Vẻ đẹp thanh thoát từ bộ lễ phục Furisode màu đen này hẳn sẽ hợp với làn da trắng của Nezuko lắm nhỉ.
Cô em gái khó tính của anh sẽ cau mày lại mà kêu lãng phí khi nhìn thấy chiếc obi thêu kim tuyến vàng xa xỉ này.
Và lúc mái tóc đen tuyền của em được búi lên theo kiểu Bunkinshimada, không biết, em có rơi nước mắt không? Anh biết, em khóc không phải vì đau buồn mà đó là những giọt nước mắt tràn đầy hạnh phúc.
Em gái của anh là người con gái dịu hiền hơn bất cứ ai.
Em gái của anh, dù có biến thành quỷ, cũng không vứt bỏ sự ấm áp của mình.
Nếu có một điều ước, anh ước mong em có thể trở thành người con gái hạnh phúc nhất thế gian.
***- Lễ thành hôn ạ? - Đúng rồi, sắp tới là lễ thành hôn của một cô gái trong làng.
Bà Hisa vừa nói vừa nheo đôi mắt vốn đã nhỏ lại càng trông như một sợi chỉ.
Các gia đình treo trong nhà gia huy hình hoa tử đằng là những gia đình hợp tác với đội Diệt quỷ.
Gia huy tượng trưng cho việc gia đình đấy sẽ không quên ơn cứu mạng của đội, đồng thời tận lực chi viện cho đội trong bất cứ hoàn cảnh nào.
Vì lẽ ấy, thành viên bị thương trong quá trình làm nhiệm vụ đều tìm đến sự giúp đỡ ở những ngôi nhà mang gia huy hình hoa tử đằng.
Và nhà bà Hisa là một trong số những gia đình đó.
Để nghỉ ngơi kết hợp với trị thương, tới nay bốn người Tanjiro, Zenitsu, Inosuke và Nezuko nán lại nhà bà Hisa tròn mười ngày.
Tuy nói là bốn người, nhưng ban ngày Nezuko đều ngủ trong chiếc hòm làm bằng gỗ thông vụ vân, nên nhà bà gần như chỉ biết tới ba người còn lại.
Gia đình bà Hisa tiếp đãi cả nhóm vô cùng nồng hậu bằng những bữa ăn ngon tràn ngập đặc sản núi rừng, các bộ quần áo mềm mại cùng chăn nệm ấm áp.
Nhờ đó, những vết thương nhóm Tanjiro phải gánh chịu qua các trận chiến cũng dần hồi phục.
- Cô bé đấy sẽ về làm dầu trong một gia đình danh giá ở thị trấn gần làng này nhất.
- Bà Hisa nói.
- Dạ bâng, đó thật sự là một chuyện đáng mừng.
- Tanjiro trả lời bằng tất cả sự chân thành.
Bà Hisa mỉm cười hiền lành rồi tiếp lời: - Nếu có thể ...!ta mong các cháu sẽ tham dự lễ chúc ngôn và chúc mừng cho con bé.
- Bọn cháu ấy ạ? - Tanjiro ngạc nhiên.
- Tất nhiên! Nếu như tình trạng cơ thể các cháu đều tốt cả.
Không phải gắng sức quá đâu!- Thưa bà, không đâu ạ.
Vết thương của chúng cháu đều lành rồi.
Thế nhưng ...!nhưng ...!bọn cháu có thể tham dự lễ chúc ngôn của cô ấy thật sao? Trước vẻ ngập ngừng, ngại ngùng của Tanjiro, bà Hisa lắc lắc mái đầu bạc trắng.
Theo lời bà, đêm nay nhà gái sẽ tổ chức bữa tiệc đám cưới thân mật, đến trưa mai thì lên đường đưa dâu tới thị trấn kế bên, cuối cùng là lễ thành hôn trang trọng được tổ chức tại gia đình nhà trai.
.