"Cấy sự bất thường nì chắc có liên quan đến căn bệnh di truyền mà mấy thế hệ dân tộc Cổ Cồng đều mắc phại." Sư béo dỏm lục trong túi, tìm một tấm ảnh đưa tôi xem.Trong ảnh là hình hắn tự sướng cùng dân bản, có đủ già trẻ trai gái đều học theo hắn giơ tay chữ V cười toét miệng.
Trẻ con thì trông không có vẻ gì khác thường, nhưng chỉ cần nhìn thoáng qua người lớn đã nhận ra ngay điểm không đúng.“Cổ của họ.”Tôi chỉ bức ảnh, lại ước lượng với cổ của mình.
Người trưởng thành trong bức ảnh đều có những chiếc cổ thấp như cổ con nít và có sự khác nhau giữa đàn bà và đàn ông.
Đàn ông có đường kính cổ dài gấp rưỡi bình thường, đàn bà lại có đường kính cổ ngắn hơn nhiều.“Đốt sống cộ của dân tộc Cổ Cồng nỏ phát triện, cấu tạo hệ thống thanh quản của họ cụng đại khác chúng ta.
Tuy nỏ ạnh hượng đến sinh hoạt bình thàng, nhơng lại khiến tếng nói cụa họ nghe lạ tai lắm.”Người Cổ Cồng càng trưởng thành, tần số sóng âm có thể nói được càng hạn chế, cuối cùng ở một giai đoạn cuộc đời nhất định, ngay cả hít thở mạnh cũng khiến họ phát ra âm thanh như tiếng cồng chiêng vậy.
Tình hình khi đó còn tệ hơn bị câm, nên hầu hết người dân tộc Cổ Cồng chọn quay lại bản làng cũ sinh sống lánh đời.“Nì lờ lý do làng Cổ Cồng trẹ nỏ cách quá ngái làng Cổ Cồng già.”Sư béo dỏm đang nói thì có tiếng còi triệu tập từ lán chính vang lên.
Một thuộc hạ của ông Lâm chạy ra gọi chúng tôi.“Nhanh nào hai vị, có tin từ đội bà chủ Diêu gửi đến.”Nhờ đứng trên cương vị đối tác, nên kế hoạch của ông Lâm bà Diêu tôi đều được nắm, giờ nghe vậy cũng không bị bất ngờ.
Hai người chia thành hai nhánh, nhánh bà Diêu đi trước thăm dò tình huống cụ thể, sắp đặt kế hoạch hành động, nhóm ông Lâm mang hành trang gọn nhẹ đi sau, sẵn sàng nhân lực hành động.
Hai người tuy ghét nhau như chó với mèo, hợp tác lên lại không hề xung đột, đúng là thế giới của kẻ chuyên nghiệp.“Cậu Nguyễn biết khu vực này thuộc loại địa hình gì chứ?”Vừa vào lán ông Lâm đã hỏi đố tôi mà không thèm đếm xỉa đến việc từ khi ra trường tới giờ tôi chỉ hoạt động bên ngành quy hoạch xây dựng.
May là có một số kiến thức chung cơ bản của khoa học địa chất tôi vẫn còn nhớ.“Là địa hình karst, loại địa hình được tạo thành do axit cacbonic trong nước mưa hoặc sông ngầm ăn mòn đá cacbonat.
Bác hỏi vậy chẳng lẽ ngay dưới chân chúng ta có rất nhiều hang động?”Vừa nãy tôi quan sát thấy có vô số lùm cây um tùm và mỏm đá nhô ra trên vách núi, nên sẽ có những thứ chúng tôi bên trên không nhìn được, đội bà Diêu phía dưới lại thấy rõ ràng.“Rất nhiều.” Ông Lâm gật đầu “Dân Cổ Cồng xưa dùng hang động làm nơi huyền táng cho thân nhân.
Dưới chân chúng ta là một nghĩa địa cổ đại.”Quan tài treo, hang quan tài, tôi từng nghe về tập tục an táng cực kỳ độc đáo này đã được phát hiện ở hai huyện biên giới Quan Sơn, Quan Hóa nước ta những năm 80 thế kỷ trước.
Đến giờ vẫn chưa nhà khoa học nào lý giải nổi người xưa đã dùng cách thức gì để đưa những chiếc quan quách nặng nhiều tạ cùng vô số đồ tùy táng lên trên cao như vậy.“Như thế nào? Thi thể có gì bất thường sao?” Sư béo dỏm nhanh nhạy nắm được điểm chính.Câu hỏi của hắn khiến tôi hơi rùng mình, cứ giống như chỉ cần liên quan tới Thánh Địa Vùi Thây thì chết chưa phải là hết vậy.“Người chết có bất thường hay không chưa biết.
Nhưng người sống đi thám thính đã xảy ra bất thường.”Ông Lâm ra hiệu cho nhân viên kỹ thuật, anh này liền bật máy thu âm lên.“Lâm Cẩu,” Tiếng của bà Diêu, đường truyền có vẻ khá chập chờn.“Nghĩa trang Cổ Cồng có biến, ai leo lên đấy mà gặp sương mù đều không thể xuống, chúng tôi từ bên dưới cũng không quan sát hay liên lạc được họ.
Cậu lính giỏi nhất của tôi đã ở trên đấy năm ngày, chuyện này không liều được đâu.”Cậu lính giỏi nhất của bà Diêu? Tôi giật mình, chẳng phải là siêu nhân đen sao? Anh ta mà cũng trúng chiêu thì gay to.--------------Chú thích:Đốt sống cổ của dân tộc Cổ Cồng không phát triển, cấu tạo hệ thống thanh quản của họ cũng rất khác chúng ta.
Tuy không ảnh hưởng đến sinh hoạt bình thường, nhưng lại khiến tiếng nói của họ nghe lạ tai lắm.Đấy là lý do làng Cổ Cồng trẻ không cách quá xa làng Cổ Cồng già..