Thanh Liên Chi Đỉnh Bản Dịch


Một ngọn núi cao mấy trăm trượng, Hoàng Ngọc Hư cùng Lý Hân liên thủ công kích hai con đại bàng khổng lồ màu đỏ hình thể thật lớn, ở đỉnh núi, có một tòa trang viên thật lớn, một cái màn hào quang màu vàng nhạt che kín toàn bộ trang viên, hình như là vườn linh dược.Hai con đại bàng khổng lồ màu đỏ đều là trung phẩm yêu cầm bậc ba, tốc độ phi hành rất nhanh, không ngừng phóng ra một trận cuồng phong hoặc là những quả cầu lửa màu đỏ.Hoàng Ngọc Hư sử dụng một cây thước ngọc màu vàng, huyễn hóa ra vô số bóng thước màu vàng.


Lý Hân cầm trong tay một cây sáo ngọc màu lam, theo một làn điệu tiếng sáo vui vẻ, từng làn sóng âm màu lam bay ra.Hai con đại bàng khổng lồ màu đỏ rõ ràng không phải đối thủ của bọn họ, linh vũ trên thân rụng không ít, một con đại bàng khổng lồ màu đỏ móng vuốt cũng không còn nữa, chúng nó không muốn rời đi, tựa như là vì bảo vệ vườn linh dược.“Đừng lãng phí thời gian nữa, mục tiêu của Tử Nguyệt tiên tử khẳng định là tàng bảo khố của Trấn Hải tông, mau chóng giải quyết chúng nó, hái linh dược đi, tìm kiếm Tử Nguyệt tiên tử, tàng bảo khố khẳng định có linh vật Kết Anh.” Hoàng Ngọc Hư nói xong lời cuối cùng, ánh mắt trở nên nóng rực.Nếu không phải phát hiện một vườn linh dược, bọn họ là sẽ không dừng lại ở chỗ này.Lý Hân gật gật đầu, hai tay bừng lên hào quang màu lam, tiếng sáo trở nên cao vút, một làn sóng âm màu lam nhạt nhanh chóng bay ra, nhanh chóng lướt qua thân thể hai con đại bàng khổng lồ màu đỏ, hai con đại bàng khổng lồ màu đỏ giống như bị định thân, không nhúc nhích.Linh thuật Trấn Tiên Âm, có thể chấn nhiếp tâm phách người ta, yêu thú cũng không thể tránh né.Thừa dịp cơ hội này, thước ngọc trong tay Hoàng Ngọc Hư bừng lên màu vàng hào quang, hàng ngàn bóng thước màu vàng thổi quét ra, như một dòng lũ màu vàng, đánh về phía hai con đại bàng khổng lồ màu đỏ.Hai tiếng rên rỉ vang lên, bóng thước màu vàng rậm rạp xuyên thủng thân thể hai con đại bàng khổng lồ màu đỏ.Hoàng Ngọc Hư thở phào nhẹ nhõm một hơi, nếu không phải Hoàng Long chân nhân ban thưởng dị bảo này, hắn còn chưa nhất định có thể nhẹ nhàng như vậy tiêu diệt hai con yêu cầm trung phẩm bậc ba.Bọn họ xử lý xong thi thể hai con đại bàng khổng lồ màu đỏ, khống chế pháp bảo, công kích màn hào quang màu vàng che kín vườn linh dược.Ầm ầm ầm!Ở trong một tiếng nổ đinh tai nhức óc, màn hào quang màu vàng tan vỡ.

Hoàng Ngọc Hư thả ra một con linh hồ màu vàng có ba cái đuôi, đi ở phía trước, bọn họ theo ở phía sau.Không qua bao lâu, trong vườn linh dược vang lên một tràng tiếng nổ thật lớn, ánh lửa ngút trời.Trận pháp cấm chế không có tu sĩ cấp cao chủ trì, căn bản không ngăn được hai người bọn Hoàng Ngọc Hư, trên người bọn họ rất nhiều bảo vật, ngay cả lá bùa cấp bốn cũng có....Vạn trượng dưới đáy biển, một cánh cửa ánh sáng màu lam lơ lửng ở trên đất trống.Nơi xa xuất hiện mười mấy đạo độn quang, nhanh chóng lao về phía cánh cửa ánh sáng màu lam.Không qua bao lâu, mười mấy đạo độn quang ngừng lại, rõ ràng là một đám Yêu tộc, bọn họ có kẻ trên mặt mọc ra một cái sừng, có kẻ trên cánh tay trải rộng vảy, có kẻ lưng có một hàng gai nhọn sắc bén, khí tức mạnh nhất là một lão giả áo bào lam thân hình cao lớn, trên đầu hắn có một đôi sừng rồng màu lam, Yêu tộc Nguyên Anh kỳ.Hải vực Vạn Yêu thế lực Yêu tộc rất lớn, có chút gió thổi cỏ lay, Yêu tộc đều sẽ biết.

Nhân yêu hai tộc từng có hiệp nghị, Yêu tộc Nguyên Anh kỳ không thể xuống tay với tu tiên giả, nhưng ở trước mặt bí cảnh, Yêu tộc căn bản sẽ không thực hiện ước định.Nam Hải tài nguyên tu tiên phong phú, không biết có bao nhiêu môn phái thế gia biến mất ở trong dòng sông lịch sử, di chỉ bí cảnh rất nhiều.“Không phải Trấn Tiên tháp! Chẳng lẽ là Vạn Linh môn? Hay là bí cảnh nào đó chưa biết?”Lão giả áo bào lam cẩn thận nhớ lại một lần điển tịch mình từng xem, nhíu mày.“Băng Nhi, nói một chút xem ý kiến của ngươi.”Lão giả áo bào lam nhìn về phía một thiếu phụ váy lam bên cạnh, mở miệng hỏi.“Bí cảnh ở đáy biển rất ít, hoặc là di chỉ Trấn Hải tông, hoặc là động phủ tọa hóa của Minh Nguyệt thánh quân, hoặc là mật địa của Mộ Dung thế gia.


Minh Nguyệt thánh quân cùng Mộ Dung thế gia biến mất đã mấy ngàn năm, chưa từng xuất hiện, Trấn Hải tông mấy trăm năm trước bị Nhật Nguyệt cung tiêu diệt, nghe nói Trấn Hải tông dìm toàn bộ môn phái đến đáy biển, hơn nữa truyền tống đi rồi, rất có thể là di chỉ Trấn Hải tông.”Thiếu phụ váy lam bình tĩnh phân tích....“Ta cũng cảm thấy là di chỉ Trấn Hải tông, Trấn Hải tông từng là mười đại tông môn Nam Hải, về sau xuống dốc, bị bài trừ ra khỏi mười đại tông môn, nhưng cũng không phải một ít môn phái nhỏ có thể so sánh.


Nghe nói Nhật Nguyệt cung đánh lên Trấn Hải tông, nhưng thương vong thê thảm nặng nề, không đạt được bao nhiêu tài vật, tài vật bên trong khẳng định không ít, cái khác không nói, khẳng định có linh dược ngàn năm trở lên.”“Tu sĩ mở ra cấm chế, hoặc là ngẫu nhiên phát hiện di chỉ, mạnh mẽ mở ra cấm chế đi vào tầm bảo, hoặc là hậu nhân Trấn Hải tông đi vào tầm bảo, nhưng động tĩnh lớn như vậy, hẳn là ngẫu nhiên phát hiện đi vào tầm bảo.”Lão giả áo bào lam gật gật đầu, phân phó: “Thanh Lý, Hoàng Man, hai ngươi trở về thông báo trong tộc, điều càng nhiều cao thủ hơn tới đây, mặc kệ là bí cảnh chưa biết hay là di chỉ Trấn Hải tông, xuất hiện ở hải vực Vạn Yêu, chính là của chúng ta.”“Vâng, cửu trưởng lão.”Hai tên Yêu tộc Kết Đan kỳ nhận lệnh mà đi, hóa thành hai đạo độn quang biến mất ở đáy biển.Thân hình lão giả áo bào lam nhoáng lên một cái, xuất hiện ở trước cánh cửa hào quang màu lam..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận