Thặng Nữ Pk Tổng Giám Đốc Lưu Manh

Đầu bên kia điện thoại An Tiểu Mễ còn nói lời khuyên giải,bên đây Nguyễn Miên Miên cái gì cũng không nghe lọt tai chỉ là trên trán toát mồ hôi lạnh,trong lúc bối rối cúp điện thoại,cô nhìn về phía Lam Dạ ảnh đang cười xấu xa nói“Anh tại sao lại xuất hiện ở đây?!”

Một ngày xuất hiện bốn lần,tần số rất cao a?

Cô ngẩn cổ lên, theo ánh mặt trời nhìn từ đỉnh đầu hắn rơi xuống dưới chỉ cảm thấy không cách nào hình dung người đàn ông đẹp trai này…… Rối tinh rối mù..a….

Anh sao lại cao như thế? Cổ cô đau quá……TT_TT

Mấu chốt không phải thời điểm này mà là hắn vì sao lại đột nhiên xuất hiện?! A a…… Gặp quỷ a……

Mặt của cô trắng bệch, lại lộ ra một hai điểm ngượng ngùng đỏ hồng.

Lam Dạ Ảnh cười nhẹ “Bởi vì chơi rất vui……”

[⊙o⊙] a!


Rất vui sao?Chơi cô rất vui a?!vui cái gì mà vui?

Nguyễn Miên Miên trong lòng lập tức cảnh giác, hắn sẽ không nghĩ là kết hợp rồi muốn kết hôn luôn hay là ngoại tình kích thích hơn?

Cô lập tức hỏi hắn“Anh không phải là muốn kết hôn chứ? Mau thành thật khai báo……”

Lam Dạ Ảnh sửng sốt,khuôn mặt dễ nhìn lập tức nở nụ cười,nhíu mày hỏi“Cô cảm thấy thế nào? Tôi còn chưa tính đến như vậy……”

Nguyễn Miên Miên lập tức nhẹ nhàng thở ra, làm cho Lam Dạ Ảnh cảm thấy buồn cười.

Hắn nắm tay cô nói:“Đi……”

Nguyễn Miên Miên ngẩn ngơ,không cam lòng bị hắn kéo lên xe,bất giác hỏi:“Đi chỗ nào?!”

Lam Dạ Ảnh ném cho cô một cái nháy mắt phong tình vạn chủng,làm cho cả người như Nguyễn Miên Miên bị điện giật, gã đàn ông này…… rất nguy hiểm, rất nguy hiểm ……


“Đi đến nơi cần đến……” Lam Dạ Ảnh ít lời mà nhiều ý,đạp lên chân ga chạy thẳng đến bờ biển.

Gío thổi đến mang theo ấm áp cùng mùi tanh của biển thổi đến tóc của cô,tim nàng đập mạnh,quay đầu lại nhìn thấy Lam Dạ Ảnh hai mắt sáng ngời nhìn cô,tim nàng tiếp tục đập mạnh hơn….

“Việc đó……” Cô nuốt nuốt nước miếng nói:“Đúng lúc tôi muốn nói chuyện hôm qua của chúng ta…..”

Lam Dạ Ảnh nhíu mày,không trả lời chỉ là nhìn cô.

“Ngày hôm qua là chuyện ngoài ý muốn thôi…… Hơn nữa,tôi không biết anh là tổng giám đốc mới nhậm chức……” Nguyễn Miên Miên yếu ớt nói:“Tôi đã từ chức, cho nên…… Ngày hôm qua xem như không có xảy ra chuyện gì, sau này nước sông không phạm nước giếng được không?! Ách……”

Thần kinh yếu ớt của cô nhảy dựng,sau lưng truyền đến ngưa ngứa làm cho cả người cô run rẩy,thì ra là bàn tay tà ác của hắn dọc theo sóng lưng của cô nhẹ nhàng trêu trọc,chậm rãi đi lên trên,đi xuống, lại luồng vào quần áo đi đến phía sau lưng cô….

“Anh……” Cô quay đầu lại, nhìn Lam Dạ Ảnh đang thích thú nhìn cô, rồi thản nhiên đưa tay vào thân thể cô miệng hắn còn hừ nhẹ “Ừ!”

Ngay cả một tiếng hừ nhẹ đều cảm thấy mị hoặc,có cảm giác dục vọng dâng trào làm người khác bối rối ……

Thần kinh của Nguyễn Miên Miên “phịch” một tiếng nứt ra rồi……

Cơ thể cô run rẩy co lại, yếu ớt nói:“Anh,anh muốn làm gì……”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận