Thanh Liên Chi Đỉnh Bản Dịch


Ánh mắt của Vương Trường Sinh nhìn chằm chằm Trấn Yêu Tháp, trong mắt tràn đầy lo lắng.

Trước mắt, tu sĩ Trúc Cơ xông qua Trấn Yêu Tháp chỉ có bốn người, tu vi đều ở Trúc Cơ tầng ba trở lên, Uông Như Yên chỉ là Trúc Cơ tầng ba, chưa chắc có thể xông qua tầng thứ sáu.

Hơn phân nửa khắc sau, hào quang tầng thứ năm ảm đạm xuống, sắc mặt Vương Trường Sinh căng thẳng.

Rất nhanh, tầng thứ sáu sáng lên, Vương Trường Sinh thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Phản ứng của Vương Trường Sinh rơi vào trong mắt Vương Minh Chiến cùng Vương Minh Trung, hai người hiểu ý cười, không nói gì.

Sau thời gian một chén trà nhỏ, hào quang tầng thứ sáu ảm đạm xuống, tầng thứ bảy theo đó sáng lên.

Thấy một màn như vậy, trái tim treo lên của Vương Trường Sinh lúc này mới thả xuống.

Không bao lâu, Uông Như Yên từ tầng thứ bảy bay ra, chậm rãi đáp xuống trước mặt Vương Trường Sinh.

Nàng sắc mặt tái nhợt, một bộ dáng pháp lực tiêu hao quá độ.

“Uông tiên tử, ngươi không sao chứ!”“Không sao, Vương đạo hữu, đêm nay tiểu muội làm chủ, chúng ta ăn mừng một lần lớn, như thế nào?”Uông Như Yên cười tươi nói, dung mạo vốn đã diễm lệ càng thêm động lòng người.


Vương Trường Sinh không khỏi nhìn thêm hai lần.

Uông Như Yên phát hiện Vương Trường Sinh nhìn chằm chằm nàng, nàng tựa như nhớ tới cái gì, trên mặt nhất thời che kín mây đỏ.

“Được, ta đến lúc đó nhất định đúng giờ dự tiệc.

”Giờ Dậu, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên ngồi ở trong nhã gian dùng bữa nói chuyện phiếm, hai người liền tán gẫu tới trên vượt ải.

Uông Như Yên không giấu diếm, nói thật một lần quá trình vượt ải của mình.

Biết được Uông Như Yên xông đến tầng thứ sáu gặp được hai con yêu thú bậc hai thượng phẩm, Vương Trường Sinh biết, đây là Tôn Quân Diễn nhường.

Vốn tưởng đây là một giải đấu công bằng, không ngờ Tôn Quân Diễn âm thầm khống chế, nghĩ một chút cũng đúng, Trấn Yêu Tháp là pháp bảo Tôn Quân Diễn lấy ra, hắn có thể khống chế tuyệt đối không kỳ quái.

“Vương đạo hữu, quá trình ta vượt ải, ngươi chớ truyền ra ngoài.

”Uông Như Yên dặn dò, nàng cũng biết Tôn Quân Diễn lỏng tay, việc này nếu truyền ra ngoài, khẳng định sẽ dẫn tới một trận xôn xao, nói không chừng cửa hàng cùng linh điền tới tay cũng không còn nữa.

“Uông tiên tử yên tâm, ta sẽ không nói lung tung, chỉ không biết loại tình huống này có nhiều hay không.

”Vương Trường Sinh lúc trước còn tràn ngập tự tin đối với mình, nhưng bây giờ xem ra, năm tông phái Ngụy quốc tổ chức giải đấu này, cũng là làm thủ tục, ba mươi hạng đầu có lẽ đã sắp xếp sẵn rồi.

“Hẳn là sẽ không quá nhiều, nếu quá nhiều, tin tức dễ dàng để lộ ra ngoài, năm tông phái Ngụy quốc liền rất mất mặt.

Vương đạo hữu, yên tâm đi! Thời gian ta dùng dài hơn ngươi, ngươi nếu không thể vào ba mươi danh hạng đầu, càng đừng nói ta.

”Uông Như Yên mở miệng an ủi.

Vương Trường Sinh gật gật đầu: “Hy vọng như thế đi!”Ba ngày kế tiếp, lục tục có người vượt ải, không ra ngoài Vương Trường Sinh dự liệu, có nhiều người xông qua tầng thứ sáu, trong đó một tu sĩ Ngụy quốc tên Hoàng Đức Kỳ biểu hiện rất bắt mắt, Trúc Cơ tầng bảy, không đến hai khắc đồng hồ, người này đã xông qua tầng thứ sáu, cũng không biết Tôn Quân Diễn có lỏng tay hay không.

Trừ Hoàng Đức Kỳ, còn có mấy tu sĩ Ngụy quốc xông qua tầng thứ sáu, thời gian tốn đều không vượt qua ba khắc đồng hồ.

Vương Trường Sinh là đã nhìn ra, năm tông phái Ngụy quốc tổ chức sự kiện này, thứ nhất là thu mua gia tộc tu tiên Tống quốc, thứ hai cũng là triển lãm thế lực, xếp hạng tương đối cao đều là tu sĩ Ngụy quốc.


Nghĩ một chút cũng đúng, năm tông phái Ngụy quốc tổ chức sự kiện, để tu sĩ Tống quốc đoạt nổi bật, chẳng phải là diệt uy phong năm tông phái Ngụy quốc sao?Ngày thứ tư, không còn có tu sĩ Trúc Cơ vượt ải, Tôn Quân Diễn trước mặt mấy ngàn tu sĩ tuyên bố kết quả.

Hạng nhất là Ngụy quốc Ngọa Long sơn Hoàng gia Hoàng Đức Kỳ, biểu hiện nổi trội xuất sắc nhất.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đều vào ba mươi hạng đầu, Vương Trường Sinh xếp hạng thứ mười ba, Uông Như Yên hạng mười bảy.

Vương Trường Sinh đạt được mười mẫu linh điền bậc một thượng phẩm và ba cửa hàng, Uông Như Yên được năm mẫu linh điền bậc một thượng phẩm cùng hai cửa hàng.

Đêm hôm đó, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên tụ tập một chỗ ăn mừng một phen.

Vô luận là linh điền hay cửa hàng, đều cần nhân thủ, năm tông phái Ngụy quốc tuy nói bỏ ra một bộ phận ích lợi, nhưng nếu là Tống quốc phản công, bọn họ tuyệt đối sẽ không đáp ứng, lợi ích cầm vào tay, ai chịu nhường ra ngoài, năm tông phái Ngụy quốc còn đó, lợi ích của bọn họ có thể được duy trì bảo vệ.

Sau khi giao tiếp, ba người Vương Minh Chiến, Vương Minh Trung và Vương Trường Phi ở lại trông coi linh điền cùng cửa hàng, Vương Trường Sinh rời phường thị Thanh Nguyệt, đến thẳng Thanh Liên sơn.

Hắn cần di chuyển một ít tộc nhân đến phường thị Thanh Nguyệt, làm ruộng cùng trông coi cửa hàng.

Vương Trường Sinh vừa về tới Thanh Liên sơn, đã biết một tin tức tốt, Vương Trường Phong đã trở lại.

Vương Trường Phong đã là Trúc Cơ tầng hai, hắn dẫn theo một lão giả hơn năm mươi tuổi về tới Thanh Liên sơn.

Lão giả tên Lỗ Dương, xuất thân một gia tộc tu tiên xuống dốc, Luyện Khí tầng bảy, người này cực kỳ thích uống rượu, không có rượu không vui, là một tên tửu quỷ.

Lỗ Dương vì uống rượu, thứ có thể bán trên người đều bán rồi, không xu dính túi, hết ăn lại nằm, nhưng hắn biết ủ vài loại linh tửu bậc một.

Ủ linh tửu có khác biệt rất lớn với rượu phàm, Vương gia không có tộc nhân nào biết ủ rượu.


Lỗ Dương đến tửu lâu Vương Trường Tinh mở ăn cơm, không có tiền thanh toán, tính ủ rượu trả nợ.

Vương Trường Phong được Lỗ Dương đồng ý, Lỗ Dương nguyện ý gia nhập Vương gia, chuyên trách ủ rượu cho Vương gia, nhưng Vương gia mỗi ngày cần cho hắn một lượng linh tửu.

“Đại ca, người này có đáng tin không? Sẽ không là ăn chùa chứ!”Vương Trường Sinh đưa ra nghi vấn trong lòng.

“Hắn trừ ủ rượu cùng uống rượu, chẳng được tích sự gì, ta đã từng bảo hắn ủ linh tửu, hương vị coi như không tệ.

”Vương Trường Sinh cười cười, nói: “Đại ca, không ngờ vận khí ngươi tốt như vậy, thế mà lại nhặt về một gã nhưỡng tửu sư, tìm nữ tộc nhân linh căn kém thành thân với hắn, sinh con đẻ cái, hắn mới có thể khăng khăng một mực làm việc cho chúng ta.

”“Cái này cũng không phải là vận khí ta tốt, tửu lâu có bối cảnh, hắn không dám đi, hắn lúc trước ở tửu lâu khác ăn không trả tiền, bị người ta đánh đau một trận, kẻ này thoạt nhìn giống như người ăn xin, ai sẽ tin tưởng hắn là nhưỡng tửu sư? Về phần hôn phối, thôi! Ta hỏi thăm người ta, hắn trước kia có một người vợ chưa cưới trẻ tuổi xinh đẹp, nhưng sau khi gia tộc lụn bại, vợ chưa cưới trèo cành cao, chạy theo người khác, hắn nản lòng thoái chí, cả ngày lấy rượu mua say, dựa theo chính hắn kể, ngày đó hắn ở trong tiệm của chúng ta ăn chùa, đã làm sẵn chuẩn bị bị đánh chết.

”Vương Trường Phong chậm rãi nói.

Nghe xong lời này, Vương Trường Sinh bừng tỉnh đại ngộ.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận