Thanh Liên Chi Đỉnh Bản Dịch


Hắn bây giờ có tu vi Trúc Cơ tầng chín, cộng thêm con rối thú bậc hai thượng phẩm cùng Kim Diễm Chân Diễm giúp đỡ, chỉ cần không đụng tới tu sĩ cấp cao, cho dù không địch lại, hắn tin tưởng mình có thể toàn thân mà lui.Mạnh Thiên Chính trầm ngâm một lát, nghiêm nghị hỏi: “Ngươi từng nghe nói Sinh Tử Bộ chưa?”“Sinh Tử Bộ? Từng nghe nói, hình như là truy bắt tội phạm quan trọng, bất luận sống chết.”“Không sai, bản tông lập phái nhiều năm, kết thù kết oán với chúng ta không biết có bao nhiêu, cũng xuất hiện một ít cứt chuột, những người này phải nghiêm trị, nhưng những người này thực lực không yếu, nếu không cũng không dám trêu chọc Thái Nhất tiên môn chúng ta.


Mặt khác, bọn họ đều biết dịch dung thuật, muốn tìm được bọn họ cũng không phải là một chuyện dễ dàng, là có thể giết chết một tội phạm quan trọng của Sinh Tử Bộ, sẽ nhận được một lượng lớn điểm cống hiến.

Không nói dối ngươi, kỳ đệ tử tinh anh Trúc Cơ của bản tông, có không ít người lựa chọn nhiệm vụ này, nhưng nhiệm vụ này tốn thời gian tương đối dài, hơn nữa rất nguy hiểm, không có nơi chốn cố định.”Vương Minh Nhân nghĩ ngợi mãi, mặt lộ vẻ kiên định, nói: “Đệ tử nguyện ý lĩnh nhiệm vụ.”“Nhiệm vụ này cần về tổng đà, thông qua khảo nghiệm, lại huấn luyện một đoạn thời gian, mới có thể cắt cử nhiệm vụ cho ngươi, là để ngươi truy bắt tội phạm quan trọng, không phải để ngươi chịu chết, vừa lúc qua một đoạn thời gian nữa, Lãnh sư muội cần vận chuyển một lô vật tư quay về tổng đà, ngươi đi theo Lãnh sư muội cùng nhau trở về đi!”Thái Nhất tiên môn phái đệ tử chấp hành nhiệm vụ quan trọng, bình thường đều sẽ huấn luyện một đoạn thời gian, bằng không chẳng khác gì chịu chết.“Đa tạ Mạnh sư thúc chỉ điểm.”“Nếu không có việc gì, ngươi đi xuống đi!”Mạnh Thiên Chính khoát tay, hạ đạt lệnh đuổi khách.Vương Minh Nhân vâng dạ, xoay người lui ra.Sau khi rời khỏi chỗ ở của Mạnh Thiên Chính, hắn lại đi bái phỏng Lãnh Như Mị, tặng lá trà bậc ba mua được cho Lãnh Như Mị.Lãnh Như Mị báo cho Vương Minh Nhân ngày quay về tổng đà, nói chuyện phiếm hai câu, liền bảo hắn rời khỏi.Mấy ngày kế tiếp, Vương Minh Nhân bận rộn bái phỏng tu sĩ Kết Đan của Hỏa Phượng sơn mạch, chuẩn bị một phần quà cho mỗi một vị sư thúc, cảm tạ bọn họ chiếu cố, đặc biệt cha vợ tương lai của hắn Tây Môn Ngạn, Vương Minh Nhân chuẩn bị một phần quà lớn.Danh tiếng Vương Minh Nhân rất tốt, không có ai nói hắn không tốt, Tây Môn Ngạn rất coi trọng đứa con rể tương lai này.Tây Môn Phượng còn chưa xuất quan, Vương Minh Nhân gửi cho nàng một lá bùa truyền âm, bản thân cần đi chấp hành nhiệm vụ quan trọng, ngày Kết Đan, chính là lúc cưới nàng về.Tặng quà xong cho toàn bộ sư thúc, trên người Vương Minh Nhân cũng không còn lại bao nhiêu linh thạch.

Hắn bán đi một con rối thú bậc hai thượng phẩm, bày tiệc chiêu đãi bạn tốt, đa tạ bọn họ chiếu cố.Biết được Vương Minh Nhân sắp quay về tổng đà, bạn tốt đều tặng một phần quà, chúc mừng Vương Minh Nhân lên đường bình an.Nửa tháng sau, một con thuyền khổng lồ màu đỏ bay ra khỏi Hỏa Phượng sơn mạch, biến mất ở phía chân trời....Ngụy quốc, Thanh Liên sơn trang.Trên mặt toàn bộ tu sĩ Vương gia đều tràn đầy nụ cười, hôm nay là ngày Uông Như Yên tổ chức lễ mừng Kết Đan, khách khứa đến chúc mừng rất nhiều.Diệp Đồng, Uông Hoa Sơn, Lâm Ngọc Hinh, Tống Hạ Phong bốn vị Kết Đan trình diện ăn mừng, cũng tặng một phần quà.


Bốn tông phái bọn Hoàng Thánh cung cũng phái người tặng một phần quà, quan hệ mặt ngoài vẫn cần duy trì một chút.Sảnh đón khách, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên ngồi ở chủ tọa, hai người mặt đầy nụ cười, tiếp bốn vị Kết Đan.Uông Như Yên tiến vào Kết Đan kỳ, trừ tu sĩ Vương gia, vui vẻ nhất không ai hơn Uông Hoa Sơn cùng Uông Thư Nguyên.Uông Thư Nguyên chỉ có Uông Như Yên một đứa con gái như vậy, Uông Như Yên Kết Đan, tâm tình của hắn cực kỳ kích động, người cha nào không hy vọng con gái thành rồng thành phượng.Uông Như Yên Kết Đan, Uông gia phát triển sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.Rất nhiều khách khứa không dám đáp lời với Uông Như Yên, Uông Thư Nguyên tự nhiên trở thành đối tượng bọn họ kính rượu, rất nhiều khách kính rượu Uông Thư Nguyên.Góc nào đó, Triệu Ngưng Hương nhìn Uông Như Yên bàn chính, lại nhìn Vương Trường Sinh một cái, thở dài một hơi.Nàng từng nghe mẫu thân nhắc, năm đó Vương Minh Viễn và Liễu Thanh Nhi cố ý bảo Vương Trường Sinh lấy nàng làm vợ, kéo gần lại quan hệ của hai nhà, nhưng lúc ấy nàng như ma nhập, một lòng bái vào môn phái tu tiên.Nói tới, nàng muốn bái vào môn phái tu tiên cũng không sai, nhưng vận khí không tốt, gặp kẻ phụ lòng.Nàng cũng từng nghĩ lại, muốn đi xa hơn ở tiên đồ không sai, nhưng cần dựa vào chính mình cố gắng, nàng chỉ là đi nhầm đường, gửi gắm hy vọng ở trên song tu đạo lữ.Nếu năm đó nàng không bái vào môn phái tu tiên, mà là gả cho Vương Trường Sinh, vị trí của Uông Như Yên hẳn là của nàng, nhưng trên đời không có thuốc hối hận, hối hận cũng vô dụng.Vương gia phát triển càng ngày càng tốt, Triệu gia phát triển không tính là kém, nhưng so với Vương gia thì kém xa.Triệu gia sở trường thuần dưỡng linh ngư, là quan hệ hợp tác với Vương gia.


Triệu gia thuần dưỡng linh ngư, đều là bán cho Vương gia, đáp lại, Vương gia tự mình mở phường thị nhỏ, cho Triệu gia thuê hai cửa hàng, ngoài ra, Triệu gia nếu gặp phiền toái, Vương gia có thể hỗ trợ giải quyết, nhưng cần thu thù lao.Đơn giản mà nói, Triệu gia bây giờ là phụ thuộc Vương gia, gia tộc tu tiên tương tự Triệu gia không hề ít, bọn họ cùng Vương gia là quan hệ thông gia, cung cấp nguyên vật liệu cho Vương gia, nếu gặp phiền toái, Vương gia sẽ hỗ trợ xử lý.“Biểu cô, cháu kính ngài một ly.”Vương Thanh Thiến giơ chén rượu, cười nói.Trên mặt Triệu Ngưng Hương nặn ra một nụ cười, giơ chén rượu, uống một hơi cạn sạch.“Thanh Thiến à! Mùng ba tháng sau là sinh nhật biểu cô, cháu nếu có rảnh, dẫn theo Tử Ngọc tới uống vài chén.”Đám con cháu của Vương Trường Sinh, xuất sắc nhất chính là Vương Thu Minh, nhưng Vương Thu Minh tọa trấn ở Đào Sơn, mười mấy năm chưa trở lại, Triệu Ngưng Hương đành phải đặt mục tiêu ở trên người Triệu Tử Ngọc..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận