121- Hạ độc
Sáng sớm hôm sau,Lam Dạ Ảnh liền kéo Nguyễn Miên Miên đi đến cung điện mẫu thân, nói là cung điện không bằng nói là các vách núi bao quanh làm thành hang động có vẻ đặc sắc giống như ở đại điện,nói không chừng ở lại trong này, cũng có một thú vị khác……
Một người phụ nữ,phong thái yểu điệu,vừa nhìn thấy Lam Dạ Ảnh đi tới,ánh mắt đều tỏa ánh sáng ,“Ảnh nhi, đã trở lại sao?! Lam Thiên thế nào? Ông ấy có nhận con không?!”
“…… Ừm.” Lam Dạ Ảnh nhẹ nhàng lên tiếng, hắn đã thành thói quen , mẫu thân vẫn không ngừng nói về Lam Thiên như vậy, như là ngoại trừ hắn bên ngoài thế gian này đã không có đàn ông bình thường khác……
Nguyễn Miên Miên im lặng không nói gì, sau đó nghe Lam Dạ Ảnh, nói:“Ông ấy đã nhận con,hơn nữa đem công ty giao cho con, mẹ, mẹ yên tâm đi,con sẽ giúp mẹ thuận lợi gả cho ông ấy ……”
Người phụ nữ không hé răng, thở dài một hơi,“Mẹ như vậy…… Có phải rất bá đạo hay không, hắn đã có gia đình……”
[⊙o⊙] a!
Nguyễn Miên Miên trừng lớn con ngươi, không thể tin bịt kín miệng,“Lam Dạ Ảnh, anh thật sự muốn chia rẽ gia đình của Lam Dạ Hiên sao? Anh sẽ gây thù rất nhiều , hơn nữa gia đình người ta hoàn hảo,anh tính làm gì……”
Người phụ nữ nghe tiếng trả lời nhìn qua, thấy được cô, có chút sững sờ,“Cô là con gái lòai người? Là cô đã úông đan dược của Ảnh nhi sao?!”
Ánh mắt người phụ nữ đó có chút sắc bén .
Lam Dạ Ảnh vội vàng kéo cô ra phía sau, nhíu mày nói:“Mẫu thân đừng câu nệ, Ảnh nhi cũng có……”
Người phụ nữ thấy con mình bảo vệ cô gái đó vẻ mặt có chút ngẩn ngơ, thật lâu sau, mới chậm rãi thu giọng nói sắc bén, thở dài một hơi, nói:“Chẳng lẽ…… Đây là vận mệnh của mẹ con chúng ta sao?!”
Sắc mặt của bà có chút bi thương,cô vĩnh viễn cũng không thể nhận được yêu thương, mà Ảnh nhi có khả năng……mấy ngày nữa là tới thiên kiếp……
“Mẫu thân,con sẽ không có việc gì ……” Lam Dạ Ảnh vội vàng an ủi mẹ.
Nguyễn Miên Miên cũng không có ý gì, nói đến thì bà mới là người đáng thương nhất, là người ở cùng Lam Thiên đầu tiên, sau đó lại bị kẻ đến sau vượt lên trên.
Nhưng mà, Nguyễn Miên Miên vẫn như cũ thấy thật phức tạp, không phải là vấn đề của hai người đàn bà, mà là tên đàn ông kia…… Lam Thiên thật quá hồ đồ.
Người phụ nữ đó thật lâu sau mới dời đi lực chú ý trên người Nguyễn Miên Miên nói, cười nhạt nói:“Tôi cũng không nói thêm cái gì , dù sao Ảnh nhi muốn kết hôn với cô, tóm lại,cô phải bảo vệ con tôi……”
“Bảo vệ?!” khóe miệng của Nguyễn Miên Miên run rẩy, bây giờ sao?!
Bây giờ sao a?!
Mồ hôi rơi ròng ròng……
Lam Dạ Ảnh cũng lén nở nụ cười, hướng ánh mắt xấu xa nhìn cô, làm cho Nguyễn Miên Miên run rẩy.
Mẹ hắn lại không cam lòng thở dài,“Quá mấy ngày nữa,mẹ và phụ vương đi lên thiên giới tìm Lão Quân xin thêm một viên tiên đan,con nha,đừng ……”
Lam Dạ Ảnh lén cười,“Có mẫu thân ở đây, Ảnh nhi không sợ ……”
Mẫu tử hai người nói trong chốc lát,Lam Dạ Ảnh mới kéo Nguyễn Miên Miên đi ra.
Nguyễn Miên Miên buồn bực ,“Mẹ anh nói cái gì nha? Cái gì bảo em phải bảo vệ cho anh a? Anh bảo vệ em mới đúng,em đánh cách mấy đều không lại anh……”
Ánh mắt của Lam Dạ Ảnh sáng bóng,“Ý bảo vệ của mẹ không phải là bảo vệ bình thường, mà là chỉ…… em phải sinh cho anh một đứa con ngoan,và yên tâm làm vương phi của anh……”-
_-|||
Khóe miệng của Nguyễn Miên Miên run rẩy, có…… Có loại này giải thích sao?! Lần,lần đầu tiên cô nghe nói……
“Tốt lắm , đừng nói chuyện ngòai lề nữa , chúng ta về tẩm cung đi……” Lam Dạ Ảnh nói xấu xa xong, vẻ mặt cực kỳ lém lĩnh.
Nguyễn Miên Miên không thể nhịn được nữa, một cái phủi nhẹ trên mí mắt, mà người ở bên ngoài nhìn lại thấy cực bất nhã, một đám nha đầu ngồi không yên, phẫn nộ nói:“Loại con gái này thật đáng ghét, thế nhưng, dám đánh vương tử……”
Các cô đỏ mặt, vừa thẹn vừa giận,tuy giận mà không dám nói gì, ít nhất là ở trước mặt của Lam Dạ Ảnh không dám.
Hai cái nha đầu liếc nhau, ánh mắt sắc bén theo dõi Nguyễn Miên Miên.
Nếu như vậy không bằng tiên hạ thủ vi cường.
Nguyễn Miên Miên về tới tẩm cung, sau đó, một tiểu nha đầu bưng lên hai chén trà, Nguyễn Miên Miên lấy chén trà đến trước uống…
Lam Dạ Ảnh cũng không để ý,đưa trà lên, nhấp hai hai ngụm rồi để xuống.
Hai cô gái kia chờ Nguyễn Miên Miên, nhưng mà…… cô thế nhưng không hề phản ứng?!
Không hề phản ứng?!
Hai cô gái kia ngây ngẩn cả người, thuốc này có thể độc chết một con heo , thế nhưng cô ấy…… cô ấy không hề phản ứng?! Đúng là không có thiên lý?!
Các cô có chút nghi hoặc, theo lý thuyết, con gái loài người sẽ không chịu được loại thuốc độc này a?! Chẳng lẽ thể chất của cô có cái gì đó đặc biệt hơn?!
Đoán chừng chỉ có các cô gái ấy mới dám hạ độc .
Lam Dạ Ảnh nâng con ngươi lên,tập trung vào hai cô gái kia, ánh mắt lợi hại như vậy, dĩ nhiên cảm thấy hai cô gái kia có vấn đề, hắn đột nhiên bay vọt đến, nhanh chóng ném hai người ra ngoài phòng, hắn phi thân ra, cả giận nói:“Các có mưu mô gì?!”
Hai cô gái kia giật mình, vừa rồi rõ ràng…… Không có lộ ra sơ hở a……
Hai cô gái nhanh chóng đứng lên, quỳ trên mặt đất, thật cẩn thận nói:“ Nhóm Nô tỳ thật sự không có mưu đồ , cầu xin vương tử đều tra rõ……”
Lam Dạ Ảnh hoài nghi nhìn mắt các cô, qua sát trong mắy hai cô ấy căn bản không giống như là gạt người , tim hắn đập thật nhanh.
Nguyễn Miên Miên sợ hãi, vội vàng chạy ra, hỏi hắn,“Làm sao vậy? Tại sao sau khi uống trà thì tức giận ?!”
Trà?!
“Miên Miên,em có cảm giác không thoải mái sao?!” Lam Dạ Ảnh kinh hãi, bị dọa đến đổ mồ hôi lạnh……
Nguyễn Miên Miên nghi hoặc lắc đầu, nói:“Em không sao a, làm sao vậy?!”
Lam Dạ Ảnh lo lắng,“Mau truyền Thái y, đáng ghét……”
Hắn vội vàng đỡ Nguyễn Miên Miên vào, người chỗ này vội vàng nhìn xem, một mặt lại nóng lòng chờ Thái y, Nguyễn Miên Miên bị hắn nói đầu có chút choáng váng.
Hai nha đầu kia sợ hãi, hai tay run rẩy……
Thái y đẩu lão lại đây,Lam Dạ Ảnh điên rồi liền nói,“Mau, mau xem cho cô ấy, có trúng độc hay không?!”
Nguyễn Miên Miên và lão Thái y đều sửng sốt một chút, hai nha đầu kia chân mềm thêm vài phần, vội vàng dập đầu,“Vương tử điện hạ, chúng tôi không phải cố ý , ô ô, tha cho chúng tôi đi……”
Nghe các cô ấy nói như vậy, Lam Dạ Ảnh, Nguyễn Miên Miên và lão Thái y đều choáng váng.
Nguyễn Miên Miên bị dọa đến khóc rống lên,“Hu hu, tôi còn không sống được bao lâu, mà các cô đạ hạ độc với tôi a, ô ô, tôi không muốn chết sớm như vậy a, Hu hu hu……”
“Mau nhanh chóng giải độc cho cô ấy……” sắc mặt của Lam Dạ Ảnh có thể dùng từ trắng bệch để hình dung , ngược lại càng xanh mét, phẫn hận tiến đến, một người một cước đá đến trên người hai nha đầu kia,“Hai tiện nhân kia, dám hạ độc với Miên Miên……”
122.Mang thai
“Vương tử điện hạ…… hu hu……” Sắc mặt hai cái nha đầu trắng bệch, bị dọa dường như chảy cả nước mắt.
“Kéo bọn họ ra ngoài……” Lam Dạ Ảnh hét lên một tiếng, vội vàng lại chạy đến bên người Nguyễn Miên Miên an ủi cô,“Không có việc gì , Miên Miên, không có việc gì , không cần lo lắng a,anh nhất định sẽ không để em xảy ra chuyện gì ……”
Trong lòng hắn thật ra cũng không dám chắt, tay run nhè nhẹ , thật sợ Miên Miên xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, hắn nhất định không thể tha thứ chính hắn……
Thật lâu sau, Thái y quan sát cô một chút một chút, thật cẩn thận nói:“Vương tử điện hạ, vị cô nương này không đáng lo ngại,ly trà mặc dù có độc nhưng mà vào trong thân thể, lại vô hình hóa giải bên trong, ta nghĩ…… Có phải bởi vì trước đó uống giải độc hoàn hay không?!”
Lam Dạ Ảnh sửng sốt, vui sướng nói:“Ta đã biết, là viên trường sinh đan……”
Thái y biến sắc,“Trường, trừơng sinh đan?!”
“…… Phải.” Lam Dạ Ảnh không muốn nói nhiều,“ Đoán chừng về sau cô ấy sẽ không trúng độc, nghe nói ăn trường sinh đan, sẽ không trúng độc là thật sao?!”
Thái y sợ run rẩy một chút, sau đó gật đầu, nói:“Chỉ sợ là của mạng của cô ấy, ngay cả diêm vương muốn nhận cũng nhận không được……”
“Vậy là tốt rồi……” Lam Dạ Ảnh cực vui sướng gật đầu.
Thái y muốn nói lại thôi,trong lòng âm thầm buồn bực, vương tử điện hạ thật đúng là không tiếc sao, một viên trường sinh đan là chí bảo mà vương tử điện hạ lại cho cô ấy ăn……
Lam Dạ Ảnh khoát tay áo, ý bảo hắn lui xuống đi, hắn chỉ là nắm chặt tay Nguyễn Miên Miên, cúi đầu hôn trán của cô, nói:“Không có việc gì ,không có việc gì……”
Hắn cũng hoàn toàn nhẹ nhàng thở ra.
Nguyễn Miên Miên nghe bọn họ nói, cũng đại khái hiểu được,cuối cùng đã xảy ra chuyện gì,hu hu, vừa rồi cô thiếu chút nữa mất cái mạng nhỏ của mình , thật đáng sợ……
Nhưng, bọn họ nói gì mà trường sinh đan?! Là chỉ trường sinh bất lão đan sao?!
Là viên thuốc đen thui mà hôm qua Lam Dạ Ảnh cho cô ăn sao?! Một giọt mồ hôi lạnh dọc theo trán của cô rơi xuống dưới, tiên đan chỉ là tiên đan a……
Biết mình không có việc gì, Nguyễn Miên Miên cũng nhẹ nhàng thở ra, tốt quá…tốt quá, nhưng thiếu chút nữa một cái mạng nhỏ đã mất đi, suy nghĩ một chút thật đúng là nghĩ mà sợ……
Thái y thấy Lam Dạ Ảnh không rảnh quan tâm hắn , một giọt mồ hôi lạnh nhanh chóng rơi xuống dưới, nói:“Vương tử điện hạ, còn có một việc muốn nói……”
“Sao? Cái gì?!” Lam Dạ Ảnh không hờn giận quay đầu lại, ánh mắt sắc bén theo dõi hắn.
Thái y giật mình, vội vàng nói:“Điện hạ, vị cô nương này…… Có, có thai ……”
[⊙o⊙] a!
Lam Dạ Ảnh và Nguyễn Miên Miên đồng thời kinh sợ ,“Thật vậy không?! Thật vậy không?!” Lam Dạ Ảnh kích động cực kỳ, cao hứng dường như nhảy dựng lên, giữ chặt tay Thái y nói:“Ông xác định rồi sao? Đã bao lâu?!”
Thái y kích động cái trán đổ mồ hôi lạnh, không, phải nói là bị Lam Dạ Ảnh kích động trên trán nhanh chóng đổ mồ hôi lạnh,“Đúng vậy, một tháng……”
“Miên nhi, Miên nhi của anh……” Lam Dạ Ảnh quay đầu lại, đem Nguyễn Miên Miên đã sớm ngây người ôm vào trong lòng, cười tủm tỉm nói:“Em mang thai , cho nên phải làm mẹ , anh cũng muốn làm cha , biết không?! Rất vui nha?!”
Nguyễn Miên Miên trong lòng tràn đầy phức tạp,“Làm mẹ ?!”
Trong lòng đột nhiên không hiểu nảy lên một cảm giác hạnh phúc, cảm giác như vậy là hạnh phúc sao?! Có cục cưng cảm giác thật hạnh phúc……
Tay không tự giác xoa bụng, thật sự là kỳ diệu, nơi đó thế nhưng có một tiểu sinh mệnh ……
Thái y có chút rối rắm, giật miệng, còn nói:“Điện hạ…… theo kinh nghiệm của lão thần thì……”
“Cái gì?!” Lam Dạ Ảnh đang đắm chìm trong vui sướng,nhìn Thái y nở khuôn mặt tươi cười nhưng làm Thái y sợ hãi, vội vàng nói:“Theo kinh nghiệm của lão thần,cô ấy có thể sinh đôi……”
[⊙o⊙] a!
Lam Dạ nh mặt đã sớm cười thành một đóa hoa,giờ càng cao hứng cười toe tóe,“Thái y,ông thật sự là một Thái y tốt a, ha ha……”
Trán của Thái y toát ra mồ hôi lạnh,đây, đây là chức trách của ông.
“Tôi sẽ kêu tổ phụ ban thưởng cho ông……” Lam Dạ Ảnh cười khanh khách nói:“Nhanh đi chuẩn bị thuốc dưỡng thai,dưỡng thai quan trọng hơn……”
“Dạ……” mặt già nua của thái y rối rắm, vội vàng đi xuống , tuy rằng thân thể đã ăn tiên đan, không có khả năng xuất hiện trở ngại , nhưng mà vương tử điện hạ đã căn dặn thì không ai dám vi phạm .
“Sinh đôi sao?!” Ánh mắt của Nguyễn Miên Miên vô cùng thích thú, vẻ mặt thì vui sướng.
“Anh đã nói rồi, bụng em đã có con của anh , quả nhiên bị anh đoán trúng, nay lại sinh đôi,em không thể không kết hôn với anh nha?!” Lam Dạ Ảnh cười hi hi uy hiếp cô,“Nếu bụng lớn mặc áo cưới sẽ rất khó xem ……”-
_-|||
Nguyễn Miên Miên một đầu hắc tuyến, bất đắc dĩ nói:“Hay là sớm làm đi, mẹ em bên kia……”
“Chúng ta ngày mai phải đi gặp mẹ em……” Lam Dạ Ảnh cao hứng nói.
Nguyễn Miên Miên không được tự nhiên giật, khuôn mặt nhỏ nhắn rối rắm nói:“Có một việc,em chưa nói với anh……”
“Sao? Cái gì?!” Mặt của Lam Dạ Ảnh như trước sáng lạn như ánh mặt trời.
“Việc kia…… Mẹ em nghĩ Lam Dạ Hiên là bạn trai em,nếu anh đột nhiên trở về, em không biết giải thích như thế nào!!” Nguyễn Miên Miên cúi đầu khó khăn nói ra từng chữ.
Trời……
Sắc mặt của Lam Dạ Ảnh nháy mắt đen kịt,như bão táp đêm trước……
Nguyễn Miên Miên lập tức rụt lui cổ, khó khăn nói:“Em cũng không có cách khác, lần trước là hiểu lầm……”
“Đã xảy ra cái gì anh không biết sao?!” Sắc mặt Lam Dạ Ảnh có thể dùng than đen để hình dung .
“Chuyện,chuyện là như vậy……” Nguyễn Miên Miên bất đắc dĩ đem tất cả sự việc trước đó nói cho hắn biết.
Lam Dạ Ảnh nheo con ngươi rất nguy hiểm, nhìn chằm chằm cô,“Thời điểm lúc đó,tại sao không nghĩ đến tìm anh làm bạn trai thế thân cho em?!”
“Ách……” Nguyễn Miên miên đổ mồ hôi lạnh, thời điểm đó,cô còn không có nghĩ tới muốn cùng hắn xuất hiện.
“Cho nên nói, thời điểm lúc đó,anh còn là người xa lạ, so ra thì thua Lam Dạ Hiên?!” Lam Dạ Ảnh ghen tuông nồng đậm chua chua ,Nguyễn Miên Miên bắt đầu thấy đau
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Nguyễn Miên Miên nhăn lại, vẻ mặt đau khổ nói:“Ai a, bụng đau, con đá em một cước……”
Lam Dạ Ảnh lập tức hoảng, giúp cô nằm xuống giường rồi chạy nhanh,“Anh đi kêu Thái y……”
Nguyễn Miên Miên nhanh chóng giữ chặt hắn,“Ai nha,nếu anh nghiêm mặt với chúng em, cục cưng sẽ đá em ……”
Sắc mặt Lam Dạ Ảnh có chiều hướng tốt, nhưng mà thật khó khăn nói:“Cớ của em không thành thật nha……” Cái gì con đá em, rõ ràng mới một tháng, còn chưa có thành hình nửa nha?!
“Ha ha……” Nguyễn Miên Miên cười gượng hai tiếng, không nói. Chẳng qua là cười lấy lòng.
Lam Dạ Ảnh thở dài một hơi, bất đắc dĩ nói:“Sau này anh muốn em cam đoan, chuyện gì đều phải nói cho anh biết, để anh thay em gánh vác, được không?!”
“……ỪM.” Nguyễn Miên Miên dịu dàng gật đầu………
123.Mẹ Nguyễn tức giận
Sau khi Nguyễn Miên Miên nghỉ ngơi,Lam Dạ Ảnh bình tĩnh dọn dẹp tẩm cung một chút,thật không dám tưởng tượng, nếu hắn không có cho Miên Miên uống đan dược kia đan, chỉ sợ lúc này đã một xác ba mạng ……
Những cô gái trong cung không thể giữ lại nữa……
Hắn căn dặn ngừơi đưa các cô ấy ra khỏi cung điện, trở lại trong tay các quý tộc coi như là không có lỗi với các cô ấy ……
Về phần chăm sóc cho cô, hắn giao cho người mà thấy cho là thân tín nhất , từ nhỏ ở bên người chăm sóc mẹ của hắn……
Sáng sớm ngày thứ hai, chờ Nguyễn Miên Miên ngủ đủ giấc,Lam Dạ Ảnh mới đưa cô về nhân giới, vừa tới nhà, vừa mở điện thoại di động ra, một loạt mồ hôi sắp xếp theo thứ tự rơi xuống dưới,A…… Rất nhiều tin nhắn chưa trả lời a……
Dường như ở hồ giới không có tín hiệu?!
Lúc này thoạt nhìn, thật sự rất dọa người a, trước tiên là tin của An Tiểu Mễ.Cô đã bị mắn đến muốn cháy khét,An Tiểu Mễ tức giận, nói cô không nên đem sự tình nói cho Lam Tư Thần, hiện tại cô càng khó thoát khỏi hắn ……
Nguyễn Miên Miên không nói gì, sau đó gửi lại tin nhắn: Mình mang thai , là sinh đôi nha.
Sấm sét đánh trúng người An Tiểu Mễ.
An Tiểu Mễ lập tức điện lại , quát:“Cậu nha , muốn chưa lập gia đình mà làm mẹ sao?!”
Nguyễn Miên Miên đổ mồ hôi lạnh,“Không có a,mình chuẩn bị kết hôn ……”Cô liếc mắt một cái, ở phòng bếp Lam Dạ Ảnh đang chuẩn bị nước, hạnh phúc nở nụ cười.
An Tiểu Mễ liếc mắt,“Cậu thật sự không có gạt mình?! Yêu hắn sao?!”
“…… Ừm.” Nguyễn Miên Miên cắn môi, gật gật đầu.
“Ừm?! Ừm chính là yêu sao……” An Tiểu Mễ không thể làm gì thở dài,“Quên đi, kết hôn đi, kết hôn đi, bây giờ chỉ còn lại một mình ta cô đơn ở trên đời ……”
“Tiểu Mễ……” Nguyễn Miên Miên khuyên cô:“Cậu thì sao…… Không lo lắng một chút cho Lam Tư Thần đi?! Mình thấy hắn tốt lắm, hơn nữa rất lương thiện hiểu ý người khác, tuy rằng…… Ừm, tính tình có điểm táo bạo nhưng mà hắn yêu cậu a, mình xem ra cậu nên cho chính mình một lần cơ hội đi, cũng cho hắn một lần cơ hội, đời người cơ hội không phải lúc nào cũng có .Tiểu Mễ, không cần bỏ lỡ rồi sau này hối hận, lúc trước cậu cùng bỏ qua Vĩ cho nên mới như vậy……”
An tiểu mễ thật lâu sau không có hé răng,“Mình lo lắng cậu bụng lớn nên muốn vội vã kết hôn đi,mình làm phù dâu của cậu……”
Nguyễn Miên Miên cười xấu xa,“Mình không hy vọng cậu làm phù dâu,mình hy vọng chúng ta cùng nhau làm cô dâu……”
An Tiểu Mễ cứng lại, nghẹn ở nơi nào, thật lâu sau không có hé răng.
“Cậu ngày hôm qua đi nơi nào ?!” An Tiểu Mễ cúi đầu hỏi cô, cả người như là đã không có khí lực.
Nguyễn Miên Miên cười gượng hai tiếng,“Chỉ là…… Chỉ là…… Đi cmột chút, di động hết pin…… Ha ha……”
Cô làm sao dám nói cho An Tiểu Mễ biết Lam Dạ Ảnh là hồ vương tử?! Hu hu,lúc đó còn không long trời lở đất sao?!
“…… Ummm.” An Tiểu Mễ thở dài một tiếng, cau mày, dường như có chút thả lỏng.
“Tiểu Mễ……” Nguyễn Miên Miên có ý sâu xa nói:“Mình hy vọng cậu đừng bỏ lỡ, đời người có mấy cái sáu năm, cậu đã trừng phạt chính mình, đem chính mình đóng kính sáu năm .Tiểu Mễ, mình hy vọng cậu hạnh phúc, làm một người đàn bà hạnh phúc……”
An Tiểu Mễ không mấy để ý thở dài một tiếng,“Miên Miên, cậu nghỉ ngơi thật tốt,con gái mang thai không thể nói di động nhiều quá , mình tắt trước,cậu chú ý nghỉ ngơi……”
Điện thoại cuối cùng cắt đứt.
Nguyễn Miên Miên cúi đầu nhìn điện thoại, cười khổ một chút.Chỉ mong cô bạn ngố này không cố chấp nữa , không cần lại lãng phí thời gian……
Tiếng của Lam Dạ Ảnh vang ở bên tai, hắn đã muốn đổi gọi cách xưng hô gọi cô là vợ yêu , Nguyễn Miên Miên nghe thấy rất vui ,“Vợ yêu, mau đứng lên ăn cháo ……”
“…… Ừm.” Nguyễn Miên Miên gật đầu, mỉm cười hỏi,“Anh nấu cái gì?! Không nghĩ tới anh cũng biết nấu ăn ……”
Lam Dạ Ảnh cười hớ hớ nói:“Lam sao không biết, về sau anh cũng muốn bắt chước a, bằng không làm sao có thể chăm sóc ba bảo bối a……”
Nguyễn Miên Miên liếc mắt,“Chỉ mong anh nấu đừng quá khó ăn……”
Lam Dạ Ảnh cười tủm tỉm,“Em phải chịu khó một chút, về sau anh sẽ học hỏi đầu bếp……”
Nguyễn Miên Miên ngồi vào bàn cơm, Lam Dạ Ảnh muốn hoàn toàn là một nam nhân vật phụ, cầm lấy bát đũa đưa cho cô,“Ăn nhanh đi, vợ yêu.Thử xem mùi vị thế nào?!”
Nguyễn Miên Miên không đành lòng khi nhìn thấy ánh mắt chờ mong của hắn, ăn một miếng.Tuy rằng mùi vị không phải là ngon lắm, nhưng mà còn có thể chấp nhận ăn thêm một miếng nữa, cô lập tức an ủi nói:“Ừm, không sai , tuy rằng cần phải cải thiên thêm, vì cho tài nghệ nấu ăn của anh tiến bộ vượt bậc, về sau phòng bếp tất cả đều giao cho anh ……”
Lam Dạ Ảnh đổ mồ hôi lạnh không nói gì, cũng ngồi xuống thường ăn thử một miếng, nhíu nhíu mày,“Có phải hơi lạt hay không?!”
“À không……” Nguyễn Miên Miên lắc đầu, vẻ mặt cực kỳ vô tội.
Sao?!
Lam Dạ Ảnh nghĩ là phụ nữ mang thai khẩu vị rất khác không giống với bình thường nha, huống chi mặn nhạt cũng có điểm khác nhau .
Ăn cơm xong, liền ái xe đi về nhà mẹ của Nguyễn Miên miên, dọc theo đường đi, Nguyễn Miên Miên đều lo lắng, lo lắng nếu giải thích không tốt mẹ sẽ giết cô, bởi vì cô lại dẫn theo một người đàn ông khác trở về, hu hu hu……
Quả nhiên,khi bọn họn họ đến,chuyện Nguyễn Miên miên lo lắng rốt cục thành sự thật.
Mẹ Nguyễn nhìn người đàn ông cao lớn anh tuấn phía sau Nguyễn Miên Miên, ngẩn ngơ, phát giác căn bản không phải là tên Lam Dạ Hiên lần trước,bà lập tức nghẹn lời ,“Miên Miên,con…… con lại thay đổi?!”
Mẹ Nguyễn dường như muốn nổi sấm , tức giận và kinh sợ từ đáy lòng dâng lên.
Lam Dạ Ảnh hắc tuyến, đầu của Nguyễn Miên Miên có chút đau, lại không thể nói là lần trước lừa mẹ,cô lập tức liền cười tủm tỉm lấy lòng nói:“Mẹ, lần trước người kia không hợp nên chia tay ……”
“Cái gì?!” Mẹ Nguyễn tức giận, nha đầu kia, lại dám thay đàn ông như thay quần áo. Bà vừa vào, sắc mặt con gái bà đều đỏ,bà từ trong phòng lấy ra một cây chổi lông gà, hướng Nguyễn Miên Miên mà đánh,Lam Dạ Ảnh nóng nảy, vội vàng kéo nói:“Mẹ, không cần đánh Miên Miên ……”
Tiếng hét của mẹ Nguyễn như sấm dội đến.
“Con, con……”Mặt mẹ Nguyễn tái xanh,“Các con lại dám……”
“Chúng con muốn kết hôn ……” Sắc mặt của Nguyễn Miên Miên có chút trắng bệch, trốn phía sau Lam Dạ Ảnh núp roi.
Mẹ Nguyễn nghe thế ngã xuống ghế sô pha,“Thật sự?! Miên Miên, hai con thật sự yêu nhau sao?!”
Ngàn vạn lần bởi vì cái gì khác mới muốn kết hôn……
Quả nhiên, mẹ Nguyễn đã đoán trúng……
Nguyễn Miên Miên đột nhiên nghiêm mặt,“Ngoài ra…con…. Mang thai ……”
Mẹ Nguyễn khí huyết dâng trào, thiếu chút nữa hôn mê,“Miên Miên…… con quả nhiên……” Bà đặt tay lên trán, không chừng ở trong tiềm thức của bà, cho rằng là Miên Miên đã phản bội Lam Dạ Hiên, sau đó quen với người đàn ông trước mắt này……
Tự gây nghiệt không thể sống a……
Vẻ mặt của Nguyễn Miên Miên vô cùng đau khổ nói:“Mẹ, không phải như mẹ nghĩ đâu như vậy đâu, mẹ ,con muốn kết hôn , mẹ không vui sao?!”
124-Là con gái phải phân rõ phải trái
“Vui, đương nhiên vui……” Mẹ Nguyễn lập tức đau lòng ,“Nhưng mà,con không thể tự dày vò mình.Miên Miên,con gái phải có tự trọng ……”
-_-|||
Nguyễn Miên Miên không nói gì, điểm nào nói cô không có tự tôn chứ .
Thấy mẹ cô còn muốn lải nhải,Lam Dạ Ảnh vội vàng, nói:“Mẹ,con sẽ đối với Miên Miên thật tốt……”
Lại là một câu mẹ,làm mẹ Nguyễn không nói được một câu, mẹ Nguyễn nhìn hắn một cái, sắc mặt đau buồn một lúc lâu mới nói:“Cậu sẽ chăm sóc Miên Miên được chứ?! Cậu yêu nó sao sao?!”
Lam Dạ Ảnh nhìn nồng nàng về phía Nguyễn Miên Miên,“Đương nhiên yêu, rất yêu nữa nha……”
Mẹ Nguyễn không nói gì, thật lâu, mới thở dài một tiếng nói:“Kết hôn đi, dù sao đứa bé cũng không có tội ,mẹ cảnh cáo hai con, hôn nhân không phải chuyện đùa.Các con không cần lại làm khổ mình.Kết hôn sinh sống thật tốt, sau khi sinh con,mẹ sẽ giúp các con……”
“Ách……” Lam Dạ Ảnh buồn bực một chút, nói:“Nhưng mà sinh hai đứa, mẹ chăm sóc cũng quá mệt mỏi……”
“Hai đứa……” Mẹ Nguyễn da mặt con rút, càng thêm im lặng.
Nguyễn Miên Miên an ủi mẹ, nói:“Chúng con sẽ sống thật tốt , đến lúc đó mẹ chấp nhận tụi con, được không? Mẹ, con không phải bị ép buộc ……”
Mẹ Nguyễn thở dài một tiếng sau đó gật đầu.
Sau đó,bà biết được Lam Dạ Ảnh là anh của Lam Dạ Hiên.Mẹ Nguyễn như bị sét đánh,tiết mục hai anh em tranh giành một người đàn bà, thế nhưng người đó lại là Nguyễn Miên Miên,bà cũng không biết rốt cuộc là nên vui hay là nên buồn ……
“Các con sau này xảy ra mâu thuẫn thì sao?!”Mẹ Nguyễn lo lắng hỏi.
“Không đâu,chúng con sau này không có ở chung một nhà,không có tiếp xúc, tự nhiên không có mâu thuẫn……” Lam Dạ Ảnh cười nhạt nói.
Mẹ Nguyễn vẫn lo lắng như cũ,“Nhưng mà, các cậu không phải làm chung một công ty sao?!”
Lam Dạ Ảnh cười tủm tỉm nói:“Con cũng chuẩn bị rời khỏi công ty ,con có thể làm các chuyện khác.Về phần công ty thì giao cho Lam Dạ Hiên tiếp nhận đi……”
Nguyễn Miên Miên kinh ngạc nhìn hắn một cái.
Mẹ Nguyễn gật đầu, nói:“Như vậy cũng tốt, tránh hiềm nghi,vợ lại là bạn gái trước của em mình, nói ra hơi khó nghe a.Hơn nữa gặp mặt thế nào cũng xấu hổ…… ít gặp mặt thì tốt hơn……”
Trên trán của Lam Dạ Ảnh nổi đầy gân xanh, tuy rằng mẹ Nguyễn là vô tâm nói ra, nhưng mà vừa nói đến cái gì bạn gái trước, mặc dù không có chuyện gì nhưng trong lòng hắn có chút không thoải mái, ánh mắt ai oán của hắn nhìn sang Nguyễn Miên Miên một chút…..
Nguyễn Miên Miên bất đắc dĩ thở dài,nhìn cũng không dám nhìn Lam Dạ Ảnh một cái, ánh mắt này giống như muốn giết người a……..
Lam Dạ Ảnh nghiêm mặt lập tức chuyển sang cười,“Mẹ, yên tâm đi, trong lòng con có chừng mực ……”
Thấy hắn nói như vậy, mẹ Nguyễn cũng không nói nhiều.Dù sao,bạn gái trước của em mình, trong lòng hắn thế nào cũng có một cây gai,việc này cũng do ý trời
Mẹ Nguyễn ở mãi cho đến bọn họ kết hôn, thấy con gái mình hạnh phúc,Lam Dạ Ảnh đối với con bà vô cùng tốt, mới chậm rãi buông khúc mắc.
Ăn cơm xong, Nguyễn Miên Miên thừa dịp mẹ Nguyễn không chú ý, kéo Lam Dạ Ảnh sang một bên hỏi,“Anh thật sự quyết định rời khỏi công ty không cạnh tranh nữa sao?! Anh không phải nói……”
Lam Dạ Ảnh đến nắm tay cô,cười nhạt nói:“Có em là đủ rồi,anh nghĩ đối với Lam Dạ Hiên cũng không thể quá tuyệt tình, bằng không, hắn thẹn quá thành hận , anh có em, công ty thì cho hắn đi……”
Nguyễn Miên Miên không nói gì, nghi hoặc nhìn hắn, đã thông súôt rồi sao .
“Anh và mẫu thân đã nói qua ……” Lam Dạ Ảnh đột nhiên nói thêm một câu, làm cho Nguyễn Miên Miên giật mình,“Nói chuyện cái gì?!”
“Mẫu thân đã cẩn thận suy nghĩ, quyết định không gả cho Lam Thiên nữa , đối với chúng ta như vậy , đối với bọn họ cũng không tốt, mẫu thân tuy rằng khó có thể dứt bỏ, nhưng mà mẫu thân nói, loại cảm tình này, có rất nhiều loại khả năng là có duyên không phận, sẽ không cưỡng cầu ……” Lam Dạ Ảnh đau lòng nói.
“Anh nói là, không phá gia đình của Lam Dạ Hiên nửa sao?!” Nguyễn Miên Miên kinh ngạc hỏi hắn.
Lam Dạ Ảnh gật đầu,“Anh tính là sau khi hoàn toàn rời khỏi Lam gia.Sau này, anh với em tiêu diêu tự tại, không muốn bị những thứ này trói buộc……”
Nguyễn Miên Miên lập tức liền nở nụ cười, nghịch ngỡm sờ đầu của hắn nói:“Cục cưng ngoan, ngoan quá nha, ha ha……”
Lam Dạ Ảnh đầu đầy hắc tuyến. Cắn răng nói:“Trong bụng em mới là cục cưng,anh là ngừơi lớn, là cha của đứa nhỏ……”
Nguyễn Miên Miên cười vô hại,“Mẹ em nói, người đàn ông lớn cỡ nào cũng là cục cưng, cục cưng lớn, ha ha……”
Lam Dạ Ảnh hoàn toàn không nói gì,“A, anh muốn đi đến công ty báo cáo một chút.Còn nữa,em đừng quên ,em còn phải nói chuyện với Lam Dạ Hiên……”
Nguyễn Miên Miên cứng lại,đứng im tại chỗ.
Lam Dạ Ảnh lắc đầu, nói:“Không bằng để anh nói……”
“Vậy các anh có đánh nhau không a?!” Nguyễn Miên Miên yếu ớt hỏi.
“Em cho rằng hắn đánh thắng được anh sao?!” Lam Dạ Ảnh trừng mắt liếc cô một cái.
“Không có……” Nguyễn Miên Miên thật sự trả lời của hắn nói, Lam Dạ Ảnh cho cô một cái liếc.
“Hôn sự của chúng ta anh muốn tuyên bố,cò có cả chuyện em mang thai………” Lam Dạ Ảnh thản nhiên nói.
Nguyễn Miên Miên rụt lui cổ,xin tha thứ cho sự nhát gan của cô,cô quả thật là làm sao dám đi đối mặt với Lam Dạ Hiên, hơn nữa nghĩ đến làm chung với hắn lâu vậy mà còn chưa có tia lửa,cô liền cảm thấy đau …
Từ sau khi đi công tác trở về, hắn đoán chừng không có gọi điện cho cô?!
Ai……
“Chúng ta cùng nhau nói với anh ấy, vậy anh…… không cần xúc động a, không cần cùng anh ấy đánh nhau……” Nguyễn Miên Miên cẩn thận nói.
Lam Dạ Ảnh hoàn toàn hết chỗ nói,“Anh ngây thơ như vậy sao?!”
Có, vô cùng có……
Ánh mắt của Nguyễn Miên Miên làm cho Lam Dạ Ảnh tương đối im lặng, hắn tức giận hừ một tiếng, chuyển qua thân mình, xoay người đi mặc kệ cô.
Nguyễn Miên Miên đang muốn trêu trọc hắn một chút, lại phát hiện dì nhỏ đến đây.
Khi nhìn thấy Lam Dạ Ảnh, khi nghe tin tức thế liền khiếp sợ, hoàn toàn bị sấm sét đánh trúng……
Lam Dạ Ảnh và Nguyễn Miên Miên hai mặt nhìn nhau.Trời ơi, vừa muốn đến giải thích.
Lam Dạ Ảnh nhẹ nhàng hạ giọng, giọng nói lạnh nhạt:“Rốt cuộc…… Lam Dạ Hiên gặp qua người nhà em bao nhiêu lần?!”
Nguyễn Miên Miên thoáng cái rùng mình,“Không nhiều lắm, không nhiều lắm…… Chỉ có hai người, khi đó dì nhỏ dẫn em đi xem mắt,vừa lúc……”
“Hừ, xem ra em đi xem mắt rất nhiều lần sao?!” trong lời nói của Lam Dạ Ảnh không hề dịu dàng .
Nguyễn Miên vừa nghe cũng nổi giận,“Hừ, trong cung anh oanh oanh yến yến mới nhiều nha,em thiếu đều chút nữa bị độc chết……”
-_-|||
Lam Dạ Ảnh thiếu chút nữa cắn đầu lưỡi của mình, tự biết đuối lý, quả nhiên…… Qủa nhiên đàn bà không phân rõ phải trái cũng có ích , cô gái này không thèm để ý xung quanh, cô thường nói các câu làm người ta nghẹn chết……
Lam Dạ Ảnh biết điều lập tức liền ngậm miệng,không dám nói thêm câu nào…….