"Cậu đang phát ra những âm thanh lạ", "Chuyện của Nezuko đúng không?", những câu nói của Zenitsu như vang lên trong tâm trí Tanjiro khiến cậu bối rối.
Và tự Tanjiro cũng cảm thấy kì lạ trước thứ cảm xúc mơ hồ đó.
Cậu nhẹ nhàng đưa tay lên chạm vào ngực trái, cố gắng lắng nghe từng nhịp đập trái tim.Thế nhưng, Tanjiro chẳng thể nào nghe được những âm thanh trong đầu Zenitsu."Rõ ràng là thế rồi, tai mình đâu thính như tai Zenitsu." - Tanjiro thầm nhủ.
Cậu nhíu mày, không hiểu thực sự chuyện gì đang xảy ra với bản thân cậu?Kệ cho Tanjiro trầm mặc, Zenitsu vẫn tiếp tục thao thao bất tuyệt về ngày Nezuko đi lấy chồng mà cậu ta tưởng tượng ra, còn Inosuke vẫn nói như chưa từng được nói về món ăn nào ngon trong số những món gia chủ thết đãi khách ở đám cưới vừa rồi.Khi Tanjiro không biết làm gì với cảm giác khó chịu mơ hồ mồi lúc một len lỏi trong tim, đột nhiên cậu nghe thấy đâu đây những âm thanh non nớt:- Thôi nào Akari, tất nhiên là không được! Trời nhá nhem tối rồi đấy, em muốn bị quỷ ăn thịt hả?- Nhưng mà ...!Akari cũng muốn được đi làm dâu nhà giàu ở thị trấn giống như Toyo.
Akari không muốn làm việc đâu!- Cái gì không được là không được!- Chị là đồ keo kiệt! Keo kiệt! Bà già keo kiệt!- Hả? Gì? Giỏi thì nói lại lần nữa xem!Bên kia đường có hai cô bé đang cãi nhau, một cô bé khoảng mười tuổi, cô bé nhỏ hơn chắc chỉ bảy tuổi là cùng.
Khuôn mặt phùng má nheo mắt của hai đứa nhỏ giống nhau đến bất ngờ, có lẽ đây là một cặp chị em."Cô bé nhắc đến cái tên Toyo, hẳn là cô dâu trong đám cưới ban nãy." Vừa nghĩ Tanjiro vừa tiến lại gần hai đứa trẻ.
Cô em phát hiện Tanjiro đang bước tới trước, hơi giật mình, vội bám chặt ống tay áo của chị.- Có chuyện gì mà hai em cãi nhau thế?Tanjiro ngồi xổm xuống, hỏi bằng giọng nhẹ nhàng nhất có thể, gắng không làm hai đứa nhỏ hoảng sợ.
Cô bé lớn tuổi hơn liếc nhanh Tanjiro một cái, hỏi ngược lại:- Anh có phải là thợ săn quỷ hiện đang ở nhà của bà Hisa không?- Đúng rồi, anh tên Tanjiro.
Hai đứa là chị em ruột à?- Vâng, em tên Akane.
Còn đây là em gái em, Akari.Trong lúc chị gái nói chuyện với Tanjiro, không biết vì ngại hay vì sợ, cô bé Akari đã vội vã trốn sau lưng chị, thi thoảng lại lấp ló khuôn mặt nhỏ nhắn ra nhìn trộm Tanjiro rồi hấp tấp rụt về.
Trước hành động đáng yêu của Akari, Tanjiro bất giác mỉm cười:"Ngày xưa Rokuta cũng nhút nhát như thế này nhỉ?"Không chỉ Rokuta mà Shigeru, Hanako, Takao, ...!và cả Nezuko cũng đã có thời trẻ con như thế.Vừa nhớ về gia đình trong quá khứ, Tanjiro vừa tiếp tục câu chuyện với hai chị em:- Cô gái tên Toyo mà hai em nói đến ...!có phải cô bé mới làm lễ cưới ban nãy không?- Vâng ạ.Vừa nghe nhắc tới Toyo, Akari liền thò đầu ra khỏi nách chị và chen vào câu chuyện:- Chị Toyo đã nhặt được hoa tầm bóp đấy!*Chú thích: hoa tầm bóp: Nguyên gốc là "Hozukikazura" - Hoa lồng đèn nhật bản, hán tự là "Quỷ đăng", có nghĩ là lồng đèn của quỷ.- Hoa tầm bóp?Tanjiro nghiêng đầu.
Dù sinh sống trên núi từ nhỏ nhưng cậu chưa từng nghe tới cái tên này bao giờ.
Tanjiro hỏi lại:- Đấy là tên một loài hoa? Hay là gì vậy em?- Dạ vâng, đấy là tên một loài hoa đấy ạ..