Thanh Liên Chi Đỉnh Bản Dịch


Các nàng nhân số tuy không nhiều, nhưng thế công kinh người.

Vương Trường Sinh vội vàng triệu ra Huyền Băng Kỳ, nhẹ nhàng vẫy một cái, một mảng lớn khí lạnh màu trắng tuôn trào ra, hóa thành một bức tường băng màu trắng cao mấy trượng, dày hai thước, che ở trước người, bảo vệ mọi người ở bên trong.

“Ầm ầm ầm!”Một tiếng nổ vang lên, tường băng màu trắng bị đánh vỡ nát.

Diệp Đồng triệu ra một cây cờ phướn màu vàng, nhẹ nhàng vẫy một cái, một mảng lớn cơn lốc màu vàng chợt hiện ra, thổi quả cầu lửa màu đỏ cùng màu xanh lá cây tan tác.

Triệu Long triệu ra một tấm Hỏa Điểu Phù bậc hai, hóa thành một con chim lửa màu đỏ to bằng bàn tay, đón bàn tay khổng lồ màu xanh.

Bàn tay khổng lồ màu xanh khép lại năm ngón, bóp chim lửa màu đỏ vỡ nát, một đám lửa màu đỏ to lớn bao phủ bàn tay khổng lồ màu xanh.

Vương Trường Tuyết triệu ra hai thanh phi kiếm màu lam, đánh vỡ nát biển lửa màu đỏ, mười mấy cây dây leo màu xanh chỉ còn lại có nửa đoạn dưới.

Bốn nữ tử trẻ tuổi bắt pháp quyết, dây leo màu xanh tỏa sáng rực rỡ, một lần nữa mọc ra nửa đoạn trên bị thiêu hủy.

Lúc này, tiếng chú ngữ trong miệng nữ tử váy xanh dừng lại, đôi tay bùng lên thanh quang.


Nàng ngồi xổm xuống, hai tay ấn đến trên mặt đất, thấp giọng quát: “Thảo mộc giai binh, nghe hiệu lệnh ta, lên.

”Vừa dứt lời, cỏ dại trên thảo nguyên nhanh chóng sinh trưởng, rất nhanh đã mọc cao bằng một người, sau khi mơ hồ, hóa thành một giáp sĩ áo xanh, trên tay đều cầm một thanh trường kiếm màu xanh, số lượng nhiều tới mấy trăm.

Nữ tử váy xanh lấy ra một hạt giống thanh quang lưu chuyển không ngừng, ném về phía trước, đánh lên một đạo pháp quyết.

Hạt giống màu xanh xoay vù vù, sau khi mơ hồ, hóa thành một vệ sĩ giáp xanh cao hơn hai trượng, ánh mắt dại ra.

Nữ tử váy xanh ấn vào mi tâm, một đạo thanh quang từ mi tâm nàng bay ra, lóe lên nhập vào mi tâm vệ sĩ giáp xanh không thấy nữa, trên trán vệ sĩ giáp xanh có thêm một hình hoa sen, ánh mắt vốn dại ra trở nên sáng lên, tràn ngập linh tính.

Nàng vỗ túi trữ vật, hai luồng thanh quang từ trong đó bay ra, rơi ở trên thân vệ sĩ giáp xanh, thế mà lại là hai cây lang nha bổng màu xanh trải rộng gai móc, xem pháp lực dao động của nó, thế mà lại là pháp khí.

“Thanh liên vệ sĩ, giết cho ta.

”Nữ tử váy xanh đưa tay chỉ đám người Vương Trường Sinh, vệ sĩ giáp xanh sải bước đi về phía đám người Vương Trường Sinh.

Cùng lúc đó, mấy trăm giáp sĩ áo xanh ùn ùn lao về phía đám người Vương Trường Sinh.

“Thảo Mộc Giai Binh, đây là bí mật bất truyền của Bách Hoa tông, đệ tử Bách Hoa tông biết được bí thuật này, khẳng định là đệ tử tinh anh của Bách Hoa tông, chúng ta gặp phải phiền toái rồi.

”Sắc mặt Diệp Đồng biến đổi hẳn, sắc mặt trở nên ngưng trọng.

Mấy trăm giáp sĩ áo xanh đều có thực lực Luyện Khí kỳ, vệ sĩ giáp xanh có thực lực Trúc Cơ kỳ.

Cái này cũng chưa tính là hết, sáu người lấy nữ tử váy xanh cầm đầu đều thả ra một con linh điệp* bậc hai màu sắc sặc sỡ, dang đôi cánh lao về phía đám người Vương Trường Sinh.

* Điệp: bướmSắc mặt Vương Trường Sinh trở nên ngưng trọng.

Hắn đồng ý ở lại ngăn địch, tự nhiên là dựa vào Kim Giao Đỉnh, vốn định dùng Kim Giao Đỉnh thu đi pháp khí của đối phương, sau đó chạy, hắn vạn lần không ngờ, đệ tử Bách Hoa tông đấu pháp gần như không sử dụng pháp khí, Kim Giao Đỉnh cũng liền không có đất dụng võ.


Đôi cánh linh điệp bậc hai rung lên, đều phóng ra mấy chục lưỡi đao gió màu xanh, chém về phía đám người Vương Trường Sinh.

Diệp Đồng biến đổi pháp quyết, đánh mấy pháp quyết lên trên cờ phướn màu vàng, mặt cờ nhất thời bừng sáng, vòng quanh đám người Vương Trường Sinh bay lộn bất định, đột nhiên trầm xuống, cắm trên mặt đất, một mảng lớn cơn lốc màu vàng từ trong đó bay ra, bảo vệ đám người Vương Trường Sinh.

Triệu Long vỗ túi trữ vật, một cây quạt ba tiêu màu đỏ to bằng bàn tay bắn ra, sau khi mơ hồ, phình to tới một trượng, linh quang lưu chuyển không ngừng, linh khí bức người.

Hai tay hắn bắt lấy quạt ba tiêu màu đỏ, dùng sức nhất phiến, nhất mảng lớn màu đỏ hỏa diễm thổi quét mà ra, hóa thành một cái lân giáp dày đặc giao long lửa màu đỏ, đánh về phía đánh úp lại giáp sĩ áo xanh.

Giao long lửa màu đỏ đâm thẳng xuyên thủng ở trong giáp sĩ áo xanh, giáp sĩ áo xanh vừa tiếp xúc giao long lửa màu đỏ, trên người nhất thời bốc cháy hừng hực, dần dần hóa thành tro bụi.

Nhưng rất nhanh, một cây cỏ dại mơ hồ một cái, hóa thành một giáp sĩ áo xanh, lao về phía đám người Vương Trường Sinh.

Khóe miệng nữ tử váy xanh lộ ra một chút châm chọc, Thảo Mộc Giai Binh là bí thuật độc môn của Bách Hoa tông, chỉ cần nàng người làm phép này không có việc gì, giáp sĩ áo xanh chết bao nhiêu, lập tức có thể bổ sung bấy nhiêu.

Nàng là Trúc Cơ tầng bảy, đối phương dám xâm nhập sau lưng địch quấy rối, khẳng định có chỗ dựa, bởi vậy, nàng không tính cứng đối cứng cùng đối phương, phát huy sở trường né tránh sở đoản, lợi dụng ưu thế pháp lực mình thâm hậu hơn đối phương, tiêu diệt đối phương, nơi này là cảnh nội Đường quốc, đối phương khẳng định không dám dây dưa quá lâu.

Vương Trường Sinh lấy ra Kim Nguyệt Lưu Tinh Chùy, đột nhiên rung lên, đầu chùy bắn ra, liên tục đánh bay mấy giáp sĩ áo xanh.

Giáp sĩ áo xanh bị Kim Nguyệt Lưu Tinh Chùy đánh trúng, thân thể chia năm xẻ bảy, hóa thành nhiều đốm thanh quang tán loạn không thấy nữa.

Nhưng rất nhanh, lại có giáp sĩ áo xanh mới bổ sung vào.

Lúc này, vệ sĩ giáp xanh Trúc Cơ kỳ cách đám người Vương Trường Sinh không đến mười trượng.


Vương Trường Sinh nhíu mày, cổ tay rung lên, Lưu Tinh Chùy từ nơi xa bay tới, hung hăng nện ở ngực vệ sĩ giáp xanh.

Ngực vệ sĩ giáp xanh nhất thời lõm xuống, nhưng rất nhanh, ngoài thân vệ sĩ giáp xanh sáng lên thanh quang, liền khôi phục bình thường, trên người không nhìn thấy chút vết thương nào.

Giao long màu đỏ bổ nhào đến, đánh vào trên thân vệ sĩ giáp xanh, nhất thời bùng nổ ra một tiếng nổ đinh tai nhức óc, ngọn lửa cuồn cuộn nhất thời bao phủ thân thể vệ sĩ giáp xanh.

Không qua bao lâu, trong lửa sáng lên một đợt thanh quang chói mắt, lửa tán loạn không thấy nữa.

Ngoài thân vệ sĩ giáp xanh có chút đen sì, ngoài ra không có vết thương khác.

Ngoài thân vệ sĩ giáp xanh bùng nổ thanh quang, chợt đẩy nhanh tốc độ, rất nhanh đã đến trước mặt đám người Vương Trường Sinh, hai cây lang nha bổng thô to đập về phía đám người Vương Trường Sinh.

Đúng lúc này, Vương Trường Sinh lấy ra Thanh Quang Kính, nhắm vào vệ sĩ giáp xanh, thanh quang lóe lên, một cột sáng màu xanh thô to bắn ra, chuẩn xác bao trùm vệ sĩ giáp xanh, vệ sĩ giáp xanh chợt ngừng lại, không thể động đậy.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận