Thanh Liên Chi Đỉnh Bản Dịch


Vương Thanh Viễn tư cách và lịch duyệt vẫn quá thấp, cố ép để hắn làm gia chủ, khẳng định có người không phục, với lại, tính cách Vương Thanh Viễn khá ổn trọng, gìn giữ cái đã có thì có thừa, bây giờ Vương gia chính là thời điểm phát triển, hắn không thích hợp làm gia chủ, quản lý tài vụ trái lại không tệ, Vương Diệu Long thì khác, Vương Diệu Long là tộc nhân bối phận cao nhất trước mắt Vương gia, hắn nhiều con cái nhất, hơn nữa hắn ngày xưa luôn ở bên ngoài làm ăn thay gia tộc, làm người khéo léo, lúc nên chiếm tiện nghi tuyệt không khách khí, thời điểm nên cười lấy lòng tuyệt đối không ra vẻ, hắn thích hợp làm gia chủ nhất.

Đối với đề nghị của Vương Trường Sinh, người khác cũng không có ý kiến, Vương Diệu Long bối phận cùng tư cách và sự từng trải bày ở nơi đó, quan trọng nhất là, Vương Minh Nhân bái vào Thái Nhất tiên môn, Vương Diệu Long làm gia chủ, thật sự là danh xứng với thực.

Người khác không phản đối, Vương Trường Sinh bảo Vương Thanh Trạch mời Vương Diệu Long tới.

Vương Diệu Long hơn tám mươi tuổi, nhưng tinh thần còn rất tốt, biết được mọi người nhất trí đề cử hắn làm gia chủ, Vương Diệu Long cũng không chối từ.

“Không ngờ ta một đống tuổi rồi, còn có thể phát huy nhiệt lượng thừa cho gia tộc, việc này ta nhận, các ngươi chuyên tâm tu luyện là được, gia tộc có ta trông coi.

”Chọn xong nhân tuyển gia chủ, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên rời khỏi Vương gia bảo, đến thẳng Uông gia bảo.

Hơn nửa tháng sau, bọn họ đã đến Uông gia bảo.

Bố vợ con rể cũng không khách khí, sau khi hàn huyên đơn giản, bắt đầu nói chính sự.


Uông gia chịu hỗ trợ, có nguyên nhân Uông Như Yên, nhưng càng nhiều hơn vẫn là ích lợi.

Uông gia giỏi chăn nuôi linh ngư linh hà (hà: tôm), linh ngư khác nhau phương pháp chăn nuôi không giống nhau, hai nhà trao đổi kinh nghiệm nuôi cá với nhau, đồng thời bán thương phẩm cho nhau, hai nhà là cộng đồng ích lợi.

Tần gia là thế lực phụ thuộc Hoàng Thánh cung, đừng quên, Uông gia cũng là thế lực phụ thuộc Hoàng Thánh cung, nghiêm khắc mà nói, Uông gia và Tần gia vẫn là quan hệ cạnh tranh.

Trừ linh ngư linh hà, Uông gia còn bán lá bùa trống, mà Tần gia cũng bán lá bùa trống, quy mô lớn hơn xa xa Uông gia.

“Trường Sinh, thế lực của Tần gia không nhỏ, tu sĩ Trúc Cơ ở bề ngoài đã có sáu vị, nhưng số người thực tế khẳng định vượt qua sáu vị, ngoài ra, còn có mấy trăm người tu tiên, muốn hoàn toàn tiêu diệt Tần gia cực kỳ khó khăn, bởi vì con em Tần gia phân tán, trừ phi Hoàng Thánh cung ra mặt, nếu không lấy thực lực hai nhà chúng ta, muốn hoàn toàn tiêu diệt Tần gia, căn bản là chuyện không có khả năng, tiêu diệt tu sĩ Trúc Cơ của Tần gia, chém giết đại bộ phận tộc nhân Tần thị, vẫn là không có vấn đề.

”Uông Thư Minh chậm rãi nói.

Vương Trường Sinh gật đầu nói: “Nhạc phụ đại nhân, Vương gia chúng ta cũng là ý tứ này, chỉ cần giết tu sĩ Trúc Cơ của Tần gia, chém giết bộ phận tộc nhân Tần gia, cướp đi tài vật bọn họ, cho dù Tần gia muốn báo thù, cũng là lòng có dư mà lực mà đủ.

”“Vậy thì tốt, tộc nhân Tần gia bái ở Hoàng Thánh cung có ba vị, Trúc Cơ kỳ chỉ có một người, Trúc Cơ tầng bốn, nữ tu sĩ, chưa kết hôn, khó đối phó nhất cũng là nàng này.

”Vương Trường Sinh và Uông Thư Minh bàn bạc ba ngày ba đêm, cuối cùng chế định ra một kế hoạch tương đối tốt.

Chế định xong kế hoạch, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên rời khỏi Uông gia bảo, quay về Vương gia bảo, hai nhà bắt đầu hành động của mình.

Trần Thái là một trong năm vị đại chấp sự của Chấp Sự điện Hoàng Thánh cung, hắn phụ trách phát nhiệm vụ cho tu sĩ Trúc Cơ.

Địa bàn Hoàng Thánh cung khống chế không ít, vườn linh dược, mỏ linh thạch, mỏ kim loại vân vân, còn có phường thị, cần không ít tu sĩ Trúc Cơ trú đóng.

Trần Thái khống chế quyền lợi phái tu sĩ Trúc Cơ ra ngoài, đây là một chức quan béo bở, đương nhiên, tu sĩ Trúc Cơ nếu không thích, hắn không thể áp đặt cắt cử, nhưng có một số nhiệm vụ rất nhiều nước béo, có một số nhiệm vụ không có nước béo gì, chiêu trò phương diện này rất lớn, vì thế, tu sĩ Trúc Cơ Hoàng Thánh cung nhìn thấy Trần Thái, đều rất khách khí, có cả đồng môn cho Trần Thái lợi ích.

Đương nhiên, Trần Thái cũng không dám làm quá phận, để tránh dẫn tới ba vị tu sĩ Kết Đan bất mãn.


Sáng sớm một ngày này, một lá bùa truyền âm bay vào chỗ ở của Trần Thái.

Rất nhanh, Trần Thái mở cửa, đi ra ngoài.

Một thiếu phụ váy lam dáng người cao gầy, khuôn mặt xinh đẹp đứng ở bên ngoài, nhìn thấy Trần Thái, thiếu phụ váy lam mỉm cười, nói: “Trần sư huynh, không quấy nhiễu ngươi tu luyện chứ!”“Uông sư muội nói đùa rồi, không quấy rầy, Uông sư muội nguyện ý tới chơi, vẻ vang cho hàn xá, Uông sư muội mời vào bên trong.

”Giọng điệu Trần Thái mang theo một tia lấy lòng, thiếu phụ váy lam tên Uông Như Nguyệt, xuất thân Uông gia hồ Lam Nguyệt.

Uông Như Nguyệt là cháu dâu Lý Thanh Sơn, Lý Thanh Sơn là một tu sĩ Kết Đan trong Hoàng Thánh cung.

Uông Hoa Sơn còn chưa chết, nói cách khác, sau lưng Uông Như Nguyệt có hai vị tu sĩ Kết Đan.

Dưới Uông Như Nguyệt có hai đứa con, Lý Thanh Sơn đặc biệt thích.

Trần Thái mời Uông Như Nguyệt vào chỗ ở, hai người ngồi xuống ở trong đình đá.

Hắn pha một ấm linh trà, lấy ra một ít bánh ngọt, mời Uông Như Nguyệt thưởng thức.

Uông Như Nguyệt cũng không khách khí, ăn một miếng bánh, uống một chén linh trà, tùy ý nói chuyện phiếm.


Trần Thái không nắm chắc ý đồ đến của Uông Như Nguyệt, đành phải cẩn thận ứng đối.

“Trần sư huynh, ngươi cùng Lý Hạo Lý sư huynh có phải có mâu thuẫn gì hay không?”Trần Thái nhíu mày, Lý Hạo là một trong năm đại chấp sự, năm đại chấp sự đều có quyền lợi phân công nhiệm vụ cho tu sĩ Trúc Cơ, nhưng nơi cụ thể phụ trách không giống nhau.

Quan trọng nhất là, cách mỗi năm năm, nơi bọn họ phụ trách phải thay phiên một lần, làm tốt, nơi phân công quản lý tự nhiên nhiều một chút, làm không tốt, phân công quản lý tự nhiên ít một chút, phân công quản lý ít, nước béo cũng ít đi nhiều, Trần Thái cùng Lý Hạo là quan hệ cạnh tranh, quan hệ rất kém.

“Uông sư muội, ngươi nghe ai nói, ta và Lý sư huynh quan hệ rất tốt.

”Trần Thái cười nói, ở bề ngoài, hai người vẫn là cười ha ha, nhưng sau lưng không thiếu bôi đen đối phương.

“Thật không? Đoạn thời gian trước, tổ phụ giảng bài cho Hiền Nhi Trí Nhi, Lý sư huynh đột nhiên đến thăm, không biết hắn nói gì, sắc mặt tổ phụ rất khó coi.

”Trần Thái nhíu mày, đoạn thời gian trước, Lý Thanh Sơn gọi hắn tới, hung hăng răn dạy một phen, Trần Thái thu không ít linh thạch của một vị đồng môn, phái hắn trông coi mỏ linh thạch, người này ở trong đó kiếm lời túi tiền riêng, tham ô đặc biệt nghiêm trọng, đã bị đội chấp pháp xử lý.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận