa văn phòng..giọng nói đượm mùi thuốc nổ…
-“Hi hi…ngồi..ngồi…” Đức tổng miệng cười vồn vả…Trong bụng ‘kinh hãi’…
Hắn muốn ‘triệu kiến’ Tú Nhi trước ,Thụy Vủ sau để dể dàng lời ngon tiếng ngọt xoa dịu từng người một… ai dè nàng cùng Thụy Vủ xuất hiện một lượt…rỏ ràng muốn ‘song kiếp hợp bích’ đây mà…
Tú Nhi hơn Thụy Vủ vài tuổi nhưng hai người rất hợp rơ…Vì vậy rất thân nhau…Nhất là bây giờ…..Cả hai càng khắn khít hơn bao giờ hết…Vì cùng yêu mê mệt một người…Vấn đề là hắn không phải chỉ có hai nàng…Thụy Vủ khám phá ra chị mình..Đồng Giao và ngay cả Thanh Nhả cũng đã gì gì với hắn…
Hai ngày trước…Tú Nhi biết hắn đã ‘ăn’ Thúy Ái rồi…đêm qua…Phương Linh gọi nàng ‘tâm sự’…lại thêm một chuyện động trời hơn nửa là hắn cũng ‘xơi’ luôn Phương Linh…Tú Nhi đem chuyện hắn và Phương Linh nói cho Thụy Vủ…Khiến nàng nổi ghen muốn hôn mê bất tỉnh…Thầm mắng ‘tên dâm tặc’…
Tú Nhi bình tỉnh suy nghỉ xa hơn…Nancy không lên tiếng vậy thì mình cần gì ‘nhiều chuyện’ khiến hắn phiền vậy thì không tốt lắm…Thụy Vủ không binh tỉnh như nàng…Thấy hắn trong văn phòng một mình liền cùng Tú Nhi đến ‘hưng binh hỏi tội’
-“Tổng giám đốc ‘ngài’ có chỉ thị gì ạ”? Vừa đặt mông ngồi…Tú Nhi liền nói mát…mắt lườm…Thụy Vủ làm thinh..xụ mặt…
-Hi hi..Chỉ thị cái gì chứ..ừm..lát nửa ba người mình ra ngoài ăn trưa nha…
-“Ba người thì kém phần náo nhiệt..ây ui..Tổng giám đốc… gọi Thúy Ái nửa nha…” Thụy Vủ cười như không cười..
-“Tiếc là Phương Linh về Đồng Tháp rồi nếu không sẻ càng náo nhiệt hơn nửa…Có phải không ‘My darling’? Tú Nhi mĩm cười ủy mỵ…Tú Nhi một câu…Thụy Vủ một câu khiến Đức tổng không biết đường đối đáp…
-“Cái nầy..cái nầy” … Ngày thường trôi chảy hoạt bát biết dường nào nhưng bây giờ cãm thấy líu lưỡi…Một chử cũng nói không được.

Đức muốn ‘ngất xỉu’ để tạm thoát thân nhưng không làm được…Suy nghỉ nên nói sao đây…Chẳng lẻ nói Thúy Ái,Phương Linh hiến dâng dụ dổ mình?Như vậy thì kỳ quá…Coi không được…Vì vậy vô kế khả thi …mặt ‘bư’ ra…
-“Thôi bỏ đi…anh nha…” Tú Nhi không muốn truy cứu thêm nửa…ngắt eo hắn một cái mạnh… Thụy Vủ cũng không vừa…Tú Nhi ngắt bên nầy..nàng ngắt bên kia…cho bỏ tức… Tuy đau thấu trời xanh nhưng Đức tổng phải bấm bụng chịu trận…trong bụng mừng rở…Như vậy là chuyện lớn hóa nhỏ..chuyện nhỏ hóa không có gì…Chỉ cần đừng cắt cặc thì hai nàng muốn sao cũng được…
-Hi hi..Sorry…hai cưng…nà…cái nầy chứng tỏ anh có sức hấp dẩn lôi cuốn..aiz…mỷ nử vừa thấy đã iêu…mà sức đề kháng của anh quá yếu…không phải tại anh đâu à…Trời sinh là vậy đó mà…Ui da..Ha ha..nói chơi thôi..là nói chơi thôi…Không cần phải mạnh tay…ui cha bầm hết rồi…
Thì ra cả hai vừa nới tay…hắn thấy tinh hình lắng dịu…tức thì mở miệng ba hoa trơ trẻn khiến hai nàng nổi xung một lần nửa xài “Cửu âm bạch cốt trảo’…nhắm ngay eo hắn mà bấu,nhéo..ngắt.
-Hi hi..Là lổi tại anh…lổi tại anh mọi đàng…Vậy được chưa…Nà..Ngồi đây…Hắn kéo cả hai …người nầy ngồi lên đùi trái…người kia ngồi lên đùi phải…Hai nàng vùng vằng lấy lệ vài lần rồi ngồi im…
-“Mùng hai là sinh nhật của chi Tú Nhi..” Thụy Vủ bổng hé lộ…nghỉ bụng ”không nói là hắn không biết’’tên nầy ngoài chuyện đó..Cái gì cũng hời hợt…”
-“Nói với hắn làm gì….” Tú Nhi lườm…’trách’ Thụy Vủ…
-Cái gì…Sinh nhật của em là chuyện đại sự…Thụy Vủ…Cãm ơn em..em mà không nói…anh phạm tội tru di cửu tộc a….Hi hi..Phải làm cho lớn mới được…mời..
-“Không cần nhiều người…em..anh và Thụy Vủ là được rồi…” Tú Nhi cướp lời…Sinh nhật ai cũng thích náo nhiệt nhưng năm nay nàng chỉ thích riêng tư để cùng hắn và Thụy Vủ vui vẻ trong ngày sinh nhật của mình…
-“Đúng đó..ba người mình được rồi…” Thụy Vủ hưởng ứng…
-Hi hi..Vậy chỉ ba người mình thôi…Sinh nhật của em…mọi chuyện do em quyết định…
-“Anh…” Thụy Vủ và Tú Nhi bất thình linh kêu lên..mặt đỏ rực….
Nguyên do là một nàng ngồi trên đùi trái..một nàng ngồi trên đùi phải…Cặc hắn nhạy cãm…liền cứng như khúc cồm cộm trong quần…Cặc hắn to bự nên đùi trái của Thụy Vủ và đùi phải của Tú Nhi cãm nhận được…Nhưng cố làm lơ…giả mù để khỏi xấu hổ..ai dè…Hắn làm tới… lấy tay mò ngực…Nếu chỉ có một mình thì không sao..Nhưng trước mặt người bạn thân…dù sao cũng không quen…”Cái tên nầy’…
-“Hi hi..Anh đi nửa tháng..nhớ mùi thơm của hai em…” Đức tổng làm tới…
-“Đây là văn phòng…” Tú Nhi gắng gượng thoát ra vòng tay của hắn…Thụy Vủ cũng miển cưởng đứng lên..’nguýt’ hắn… Cả hai chạy ra ngoài…Nghỉ bụng “còn chần chờ… Cái tên nầy còn không làm bậy hay sao…
-Ha ha..Sorry..Đây là văn phòng…Đức tổng nói vói theo…cười híp mắt,nghỉ bụng..”là em nói đó nha..đây là văn phòng..không tiện..như vậy ngày sinh nhật…chỉ có ba người mình…Chắc là không thành vấn đề chứ gì…Chà chà…Năm con Trâu này coi bộ đại cát đại lợi là cái chắc rồi…Mùng một mẹ và dì Út…Mùng hai Tú Nhi và Thụy Vủ…Hy vọng là vậy đi…Hắc hắc…
Đang mơ mộng những màn cụp lạc ‘Nhất Long hí song Phụng ‘vào những ngày đầu năm con Trâu..chuông di động vang lên…Là Nhung gọi tới…
Nhung không phải muốn ‘chất vấn’ hắn về chuyện của Thúy Ái…Mà là muốn hắn đến nhà cùng với mẹ và em gái của nàng…quây quần cùng nhau ăn bửa cơm Tất niên.Năm hết Tết đến mà hắn không đến ăn bửa cơm ‘đoàn viên’ thì thật đáng buồn…
-“Hi hi..Là em à….Sao trùng hợp vậy?Định gọi cho em đó…” Đức nhanh chóng bắt máy…
-“Anh..anh…khi nào rảnh…đến nhà ăn cơm…” Nhung hồi họp nói…Nàng không biết hắn có rảnh hay không..nhưng nếu hắn bận rộn..Nàng cũng không có cách nào…
-“Chiều nay đi…Anh tới nhà ăn cơm…Không cần rườm rà đâu..Có gì ăn cái nấy là được..” Đức tổng muốn kêu nàng qua văn phòng..Sờ mó hôn hít một hồi nhưng liền thay đổi ý kiến…
-“Vậy…em về chuẩn bị”..Nhung hạnh phúc ngất trời…thu xếp về sớm…Tuy hắn nói vậy nhưng phải làm những món hắn thích ăn…
Vừa cúp máy chưa đầy một phút…Chuông di động lại reo…Đức nhìn màn hình…cười khổ…con bà nó ..sướng con cặc thì sướng thiệt nhưng cũng rất đau đầu a…
-A lô…Thúy Ái…là em à…Hi hi..Có chuyện gì vậy?
-“Không có chuyện là không gọi anh được à? “ Thúy Ái có chút hờn dổi..Nàng chờ hắn gọi..hắn không gọi…Khi nàng gọi hắn thì hắn hỏi nàng có chuyện gì…
-Hi hi..Em biết là anh không phải ý nầy…Sorry cưng…Hi hi…
-“Khi nào rảnh…Tới nhà em ăn cơm…được không?” Thúy Ái lí nhí trong điện thoại…Dù sao nàng và hắn đã có quan hệ xác thịt…và nàng đã quyết theo hắn…Như vậy cũng nên để ba mẹ nàng biết…Mời hắn đến không phải là bàn chuyện cưới hỏi…Mục đích là để ba mẹ nàng yên lòng nàng đã có bạn trai…không còn vướng bận về chuyện của tên Lý Bình nửa…
Đức tổng sửng sốt “ Lại là đến nhà ăn cơm?”..Nhưng chợt hiểu ra…Thì ra là muốn giới thiệu hắn với gia trưởng đây mà…Cũng được thôi…’đớp’ con gái người ta rồi thì cũng nên biết điều
-“Hi hi..Anh cũng có ý nầy….vậy trưa mùng hai nha..được không?”
Đức tổng vừa nói di động vừa lấy sổ tay sắp xếp thời gian…Đêm Giao Thừa ở với Nancy cho đến Trưa Mùng một qua bên Mỷ Chi..Tối mùng Một ,cùng mẹ qua nhà Dì Út…Tối mùng Hai…Cùng Thụy Vủ …Ăn Sinh nhật Tú Nhi…Như vậy Trưa mùng Hai tới nhà của Thúy Ái cũng không có vấn đề gì…Trưa mai là 30…..đến với Tuyết,Yến…Ây da..vậy còn Đồng Giao,Thanh Nha…Trưa mùng Một rồi…còn Ngân nửa…Chiều mùng 3…
-“Là anh nói đó nha..không được nuốt lời đó..Em chuẩn bị..” Nghe hắn nói..Thúy Ái mừng rở…
-“Sao có thể nuốt lời với cưng được chứ…hi hi…Cứ quyết định như vậy nha…Trưa mùng Hai..Tới nhà em làm khách…Bye cưng”…Đức tổng nói xong cúp máy…Còn Yến và Tuyết nửa…Hắn định đứng lên…di động lại reo…Nhìn màn hình….Hắn quả thật hối hận muốn chết…nhất định từ nay không để con cặc quyết định cái đầu…Aiz…
Đầu nghỉ vậy nhưng tay bắt máy…miệng cười hớn hở…
-Hi hi…Hồng Phượng…Đúng là thần giao cách cãm mà….Định gọi cho em…
Mấy cha già dâm thường nói …Con gái chưa biết mùi cặc thì thôi…một khi nếm được hương vị của con cặc của mình rồi..Nó sống chết cũng tìm mình …Đây là tâm trạng của Hồng Phượng… Ngoài Hà Tỉnh được ăn trái cấm…Hồng Phượng ngẩn ngơ ngơ ngẩn…Sáng nay …thấy hắn..nàng chờ hoài mà không thấy hắn gọi…Tức mình….cầm máy gọi hắn…chưa kịp trút giận..Nghe hắn nói…lòng ngọt ngào…quên hết ưu phiền…
-“Gọi em có chuyện gì…” Hồng Phượng lí nhí…
-15 phút sau…Nếu em không bận gì…em qua văn phòng anh…Hai người mình đi ăn cơm…
-“Ừm… !5 phút nửa em qua…” Hồng Phương sung sướng..cúp máy…Chạy vào toilette trang điểm..Hai má nhuộm hồng…mong đợi…Hôm nay 28 Tết…có bận gì chứ..Mà cho dù có bận nàng cũng bỏ mặc…
Đức nhìn đồng hồ…gần 12 giờ rồi…Hắn không gọi mà đi đến văn phòng của Tuyết…Cần phải dổ ngọt nàng và Yến mới được…May thiệt…Yến và Tuyết đang to nhỏ xú xì…Thấy hắn..Cả hai xụ mặt…Cũng như Tú Nhi và Thụy Vủ…Khi nghe chuyện giửa hắn và Thúy Ái ngoài Đà Nẳng...Yến chỉ cười..nàng biết tánh trăng hoa của hắn… Tuyết thì giân muốn hôn mê bất tỉnh…Con Thúy Ái nầy rỏ ràng giả khù vác lu chạy..Nhưng sau đó suy nghỉ lại..Cũng khó mà trách được..Trước đây mình cũng vậy mà…Ahhh…Tú Nhi,Thụy Vủ chưa lên tiếng thì mình cũng không cần cằn nhằn hắn làm gì…Còn nửa..Cái con nhỏ Thiếu tướng Nancy kia sao không quản hắn vậy?Ờ phải…Ba chị em Nancy nầy thêm vào mấy con nhỏ Trung ,Thiếu tá kia nửa..Rỏ ràng người đông thế mạnh…Nếu mình và Yến ‘liên minh’ với Tú Nhi và Thụy Vủ cộng thêm chị Nhung được thì tốt quá…Coi như được 5 người…Í…quên rồi…nói cho cùng Thúy Ái cũng là phe ‘ta’ mà…Còn nửa..Phương Linh là bạn thân của Tú Nhi…Như vậy cũng là phe ta..Như vậy là 7 người mới phải…Không đúng…Con nhỏ Ngân kia nửa….Nếu kéo nàng vào liên minh vậy thì được 8 người rồi…
Cả hai xù xì với nhau là về chuyện nầy…đang hăm hở tinh toán làm sao xúc tiến để cùng với Tú Nhi thành lập ‘mặt trận thống nhất’…Thì hắn bước vào
-“Tổng giám đốc..

có chỉ thị gì gọi thì điện để em đến văn phòng…Để ‘Ngài’ đích thân đến đây… người khác thấy thiệt là không nên…” Tuy đã có kế hoạch nhưng Tuyết vẩn có chút ghen ghen trong lòng….nói mát…
-“Hi hi…Hai em đang nói chuyện gì vậy..Aiz..bận rộn quá..Bây giờ mới gặp hai cưng được…Trưa 30 Tết..Anh tới nhà cùng hai em ăn cơm được không?” Đức tổng giả mù sa mưa..làm như vô tội…Miệng tung ‘sát chiêu’..’ gọi cưng ngọt xớt …Khiến trong lòng cả hai cãm thấy ngọt ngào…bao nhiêu giận hờn tan biến quá nửa…
-“Còn nhớ đến tụi em sao?Tưởng anh mất trí nhớ rồi chứ…” Tuyết lí nhí…lầu bầu…
-Hi hi..Nói cái gì vậy…Hôm nay định ra ngoài đi ăn cơm với hai em.ai dè Hồng Phượng nói thím ba ở nhà có chút chuyện..Aiz…Cực chẳng đã..Bây giờ anh phải đi…Nhớ nha trưa 30 Tết..anh tới ăn cơm đó…” Đức tổng bắt đầu nói láo môt cách có thiện ý…Aiz…Miển là không có hại là được rồi…Nếu không làm sao bây giờ…Né ‘đạn’ trước…nàng Tuyết nầy ngắt véo cũng đau thấy ông bà ông vải chứ không phải thường đâu…
-”Ừm…Vậy anh đi đi….” Nghe hắn nói Thím ba xãy ra chút chuyện…Hắn và Hồng Phượng phải về xem…Yến ngây thơ tin tưởng…Tuyết cũng chẳng nghi ngờ gì…Hắn và Hồng Phượng là hai anh em chú bác…Ai cũng biết…
-“Vậy anh đi ha..nhưng mà khoan đã…”Hắn ôm hôn hai nàng…vừa hôn vừa sờ mó chút đỉnh…thầm nghỉ nếu không phải đi ăn cơm với Hồng Phượng…đem cả hai về ‘xử lý’…không cần chờ tới trưa 30…
Con gái dể dụ là thế đấy…Yến lúc nào cũng nhu mì thì không nói…Tuyết bình thường rất ‘chảnh’ vậy mà cũng bị hắn dể dàng thu phục…
-“Quên nửa…chị Hai hỏi anh lúc nầy ra sao..hỏi thăm anh í” Yến nói vói theo…
-“Vậy à…ha ha…Cô Lan và Thầy Phan dạo nầy khỏe chứ? à được…anh sẻ gọi thầy Phan chúc Tết…” Nghe nhắc đến cô Lan…Đức tổng hết hồn..Khác lâu ít liên lạc..Từ ngày thầy Phan xuống Phụng Hiệp…Thôi chết mẹ rồi…Cô Lan với em gái…Tám lạng nửa cân a…

Lợi điểm của Hồng Phượng là em bà con chú bác…nhưng lợi điểm cũng là khuyết điểm…vì không thể công khai…Chỉ có thể trong bóng tối… Đi mướn phòng nhưng phải ngoài thành phố Cần Thơ…Càng xa càng tốt…Để tránh gặp người quen…Hai anh em bà con chú bác mướn nhà nghỉ hay khách sạn…nếu để người khác thấy…là chuyện lớn a…Như vạy…Chiếc xe bãi đụ lưu động là tiện lợi nhất…đầy đủ tiện nghi mà…Chỉ cần tìm một nơi cây to bóng mát…hoặc có nắng một chút cũng không sao…Cứ để xe nổ máy..mở máy lạnh hiu hiu là vô cùng thoải mái…
Buổi ăn trưa của hai người là Pizza…Gọi điện đặc bánh…10 phút sau ghé lấy…Để lên xe…tìm nơi vắng vẻ…tâm sự…Ở ngoài Hà Tỉnh…lần đầu tiên biết mùi cặc…Trở về Cần Thơ…tơ lòng vấn vương ..ngẩn ngơ ngơ ngẩn cả ngày…Cùng hắn đi ăn trưa chỉ là cái cớ…để có dịp tìm lại hương vị tuyệt vời của lần trước…
Theo đường xưa lối củ ..Đức lái xe đến khu vườn địa đàng…Cả hai xuống xe…Hồng Phượng nhận ra nơi đây là khu vườn của nhà…Lâu lắm rồi….nàng không đến đây…Khu vườn thật yên lặng…Nàng liếc hắn..Trong bụng thắc mắc không biết ngoài mình.hắn đã đưa ai đến đây….
-“Hi hi..Em đói bụng không..ăn Pizza nha…Sẳn còn nóng…” Hắn mở cửa bên hông…đem Pizza và nước bày ra…
-“Em..Em không đói…” Hồng Phượng lí nhí…
-“Anh cũng không đói lắm…Nà..ngồi đây…” Hắn kéo nàng ngồi lên đùi mình …Một tay cầm tay nàng..

để lên mủi ..hôn nhẹ…Tay kia hắn đặt lên đùi nàng vuốt ve…Hơi thở hắn phà vào gáy… khiến người nàng như lên cơn sốt…hơi thở nặng dần…Cửa xe đóng lại…Nàng ngả người nằm xuống nhắm hai mắt…để hắn muốn làm gì thì làm…
Hắn là ‘Thánh đụ’...Nàng chỉ là con nai vàng ngơ ngác tập tểnh bước vào thiên đường ái ân thì làm sao chịu nổi nhưng nụ hôn nồng cháy và bàn tay sờ mó của hắn điểm vào những nơi nhạy cãm trên cơ thể…Hồng Phượng chẳng mấy chốc như người say rượu…Quần áo trên người nàng từng mãnh được cởi hết…Cởi tới đâu…hơi thở nóng bỏng của hắn rà tới đó…
Chiếc quần lót được kéo xuống….hắn ngắm nhìn chùm lông được cắt tỉa gọn gàng…Nhớ mấy tháng trước..rình thấy nàng tự tay cắt tỉa lấy…hắn mĩm cười…Nàng đang hi hí mắt nhìn trộm ..Thấy hắn mĩm cười…Nàng e thẹn…cấu đùi hắn…
-Cười…Anh cười gì…Không cho cười..
-Hi hi..Không có gì…Mai mốt…anh làm cho…miển phí…
-“Không được nói..không cho nói…” Hồng Phượng ngượng chín người…Nàng không thích lông mọc mất trật tự nên thường hay tỉa…Lần trước ở ngoài Hà tỉnh không nghe hắn nói gì..Bây giờ lại nhìn chòng chọc…khiến nàng hổ thẹn…
-“Được..được..không nói…” Hắn dang hai chân nàng ra…áp miệng vào hôn hít…Hồng Phượng nấc lên một tiếng trong cổ họng…miệng liên tục kêu ú ớ…mê sảng…Cái lưởi của hắn miệt mài trêu đùa giửa hai múi thịt hồng…Là ‘nai tơ’ mà…dâm thủy chỉ trong vòng một nốt nhạc tuông trào lai láng…hai tay nàng nắm lấy đầu hắn…ghịt mạnh thêm vào…Hắn vừa mút..vừa liếm…hai tay cởi quần mình..rồi từ từ xoay đầu… đưa cặc ngay miệng nàng …để khởi đầu bài học vở lòng 69…
Khẩu dâm ngày nay là một thú vui của tình dục…Cách đây vài chục năm thôi… trước khi đụ nhau… có lẻ chừng 10 phần trăm là tối đa…các cặp là biết bú nhau …Ngày nay..trăm cặp đụ nhau…Tìm một cặp không biết bú nhau có lẻ còn khó hơn mò kim đáy biển…Thời đại công nghệ hiện đại mà…13 hoặc 14 thôi…Dù trai hay gái…Một số không ít đã có trình độ bú liếm đã rất nhuần nhuyển…Nhưng một phần lớn con nhà gia giáo…Vẩn còn là nai tơ thuần khiết…Cũng như Thúy Ái,Tâm Đoan …Yến … Hồng Phượng vậy….
Ậy…tuy là chưa từng bú cặc nhưng nói chưa từng thấy đàn bà bú cặc..là chuyện không thể nào…chỉ cần lên mạng đánh từ khóa thích hợp là ố là la..tha hồ mà mản nhản…Bản tánh tò mò mà…Ai cũng có…Hơn nửa ‘Nhân sinh tinh bổn dâm’…Không dâm đạo lộ..Cũng dâm ngầm…
Cãm giác đầu cặc hắn chạm môi …Nàng chần chừ giây lát…rồi thẹn thùng rụt rè lấy lưởi liếm liếm vài cái… và theo bản năng… từ từ hé miệng…Đức chỉ chờ có vậy…nhè nhẹ đút vào…để tránh nàng ngộp thở..hắn chỉ nhét vừa đủ vào miệng nàng rồi ngừng..Chưa dám nhấn sâu..Lần đầu tiên ngậm …Nàng phải có thời gian thích ứng…
Ngâm cặctrong miệng nàng khoảng một phút…Hắn rút ra rồi lại đút vào…Cứ thế được 5,6 lần…hắn bắt đầu nhấp nhè nhẹ…Cãm thấy nàng đã thích ứng…hắn ngồi lên…Đặt đầu nàng lên đùi mình…cầm di động mở ra đoạn video mà hắn đã từng dùng để chỉ đạo Yến,Tâm Đoan,Thụy Vủ,,Đồng Giao…
-“Như vầy nà..” Hắn vừa rù rì …một tay bóp vú…người hơi chòm về phía sau…khều móc…Hồng Phượng uốn éo thân người…mắt hi hí nhìn màn ảnh của di động…làm theo…bắt đầu vụng về liếm bìu dái…liếm thân ..mút đầu cặc…hai ba lần đầu tiên thì vụng về…sau đó bắt đầu thành thục..
-“Sâu vào chút nửa cưng....đúng đúng… oh.my god…” Hưng phấn..Hắn nhấn sâu vào…
-“ Ngộp thở …muốn giết người sao…’Khụ khụ khụ’…” Hồng Phượng nghe hắn cổ vủ…hứng tình…cố nuốt sâu vào…Hắn nhấn..nàng nuốt… cặc hắn nhấn sâu vào cổ họng khiến nàng ngộp thở…lấy tay xô hắn ra…ho xù xụ…Mắt lườm hắn…trông rất đáng yêu…
-Hi hi..

Từ từ …Riết rồi quen mà…
Hồng Phượng nào nghe hắn nói gì…nàng đang nhìn trân trối vào màn hình….trên mặt và ngực của nử diển viên dính đầy tinh trùng… Ngay lúc nầy …trên ngực và mặt nàng có chất sền sệt trắng đục nóng hổi…bám đầy…Thì ra là ‘phê’ quá…hắn phọt..đầy mặt và ngực nàng…
Không phải là hắn ‘dằn’ không được…nhưng cố tình làm như vậy…để những lần kế tiếp…nàng sẻ quen dần và nuốt…
Cặc bắn..nhưng vẩn còn cứng như khúc củi…hắn cầm đầu cặc rà lên ngực…vú nàng…Rà tới xuống bụng…trên người nàng..đâu đâu cũng dính tinh dịch của hắn…Cuối cùng hắn dang hai chân nàng ra…đút vào…nắc bạo…Hồng Phượng mê muội…cào cấu đùi hắn…
Chiếc xe rung chuyển từng đợt…

Nhung về sớm..nói em gái và mẹ lo cơm nước…Hắn lát nửa sẻ tới…Bụng to..đã hơn 7 tháng..Sắp sanh rồi…Đi siêu âm..biết là con trai…Nàng vô cùng hạnh phúc…Nghỉ đến chuyện sáng nay trong sở..Yến,Tuyết,Tú Nhi,Thụy Vủ đều ghen..Nhung lắc đầu..ghen làm gì…Nàng biết hắn là người đàn ông xuất sắc …Dỉ nhiên là không thể độc chiếm …Nhung liếc nhìn Nguyệt…Âm thầm tính toán… Ai cũng muốn tranh giành hắn…Có câu nước phù sa không thể để chảy ruộng ngoài…Thời buổi nầy không dể kiếm được một người đàn ông tốt để nương nhờ…Nàng nhìn ra phòng khách…má nàng đang say mê coi chương trình văn nghệ..
-“Nguyệt à…có cái nầy..chị Hai nói với em ..hi hi..nếu nghe không thuận tai thì coi như chị không nói gì ha…” Nhung rào trước đón sau…
-Cái gì vậy chi Hai…Sao có vẻ nghiêm trọng vậy?
-Ậy…Chị Hai cũng vì em thôi í mà…Có chuyện tốt dỉ nhiên là phải nghỉ cho em chứ…Nà…Em thấy anh rể em sao hả?
-“Hi hi…Anh ấy tốt lắm….biết lo cho chị…Chị Hai..em mừng cho chị…” Nguyệt ngây thơ….tưởng chị muốn nàng khách quan ‘chấm điểm’ anh rể…Vì vậy khen dồi…Không phải nói vài lời khách sáo mà là sự thật…
-Em thấy anh rể em tốt là được rồi…Vậy…em có thích anh ấy không?Nói chị biết đi…
-“Chi Hai..chị..chị nói cái gì vậy?”Nguyệt nghe chị nói…hai má đỏ rực…Nàng ước mơ trong tương lai sẻ may mắn như chị … có được một người đàn ông tốt như anh rể…nhưng không hề có ý cướp đoạt đàn ông của chị mình…
-“Âya…Nguyệt..em nghe chị nói trước đã…” Nguyệt trợn mắt há mồm nghe Nhung kể chuyện…Thì ra anh rể là người phong lưu đào hoa như vậy…Thì ra chị hai cũng chỉ là một trong…Thảo nào…
-Nguyệt…Em thấy sao?
-Hả?Sao là sao chị Hai?
-Em ..Nếu em thích anh ấy…Chị…
-“Chị hai..Chị..chị mát dây rồi…” Nguyệt giật thót người…Chẳng lẻ chị mình nhìn thấu tâm sự của mình?Có phải đêm ngủ nằm mơ nói mớ gì bậy bạ hay không?Hai má Nguyệt đỏ rực lên…
‘Đing đong’.Có tiếng người bấm chuông…Nguyệt thay chị ra mở cửa…Là anh rể..phía sau còn có hai người….lỉnh kỉnh đồ đạc,,Nguyệt cố giử vẻ thản nhiên…
-Anh rể…
-“Ừm..Nguyệt à..hướng dẩn hai anh nầy mang đồ vào nhà cất đi em.” Đức bước vô nhà..dặn dò Nguyệt…
-“Gì vậy anh?” Nhung chậm chạm bước ra hỏi…
-“Em ngồi đi…đứng làm gì…ha ha..Anh mua đồ dự trử thôi..Gạo có…Nếp có…Mì gói,Đủ loại khô…lạp xưởng hầm bà lằng xắng cấu mổi thứ một ít…Rủi khi bị cách ly hai ba tháng cũng không cần sợ…”
Đưa Hồng Phượng trở lại Đức Lập…nghe tin tức biết ở Thành phố nhiều chổ bị cách ly nên nghỉ có phải nên lo trước hay không…Thế là quyết định đi đến siêu thị mua một số lượng lớn lương thực cho người giao hàng tới…khắp mọi nơi…Biệt thự của Nancy,Căn hộ chung cư của Ngân,Yến Tuyết,Tú Nhi..và ở nhà..cho Nhàn,Thủy…Phó Loan…Căn hộ của Ba chị em Mỷ Chi…Tóm lại…Miển là đàn bà của hắn..là hắn đều lo…Tổng cộng gần cả trăm triệu đồng…Riêng của Nhung thì hắn đích thân cùng hai người giao hàng mang tới…Dù sao chiều nay hắn cũng tới đây ăn cơm…Sáng nay đã hứa với Nhung rồi…Trước Tết phải đến thăm nhà vợ là chuyện nên làm…
-“Mèn ơi..Sao nhiều dử dị?”Bà Bảy thấy hai người giao hàng đem cã đống đồ vào nhà…bà hết hồn…
-“Nhiều sao?Con thấy hình như không đủ.Nhà ba người…không sợ dư chỉ sợ thiếu…” Hắn nhìn hàng giao tới,cố suy nghỉ thêm còn thiếu cái gì…
-“Đủ rồi..mua nhiều sẻ không có chổ để...Ngồi nghỉ đi…” Nhung thấy lòng ấm áp…Hắn lo cho nàng hơn cả đầy đủ…
-Ừm..vậy…mai mốt..nếu thấy thiếu cái gì thì nói.Anh cho người giao hàng tới…
Nhớ lời chị nói..Hai má Nguyệt vẩn còn đỏ rực …Nàng hiểu lõm bõm vì người anh rể ‘baby’ nầy…Hắn nhỏ tuổi hơn nàng nhưng có vẻ ‘chính chắn’ hơn nhiều …Hơn nửa là người có quyền lực…Hèn chi phong lưu…Nếu đúng như chị nói..Như vậy chị mình rất đơn độc…Nhưng không phải dể dàng đâu à…hắn phải thích nàng mới được chứ…Nguyệt bắt đầu mơ mộng..
-“Anh rể…Bia của anh.” Nguyệt đặt lon bia Heineken lên bàn…Nhà không ai uống bia..nhưng tủ lạnh lúc nào cũng phải có…Để khi anh rể đến…Nàng hơi lúng túng..ngượng nghịu…có chút mất tự nhiên…
-“cám ơn…” Hoàn toàn không biết tâm trạng đang dậy sóng của Nguyệt…Đối diện nàng..Đức vô cùng nghiêm trang chừng mực …Sau sáng nay…Giống như chim bị thương…thấy giàn ná liền sợ… Sợ cái tánh..cà rởn dê xồm của mình dể xãy ra chuyện hoa thơm đánh cả cụm thì không hay…Trước mặt Nguyệt..Hắn giử hình tượng ‘tu thân’ một chút mới được..để tránh hiểu lầm
Hắn nghỉ vậy nhưng Nhung không nghỉ vậy…Đối với nàng..hắn là người đàn ông lý tưởng…nếu hắn thích Nguyệt là chuyện tốt…Hai chị em nàng sẻ là người của hắn…Có vấn đề gì chứ?Hồi nãy…Tuy Nguyệt không nói…Nàng đã biết ý em mình rồi…Nhung không do dự nửa… Gần đây..khi nàng và hắn gần nhau…nàng chỉ có thể dùng miệng để thỏa mản hắn…Hắn nói không cần nhưng nàng lo lắm đấy…Tính thì tính vậy …nhưng không thể gấp được…Nhung âm thầm hoạch định…Tuy nàng không có ý tranh giành nhưng người không ích kỷ..Trời tru đất diệt…Hơn nửa..nàng chỉ lo cho tương lai của em gái nàng thôi mà…
-“Nguyệt… Sao hôm nay thấy em hiền vậy…mặt cứ cúi xuống không à… Chuyện học hành thế nào rồi…ổn chứ?có vấn đề gì nói anh nha..Đừng ngại…”Đức lấy làm kỳ…những lần trước cô nàng nầy nói chuyện như bắp rang mà…sao hôm nay hình như có gì không ổn…Hắn biết đâu tâm tình cô ‘em vợ’ đang nổi sóng nên tâm thần hoảng hốt…
-“Nhớ nha…Đi học…có vấn đề gì cần anh giúp cứ nói..Chuyện lớn chuyện nhỏ..anh sẻ giải quyết cho em…Đừng để ai ăn hiếp…:Đức lên giọng ‘kẻ cả’…
-“Không..không có gì..cám ơn anh.anh rể…” Nguyệt lí nhí…
-“Hi hi…Nguyệt à..Thấy anh rể tốt với em chưa…” Liếc mắt nhìn hắn…nhìn em gái…Nhung cười lém lỉnh…Nguyệt cúi mặt..thiếu chút nửa là mủi chạm ngực..mặt đỏ như gấc…Đức tưởng nàng có tánh e thẹn…Bà Bảy vừa ăn cơm vừa coi TV…Cười thiếu điều muốn toét miệng với hài kịch…Chẳng màng ‘thế sự’…

Vú bà bầu gần sanh…nung núc..căn cứng…bóp sướng tay nhất… Thủy,Nhung Nancy,Kiều Chinh,Kiều Nga…đều có bầu… Cái nầy Đức kinh nghiệm nhiều nhất…không ai bằng hắn…
Tuy Bác Sỉ có nói… đối với đàn bà có thai….không cần nhịn đụ …Chỉ cần nhịn hai tuần chót trước khi sanh là được rồi…Nhưng Đức rất là cẩn thận đấy…Đến tháng thứ sáu hắn đã không dám…Chỉ sợ vạn nhất..không sợ nhất vạn..Rủi có chuyện gì thì không tốt..Tánh hắn..

khi đút được vào rồi là hắn nắc bạo lắm…khó mà tự kiểm soát…
Ăn cơm xong…Nguyệt nói có việc đi nhà bạn gần đây… trốn biệt .Bà Bảy vẩn mãi mê không rời cái TV…Hắn và Nhung vào phòng…Trưa nầy mới vừa cùng Hồng Phượng mây mưa trong xe…Muốn để yên cho Nhung nghỉ ngơi dưởng sức…sắp sanh rồi…nên kiêng cử một chút…Nhưng mà cây muốn lặng mà gió chẳng muốn ngừng thổi…Nhung cứ sờ cặc hắn hoài…lại còn lấy lưởi trêu đùa…Thử hỏi có ai mà chịu được…
-“Có muốn không?Bác Sỉ nói được mà..Trừ hai tuần chót…” Nhung sờ cặc hắn…đã cứng lắm rồi..không chừng sắp nổ tung…nãy giờ nàng bú liếm..làm đủ mọi cách mà hắn vẩn chưa ‘ra’…Nên nàng nghỉ hắn cần đút vào…
-Không cần đâu..ha ha..không cần…
-”Anh..Anh chê em?”Nhung ủy khuất…
-Không phải..giử gìn một chút tốt hơn…Mai mốt sanh xong..em phải bù cho anh..ha ha Đêm 7 Ngày 3…Ra vào chưa kể…
-Được mà..là anh nói đó nha… Đêm 7 Ngày 3…Không được hối hận đó…
-Hối hận cái gì chứ...Em lo cho em đi..chừng đó đừng hòng xin tha..hắc hắc…Em biết anh mà….
-“Nói cho anh một bí mật…Chắc anh sẻ thích”…Nhung kề tai hắn rù rì…Không biết nàng nói gì..Chỉ thấy nét mặt Đức tổng vô cùng cổ quái…sợ hãi…
-Nhung à..Có nhiều chuyện nói chơi nhưng chuyện nầy không thể nói chơi đâu à…
-“Cái gì nói chơi chứ?là thiệt đó…Em nghỉ kỷ rồi..Người khác được..Tại sao chị em của em lại không được?” Nhung xụ mặt….
-“Thôi đừng nha…ha ha..Anh có em là đủ rồi…Ây da…Sao nói chìu anh..” Hắn đưa cặc tới ngay miệng ..ấn đầu nàng…Nhung há miệng để hắn đút vào…
Gát một chân lên mép giường..Đức vừa nắc vừa bóp vú…đầu óc vẩn còn kinh hãi với ý nghỉ của nàng…phiền toái đến dài dài rồi…Nhung vừa sờ bìu dái hắn vừa suy nghỉ miên mang làm sao nói với với má nàng một tiếng …Con Nguyệt thì có vẻ không thành vấn đề…

-“Bà chủ…Ông khách kia cứ giờ nầy buổi trưa là đến…Chiều cũng đến…Ngày hai lần..Cả tuần nay rồi…Hi hi…Trồng cây si bà chủ rồi đó…”
Hồng..một nử phục vụ mới… đến gần Thu nói nhỏ…Nhà hàng gần đây càng ngày càng đông khách nên Thu mướn thêm người…Tánh Thu hiền hòa cởi mở rất thân thiện với người làm …Vì vậy có nhiều người coi nàng như chị cả…Lúc Đức và bọn Hưởng tắc kè ra Đà Nẳng thì Hồng bắt đầu làm việc ở nhà hàng nên không biết Đức ca là ai…Chỉ biết bà chủ đẹp ..độc thân…có đứa con gái tên Trúc…và có lắm người ngấp nghé…Vậy thôi…Nhưng Hồng ngạc nhiên..nhiều ông hâm mộ bà chủ lắm nhưng không thấy hành động…Ông khách nầy thì khác…hỏi nàng rất nhiều về bà chủ…Hồng biết sao nói cậy..Ông ta rất ‘sộp’..Cho nàng nhiều tiền ‘boa’…Vì vậy nàng muốn nói tốt cho ông ta…
-“Đừng ăn nói bậy bạ…Làm việc đi” Thu nghiêm mặt…Nàng làm sao không biết người đàn ông đó ngày hai bửa…cả tuần nay rồi..trưa chiều đều có mặt…Không biết ông ta có ý đồ gì nhưng đã trãi qua không ít lần xãy ra chuyện…Thu có một ít kinh nghiệm nên rất dè dặt…Dù sao đi nửa…Đó là quyền của người ta nhưng đừng đi quá giới hạn là được…Thu không rảnh để ý mấy chuyện nầy…Trong bụng đang nóng hơ….

Lẻ ra bây giờ phải về rồi chứ… Thằng Hưởng tắc kè về rồi…Đương cũng về rồi…Nàng đang ngóng trông hắn..Vậy mà hai ngày nay biệt tăm …Lại không gọi báo cho nàng biết.
Nhật năm nay xấp xỉ 40…Người Hà Giang…Cách đây 1 tháng Từ Phó Trưởng Phòng của Phòng hành Chính Tổng Hợp Sở Công Thương của một tỉnh nhỏ như Hà Giang được điều động về đãm nhiệm chức Trưởng phòng của Phòng Quản Lý Thương Mại Sở Công Thương Thành phố Cần Thơ… Có thể nói là một bước lên trời …Vì vậy trong thâm tâm không thể không kêu ngạo…Cộng thêm người chú hiện nay là Giám đốc Sở Tài nguyên và Môi Trường của Hậu Giang…Cũng có thể nói là ‘Thế lực khá hùng hậu’…
Thường là ..Trai Bắc thích gái Nam ..Trai Nam mê gái Bắc…Cách đây hai tuần…được đám thuộc hạ mời tới đây ăn nhậu…nhìn thấy bà chủ nhà hàng…Nhật chới với tâm hồn…ối giời ôi..sao mà đẹp thế…nước da trắng mịn như trứng gà bóc..mặt trái xoan mủi dọc dừa…vú đít đầy đặn…Hơn nửa lại là bà chủ…Có thể nói là tiền sắc vẹn toàn…
Tuần lể nay…Nhật trưa chiều đều đến đây …âm thầm ngắm nhìn người đẹp …Không nói một câu…Chỉ vài lời thăm dò với nử phục vụ…Cử chỉ đứng đắn…Hào hoa phong nhả…Khi ra về..để tiền ‘boa’ trên bàn hậu hỉnh…Mục đích để mua lòng người…Hồng ngây thơ trúng chiêu…Thỉnh thoảng có dịp là khen dồi hắn trước mặt bà chủ mình..
Sau một tuần gây ‘ấn tượng’ …Nhật thầm đắc ý…chắc chắn bà chủ đã có không ít ấn tượng về mình… Đã đến lúc mở lời làm quen rồi.

Chiến thuật cua đàn bà của hắn xưa nay khó mà thất bại..Liên tiếp một tuần…Hắn đến đây ngày hai lần không nói tiếng nào..

Đủ để đối phương để ý và tò mò …Đây là ‘sát chiêu’ đối với phụ nử…Hơn nửa…Nói nào ngay…hắn khá bảnh trai…lại là Trưởng phòng…Hai ‘sát chiêu’ đủ để cua bà chủ đẹp như hoa xinh như mộng nầy vào tay…
Hôm nay Nhật ăn diện toàn đồ xịn…hàng hiệu, buổi trưa đến kêu đồ ăn…Giờ nầy bà chủ sẻ từ trên lầu đi xuống…Ngày nào cũng như ngày nào…Hắn nhìn về hướng quầy tính tiền…Thấy cô phục vụ to nhỏ gì đó…Bà chủ ngước nhìn …Nhật liền gật đầu nhoẻn miệng cười…mừng rở khi thấy bà chủ gật đầu chào lại…hình như cũng cười…Cơ hội đến rồi…Hắn đứng lên…
Thu nghe Hồng nói..theo bản năng nhìn về phía người khách chứ không nghỉ gì..Thấy ông ta gật đầu chào mình..nàng cũng gật đầu chào lại…Thế thôi..Phép lịch sự mà…
-“Đừng nói bậy nửa..Coi khách cần gì…” Nhận thấy người khách đang tiến về hướng nầy…Thu quay qua nói….
-“Dạ..bà Chủ…” Hồng quay người chưa kịp phản ứng… Nhật đã đến trước quầy,Thu lể phép nhìn khách nhoẻn miệng cười…”Hồng à…Coi chú cần gì “…
-“Ha ha..Không..không cần gì hết…Nhà hàng nầy món nào cũng thật tuyệt
-“Cám ơn đã ủng hộ…Hình như ông không phải là người địa phương?
-“Ha ha…Đúng vậy…Tôi từ Hà Giang...được điều động vào đây…” Nhật úp mở…theo bài bản…chỉ cần nghe hai chử ‘điều động’ …bà chủ sẻ hỏi tới…Lúc đó hắn sẻ giới thiệu hắn là Trưởng phòng…Như thế mới hay…Chứ còn tự giới thiệu ta đây là Trưởng phòng thì có chút ấu trỉ…
-“Vậy à” Thu thờ ơ…Không hỏi tới… khiến Nhật có cãm giác hụt hẫng…Lẻ ra bà chủ nầy phải chụp lấy cơ hội ..hỏi tới mới phải…Chảng lẻ mình không đủ sức hấp dẩn?
-Chú là cán bộ hả chú?
Nghe Hồng hỏi Nhật mừng hết lớn…con bé nầy đúng là con sâu trong bụng mà..hỏi thiệt đúng lúc…
-“Ừm...Chú là Trưởng Phòng Phòng Quản Lý Thương Mại của Sở Công Thương” Nhật mĩm cười ‘khiêm tốn’..mắt liếc Thu…Nhưng hình như bà chủ nầy lổ tai bị điếc…nên không nghe hắn nói…Cứ cúi đầu ghi chép tính toán cái gì…
-Nghe hai tiếng ‘Trưởng phòng’ Hồng trợn mắt…hâm mộ…cán bộ lảnh đạo a…ánh mắt trở nên long lanh đưa tình..
Nhận thấy ánh mắt hâm mộ của Hồng..Nhật đắc ý…đang nghỉ có nên dụ em nầy đụ trước hay không..nhưng hắn cố nhịn…Bà Chủ mới là mục tiêu..hắn muốn tiền và người…Hắn lấy làm lạ…đã đưa ‘sát chiêu’ Trưởng phòng…nhưng bà chủ nầy chưa động lòng chút nào…
Ngay lúc nầy…ngoài cửa có tiếng kêu vui vẻ…Nét mặt bà chủ đang nghiêm..bổng mừng rở…nhanh chóng bước ra cửa…
-Đức ca..anh về rồi…Hai đàn em biết mặt Đức ca …‘đặc trách’ an toàn của ‘chị dâu’…thấy Đức bước vào…mừng rở kêu lên…Đức ca là ‘Lảo Đại của lảo đại’..Là nhân vật chúng vô cùng sùng bái…Không nói chuyện khác…Chuyện Đức ca có bao nhiêu chị dâu…ai cũng ‘bá cháy’ khiến chúng vô cùng hâm mộ…
-“Ừm..Các anh em khỏe chứ?” Đức ca hiên ngang..mặt mày tươi rói hồng hào..tràn trề sinh lực đi vào…Rời nhà Nhung..Hắn liền đi đến nhà hàng…Thời đụ biểu rất dài..phải chịu thôi…chỉ tại mình thấy lồn thì ham…
-“Dạ ..tất cả anh em đều khỏe Đức ca..” Gả đàn em cung kính đáp xong đứng qua một bên..Được Đức ca hỏi một hai câu là vinh dự lắm rồi..
-“Về hồi nào vậy?” Thu âu yếm hỏi…hai mắt long lanh…
-“Tối hôm qua…ha ha..ông Tư..bà Tư…hai người sao a..Gia Hân …khỏe không? “ Ông Bà Tư thấy hắn…mon men tới tươi cười…đã xem nơi đây là gia đinh rồi..Hắn đi hơn hai tuần..Bây giờ gặp lại hắn..Dỉ nhiên là mừng….
-“Mèn ơi..đi lâu dử hen…” Bà Tư nhe hàm răng súng cười…
-“Dìa hồi nào? Con Gia Hân nó hỏi cậu hoài…chừng nào dìa…Mèn ơi..tui có biết đâu à…Ông Tư nhe răng cũng nhe răng cười phân bua…
-“Hai tuần thôi mà…về chiều hôm qua…ừm..Bé Trúc đâu rồi?” Hắn nhìn Thu…Mới đi hai tuần thôi…Sao hôm nay về thấy Thu đẹp hơn trước nhiều..
-“Bé Trúc,Gia Hân..Ngọc Hân đi chơi với bạn…” Thu đáp…lườm hắn…Trước mặt mọi người…hắn nhìn châm bẩm khiến nàng ngượng nhưng trong lòng vui sướng…Lúc hắn ở đây…không thấy gì nhưng không gặp hắn hai tuần..Nàng thật nhớ nhung …
Cả hai bước lên cầu thang..đi lên lầu…Hồng nhìn theo.sửng sốt…Theo quy định…đàn ông không ai được phép bước lên cầu thang kia …Vậy người nầy là ai đây?
-“Người nầy là ai vậy cô Hồng...?Cháu của bà chủ à” Đang cãm thấy không vui khi bị bà chủ phớt lờ…nhưng lại mừng rở khi gặp tên trẻ…Cùng hắn đi lên lầu..Nhật nghi hoặc… ghen tức…muốn tìm hiểu…Có phải thằng nầy đang lái máy bay?Muốn phỏng tay trên mình?Đụ mẹ..phải tìm cách chặn lại mới được…Nhật sực nhớ..mấy thằng có dáng vẻ lưu manh kia kêu hắn là ‘Đức ca’ và rất sùng bái hắn…Thôi đúng rồi…Nó là trùm băng đãng Xả hội đen…Nhất định là như vậy…
-“Không..không biết…Bác Tư..anh ta là ai vậy?” Hồng chưa từng gặp Đức …Thấy hắn và bà chủ cùng nhau lên lầu..Hiếu kỳ hỏi bà Tư.
-“Đừng nhiều ‘chiện’…” Thấy Hồng tò mò…Bà Tư nghiêm mặt…giáo huấn…
-“Cháu chỉ hỏi cho biết thôi mà”…Hồng ấm ức…cãm thấy bị mất mặt khi bị Bà Tư xài xể…
Nhật cười lạnh…Hắn lấy di động ra gọi…Muốn biết thằng đó là ai thì đem nó về Phòng CA hỏi …Cần gì hỏi ai…

-“Ăn gì chưa..Có đói bụng không?Cô nói nhà bếp làm…” Thu chưa nói hết…môi nàng đã bị môi hắn bít kín…Đã hai tuần nay…Nàng thèm khát nhớ nhung vòng tay,hơi thở của hắn…Bây giờ với nụ hôn …chẳng khác thùng xăng gặp lửa..bùng cháy dử dội…Thu mãnh liệt đáp trả…Cả hai đứng giửa phòng..hôn hít..sờ soạn…hối hả cởi quần áo cho nhau…Nàng ngồi xuống..hai mắt đờ đẩn tay cầm cặc hắn…chà lên mặc ngực..vú mình..đưa lên miệng…liếm vòng quanh đầu cặc…ngậm vào..mút…dần dần con cặc hắn mất hút trong miệng nàng…Thu gục gặc đầu…nhả ra liếm bìu dái…liếm thân và đầu cặc ..ngậm vào …rồi gục gặc đầu..Cứ thế mà làm rất thuần thục với cả sự đam mê của người đàn bà đang phục vụ cho chồng..
..Đức khum người…tay sờ bóp mân mê vú nàng…thỉnh thoảng vịn tóc nàng nắc…Được một hồi lâu…biết nàng mõi miệng…hắn rút cặc ra..đẩy nhẹ…Hiểu ý…Thu nằm xuống dang rộng hai chân để hắn úp mặt vào giửa hai chân nàng…Lưởi hắn trêu đùa cửa u cốc đang bắt đầu lầy lội…Hai tay nàng ghì mạnh…quay đầu nhìn vào những miếng gương được gắn trên tường…Giửa hai đùi thon trắng của nàng ..Cái đầu hắn nhấp nhô…Hình ảnh nầy không còn làm nàng e thẹn nửa…Thu mĩm cười thích thú…Hai tay ghì mạnh thêm…
…Hôm nay là ngày cúng cơm của má…Chủ tịch Vân làm rất đơn giản người khách mời duy nhất là Phó Chủ tịch Thảo…cũng là kẻ thù ‘không đội trời chung’ lúc trước..Nhưng bây giờ hiểu lầm đã hết… hai người là chị em thân…cùng lên giường làm tinh với một người đàn ông…Cũng vì vậy mà cả hai ngày càng thân…
Phó Vinh trước mặt chị mình..rất quy củ…Chủ tịch Vân là người lo cho hắn từ lúc ba má hai người mất..Hắn có được ngày hôm nay phần lớn cũng là nhờ ở nàng….Bởi vậy..nếu Chủ tịch Vân nói hắn đi hướng đông thì hắn không dám đi hướng tây…
Cúng kiến xong rồi..cơm cũng đã ăn rồi …Ngồi chuyện trò một hồi..Nhìn đồng hồ…hôm nay hắn có tiết mục… Vinh định đứng lên cáo từ ra về thì di động reo lên…Hắn bắt máy…
-A lô..Ha ha..Nhật trưởng phòng…Tối 28 Tết ông gọi….có mục gì vui muốn chiếu cố sao?
-“Vui không nổi…Xếp Vinh,Lần nầy anh phải giúp tôi một tay mới được… Nhờ anh gởi người tới còng đầu thằng nầy đem về xử lý hắn cho tôi…Mẹ nó…”
Một tay chống nạnh..một tay cầm di động…Nhật lớn tiếng văng tục …ra oai để Hồng thấy quyền uy của mình....Hắn muốn nhờ Phó Vinh gởi người đến đem thằng trùm xả hội đen nầy đem về thẩm vấn…chụp lên đầu nó tội gì cũng được…đánh cho nó thân tàn ma dại…
-“Hả?Dể thôi..không thành vấn đề…ông đang ở đâu nói đi..Tôi cho người tới..ha ha…
-“Tôi đang ở nhà hàng…” Nhật nghe Vinh đáp ứng…đắc ý..hãnh diện…nhanh chóng nói tên nhà hàng…hắn nào biết bên kia..Mặt Xếp Vinh đang kinh hãi…trắng bệch..rồi chuyển sang màu xanh…Lần trước…xém một lần ‘vạn kiếp bất phục’..Đụ mẹ thằng Nhật mày có phải muốn hại ông?
-“Người đó tên gì?” Vinh thấp thõm hỏi…Hắn muốn biết cho chắc..trăm phần trăm có phải là ‘anh rể’ ngầm…
-“Nghe mấy thằng đàn em nó kêu nó là ‘Đức ca’…Nhật đáp…
-“Chờ đó…” Vinh nói như hét…Nhật nghe giọng điệu vô cùng giận dử…Hắn đắc ý…liếc nhìn lên lầu…vẻ khinh thường…tâm trạng vui vẻ khi có người sắp bị còng đầu…

-“Có chuyện gì vậy?” Đang chuyện trò với Thảo.Thấy Vinh hung hăng la lối…Thu Vân có chút không hài lòng…
-“Một thằng Trưởng phòng của Sở Công Thương nhờ em còng Trần Đức”..Vinh cười lạnh…
-“Hả?Tại sao?Trưởng phòng nào vậy? Vân ,Thảo giật mình….mặt lộ sắc giận…
-“Chị đừng lo…em biết làm sao rồi…Chị hai..em đi đây…” Vinh bước ra về..vừa đi vừa bấm di động…Đường dây vừa thông..hắn nói..”Thắng …mầy lập tức…”
Vân nói vói theo giọng vô cùng giận dử:” Tốt nhất mầy làm sao coi cho được…Còn nửa…hắn mất một cọng tóc….Tao hỏi tội mầy..”
-“Giờ mới biết…Mầy lo cho hắn dử vậy sao?ha ha..” Thảo cười…
-Đừng làm bộ mầy…Tao cũng như mầy thôi…
-Hi hi..ha ha..
Hai người đàn bà quyền lực nhìn nhau cười rộ lên…

Trên lầu..Hắn và Thu vẩn mãi mê cuồng nhiệt làm tình…Ngồi lên người hắn...Thu cưởi ngựa phi nước đại…cặp vú rung chuyển ..Hắn chồm lên ngậm lấy đầu ti…tham lam bú mút…Cặc hắn dài..mổi lần nàng sàng qua sàng lại vừa thốn vừa sướng…Đã vậy..hắn liên tục nắc ngược lên…khiến nàng sướng tận tâm cang…Thu biết mình đã biến thanh dâm phụ rồi…nhưng chỉ dâm với hắn thôi mà..Thu tự an ủi…
Cuối cùng một giòng nước ấm bắn vào trong người.Thu nằm phục xuống trên ngực hắn…mông nàng tiếp tuc di chuyển..,rồi ngừng lại…nhấc mông khỏi người hắn…cúi đầu..tay cầm ..dùng lưởi lau đầu cặc…
Lần đầu…
-“ Wow…Cô….Thu… Hắn đột nhiên thay đổi cách xưng hô…gọi nàng là em…Nàng hơn hắn 22 tuổi..Hắn gọi nàng là em…Thu thấy là lạ nhưng thích thú…nàng không còn là má của bạn hắn mà là đàn bà của hắn…Hắn gọi nàng là ‘em’..cũng không có gì lạ…
-Thích không?
-Tuyệt vời..Sao lại không thích…Sao hôm nay đặc biệt vậy? Mai mốt..hi hi..cũng vậy nha..
-“Được voi đòi tiên…” Thu lườm..
-“Hi hi..Vậy là coi như đã hứa rồi đó nha..” Đức mừng rở…hưng phấn…Cặc vừa ‘ra’ nhưng vẩn còn cứng..đây là đặc điểm của hắn…muốn khởi động hiệp hai…
Ngay lúc nầy.di động reo lên…
-“Hi hi..nghe máy đi.” Thu trần truồng đứng lên ..đi vào nhà tắm…nàng không muốn hắn thấy ngại…Đó là Chủ tịch Vân…Thu biết quan hệ của hắn và Chủ tịch Vân cũng như nàng và hắn…
-“A lô…anh đang ở đâu?..Là như vầy…” Thu Vân nhu mì nói Trưởng phòng Nhật nhờ Vinh còng hắn…còn hỏi khi nào hắn muốn tới cùng nàng và Thảo ăn cơm…cuối năm hay đầu năm …khi nào cũng được…
-“Ừm..Biết rồi..Trưa mùng 4..anh tới ăn cơm..” Hắn chỉ nói vậy..rồi cúp máy..Vân và Thảo bên kia rộn rả vui mừng…
-“Có chuyện gì vậy? Thu từ phòng tắm bước ra…trên người quấn khăn…thấy hắn trầm ngâm..nàng hỏi…
-“Hi hi..Có một người tên Nhật…nghe nói là Trưởng phòng gì đó..nhờ xếp Vinh còng anh…Tên nầy là ai..anh cũng không biết..
-“Là hắn…” Thu sửng sốt…
-Hả?Em quen biết hắn?
-“Ai quen biết hắn chứ..Là như vầy” Thu oán giận…
-“Thì ra là vậy…Muốn dòm ngó đàn bà của tao?...Mẹ mầy…” Đức ca nổi giận…mặc quần áo vào…bước ra ngoài…Thu hấp tấp mặc quần áo đi theo…
Nhật ngồi vắt chân tréo ngoảy..hiu hiu tự đắc…Thấy Đức ca từ trên lầu đi xuống…Người đẹp theo phía sau…Hắn ghen tức…Trề môi cười khinh khỉnh nghỉ trong bụng :”Muốn giành với bố mầy? Chưa biết chết là gì…”
..’Két’…Hai chiếc xe CA bừng bừng khí thế ngừng trước cửa…Hoàng không buồn tắt máy …vội vả bước xuống xe…Thắng không chậm trể..

cùng vài chiếc sỷ CA bước xuống từ trên chiếc xe sau…bám sát…Nét mặt ai cũng hầm hầm… Những ngày cuối năm…Đang vui vẻ tiệc Tất niên cùng anh em ngồi lai rai thì xếp Vinh gọi tới..mắng xối xả…Thiệt là tức mà…Mới lơ là một chút thôi là có thằng dám dê chị dâu…lại còn muốn ‘thanh toán’ Đức ca…
-“Người nào là Nhật Trưởng phòng?” Thắng vừa vào tới…nhìn thấy Đức ca cùng chị dâu nhưng làm như không thấy…Hét lớn…
-“Ha ha…Là tôi đây..Hai xếp…” ‘Bốp’….Nhật nhanh nhẹn đứng lên đến nghênh đón…miệng chưa nói dứt ăn ngay một tát tay vào ngay mặt khiến hai mắt hắn nổ đom đóm…Không hiểu gì cả…
-“Bắt người nầy về…Có người tố giác hắn quan hệ bất chính với trẻ con…Có hành vi ấu dâm” Hoàng dõng dạc ra lệnh…Ngay tức thì hai chiến sỷ CA cặp hai bên Nhật Trưởng phòng…Thêm một người thứ ba..còng tay hắn…
-“Mấy người bắt lầm người rồi…Anh tôi là Giám đốc Sở…” Mặt trắng bệch…Nhật kêu la…nhưng chẳng ai để ý nghe hắn nói….Lôi hắn đem lên xe…
-“ Ha ha..Đức ca…Năm mới phát tài….” Hoàng và Thắng bây giờ mới ‘thấy’ Đức ca..mừng rở cười thân thiết…
-“Xếp Vinh gởi hai anh tới à?”…Nhìn thấy Nhật bị lôi như con heo thảy lên xe…Cơn giận giãm quá nửa…Đức ậm ừ…
-”Đức ca…anh yên chí đi…Mấy ngày Tết…hắc hắc…hắn sẻ được chăm sóc đặc biệt” Hoàng nói nhỏ…
-“Ha ha..Vậy thì cám ơn nhiều..Nói với xếp Vinh…Dạo nầy Tết nhất…trị an hơi kém…cố gắng làm việc…Hai anh cũng vậy…Năm mới thăng quan..phát tài…” Thấy cả hai sốt sắng…Đức ca nói khách sáo vài câu ủy lạo….
Hoàng,Thắng ưởn ngực lên..mặt vô cùng nghiêm túc… ‘Năm mới thăng quan..phát tài…’ Cụm từ nghe như sấm vang rền bên tai….Đức ca nói lời nầy thật đáng suy gẩm…À….phải phải…Chỉ cần Đức ca nói tốt một tiếng ..với chị dâu kia…Tiền đồ của mình vô cùng sáng sủa…
-“Đức ca…Hoàng ca..Thắng ca..Ha ha..Sao đông đủ vậy?” Hưởng tắc kè vừa cùng Liên..bạn gái đi chợ hoa về..Thấy hai xe CA đậu trước cửa…Có hơi chột dạ….Không biết đã xảy ra chuyện gì…
-“Hưởng...mầy đi đâu vậy? Xém chút đã xãy ra chuyện…mầy thiệt là…” Thắng giáo huấn đàn em…nhưng chỉ cho có lệ và có chút thân thiết…Hưởng lúc nầy là tay chân đắc lực của Đức ca…giống như là ‘Hồng nhân bên cạnh hoàng thượng’..không thể mích lòng…
-“Ây…Thôi bỏ đi…là tôi cho con Liên đi chơi chợ hoa với chú Hưởng…có ai ngờ chứ…” Thu can thiệp….Tuy không phải lổi của mình nhưng Hưởng cũng hú hồn…Chị dâu có chuyện gì là chuyện lớn a…
-“Như vậy thì thôi bỏ qua đi…” Đức ca phát tay…
-“Mau đi về…” Hoàng ra lệnh…Không thể bỏ qua như vậy được…con mẹ nó…Chi dâu là ‘lá ngọc cành kim cương’…dám dê đàn bà của Đức ca… Về tới phường nhất định đánh cho má nó cũng nhận nó không ra…
-Ây..hắc hắc khoan đã…Xếp Hoàng…không phải mổi lần đụng chuyện là tay đấm chân đá đâu à…Như vậy không được tốt cho lắm…Rủi bị thưa kiện thì phiền phức…Ừm..Hưởng…lại đây hỏi cái coi…
-“Em đây Đức ca…Chỉ cần Đức ca lên tiếng…Ngọc Hoàng đại đế …ha ha..em cũng không nể mặt…” Hưởng nịnh bợ…
-Wow..Thằng Hưởng mầy dạo nầy tài nịnh bợ tiến bộ nhiều ha..Không ngờ đó…
-“Ha ha hi hi…” Cả đám cười phá lên..biết Đức ca chỉ nói đùa…Bọn đàn em nhìn Hưởng với ánh mắt ngưởng mộ…Được Đức ca nói đùa…con mẹ nó..là phước đức của tổ tiên ba đời để lại a…
-“Nà ..Hưởng..Kiếm cho tao vài thằng Bê đê…” Đức ca đột nhiên tung ‘bom tấn’…
-“Hả?” Hoàng,Thắng,Hưởng..ba người nhìn nhau… Cả bọn vẻ mặt vô cùng cổ quái…Không chứ hả..Chị dâu ai nấy đều bá cháy…Đức ca còn có sở thích đặc biệt?...Thu nghe được…cũng hết hồn…
-“Mấy người nghỉ tới đâu rồi?” .Thấy cả đám người nhìn mình..Đức ca biết họ hiểu lầm…nhất là Thu…vì vậy vừa tức giận…vừa mắc cười…
-“Vậy…vậy…” Thắng muốn hỏi lắm ..Đức ca cần ‘Bê đê’ để làm gì a…
-Hắc hắc…Cái thằng hồi nãy….đem nó về…nhốt riêng..Kiếm vài thằng Bê đê nhốt chung ..Chờ tới qua Tết thả ra…Cho chúng ăn uống tẩm bổ nhiều một chút…hắc …hắc.Hiểu chưa?
-“Ha ha…hi hi”Sau một lúc…trợn mắt há mồm…Cả đám cười rú lên…đồng loạt đưa ngón tay cái..Tỏ ý khâm phục…
Mặt Thu đỏ rực…cái thằng..làm mình hết hồn…
-“Đức ca là ai vậy chị Liên? Hồng rụt rè hỏi Liên…
-Hi hi…Anh ấy hả…Ngắn gọn bốn chử thôi…’Bất khả xâm phạm’…
***


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui