Thanh Liên Chi Đỉnh Bản Dịch


“Đã nghĩ tới, ta không sợ.

Mấy năm nay, mỗi khi ta nhắm mắt hoặc là nhìn thấy hoa hải đường.

Ta đều sẽ nhớ đến lời dặn dò của cha mẹ, bọn họ bảo ta chiếu cố đệ đệ, ta lại không làm được.

Ta cô phụ dặn dò của cha mẹ, ta thực có lỗi với bọn họ.”Diệp Hải Đường nghẹn ngào, nước mắt không chịu thua kém lướt qua hai gò má.“Ngươi tạm thời ở lại Ngân Xà đảo đi, đi Huyễn yêu tháp lịch lãm gia tăng kinh nghiệm đối địch.

Chờ ngươi có thể một mình diệt được yêu thú bậc ba, lại đi Vạn quỷ hải vực cũng không muộn.

Nếu ngươi hối hận, nhất định phải nói với Cữu cữu.

Cữu cữu tin tưởng ngươi, cữu cữu và cữu nương vĩnh viễn là người nhà của ngươi.”“Trường Nguyệt cùng muội phu qua đời, ta và Cữu cữu ngươi còn sống một ngày, sẽ chiếu cố ngươi một ngày.

Về sau nếu có việc thì phải cùng Cữu cữu và Cữu nương thương lượng, không được tự tiện làm chủ, biết chưa?”Uông Như Yên đứng dậy, lấy ra khăn tay, lau nước mắt cho Diệp Hải Đường.Cánh mũi Diệp Hải Đường cay cay, bổ nhào vào trong lòng Uông Như Yên, khóc lớn: “Cữu cữu, Cữu nương, mỗi lần ta nhắm mắt đều nhìn thấy đệ đệ.

Cả người hắn đều là máu, khóc kể với ta, hỏi ta vì sao không thay hắn báo thù.

Mỗi lần như vậy ta đều không biết phải trả lời như thế nào.

Hắn thân là đệ đệ của ta, ta phải chính tay giết chết cừu nhân mới có thể không còn mơ thấy ác mộng.”Vương Trường Sinh thở dài một hơi.

Xem ra chuyện này đã trở thành tâm bệnh của Diệp Hải Đường.

Nếu không cho nàng sửa tu công pháp, nàng cho dù có cơ hội đánh vào Nguyên Anh kỳ, cũng không qua được tâm ma này.Nếu đã như vậy, vì con đường của Diệp Hải Đường mà suy xét, Vương Trường Sinh cũng không tiện ngăn cản nàng....Sau một chén trà nhỏ thời gian, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên trở lại chỗ ở.Hai ngày này phát sinh nhiều chuyện, thời điểm bọn họ tiến vào Nguyên Anh kỳ, thế mà lại đưa tới dị tượng.

Vương Trường Sinh cũng không rõ ràng lý do vì sao lại đưa tới dị tượng.

Chẳng lẽ là do hắn và Uông Như Yên đồng thời kết anh mà ra?Trấn Hải tông dùng mấy ngàn năm để hoàn thiện chỗ thiếu hụt của hai bộ công pháp, hình thành một bộ công pháp toàn vẹn.

Hai trưởng lão Nguyên Anh kỳ của Trấn Hải tông hoàn thành chỗ thiếu hụt của hai bộ công pháp, nhưng bọn họ cũng không kết anh cùng lúc.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên không thể phán định gì.

Dị tượng với việc bọn họ kết anh khẳng định có quan hệ.Bọn họ tra lần theo các điển tịch của Tàng kinh các, đều không tra được ghi chép có liên quan.

Chỉ có thể đem dị tượng quy về do bọn họ đồng thời kết anh.Nói trở về, hai người tu tiên đồng thời kết anh, loại tình huống này ở tu tiên giới cũng mười phần hiếm gặp.Sau khi tiến vào Nguyên Anh kỳ, Vương Trường Sinh lại có thể học tập thêm một môn linh thuật và một môn thần thông.Linh thuật Kinh đào hãi lãng, có thể khống chế một khu vực nước biển để khống chế kẻ địch, uy lực rất lớn.

Thần thông Hải triết huyễn ảnh, lợi dụng nước để chế tạo ảo ảnh, thật giả khó phân biệt.

Vô luận là vây địch hay là chạy trốn, đều là một bí thuật không tồi.Cửu nguyên phần ảnh thuật được tăng cường, có thể tự do di động ở bên trong huyễn ảnh.

Tâm niệm vừa động là bản thể có thể xuất hiện ở bên trong huyễn ảnh.

Tương đương với một môn thuấn di thần thông.Uông Như Yên cũng có thể học tập một môn linh thuật và thần thông.

Linh thuật Đại bi tiên âm, nghe được âm thanh này, nỗi lòng của người tu tiên sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng.

Cảm xúc sẽ bị hạ xuống, người nghiêm trọng sẽ không còn tha thiết cuộc sống.

Thần thông Thiên âm tráo, là phòng ngự thần thông, người thi pháp pháp lực càng thâm hậu thì thần thông càng mạnh.Đây vẫn chưa phải là lợi hại nhất, hai người bọn họ cùng nhau tu luyện, tốc độ nhanh hơn rất nhiều so với một người tu luyện.

Bao gồm tìm hiểu bí thuật thần thông, trưởng lão Nguyên Anh kỳ của Trấn Hải tông sau khi Nguyên Anh mới nghiên cứu được, Kim Đan kỳ không thể làm được.

Vì vậy phải đạt tới Nguyên Anh kỳ mới có thể sử dụng.Nói cách khác, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên có tốc độ tu luyện nhanh hơn các tu sĩ cùng bậc, mặc kệ là tu luyện hay là tìm hiểu thần thông bí thuật.Chính vì như thế, hai vị trưởng lão Nguyên Anh kỳ của Trấn Hải tông mới dám bức cung, tranh đoạt ngôi vị tông chủ.Vương Trường Sinh và Uông Như Yên ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, hai mắt nhắm lại.Không qua bao lâu, vô số lam sắc quang điểm hiện lên ở trong phòng.

Lam sắc quang điểm mơ hồ một cái rồi hoá thành một tấm âm phù huyền ảo màu lam.Bên ngoài thân Vương Trường Sinh và Uông Như Yên sáng lên một mảng sáng mờ màu lam.

Hai cỗ sáng mờ màu lam chậm rãi ngưng tụ đến gần nhau, bao bọc Vương Trường Sinh và Uông Như Yên ở bên trong.

Khí tức của hai người giống nhau như đúc, giống như cùng một bản thể.Lam quang chợt loé, hai Nguyên Anh cao tầm hai tấc chạy ra từ bên trong thiên linh cái.

Hai đứa bé Nguyên Anh trắng trẻo mập mạp, tinh thần hưng phấn.Hai đứa bé Nguyên Anh bay đến giữa không trung, tay trái nắm tay phải.

Âm phù màu lam giống như được ai đó chỉ dẫn vật, bay về hướng hai đứa bé Nguyên Anh.Rất nhanh, hai đứa bé Nguyên Anh được âm phù màu lam bao phủ thân thể, từng trận tiên âm vang lên, hai tay nắm với hai tay của đối phương.Một luồng gió nhẹ thổi qua, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên chậm rãi chuyển động, hai đứa bé Nguyên Anh tay nắm tay, bản thân bọn họ thì không làm hành động như vậy.Thanh Lý đảo, Trương gia.Nghênh khách thính, Trương Chí Thịnh ngồi ở vị trí chủ toạ, vài tộc lão Trương gia ngồi bên tay phải hắn, Vương Thanh Linh ngồi ở phía bên trái..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận