Thanh Liên Chi Đỉnh Bản Dịch


Công lao của Vương Thiên Kỳ đừng nói là đánh sâu vào Kim đan hai lần, dù có đánh sâu vào Kim đan mười lần đều dư dả.Đương nhiên, nếu nàng lại thất bại, thọ nguyên cũng vô pháp chống đỡ nàng đánh sâu vào lần thứ ba.Dàn xếp xong Vương Thiên Văn, thì một trận tiêm minh thanh dồn dập từ bên trong Vương Mạnh Phần vang lên.Hắn lấy ra một cái truyện tấn loa, đánh vào một đạo phát quyết, một đạo thanh âm người nam có chút dồn dập vang lên: “Gia chủ, ta là Hiển Thịnh.

Đại sự không tốt rồi, thú triều, thậm chí là yêu thú bậc ba dẫn phát thú triều.

Bên ngoài ba hòn đảo trong nháy mắt đã bị yêu thú công phá, giết chết một bộ phận tộc nhân, thỉnh gia chủ trợ giúp.”Sắc mặt Vương Mạnh Phần trầm xuống, vô duyên vô cớ, sẽ không bùng nổ thú triều đâu! Vẫn là nhiều con yêu thú bậc ba dẫn đội, chẳng lẽ là có thế lực khác nhắm vào Vương gia? Ngạc ngư đảo? Hay là Kình ngư môn?Không phải vậy à! Thái Nhất tiên môn, Vạn Kiếm môn và Vạn Thú đảo đều phái người đến tham gia Kết anh đại điển của Vương gia, nếu lúc này bọn họ đối phó với Vương gia thì thật là ngu xuẩn.“Ta đã rõ.

Ngươi lập tức đến phòng nghị sự một chuyến, ta đi thông báo Cô thái nãi bọn họ.”Hầu như đồng thời ngay lúc đó, ở Ngân Xà đảo phát ra tiếng cảnh báo mãnh liệt, Vương gia mở ra cấm chế, tăng cường thủ vệ.Vương Thanh Linh chạy đến phòng nghị sự, Vương Mạnh Bân, Vương Thu Minh, Vương Hiển Thịnh và Vương Thu Hồng rất nhanh cũng đi vào phòng nghị sự.“Gia chủ, đã xảy ra chuyện gì?”Vương Thanh Linh nhíu mày nói, nếu là sự tình bình thường thì đã không mở ra hộ tộc cấm chế.“Thú triều, mấy con yêu thú bậc ba dẫn phát thú triều.

Loại tình huống này mười phần hiếm thấy, không bài trừ được chuyện có người muốn nằm vào Vương gia chúng ta.”Vương Mạnh Phần lần đầu tiên gặp loại tình huống như thế này, trong lòng có chút bối rối, nhưng ngoài mặt vẫn lộ vẻ mặt bình tĩnh.“Thú triều? Theo lý mà nói thì không nên! Như vậy đi! Ba người chúng ta đi giải quyết mấy con yêu thú bậc ba, gia chủ và Tứ ca lưu thủ.

Nếu cần hỗ trợ, chúng ta sẽ phát Truyện âm phù cho các người.”Vương Thanh Linh đề nghị nói, trong mắt hàn quang chợt lóe ra.

Nếu thật sự có người nhằm vào Vương gia chúng ta, nàng không ngại để Băng phong giao ăn một bữa no nê.“Tốt.

Cô thái nãi, ngươi nên cẩn thận một chút, đem theo khôi lỗi thú bậc ba.”Vương Thanh Linh, Vương Mạnh Bân và Vương Thu Minh dẫn theo hai con khôi lỗi bậc ba thú rời khỏi Ngân Xà đảo.

khôi lỗi thú bậc ba hoàn toàn là do Vương Thanh Thiến luyện chế, số lượng cũng không nhiều, còn muốn lưu trữ để thủ vệ Ngân Xà đảo.Chưa đến nửa canh giờ sau, ba người Vương Thanh Linh liền chạy đến nơi xảy ra chuyện, một con bạch tuột màu đỏ lớn ba đến bốn mơi trượng phun ra một viên hỏa cầu lớn bằng thủy hang, nện vào kiến trúc ở bên trong, dấy lên lửa lớn hùng hùng.Một con cự tôm màu vàng hình thể thật lớn vung ra song kiềm, đập vỡ nát một tòa phòng ốc.Một con hải tượng hình thể rất lớn đâm hẳng về phía bên trong kiến trúc, trên mũi nó đang quấn lấy một tộc nhâ Vương gia, tộc nhân Vương gia nhất thời không có khí tức, máu chảy xuống.Trên đất có mấy chục thi thể tộc nhân Vương gia, trên đảo ánh lửa tận trời.

Ngoại trừ yêu thú bậc ba, còn có mấy chục con yêu thú bậc hai.“Giết tộc nhân ta, muốn chết.”Sắc mặt Vương Thanh Linh lạnh lùng, thả ra Băng phong giao và Long khâuBăng phong giao lắc đầu vung đuôi, đánh về phía bạch tuột.

Long khâu bên ngoài thân sáng lên một trận hoàng quang chói mắt, chui vào đất biến mất.Vương Thu Minh khống chế hai con khôi lỗi thú bậc ba, đánh về phía đại hải tượng.Quanh thân Vương Mạnh Bân tiếng lôi minh vang lớn, vô số hồ quang màu bã xuất hiện quanh người hắn.

Cuồng phong gào thét, mây đen hội tụ.

Ngay từ đầu, mây đen chỉ lớn vài chục trượng, sau một trận quay cuồng kịch liệt, thể tích mây đen nhanh chóng mở rộng đến mấy trăm trượng và vẫn đang tiếp tục mở rộng.

Tiếng lôi minh vang lên rợp trời rợp đất.Đám người Vương Hiển Thinh cũng không nhàn rỗi, đều lấy ra một thanh trường cung có lưu quang lưu chuyển không ngừng.

Khi giương cung lắp tiễn không giống với những loại cung thông thường, tên bọn họ lấy ra có mũi hình chuỳ.Vương gia có luyện khí đường của riêng mình, ngoại trừ luyện chế linh khí, pháp khí, khôi lỗi thú.

Còn có người nghiên cứu những hình dạng pháp khí mới.“Phóng.”Cùng với hiệu lệnh của Vương Hiển Thịnh, một trận xé gió đau đớn màng tai vang lên.

Hơn trăm mũi tiễn đủ loại màu sắc bay ra, giống như cầu vồng vậy, nhanh chóng xẹt qua phía chân trời, đánh về phía yêu thú bậc hai.Một con tôm màu lam lớn bằng một ngọn núi nhỏ, càng đang kẹp thi thể một tộc nhân Vương gia, đang định đưa vào miệng thì một mảng lớn tiễn bắn nhanh đến.

Đánh lên trên người nó, vang lên một trận tiếng vang trầm đục như mưa dội vào lá chuối.Tiễn màu đỏ đánh vào trên người cự tôm màu lam, nhất thời bạo liệt mở ra.

Hoá thành một mảng lớn hoả diễm màu đỏ, bao phủ thân thể cự tôm màu lam.Tiếng xé gió “Xẹt xẹt” vang lên, lại là một cơn mưa tiễn bắn đến.

Nhập vào bên trong biển lửa, truyền ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết.Không qua bao lâu, hoả diễm tán đi, cự tôm màu lam ngã xuống bên trong vũng máu.

Trên người cắm đầy tiễn, một bộ phận tiễn xuyên qua thân thể nó.

Tiễn hình chuỳ bắt đầu nở rộng ra, hoá thành đoá đoá hoa sen đủ mọi màu sắc.Vương Trường Sinh và Uông Như Yên kết anh dẫn đến dị tượng, xuất hiện lượng lớn hư ảnh hoa sen.

Vương Thanh Thiến vì thế nghiên cứu ra một loại pháp khí Vạn liên tiễn.

Tiễn màu đỏ lúc đầu là phù tiễn, thuộc loại pháp khí tự nổ, uy lực rất lớn.

Tiễn màu vàng lợi hại vô cùng, tiễn màu xanh tốc độ rất nhanh, tiễn màu trắng mang theo khí băng hàn, tiễn màu đen có chứa kịch độc..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận