Thanh Liên Chi Đỉnh Bản Dịch


Đúng lúc này, một giọng nam tử chợt vang lên: “Không phải nàng không lấy vợ, khẩu khí con thật lớn đấy.”Vừa dứt lời, Vương Trường Sinh đi đến, vẻ mặt nghiêm túc, sắc mặt hơi mỏi mệt.Hắn hao phí hơn một năm thời gian, hầu như không có ngừng lại, rốt cuộc chạy về Vương gia bảo.Hắn vừa về nhà, Uông Như Yên đã nói với hắn một lần chuyện đã xảy ra mấy năm nay, biết được đám người Vương Minh Lễ bị tu sĩ Tần gia giết chết, Vương Trường Sinh rất đau thương, nhưng biết được con mình thích Tề San San, vì Tề San San, Vương Thanh Chí từng chống đối Uông Như Yên vài lần, Vương Trường Sinh có chút kinh ngạc.Nói thật, hắn hiểu biết đối với con trai mình cũng không nhiều, thứ nhất hắn bận tu luyện cùng xử lý công việc gia tộc, thứ hai, Vương Thanh Chí ít nói, ở cùng hắn, cả ngày không bật ra được mười câu, hắn muốn hiểu tìm biết cũng không có cách nào hiểu được.“Cha, người đã trở lại.” Vương Thanh Chí nhìn thấy Vương Trường Sinh, trên mặt lộ ra sự vui sướng, nhưng hắn đột nhiên nghĩ tới cái gì, nghiêm túc nói: “Không sai, con ngoài nàng ấy không lấy ai, con chính là thích nàng ấy.”Vương Trường Sinh cẩn thận đánh giá con trai mình một lần, gật gật đầu, nhìn về phía Tề San San, Tề San San vội vàng đứng dậy, cúi người hành lễ, cung kính nói: “Vãn bối Tề San San, bái kiến Vương tiền bối.”“Nghe phu nhân nói, ngươi mấy năm nay nuôi dưỡng linh ngư linh bạng làm rất khá, làm cho tốt.


Thanh Chí, theo cha, cha có chuyện muốn hỏi con.”Nói xong lời này, Vương Trường Sinh xoay người bước đi, Vương Thanh Chí vội vàng đuổi theo.Một khắc đồng hồ sau, cha con hai người xuất hiện ở trong một sân vườn yên tĩnh.Vương Trường Sinh cẩn thận đánh giá Vương Thanh Chí một lần, cười nói: “Mấy năm không gặp rồi, cao lên rồi.”Vương Thanh Chí trầm mặc không nói, cúi đầu, khuôn mặt u sầu.“Con thật sự thích cô ấy sao? Con đừng để người khác lừa còn đếm tiền giúp người ta, cô ấy tiếp cận con là có mục đích.”Vương Thanh Chí ngẩng đầu, nhìn Vương Trường Sinh, nghiêm túc nói: “Người thân lục tục chết ở trước mặt của nàng ấy, cô ấy mọi lúc không quên báo thù cho thân tộc, đây là hiếu, con có thể hiểu nàng ấy, nếu là nàng ấy sống yên tâm thoải mái, con ngược lại còn xem thường nàng ấy.

Quan trọng nhất là, nàng ấy cũng thích con, hơn nữa, nàng ấy cũng thích làm ruộng, cha, con nhận định nàng ấy, đời này ngoài nàng ấy không lấy ai.”Vương Trường Sinh thở dài một hơi, nghiêm nghị nói: “Cha có thể đồng ý hôn sự này, nhưng ta có ba yêu cầu.

Thứ nhất, chờ con tiến vào Trúc Cơ kỳ, các con mới có thể thành thân; Thứ hai, ở trước khi thành thân, các con không thể làm ra chuyện khác người; Thứ ba, các con phải nuôi dưỡng ra càng nhiều linh ngư linh bạng hơn, về phần mối thù gia tộc nàng ấy, nếu điều kiện cho phép, có thể giúp cô ấy báo thù, điều kiện tiên quyết là, cô ấy phải sáng tạo đủ lợi ích cho gia tộc chúng ta.”“Cảm ơn cha, con sẽ cố gắng tu luyện, con cùng Tề tiên tử sẽ cố gắng chăn nuôi linh ngư linh bạng, nhưng mẹ bên kia...”Vương Trường Sinh lườm hắn, tức giận nói: “Ta là cha con, việc này ta còn có thể làm chủ, trở về xin lỗi mẹ con, con có biết mẹ con đau lòng bao nhiêu hay không, còn chưa thành thân đâu! Con đã bảo vệ cô ấy như vậy.”“Con biết rồi, cha.”Về tới chỗ ở, Vương Thanh Chí thành khẩn xin lỗi Uông Như Yên.Uông Như Yên thở dài một hơi, nói: “Cha con cũng đáp ứng rồi, mẹ còn có thể nói không sao? Thành thật tu luyện đi, các con khi nào tiến vào Trúc Cơ kỳ, khi đó thành hôn.”“Vâng, cảm ơn mẹ, con lui xuống trước.”Vương Thanh Chí mặt mày hớn hở, bước nhanh rời khỏi.“Phu quân, ta không hiểu, chàng vì sao phải đáp ứng việc này, cho dù Thanh Chí thích cô ấy, có thể nạp cô ấy làm thiếp, vị trí chính thê có thể nhường ra.”Vương Trường Sinh mỉm cười, lấy ra ba viên trữ vật châu, đưa cho Uông Như Yên, cười nói: “Nương tử, nàng xem đây là cái gì?”Uông Như Yên cầm lấy một viên trữ vật châu, thử rót pháp lực vào, kinh ngạc nói: “Đây là pháp khí trữ vật?”“Đây là trữ vật châu, nghe nói là món đồ chơi Nam Hải mới nghiên cứu chế tạo ra, nếu trên tay đeo tám viên mười viên, có thể gửi rất nhiều thứ, trữ vật châu là dùng ngọc trai luyện chế thành.


Tề San San giỏi nuôi dưỡng linh ngư linh bạng, tương lai có lẽ có thể phát huy công dụng, nếu Thanh Chí nguyện ý nạp cô ấy làm thiếp, đã không náo loạn với nàng, con cháu tự có phúc của con cháu, nó cũng đã ngoài cô ấy không lấy ai khác, nàng có biện pháp nào.”《 Quỳ Thủy Chân Kinh 》Vương Trường Sinh tu luyện chỉ có nửa bộ đầu, công pháp này bắt nguồn từ Nam Hải, nếu là hắn tu luyện đến Kết Đan kỳ, khẳng định cần đi Nam Hải một chuyến, đến lúc đó có thể vận chuyển một ít ngọc trai đi Nam Hải bán, nếu có thể đạt được phương pháp luyện chế trữ vật châu, vậy thì phát tài lớn rồi.Uông Như Yên biết Vương Trường Sinh tu luyện là công pháp địa phẩm, cũng biết công pháp bắt nguồn từ Nam Hải, một điểm này, Vương Trường Sinh không giấu nàng, dù sao cũng là người bên gối.Uông Như Yên bừng tỉnh đại ngộ, nàng nghĩ tới cái gì, có chút tự trách nói: “Phu quân, đều là ta không tốt, thời điểm ta trông nhà, đám người thập nhị thúc bị người ta giết.”Vương Trường Sinh khoát tay, nói: “Việc này không trách nàng, nàng xử lý như vậy rất tốt, qua vài ngày nữa, ta theo nàng về nhà mẹ đẻ một chuyến, cùng bàn bạc kỹ với nhạc phụ đại nhân một lần việc này, việc này không thể vội được, bây giờ có một chính sự cần làm.”“Chính sự? Chính sự gì?”Uông Như Yên hơi sửng sốt, đầu mờ mịt.Vương Trường Sinh mỉm cười, bế ngang Uông Như Yên lên, cười nói: “Sinh đệ đệ muội muội cho bọn Thanh Thiến.”Uông Như Yên nghe vậy, vẻ mặt thẹn thùng, hai tay ôm cổ Vương Trường Sinh.Hai người mấy năm không gặp, xa cách ngắn ngày thắng tân hôn, diệu dụng trong đó không thể nói hết được.Hôm sau, Vương Trường Sinh triệu tập tu sĩ Trúc Cơ trong tộc, nói đơn giản một lần tình hình mình mấy năm qua.“Cửu thúc, thúc trở về thì tốt rồi, đám người thập nhị thúc không thể chết vô ích được, nhất định phải khiến Tần gia nợ máu trả bằng máu.”Vương Thanh Sơn trầm giọng nói, trong mắt tràn ngập sát khí.“Việc này không vội, cũng nhịn một năm rồi, nhịn thêm một đoạn thời gian cũng không sao, ta tính đi Uông gia bảo, bàn bạc kỹ càng với nhạc phụ đại nhân một lần về việc này.


Trước đó, ta tính xác lập nhân tuyển gia chủ, một gia tộc, một ngày không thể không có gia chủ, ta đề nghị để nhị thập ngũ thúc công làm gia chủ.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận