Vương Trường Sinh gật đầu, dẫn theo Uông Như Yên và Diệp Hải Đường rời khỏi.Bọn họ tìm một khách điếm ở lại.“Phu quân, Đông Hoang không trở về được, chúng ta liền đi tới tiền tuyến đi.
Chúng ta đi đến tiền tuyết, còn có thể che chở cho tộc nhân một chút.
Nếu là chúng ta không ở, bảo không chuẩn bọn họ sẽ bị trở thành vật hi sinh, phái đi chấp hành loại nhiệm vụ này hẳn là sẽ chết.”Uông Như Yên đề nghị nói, nàng nói là sự thật.
Nếu bọn họ đảm nhiệm cao tằng, bọn họ cũng sẽ đem nhiệm vụ nguy hiểm cấp cho ngoại tộc nhân.“Cữu cữu, ta cảm thấy là chúng ta nên tham chiến, năm cái hải vực luân hãm, chẳng sợ đoạt lại hai cái hải vực, đều có thể có được một ít địa bàn.
Ngài và Cữu nươn đều Kết anh, cần linh mạch bậc bốn, tổng không thể luôn luôn tồn tại ở Vạn Quỷ hải vực đi đi về về.
Gia tộc gặp chuyện không may không trợ giúp không nói, còn dễ dàng bại lộ di chỉ.”Diệp Hải Đường đề ra cái nhìn của bản thân, nàng tu luyện công pháp cần linh hồn tu sĩ bậc cao, tế luyện bảo vậtTrừ lần đó ra, nàng cũng tưởng mượn đề cao kinh nghiệm đấu pháp của mình, tương lai sát hồi Bắc Cương, vi phụ báo cừu.Vương Trường Sinh trầm ngâm nửa ngày rồi nói: “Đông Hoang không thể quay về, chỉ có thể ở lại Nam Hải tham chiến.
Không nghĩ tới Yêu tộc sẽ động thủ trước, hy vọng tu sĩ Nhân tộc có thể ngăn cản được Yêu tộc, Hải tộc và Man tộc tiến công.”Bọn họ không có cách nào hồi Đông Hoang, chỉ đành phải ở lại Nam Hải tham chiến.
Cũng may Vạn Kiếm môn và Vạn Thú đảo đều đã đồng ý, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên tham chiến nếu lập được công lớn có thể đạt được địa bàn.
Nam Hải tài nguyên tu tiên phong phú, nếu là có thể mượn cơ hội này, để có được một hòn đảo linh mạch bậc bốn, vậy cũng không tồi.Bọn họ tham chiến, còn có thể che chở cho tộc nhân Vương gia.Sau khi quyết định, Vương Trường Sinh lập tức đi tìm Huyền Ngọc chân nhân, đáp ứng tham chiến.Huyền Ngọc chân nhân mừng rỡ, tự mình dẫn đường cho Vương Trường Sinh, đưa bọn họ đến Truyện tống điện, truyền tống bọn họ đến tiền tuyến.Từng mảng lớn bạch sắc hà quang sáng lên, bao phủ bóng người ba người Vương Trường Sinh.Hà quang tán đi, ba người Vương Trường Sinh liền biến mất không thấy....Ngũ Long hải vực, Kim Long đảo.Kim Long đảo nguyên bản là một chỗ đị hình phường.
Ba tộc Yêu tộc, Hải tộc và Man tộc xâm chiếm phường thị, Nhân tộc kế tiếp lại lui, rút lui đến Ngũ Long hải vực.
Kim Long đảo bị trưng dụng, làm nơi chống đỡ cho tiền tuyến gia tộc.Một toà thành trì thật lớn đưng vững ở Kim Long đảo, trên tường thành có lượng lớn người tu tiên đang đứng.
Ba nam một nữ đang bị chúng tu sĩ vây quanh hẳn lên, đúng vậy trong đó có một người là đại trưởng lão Cửu Dương tông Lý Thiên Dương.Cửu Dương chân quân lúc trước toạ trấn ở Vạn Tiên đảo.
Sau khi Vạn Tiên đảo bị công hãm, hắn dẫ dắt đám tu sĩ Nhân tộc vừa đánh vừa lui.
Đại chiến hơn ba năm, hai bên đều chế vô số.
Nguyên anh tu sĩ đều ngã xuống mười người, Yêu tộc, Hải tộc và Man tộc tổn thất cũng không nhỏ.Bên ngoài đại thành, ngàn người tu tiên chém giết với dị tộc, chủ yếu chiến lực là Kết đan tu sĩ, Trúc cơ tu sĩ trợ thủ.Sau khi lấy được năm cái hải vực, Yêu tộc, Hải tộc và Man tộc sĩ khí đại trướng, tiếp tục đánh tới, bị trọng binh Nhân tộc ngăn cản.
Kim Long đảo chính là một trong những cứ điểm.Địch ta hai bên thành lập cứ điểm, bảy ngày đánh nhỏ, nửa tháng đánh lớn.Đánh nhỏ là Trúc cơ tu sĩ cùng yêu thú cấp thấp chém giết.
Đánh lớn là Nguyên anh trở xuống ra tay.
Nhưng Nguyên anh tu sĩ ra tay số lần ít hơn.Trên mặt đất, hơn một ngàn Trúc cơ tu sĩ cùng với ngàn con yêu thú chém giết.Vương Quý Quân sử dụng chín thanh lam sắc phi kiếm, bấm niệm pháp quyết.
Chín thanh phi kiếm đều phát ra kiếm minh thanh trong suốt, huyễn hoá ra mấy trăm thanh lăm sắc phi kiếm, tranh nhau bổ về phía con bạch tuộc màu đỏ lớn bằng căn phòng.Bạch tuột màu đỏ vung ra mấy chục xúc tua thô tô, đánh về phía lam sắc phi kiếm.Một trận kim loại trầm đục chạm vào nhau, lượng lớn lam sắc phi kiếm bị đánh vỡ nát, hoá thành một bãi nước trong.Lam quang chợt loé, chín thanh lam sắc phi kiếm hiện lên quanh thân con bạch tuột màu đỏ, vây thành từng đoàn quanh thân bạch tuột màu đỏ.“Trảm!”Chín thanh lam sắc phi kiếm đồng thời phát ra một tiếng kiếm minh thanh trong suốt.
Vô số lam sắc kiếm ảnh bay ra, từ bốn phương tám hướng chém về phía bạch tuột màu đỏ.Một tiếng kêu thê thảm vang lên, bạch tuột màu đỏ bị vô số alm sắc kiếm ảnh trảm thành một đống thịt nát, tinh hồn và nội đan đều bị trảm vỡ nát.Một trận tiếng gầm rú thật lớn từ trên thuyền truyền đến, mấy cỗ thi thể từ trên trời giáng xuống, trong đó một cổ thi thể dừng lại ở trước mặt Vương Quý Quân.Thi thể là một thiếu phụ váy xanh, ngay ngực của nàng có một mảng máu thịt mơ hồ, bị lợi khí xuyên thủng, hai mắt trừng to, tự như chết không nhắm mắt.Mấy cỗ thi thể khác cũng là một bộ dạng thảm trạng, nhìn thấy những Kim đan tu sĩ thành những tử tướng khó coi, sĩ khí của người tu tiên giảm xuống.Một tiếng rồng ngâm đinh tai nhức óc vang lên, một hình thể hồng sắc giao long thật lớn từ trên trời giáng xuống, ngã trên mặt đất.Bên ngoài thân hồng sắc giao long bị cháy một mảng đen, ở ngực có một lỗ máu thật lớn, máu không ngừng chảy ra bên ngoài.
Trên người nhiều chỗ vảy bị bóc ra.
Long giác bị một vật sắt bén cắt đứt, bị trọng thương nặng.
Nhưng nó còn chưa chết, sinh mệnh mười phần ương ngạnh.Từng mảng ngân sắc tia thiểm điện từ trên trời cao giáng xuống, bổ vào trên người hồng sắc giao long.
Hồng sắc giao long phát ra một tiếng kêu thê thảm..