Thanh Đàm


Editor: Jen191202
"Đúng rồi, ta tên Lý Thanh Dật, xin hỏi cô nương tên gì?" Cơn gió thổi tới, vài sợi tóc của Lý Thanh Dật bay lướt qua bả vai Thanh Đàm.

Hướng Lý Thanh Dật lễ phép cười "Ta kêu Mục Thanh Đàm" nàng tựa hồ có thể ngửi được mùi hương trên sợi tóc của hắn, có chút dễ ngửi, thật muốn hỏi hắn dùng túi thơm gì bên người.

Còn chưa kịp hỏi, nàng liền bị một lực đạo lớn kéo về phía sau, ngã vào lòng ngực chứa mùi đàn hương quen thuộc của nam nhân.


"Đàm Nhi, thật là không ngoan a, người nào nàng cũng đều tin tưởng?" Ôn Tử Nhiên đem Thanh Đàm ôm vào trong ngực, cố ý cùng Lý Thanh Dật kéo xa khoảng cách, ánh mắt không mấy thân thiện liếc về phía hắn.

"Tử Nhiên ca ca, Lý công tử không phải người xấu." Cố tránh thoát khỏi vòng ôm, Thanh Đàm giải thích "Hắn đang giúp ta cùng đi tìm chàng!"
"A? Tìm ta?" Ôn Tử Nhiên cười lạnh một tiếng, dắt tay Thanh Đàm, ánh mắt nhìn thẳng Lý Thanh Dật, đôi mắt thâm thuý tản ra băng lạnh "Không làm phiền Lý công tử nữa, Đàm Nhi, chúng ta đi."
Bị Ôn Tử Nhiên nắm tay bước nhanh về phía trước, Thanh Đàm nhận ra hắn có chút tức giận, có lẽ là ghen đi, Thanh Đàm nghĩ, muốn chọc giận hắn một chút, giả vờ tức giận nói: "Tử Nhiên ca ca, chàng như thế nào còn sinh khí, là chính chàng đi mất tìm không thấy, ta còn chưa có trách chàng đâu."
Thấy nam nhân không nói lời nào, nàng cố ý đem thân thể tới gần Ôn Tử Nhiên, bộ ngực mềm mại phía trước vô tình đụng vào cánh tay hắn, ngữ khí cũng trở nên mềm mại "Ta sai rồi còn không được sao, Tử Nhiên ca ca..."
Nam nhân sắc mặt âm trầm lúc này mới có một tia chuyển biến tốt, nắm tay nàng dưới chân nện bước nhanh hơn "Biết sai rồi? Vậy liền phải chịu phạt."
Mới vừa trở lại phòng, Ôn Tử Nhiên một tay đem cửa phòng đóng lại, một tay đem Thanh Đàm bế lên, nhẹ nhàng ném ở trên giường, chính mình cũng đè ở trên người nàng, nhìn khuôn mặt nhỏ của nàng đỏ bừng, cúi đầu hôn lên đôi môi mềm mại, sau đó xâm nhập thăm dò, môi nàng quá ngọt, thật làm người ta trầm mê.

Thẳng đến khi cảm nhận được bộ vị nào đó dưới thân bắt đầu biến nhiệt, cứng rắn, Ôn Tử Nhiên mới rời khỏi môi nàng, nhẹ nhàng ở bên tai nàng nỉ non nói: "Lần này, nàng muốn ta phạt nàng như thế nào?"
Đem đai lưng bên hông Thanh Đàm cởi bỏ, kéo xuống quần áo vướng víu, lộ ra bả vai trắng nõn, nhẹ nhàng ở cổ nàng hôn mút, sau đó chậm rãi đi xuống phía dưới, lưu lại một đường ấn kí ái muội màu hồng nhạt.


"Ưm......" Thanh Đàm phát ra tiếng hừ nhẹ, thân thể không thành thật ở dưới thân hắn vặn vẹo "Thật ngứa a...!Tử nhiên ca ca......"
"Ngứa? Nơi nào ngứa? Chỗ này, hay là......!Chỗ này?" Ôn Tử Nhiên tiếp tục hôn xuống dưới, bàn tay to vuốt ve bầu ngực mềm mại của nàng, đem bầu ngực đã dựng đứng hai quả hồng mai chậm rãi xoa bóp, sau đó lại cúi đầu ngậm vào trong miệng, mặt khác bàn tay bên kia cũng không an phận, với vào bên dưới làn váy Thanh Đàm, cách quần lót mỏng manh trêu chọc nàng.

"Đừng như vậy...!Thật là khó chịu......" Thanh Đàm nuốt nước miếng, nhịn không được đem hai chân kẹp chặt, sớm bị Ôn Tử Nhiên dạy dỗ thập phần mẫn cảm, chỉ vừa hôn môi phía dưới của nàng liền ướt đẫm, nhẹ nhàng thở gấp, không ngừng vặn vẹo thân thể "Tử nhiên ca ca......!Ta muốn......"
Nghe được tiếng than nhẹ, Ôn Tử Nhiên cười khẽ, đứng dậy đem quần áo nàng kéo hết xuống nhưng không cởi đi quần áo của mình, bế thân thể trơn bóng của nàng để nàng ngồi trên người mình, tư thế này khiến cho phía dưới mềm mại ướt dầm dề vừa vặn cách quần áo đặt lên vật cực nóng của hắn.

"Nếu là trừng phạt, làm sao có thể để Đàm Nhi chính mình thoải mái được?" Nam nhân tóc dài buông xuống dưới, đôi mắt thâm thuý mang theo tình dục, ngón tay thon dài ở bên môi nàng cọ xát "Đàm Nhi ngoan, nàng biết như thế nào để lấy lòng ta, ta đã dạy nàng rồi, hửm?"

Thanh âm hắn vốn dĩ dễ nghe lại kéo dài âm cuối một chữ " hửm" nghe tới tai càng như dụ hoặc kêu gọi.

Ánh mắt Thanh Đàm dần dần trở nên mê ly, "Tử nhiên ca ca......"
- - - - -
Nhớ like và cmt cho mình có động lực edit tiếp nha ????????????


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận