Thánh Đường

Đây là thời khắc nguy hiểm, thần thức Vương Mãnh từng giây từng phút cảm thụ được sát khí ở ngoài trăm dặm, bỗng nhiên có gì đó khác thường truyền đến, Vương Mãnh lập tức cảm giác được, liền kéo Tam Mao một phát, hô to một chữ ." 'Chạy!"

Hai người ở thế giới hoàng sa(cát vàng) này chạy như điên, . . . Chạy trần truồng.(cởi truồng chạy :v)

Vừa thoát ổ sói lại vào miệng cọp, dùng thần thức dò xét thì hơi thở này là tên Trịnh Đại Thế chết tiệt.

Nếu mình tiến vào Tiểu Viên Mãn, Vương Mãnh không ngại quay đầu cho thằng bé quy tiên. Nhưng hiện tại, hắn vừa mới tấn cấp, lúc tiêu diệt Ngự Tử Ma cũng cảm thấy khí huyết sôi trào, hiện tại cần nhất chính là điều tức chứ không phải chiến đấu.

Chừng hơn mười phút đồng hồ, Trịnh Đại Thế đi tới nơi Vương Mãnh cùng Tam Mao đứng vừa rồi.

Trịnh Đại Thế hừ lạnh một tiếng, "Chạy rất nhanh, nhìn xem các ngươi có thể kiên trì bao lâu!"

Trịnh Đại Thế lần này tới giám sát, chủ yếu là muốn Hoạt Nhân Đan, kết quả lại náo thành như vậy, bất quá vậy cũng tốt, nếu như Ngự Tử Ma chết rồi, cái Thiên Hỏa đỉnh kia chính là của hắn. Xem ra lúc trước hắn thật đúng là khinh thường Vương Mãnh, ngũ hành thể chất lực lượng phát huy không có bao nhiêu, nhưng dùng để luyện đan thì thật ngon ăn.

Thân hình Trịnh Đại Thế nhoáng một cái, liền biến mất.

Vương Mãnh cùng Tam Mao một đường chạy như điên, Vương Mãnh ở phương diện này thì kinh nghiệm đầy mình, lúc trước tại không gian sát lục cũng đã bị một con hàng phế phẩm đuổi rất lâu, bất quá gia hỏa lần này không dễ xơi.

Có thể trở thành hộ pháp Cực Đạo Minh, khẳng định Trịnh Đại Thế không tầm thường, ít nhất cũng không phải là loại hàng tồn kho như Ngự Tử Ma.

Vương Mãnh hiện tại đang suy nghĩ né tránh TĐT truy tung, có thể xác định trên người hắn không có dấu vết gì, cho dù có, cũng đã bị Thiên Hỏa đỉnh luyện không còn một mảnh.

Điểm ấy Vương Mãnh đã đoán đúng, trên người Vương Mãnh đã bị thả ấn ký, nhưng trải qua Thiên Hỏa đỉnh luyện hóa, cái gì ấn ký cũng tiêu biến.

Điều này khiến cho Trịnh Đại Thế gặp phải khó khăn trong việc truy đuổi.

Cứ như vậy truy truy trốn trốn, Vương Mãnh cùng Trịnh Đại Thế đã bắt đầu giằng co, không thể không nói Trịnh Đại Thế thật dẻo dai, tựa hồ không bắt lấy Vương Mãnh là không chịu bỏ qua.

"Tam Mao, ngươi nói xem có phải thằng này ăn mớ thuốc súng hay không mà giờ còn bám dai thế này, đến cùng là vì cái gì đến à?"(ăn thuốc suống -> có mùi thuốc súng -> thích gây gổ đập nhau :v)

Vương Mãnh toàn thân trần trụi, trải qua nhiều ngày bạo chiến làn da đã biến thành màu đồng cổ, cũng không biết có phải hay không là do ngày trước bị Thiên Hỏa đỉnh luyện chế, bây giờ Vương Mãnh tương đối có đường cong.(#x#)

Mặc dù bị đuổi giết, nhưng trạng thái tinh thần của Vương Mãnh rất tốt, cho dù mấy tháng không ăn không uống hắn cũng chơi được, thời điểm trong Thiên Hỏa đỉnh xác thực là được bổ sung đủ rồi. Về phần Cực Đạo Minh, hắn tuyệt đối sẽ không tha thứ, có thù không báo không phải là quân tử, từ khi bắt đầu con đường tu hành, đây là lần đầu tiên bị tội lớn như vậy.

Lúc nghỉ ngơi, Vương Mãnh cùng Tam Mao núp sâu dưới cát, đem nguyên lực hoàn toàn áp chế, tránh né Trịnh Đại Thế truy tung.

Bên trong túi càn khôn của Trịnh Đại Thế đồ ăn sung túc, một khi nguyên lực đối phương biến mất, hắn cũng nghỉ ngơi theo, còn có thể nghiên cứu thoáng một chút pháp quyết khai mở của Ngự Tử Ma.(chắc là pháp quyết sài cái đỉnh)

Một khi đột phá Tiểu Viên Mãn, nguyên lực dồi dào, nguyên lực ở giữa giới hạn tất nhiên không thể rõ ràng, nếu như trước đó có trụ cột nhất định, bắt đầu tu luyện thì quả là sự niên công bội ( làm chơi ăn thật ).

Cực Đạo Minh rất xem trọng pháp khí và đan dược, đây là phương hướng của nhân loại, đương nhiên Luyện Thể là nhất định, nhưng ngoại vật đồng dạng trọng yếu, thậm chí quan trọng hơn.

Đương nhiên Trịnh Đại Thế khát vọng nhất chính là Mệnh khí của Ngự Tử Ma, Mệnh Khí cướp được mặc dù không cách nào tùy tâm sở dục giống như Mệnh Khí bản thân, nhưng cũng không phải pháp khí bình thường có thể so sánh được, nếu bồi dưỡng tốt, cũng có thể trở thành Mệnh Khí của mình.

Nhiều Mệnh Khí, chẳng khác nào nhiều một cái mạng a....

Sau khi Trịnh Đại Thế nghiên cứu đan pháp của Ngự Tử Ma, thì càng khát vọng có Thiên Hỏa đỉnh.

Vương chân nhân lúc này cũng đã đem Thiên Hỏa đỉnh vào bên trong Mệnh Hải bắt đầu tẩm bổ, ở Mệnh Hải của hắn trong quang điểm vẫn là quang điểm, Ngũ Hành đại pháp lại đột phá, cái quang điểm kia cũng không nể tình, không có biến hóa chút nào.

Chỉ có thể nói, ngũ hành thể có khả năng không có Mệnh Khí rồi, vậy thì đừng nói gì đến Thánh Tượng nữa.

Bất quá Vương chân nhân chưa bao giờ nhụt chí, không phải lão thiên gia đưa hắn một Tam Mao hiếm thấy sao. Ngọn lửa có thể thăng cấp lại còn đem liên hệ giữa Mệnh Khí và bản thể cắt đứt được, đương nhiên cũng do Ngự Tử Ma đã nhanh bán muối rồi. Nếu không phải Ngự Tử Ma không cam lòng, Tam Mao lại quyết đoán, thì NTM đã có thể hủy diệt Mệnh Khí của mình rồi.

Bên trong Mệnh Hải, Thiên Hỏa đỉnh lằng lặng được nguyên lực tẩm bổ, Vương Mãnh đang cố gắng cùng Thiên Hỏa đỉnh thành lập liên hệ, nếu như đơn thuần chỉ là lò đan, thì cũng quá lãng phí.

Vương Mãnh cũng không nóng nảy, lần này nhảy vào một lần(k biết là nhảy vào cái gì nữa -_-), hình thức bạo tiến của ngũ hành thể làm cho Vương Mãnh rất đau đầu, bất quá không có biện pháp, một ẩm một mổ đều có thiên định(chịu). Vương Mãnh dùng Bồi Nguyên Công bắt đầu rèn luyện, mỗi lần một Mệnh Ngân mới sinh ra đời, chuyện này đã thành thói quen, hiện tại đã quen việc dễ làm, lúc nghỉ ngơi cũng có thể hoàn thành.

Hình thái Thiên Hỏa đỉnh quả thật rất đẹp, là ngũ chân đỉnh điển hình, năm cái cửa sổ, đồng thời cũng là năm mặt đỉnh, mỗi một mặt đều khắc một ngũ hành thánh thú. Thông Thiên Đan thần giáo hiển nhiên là rất chuộng phương pháp ngũ hành, nên đem loại phương pháp này dung nhập vào đan pháp bên trong, mà Ngự Tử Ma mặc dù nhập ma, thế nhưng ở phương diện luyện, quả thật là một thiên tài. Để làm nên cái Mệnh Khí này hắn đã tốn rất nhiều tâm tư, hiện tại thì tốt rồi chỉ tiện nghi cho Vương Mãnh.

Vương Mãnh có ý đồ dung nhập Thiên Hỏa đỉnh, nhưng Thiên Hỏa đỉnh chống cự rất mãnh liệt, thà rằng cá chết lưới rách cũng không muốn bị Vương Mãnh xâm hại (như chống cự lúc hấp diêm ấy nhỉ ;))).

Vương chân nhân cũng sẽ không bỏ qua như vậy, không sài thần thức lúc này thì còn đợi lúc nào nữa. Tiếp xúc bình thường với Thiên Hỏa đỉnh thì sẽ bị phản kích mãnh liệt ngay, nhưng khi thần thức xuất hiện, Thiên Hỏa đỉnh chiến phiếu(chịu), Vương Mãnh trong nội tâm đắc chí, ngươi chống cự nữa đi, chống cự là bụng bự đấy!

Vương Mãnh muốn thu phục Mệnh Khí, mà không phải phá hư, Mệnh Khí vô chủ lực phản kháng đều rất mạnh, hơn nữa tám chín phần mười đều tự hủy, có thể bị chiếm hữu cũng không nhiều, cùng pháp khí bình thường khác biệt.

Không bao lâu sau, ý thức của Mệnh Khí khuất phục trước thần thức, dù sao cũng do Mệnh Hải của Vương Mãnh tẩm bổ, nên bắt đầu chấp nhận ý thức của Vương Mãnh.

Vương Mãnh lần đầu tiếp xúc với Mệnh Khí, bị rung động thật sâu.

Hôm nay Hỏa Đỉnh chẳng những có thể dùng luyện chế đan dược, mà trong thời điểm luyện đan còn có thể cùng dược sư tâm thần tương liên, nâng cao trình độ, giờ Thiên Hỏa đỉnh đã không có hạn chế.

Thiên Hỏa đỉnh bản thân cũng là pháp khí, có thể trấn áp yêu vật, thậm chí có thể đem yêu vật dung luyện, hấp thu tinh hoa, đương nhiên năng lực này chiếu theo tu vi của bản thân. Ngự Tử Ma đối với Mệnh Khí rất để tâm, thậm chí làm trễ nải cả thời gian tu hành của hắn, Thiên Hỏa đỉnh ở phương diện luyện chế đan dược đã rất mạnh rồi, cũng có năng lực nhất định là trấn yêu.

Vương Mãnh xác định, cái Thiên Hỏa đỉnh này chính là thứ tốt, trong Thiên Hỏa đỉnh, có thể khóa nguyên lực không cho tiết ra ngoài, lại dùng Ngũ Hành đại pháp thỏa thích phát huy, có thể nói bên trong chính là vương quốc của mình, mình chính là thần!

Bị luyện một phen(luyện ở trong đỉnh ấy), khiến Vương Mãnh đã tìm được một phương pháp tu hành, đương nhiên phương pháp kia chỉ thích hợp cái loại quái thai như Vương Mãnh, . . . Có lẽ là thêm một Tam Mao nữa.

Tam Mao cũng bị luyện, thần thái sáng láng, chẳng qua Tam Mao đi không phải là ngũ hành chi lộ(con đường ngũ hành), mà đơn thuần là hỏa chi lộ.

Tam Mao ngoại trừ đỉnh đầu ba cọng lông biến thành tạp sắc bên ngoài, thì không có biến hóa gì lón, hàng này cũng là một quái thai.

Đi theo Vương Mãnh, Tam Mao có mô hình (khuôn đúc) học tốt, cái gì cũng học theo.

Đêm đã khuya, Vương Mãnh đổi địa điểm, dưới bóng đêm rét lạnh ở sa mạc hoang vu, có hai cái bóng một lớn một nhỏ dưới đêm trăng tháo chạy.

Trịnh Đại Thế lơ lửng trên không trung, khóe miệng cười lạnh, chỉ cần khẽ động sẽ có nguyên lực phản ứng. Muốn chạy, hòa thượng chạy trốn chạy không thoát khỏi miếu a(-_-)....

Ánh trăng màu đỏ lóe ra tia sáng yêu dị, đây là ngũ hành hoang mạc ở không gian Huyết Nguyệt, có phải hay không ám chỉ cái gì. . .

Đây là một hồi dùng tính mạng làm giá cho trò chơi truy đuổi..

(*Nguyên văn là: Đây là một hồi dùng tánh mạng vì mọi người truy đuổi trò chơi. Tự hiểu đi :v )


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui