Ả người rắn còn không dám tin vào những gì mình vừa nói.
Đứa con gái trước mặt lại là tiểu ma vương.
Không thể nào ả nhầm lẫn được, ngay cả Vọng Âm, ngay cả thanh kiếm kia không thể nào làm giả được.
Ả vốn biết Y Nguyên đã cưỡng đoạt Thủy Hà, chính ả là người đã chứng kiến tất cả.
Nếu không phải ả đã chuốc thuốc tên ngốc Y Nguyên đó, Thủy Hà cũng sẽ không bị hại.Ả người rắn chưa bao giờ quên được ngày hôm ấy.
Ả biết Y Nguyên luôn si tình Thủy Hà, nhưng vướng cái tên Hữu Lực đáng ghét (lúc nào cũng bảo vệ công chúa, khư khư bên cạnh công chúa) khiến gã không tài nào gặp gỡ công chúa.
Ả là một người hầu thân cận được chọn đàng hoàng vì mục đích ở bên cạnh Y Nguyên, là người sẽ sinh con cho Y Nguyên.
Đến Hoàng Anh còn nhiều lần đố kỵ với ả huống hồ những kẻ thân cận khác, nhưng họ không biết ả luôn bị Quỷ vương kia từ chối.
Chàng không bao giờ để ý đến ả dù chỉ một chút, dù ả lúc nào cũng ở bên cạnh chăm sóc chàng.Ả biết Y Nguyên yêu thầm Thủy Hà, nhưng không dám mở lời.
Vì thế tối hôm ấy, ả đã chuốc tình dược vào chén rượu của Y Nguyên, bắt cóc Thủy Hà công chúa đến bên cạnh ngài ấy.
Ả tận mắt chứng kiến tất cả những gì xảy ra sau đó.Thủy Hà bị làm nhục, không cách nào thoát thân trước sức mạnh của Quỷ vương Y Nguyên.
Ả đã thấy nàng khóc lóc van xin chàng tha cho nàng ấy, van xin vì tình yêu của nàng và Hữu Lực vẫn chưa có kết quả tốt đẹp.
Ả đã nghe nàng kêu gào tên Hữu Lực cứu mạng, nhưng vô ích, không ai giúp đỡ nàng được cả.Quỷ vương lúc này mất đi ý thức, gã hành động trong vô thức.
Đến khi mọi chuyện xong xuôi, gã mới biết mình đã làm ra loại chuyện không thể cứu vãn.
Chỉ có ả mới thấy bộ mặt sầu thảm của gã khi ấy, bộ mặt không vui vẻ, có chút tủi hổ, lại có chút ấy náy.
Gã thừ người ra, rồi vội vàng đưa quần áo cho Thủy Hà.
Dĩ nhiên nàng ấy cảm thấy ghê tởm với sự động chạm của gã.Quỷ vương lắp bắp kinh hãi:“Ta...!Ta không biết vì sao mình làm vậy.
Ta...!sẽ chịu trách nhiệm với nàng.”Thủy Hà tát Quỷ vương một bạt tay, ả chỉ nhìn thôi cũng cảm nhận được nó rất đau, trên miệng Y Nguyên còn dính một chút máu tươi.
Nàng nhìn y với vẻ khinh bỉ rành rành.
Nàng mím chặt môi, cứ như việc nói với gã thêm bất cứ câu nào sẽ khiến nàng chết ngay lập tức vậy.Thủy Hà bất lực gơm lấy bộ quần áo, mặc vào một cách loạn xạ, rời đi cũng chớp nhoáng.
Quỷ vương vẫn thẩn thờ ngồi đó nhìn bóng lưng người con gái mà mình yêu rời đi với tâm trạng bức bối, rối bời.
Bởi vì gã biết bản thân đã làm ra điều tệ hại ghê lắm.Đến khi tỉnh táo, Quỷ vương mới bắt đầu tra khảo mọi chuyện.
Gã biết gã chẳng bao giờ làm ra loại chuyện đó đối với Thủy Hà, nhất định có người đã hãm hại Thủy Hà, hãm hại gã.
Ả người rắn đành thú nhận tội lỗi.“Ngài đừng hờn trách Cố Nhi.
Ta làm tất cả đều vì ngài.
Vì muốn ngài có được nàng ấy.”Quỷ vương dùng Vọng Âm hét vào mặt ả:“NGƯƠI CÂM MIỆNG.”Y Nguyên dùng Vọng Âm vào giọng nói khiến ả bị thương, hai tai ả chảy máu, ngay cả cơ thể cũng lãnh trọng Vọng Âm đến mức văng ra xa.
Ả nằm thoi thóp gần như suýt chết một chổ, đôi mắt vẫn hướng về phía gã với vẻ: Ả không có lỗi, tất cả đều vì Quỷ vương mà thôi.Quỷ vương lạnh lùng nói:“Ta có xấu xa như thế nào cũng sẽ không làm loại chuyện vô lương tâm như vậy với nàng.
Ngươi cút ra xa khỏi mắt ta.”Đó là lần cuối Cố Nhi gặp Y Nguyên.
Ả không biết đi đâu về đâu, tất cả cuộc đời của ả đều xoay quanh Quỷ vương, nhưng gã đã đuổi ả đi chỉ vì một người đàn bà, chỉ vì những gì ả giúp đỡ gã có được nàng ấy.
Ả hận Y Nguyên, hận dáng vẻ khi gã đuổi ả đi tuyệt tình thế nào.
Vì vậy, ả đầu quân cho Quý Nhậm.Bây giờ ả đang đối diện với Trúc Chi, một người vừa mới sử dụng Vọng Âm, sở hữu thanh kiếm của Quỷ lại còn bị ảnh hưởng bởi thứ bột mà ả tung ra.
Không còn nghi ngờ gì nữa, Trúc Chi này chính là tiểu ma vương, chắc chắn là đứa con của Quỷ vương với Thủy Hà công chúa.Trúc Chi chỉ cười quỷ dị mà không hề trả lời Cố Nhi.
Đầu óc cô đang bận quay cuồng với vài sát ý, có thứ gì đó đang chiếm trọn trí óc của cô, có thứ gì đó muốn đôi tay của cô nhuốm máu.
Từ lúc hít phải loại bột kì lạ kia, cô như biến đổi thành người khác, hơi tà ác một chút.Hắc Ma cũng ngửi được mùi máu, vì thế nó mới hiện nguyên hình là một thanh kiếm trong khi Trúc Chi còn chưa yêu cầu.
Hiển nhiên nó cũng phát hiện đối phương là một kẻ quen mặt.
Có thể thấy nó cũng khao khát được uống máu của ả giống như Trúc Chi đang khao khát.Đột nhiên, Trúc Chi tung người lên cao, vung một đường kiếm thật dài, chém dọc trước mặt ả người rắn.
Nếu Cố Nhi không né kịp lúc, ả đã bị cắt đứt ra làm hai mảnh.
Ả hú vía nhìn thanh kiếm của Quỷ, cũng nhìn Trúc Chi một cách đề phòng.
Ả không hy vọng sẽ chạm mặt một tiểu ma vương nhanh như vậy, cũng không hy vọng bản thân sẽ thắng được một thanh kiếm đầy quyền năng như thanh kiếm của Quỷ.
Ả phải làm gì đó, ả cần phải bảo toàn mạng sống của mình trước.
Ả quyết định chạy trốn.Trúc Chi làm sao bỏ qua một con mồi béo bở như vậy.
Cô không ngó ngàng Thiên tử và bạn bè của mình lần nữa mà rượt đuổi ả người rắn bén gót.
Trong tâm trí chỉ xuất hiện một chữ “giết” mà thôi.Ả người rắn biến thành một con rắn và thoát thân, rất nhanh đã thoát khỏi tẩm cung của Thiên tử.
Ả bây giờ đang đứng trước mặt hai kẻ khác: Huyết Yêu và Quý Nhậm, hai kẻ này vẫn chưa đả động đến đối phương mà chỉ đang ngồi như những người bạn đang hàn huyên tâm sự.Ả người rắn vừa thấy Quý Nhậm đã trở lại nguyên hình của mình.
Ả không quan tâm Huyết Yêu đang đứng đó mà lên tiếng thông báo tin tức:“Tiểu ma vương đang ở đây, đứa con của Thủy Hà và Quỷ vương đang ở đây.
Cô ta sở hữu thanh kiếm của Quỷ.”Huyết Yêu suýt nữa đã nhảy dựng lên, suýt nữa bay đến bịt miệng ả người rắn lại, nhưng hắn vẫn vờ bình tĩnh, vờ như chưa nghe những gì ả người rắn nói.
Hắn căng thẳng tột độ, thầm mong Quý Nhậm không tin những gì ả người rắn đang nói.Quý Nhậm dĩ nhiên hơi ngờ vực.
Gã chưa từng biết đến chuyện Thủy Hà và Quỷ vương có tư tình riêng.
Chuyện tình khiến Tam giới điên đảo một thời chỉ có Hữu Lực và Thủy Hà, chưa từng nghe có kẻ thứ ba xen ngang.
Gã lập tức hỏi :“Chuyện ngươi vừa nói là sao hả?”Ả người rắn nói:“Tất cả ta đều tận mắt chứng kiến, cô ta sở hữu Vọng Âm, ngay cả thanh kiếm của Quỷ cũng nằm trong tay cô ta.
Cô bé Trúc Chi mà chúng ta đã xem thường đó là con gái của Quỷ vương.”Cố Nhi bắt đầu nói như một kẻ tâm thần:“Chính ta đã chuốc tình dược Quỷ vương khiến ngài ấy làm nhục Thủy Hà.
Chính tay ta… Ta biết rất rõ… Ta biết rất rõ đứa con gái đó rất có khả năng là con của họ.”Trúc Chi vừa hay rượt đến nơi này.
Ánh mắt cô chạm ánh mắt rực lửa của Huyết Yêu, ánh mắt của hắn đầy khiển trách.
Rõ ràng hắn đang thắc mắc cô làm sao lại để lộ thân phận của mình cho người ngoài biết, lại còn cầm thanh Hắc Ma chạy loạn khắp nơi.Trúc Chi chỉ nhúng vai mà không trả lời gì.
Cô hướng mũi kiếm vào trái tim ả người rắn và bắt đầu điên cuồng chém loạn, ngay cả Quý Nhậm cũng phải e dè né tránh khắp nơi.
Hành động rất nhanh và dứt khoát, cái đầu còn lắc lư đầy kỳ cục.
Mỗi lần vung kiếm cô cứ như đang bị ai đso điều khiển vậy, cơ thể cũng chuyển động một cách loạng choạng không vững.Biểu hiện kỳ lạ của Trúc Chi khiến Huyết Yêu lo lắng.
Hắn phi người đến chụp lấy cánh tay của cô, ngăn cô không bộc phát quỷ tính một cách bừa bãi.
Bởi vì lúc này quỷ khí đang chiếm lấy tâm trí của cô.
Nhất định cô đã trúng phải loại độc kỳ lạ nào đó.Huyết Yêu ép cô nhìn vào đôi mắt của mình, buộc cô đứng im.
Hai ánh mắt chạm nhau, hắn liền áp bờ môi nóng ấm áp lên môi cô.
Ngay lập tức ánh mắt Trúc Chi trở nên dịu dàng, cả người mềm nhũng, cô buông thanh kiếm của Quỷ xuống đất, ngã khụy vào lòng Huyết Yêu.Quý Nhậm cũng ngạc nhiên không kém, gã cũng muốn biết thái độ kỳ lạ của Trúc Chi là vì đâu mà có.
Gã quay sang nhìn ả người rắn với ánh mắt đe dọa rõ ràng.
Gã muốn biết chuyện gì đã xảy ra (vì vậy gã đã bỏ lỡ nụ hôn giữa Huyết Yêu và Trúc Chi).Lúc này ả người rắn mới thú nhận:“Nó trúng bột trừ quỷ của ta.
Ngày trước Y Nguyên đã trúng loại bột đó mà nổi lên thú tính.
Ta chỉ muốn xem con bé đó có liên quan đến Y Nguyên hay không nên mới dùng thử.
Ai biết được nó lại chính là tiểu ma vương đâu.”Bột quỷ, Huyết Yêu biết thứ bột này.
Thứ bột này khiến quỷ khí bên trong Quỷ vương bộc phát mạnh nhất, điều khiển tâm trí của gã và khiến gã phát điên nếu không đâm chém giết loạn ai đó.Quý Nhậm thừa cơ Huyết Yêu đang hướng mọi chú ý vào Trúc Chi, gã âm thầm tóm lấy thanh kiếm của Quỷ bằng thần lực.
Thanh kiếm rơi vào tay gã, gã mỉm cười đầy đắc ý.
Nhưng gã chưa vui vẻ được bao lâu, thanh kiếm tự dưng biến mất trong tầm tay của mình.Trúc Chi phải mất đến vài phút mới khôi phục bộ dáng bình thường của mình.
Cô đứng dậy, đứng sánh vai bên cạnh Huyết Yêu.
Phía bên kia ả người rắn và Quý Nhậm đang đợi cô tỉnh lại từ nảy giờ.
Gã muốn chứng thực điều mà ả người rắn đã nói, rằng Trúc Chi là tiểu ma vương.
Nếu đúng như vậy, gã chỉ cần hạ Huyết Yêu sau đó giết chết tiểu ma vương là xong.Quý Nhậm nhanh như chớp bay đến bên cạnh cô.
Gã đâm thanh kiếm xuyên trái tim của cô mà không chần chừ phút nào cả.
May mắn Huyết Yêu đã nhanh hơn gã.
Hắn vừa phát hiện hành động của gã đã nhanh chóng gạt nó đi bằng cánh quạt của mình.Quý Nhậm biết rằng mình không có khả năng đụng vào một sợi tóc của Trúc Chi nếu Huyết Yêu còn đứng sờ sờ ra đó.
Gã biết mình và Huyết Yêu phải đánh với nhau một trận mà không cần phải kéo dài thời gian làm gì.Quý Nhậm hằn hộc:“Ngươi kể từ khi nào lại ra sức bảo vệ một tiểu ma vương hả? Ngươi còn không hiểu nếu thân phận của nó bị bại lộ, bao nhiêu người sẽ đến tìm nó ám sát?”Huyết Yêu lạnh lùng đáp:“Sẽ không có chuyện đó xảy ra nếu tin tức không lọt ra ngoài.”Ý của Huyết Yêu quá rõ ràng.
Hắn sẽ không cho Quý Nhậm hay ả người rắn này sống sót rời khỏi đây, không cho họ có cơ hội nói ra bí mật này cho những kẻ khác, đặc biết là Nguyên Sâm.“Nằm mơ.” Quý Nhậm phun một ngụm nước miếng xuống đất, tỏ ý khinh thường Huyết Yêu.
Nói xong, Quý Nhậm và Huyết Yêu cùng một lúc tấn công nhau.Ả người rắn không thấy thanh kiếm của Quỷ đâu cả.
Ả vui mừng, không có thanh kiếm bên cạnh, Trúc Chi chỉ như một đứa nhóc bình thường mà thôi.
Ả biết sức mạnh của tiểu ma vương phụ thuộc vào quỷ khí của thanh kiếm nhiều lắm.
Chưa kể lúc này thần trí của Trúc Chi vẫn chưa tỉnh táo lắm.
Ả chỉ cần khiến cô ngất xỉu, sao đó chính tay Quý Nhậm sẽ giết chết cô là được.Ả người rắn không nghĩ ngợi gì thêm mà lao vào tấn công Trúc Chi bằng dãi lụa có sinh khí.
Nó như một con rắn quấn lấy cổ của Trúc Chi và nâng cô lên cao..