89-Ai ở bên ngoài tranh cãi ầm ĩ?
An Tiểu Mễ lập tức mở to hai mắt, ánh mắt tròn chuyển động ,“Không thể nào?Cậu rất lợi hại nha,trước kia nhìn không ra a…… Thế nhưng một lần câu được hai người ……”
An Tiểu Mễ cười cực kỳ dâm đãng……
Nguyễn Miên Miên lập tức đỏ mặt, xấu hổ giận dữ vỗ lên vai cô một cái, giận giữ nói:“Nói hươu nói vượn cái gì nha?! Có gì đâu? Cũng không phải câu cá, thật là……”
“Khanh khách…… Không phải câu cá, là câu rùa vàng nha…… Thích thích……” An Tiểu Mễ cười khanh khách,“Quả nhiên a, phá thân liền giống nhau , hiện tại ngay cả cười cũng rộ lên phong tình vạn chủng, cực vì mê người nha……”
“An Tiểu Mễ……” Nguyễn Miên Miên từ xấu hổ biến thành nổi giận, nắm khăn tay ném qua,“Cậu lại nói bậy thì mình đi trước đấy……”
“Tốt lắm, tốt lắm, không trêu chọc cậu nữa ……” An Tiểu Mễ cười thiếu chút nữa trật hông,vừa thấy là biết là một người vô cùng xảo quyệt……
“Đến đến đến, nói ình biết, đã xảy ra chuyện thú vị gì? Nói ình biết, nói ình biết……” Vẻ mặt An Tiểu Mễ cực kỳ hứng thú…… Một đôi con ngươi tối đen như mực mở lớn, làm cho Nguyễn Miên Miên đổ mồ hôi lạnh,cái cậu này quả nhiên là bà tám, rất rất rất bà tám ……
“Người ngủ với mình một đêm là tổng giám đốc mới nhậm chức,còn người kia thì xuống phó tổng ……” Nguyễn Miên Miên bất đắc dĩ nói:“Thật ra mình muốn từ chức, nhưng mà…… Từ không xong?!”
[ ⊙ o ⊙ ] a!
“Sao? Hai anh em tranh một cô gái? Rất có kịch tính, quả thật chỉ có trên phim truyền hình thôi……” An Tiểu Mễ xấu xa cười khanh khách hỏi:“Vì sao muốn từ chức a? Nếu là mình thì tuyệt đối không từ chức đâu?!Cấp trên của cậu đẹp trai như vậy lại có nhiều tiền, cậu chỉ cần ngồi hưởng phúc thôi, cậu đúng là đang ở trong phúc mà không biết phúc…… Hắc hắc……”
Nguyễn Miên Miên cắn răng,“Nếu cậu là mình thì biết liền nha? Để xem lúc đó cậu có còn nói sống trong phúc không? An Tiểu Mễ, cậu sợ thiên hạ chưa đủ lọan hay sao…… Cậu rốt cuộc là muốn đến giễu cợt hay là giúp mình nha?!”
“Được được được,mình không nói ,cậu tiếp tục nói……” An Tiểu Mễ cười tủm tỉm lại nhịn không được hỏi,“Vì sao từ chức từ không xong? Tổng giám đốc luyến tiếc cậu phải không?!”
Mặt Nguyễn Miên Miên đen lại,“An Tiểu Mễ chết bầm,cậu giễu cợt mình thử xem……”
Cô bắt đầu đi qua bắt đầu bóp cổ An Tiểu Mễ, tiếng kêu kinh hãi trong phòng làm tất cả người đang ăn cơm đều kinh ngạc nhìn lại, ngay cả người bao cả căn phòng cũng cau mặt nhìn ra bên ngoài xem.
“Cô gái bên ngoài quá điên rồi, mẹ kiếp, nhà hàng Tây này đẳng cấp đúng là quá thấp, loại người nào cũng có thể đến đây ăn cơm, thật không hài lòng……” Lam Tư Thần vô cùng khó chịu đẩy đổ cả dĩa thức ăn, ngoắc tay kêu người quản lý đến, giận giữ nói:“Ai ở bên ngoài tranh cãi ầm ĩ,bảo các ngườiấy đi đi……”
90- Hai cô đang yêu nhau sao?
“Lam thiếu gia……” Người quản lý có chút khó xử .
Trong lòng Lam Tư Thần đang cực kỳ khó chịu, lại thấy dáng vẻ của người quản lý thế,hắn giận quá nhanh tay đẩy cô gái đó ra,đang ngồi trên bàn cơm đi ra ngoài“Cô không đi thì lão tử đi……”
Lam Dạ Hiên muốn ngăn hắn cũng không tới kịp,tên tiểu tử Tư Thần này…… Đúng là thiếu kiên nhẫn như vậy.
Lam Tư Thần thoải mái đi ra,một tay giữ chặt tay của Nguyễn Miên Miên, giận giữ khác thường, đang muốn đem hai cô gái thét chói tai này quăng ra bên ngoài, lại bất ngờ phát hiện khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của An Tiểu Mễ hắn lập tức kinh hãi……
An Tiểu Mễ vừa mới không ho khan một chút, khuôn mặt nhỏ nhắn nghẹn hồng, giận trừng mắt nhìn Nguyễn Miên Miên,“Miên Miên,cậu thật muốn giết mình sao a? Không phải ăn nhầm hỏa dược chứ?!”
“An Tiểu Mễ……” Lam Tư Thần kêu sợ hãi.
Bên tai truyền đến giọng nói quen thuộc làm cho An Tiểu Mễ kinh ngạc ngẩng đầu lên, sau đó nhìn thấy gương sáng lạn như ánh mặt trời của Lam Tư Thần, sắc mặt của cô lập tức liền đen lại……
Mẹ kiếp, Đúng là âm hồn bất tán mà?! Ăn một bữa cơm cũng có thể gặp được, thật sự là nghiệt duyên!!
Lam Tư Thần vui vẻ qua đi, tức giận chuyển hướng về phía Nguyễn Miên Miên,cô gái này dám khi dễ người đàn bà của hắn,hắn có thể buông tha sao,tay lập tức dùng một chút lực siết chặt tay của Nguyễn Miên Miên làm cô đau đến thở ra hơi,“Ô…… Đau đau đau……”
Hai mắt cô đẫm lệ,cho nên không có phát hiện trong ánh mắt của An Tiểu Mễ và hắn khi đối diện có cái gì đó kỳ lại, đầu óc đã bị cảm giác đau đớn nhanh chóng thay thế .
An Tiểu Mễ kêu sợ hãi ,nhào đầu về phía trước nắm chặt cánh tay của Lam Tư Thần, giận giữ nói:“Mau buông tay, buông tay……”
Lam Tư Thần kinh ngạc,vội vàng buông tay ra nói:“Cô ta không phải vừa mới muốn bóp chết em sao?!”
An Tiểu Mễ tức giận nói:“Bóp chết tôi tôi cũng chấp nhận, không cần anh phải quản……”
Lam Tư Thần há to miệng cứng ngắc đứng tại nơi đó,bởi vì An Tiểu Mễ không để ý tới hắn chỉ lo nhìn cánh tay của Nguyễn Miên Miên,Lam Tư Thần nhất thời có loại cảm giác,cứ đứng như vậy bên ngoài phòng ăn…… Thật là kỳ quái a……
Hắn cố chấp nhìn chằm chằm An Tiểu mễ,bước chân cũng không di chuyển một chút.
Cô gái này thật nhẫn tâm……
Lam Dạ Hiên cau mày ra ngoài sợ Lam Tư Thần và các cô gái bên ngoài xảy ra xung đột, bước chân nhanh hơn một chút.
An Tiểu Mễ buồn bực trừng mắt liếc mắt Lam Tư Thần một cái, biết người này chắc chắn khó đuổi, vội vàng nói:“Anh như thế nào còn không đi? Chán ghét anh nha,đừng quấy rầy tôi và người yêu ở chung một chỗ……”
[ ⊙ o ⊙ ] a!
Tất cả mọi người đều hoảng sợ,trên trán của Lam Tư Thần giăng đầy mây đen, Hai…… hai cô đang yêu nhau sao?! Chẳng lẽ , chẳng lẽ hắn trở thành bữa cơm dã ngoại của cô ta sao?!
Nguyễn Miên Miên cũng kinh hoàng, ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn An Tiểu Mễ……
Lam Dạ Hiên đúng lúc thấy mặt nghiêng của Nguyễn Miên Miên…..
Mọi người trước mặt đều hóa đá ,hai cô gái này…… đồng tính sao?!
91-Cô coi tôi là hàng hóa sao?
Từ trước đến giờ tính cách của An Tiểu Mễ luôn tùy tiện cẩu thả, cô nói một là một không để ý ánh mắt người khác, cho nên cô tuyệt không chột dạ nhìn thẳng vào ánh mắt của Lam Tư Thần, đối mặt với tất cả người đang hóa đá người quản lý cũng không để ý…
Lúc này Nguyễn Miên Miên đang lau mồ hôi lạnh, mất mặt muốn chết luôn ……
An Tiểu Mễ lại đây lấy cô làm bia đỡ đạn nha?! Rõ ràng người đàn ông này rất đẹp trai…… Đáng ghét nhất là cô bị mang danh hiệu đồng tính, có đôi khi Nguyễn Miên Miên cũng không biết rõ mình đến cuối cùng có bị đồng tính hay không……
Ô ô……
Cô cứng ngắc nhìn thoáng qua người chung quanh, sau đó…… Nhận thấy ánh mắt u ám của Lam Dạ Hiên đang đứng ở một bên, trong lòng của cô đột nhiên trầm xuống……
Ánh mắt kia…… Thật là đáng sợ……
Giống như đang nói gặp thần giết thần gặp phật giếtphật, Nguyễn Miên Miên chưa bao giờ biết Lam Dạ Hiên cũng có lúc ngang ngược như vậy…… An Tiểu Mễ cậu chết chắc rồi,nhìn dáng vẻ của Lam Dạ Hiên như là muốn giải quyết xong cậu a, a a, mình chia buồn cho cậu nha……
An Tiểu Mễ hoàn toàn không biết mình đã bị ánh mắt tình địch đánh dấu……
Mà Nguyễn Miên Miên cũng bị Lam Tư Thần cho rằng là tình địch khó giải quyết nhất……
An Tiểu Mễ giận trừng mắt nhìn Lam Tư thần, con ngươi của Lam Tư Thần cũng đã muốn phát hỏa, nhất là khi nhìn về phía Nguyễn Miên Miên,vẻ mặt phức tạp rất sống động……
Ánh mắt hai người đàn ông có thể đốt cháy hết tất cả người ở nơi đây, giống như rồng lửa đang ghen……
Vẻ mặt của Nguyễn Miên Miên thật sự là có chút cứng ngắc nhưng mà hoàn cảnh hiện tại cũng đủ làm cho cô phiền não , nhất là đối mặt người nhiều như vậy cả chục ánh mắt……
Nhưng cô buồn bực nhất là vì sao Lam Dạ Hiên ở nơi này?! Vì lại dùng loại ánh mắt này nhìn cô?!
Ô ô, thật sự là làm cô càng thêm buồn bực ……
Nguyễn Miên Miên quyết định phá vỡ tình thế căng thẳng này, kéo Tiểu Mễ thấp giọng nói:“Chúng mình đổi nơi khác nói chuyện đi, nơi này thật nhiều người nha……”
An Tiểu Mễ mở to mắt liếc cô một cái,“Nói cái gì? Có cái gì đâu á ,mình và hắn không có chuyện để nói, Miên Miên chúng ta đi……”
“Không cho phép đi……” Lam Tư Thần không phải đang nói chuyện mà là gầm rú một tiếng, giận giữ nói:“Chưa nói rõ ràng quan hệ trước đó của chúng ta, ai cũng không được rời đi nơi này……”
An Tiểu Mễ nổi giận,“Anh cho là anh là ai a? Tôi ngủ quá nhiều đàn ông ,anh cũng là một món hàng trong đó thôi?!”
Mẹ kiếp, chẳng qua là tình một đêm mà thôi,cần gì phải quan tâm hắn nghĩ saochứ?!
Đáng ghét hơn là hắn dựa vào cái gì xem cô giống như tình nhân của hắn còn muốn quản cô sao?Đúng là nằm mơ giữa ban ngày…
92- Cô thật sự đồng tính sao?
Lam Tư Thần nổi giận, hoàn toàn nổi giận,dưới vẻ mặt kia che giấu nỗi đau vô cùng,nhất là tự tôn của đàn ông bị lăng mạ đến cực điểm……
Hắn làm sao có thể dễ dàng tha thứ ột cô gái đồng tính đùa bỡn?!
Lúc này, hắn thẹn quá thành giận thô bạo nắm cánh tay và áo của An Tiểu Mễ, giận giữ siết chặt tay cô,“Cô gái, cô không phải một lần mà ba lần khiêu khích tôi, tôi sẽ không bỏ qua cho cô……”
An Tiểu Mễ cho dù nổi giận cỡ nào cô cũng là con gái,so với sức mạnh của đàn ông,lợi hại nhất của cô không chỉ có cái miệng để mắng đàn ông mà còn có móng tay…
“Anh làm gì?!” An Tiểu Mễ buồn bực ,một móng vuốt cong đi qua, lưu loát đụng phải trên mặt của hắn,lập tức có một vết máu hiện a……
Nhưng mà An Tiểu Mễ lập tức liền thấy đau khổ,bởi vì Lam Tư Thần lúc thấy trên mặt mình có vết máu, khóe miệng run rẩy nhanh chóng khiêng cả người cô lên,trong lúc An Tiểu Mễ thét chói tai,rồi bị ôm vào một gian phòng,“Phịch……” Quăng cô xuống……
Nguyễn Miên Miên mở to hai mắt nhìn, há to miệng có chút giật mình nhìn,ngay cả muốn ngăn cản cũng phản ứng không kịp……
Ách, Đối tượng tình một đêm của An Tiểu Mễ chính là người đàn ông này sao?!
Hơn nữa còn quấn lấy cô ấy không tha?!
Nguyễn Miên Miên nhìn thấy người đàn ông đó giận giữ đối với An Tiểu Mễ có chút sởn tóc gái, không chừng hắn là muốn giết cô ấy a……
Nhưng Nguyễn Miên Miên lập tức lo lắng đối với An Tiểu Mễ liền chuyển dời lên trên người mình, bởi vì cô ngẩng đầu nghiêm mặt liền nhìn thấy vẻ mặt giăng đầy mây đen của Lam Dạ Hiên đang đi đến trước mặt cô……….
Một đôi con ngươi như hổ rình mồi, đồng thời cũng có một chút đau thương nhìn Nguyễn Miên Miên……
Đau thương?!
Nhưng Nguyễn Miên Miên tin tưởng chính mình tuyệt đối là nhìn lầm rồi, cô cũng không múôn chính mình bởi vì sợ hãi mà sinh ra áy náy……
Cô lập tức cười gượng hai tiếng,“Lam tổng, thật khéo a…… Ha ha…… Anh tại sao lại ở nơi này?!”
Lam Dạ Hiên tay dưới nắm chặt nếu so sánh với vẻ mặt luống cuống của Lam Tư Thần, hắn có vẻ cực bình tĩnh chắc là vì hắn cùng với Nguyễn Miên Miên vẫn chưa tính là có quan hệ, nếu có chắn hắn cũng giống Lam Tư Thần tuyệt vọng cuồng bạo ……
Hắn một phen kéo tay cô rời khỏi đại sảnh,cô ngồi với hắn vào bàn ăn khác,hắn cuối cùng thiếu kiên nhẫn hỏi,“Cô…… cô thật sự bị đồng tính sao?!”
Lúc này, Nguyễn Miên Miên nhìn vẻ mặt của hắn bản thân cảm thấy rất muốn cười nha……