Thanh Liên Chi Đỉnh Bản Dịch


Vương Minh Nhân là trưởng bối, lại là đệ tử Thái Nhất tiên môn, Vương Trường Sinh cũng không tiện thể hiện thái độ với gã, nếu không phải cân nhắc đến Vương Minh Nhân từng giúp Vương Trường Sinh Kết Đan, Vương Trường Sinh cũng không sẽ để người ta hỗ trợ.Hành vi của Vương Minh Nhân bây giờ ảnh hưởng đến Vương Thanh Thuân cùng Vương Thanh Linh tu luyện, Vương Trường Sinh tự nhiên sẽ không đáp ứng.Vương Thanh Linh và Vương Thanh Khải đều là tộc nhân tương đối xuất sắc của bối phận chữ Thanh, lấy thực lực Vương Minh Nhân, không có Vương Thanh Linh cùng Vương Thanh Thuân hỗ trợ, Vương Minh Nhân cũng có thể đối phó tà tu Trúc Cơ kỳ.“Cửu thúc, có thể điều Thanh Thuân và Thanh Linh tới đây, nhưng cần tìm một lý do thích hợp nhỉ! Minh Nhân thúc dù sao cũng là trưởng bối, hắn đã là Trúc Cơ tầng chín, xác xuất Kết Đan thành công rất lớn.”Vương Thanh Sơn đề nghị.

Vương Minh Nhân tiến vào Kết Đan kỳ, có thể cho Vương gia sự trợ giúp lớn hơn nữa.“Thế cục Nam Hải khá loạn, thiếu nhân thủ, chỉ lý do này, xuất hiện một hạt giống tốt không dễ dàng gì, không thể để bọn họ tiêu tốn hết thời gian ở trên việc tìm tà tu.

Trời lớn đất lớn, tà tu tìm một chỗ trốn đi, nào có dễ dàng tìm được như vậy.


Hơn nữa, gia tộc bồi dưỡng bọn họ là góp sức cho gia tộc, không phải phục vụ cho một mình Minh Nhân thúc.

Bọn họ đã tu luyện đến Trúc Cơ tầng năm tầng sáu, là lực lượng trung kiên của gia tộc chúng ta, nên góp sức cho gia tộc.

Công việc Đào Sơn giao cho Thu Linh quản lý, có đám người Thu Minh hỗ trợ, sẽ không chậm trễ công việc.”“Vâng, cửu thúc, đợi lát nữa cháu nói cho Thu Phong, bảo hắn lập tức phái người về Đông Hoang, đón đám người tứ ca đến.”Tâm ý Vương Trường Sinh đã quyết, Vương Thanh Sơn đương nhiên sẽ không phản đối.

Trên thực tế, thái độ của hắn giống với Vương Trường Sinh.Bỏ lượng lớn thời gian đi tìm cái gọi là tà tu, còn không bằng thành thật làm nhiệm vụ tích góp điểm cống hiến, điểm cống hiến của tà tu tuy lớn, nhưng hơn hai mươi năm mới bắt được năm tên tà tu, hiệu suất quá thấp.Một trận tiếng rít dồn dập vang lên, Vương Trường Sinh lấy ra la bàn đưa tin, đánh vào một đạo pháp quyết, tiếng Vương Thu Phong chợt vang lên: “Cửu thúc công, tìm được biểu cô rồi, cô ấy ngay tại phường thị Linh Miết, người của chúng ta đã tiếp xúc với cô ấy.”Tộc nhân Vương gia bối phận chữ Thu, dựa theo bối phận, Tô Băng Băng là cô cô của tộc nhân bối phận chữ Thu.“Quá tốt rồi, ta lập tức đi phường thị Linh Miết một chuyến.

Thu Phong, phái mấy người đi theo ta, bảo bọn họ về Đông Hoang đón đám người Thanh Kỳ tới đây.”“Vâng, cửu thúc công, cháu lập tức chọn lựa nhân thủ.”Vương Trường Sinh thu hồi la bàn đưa tin, phân phó Vương Thanh Sơn: “Thanh Sơn, lúc ta không có mặt, cháu trông nhà cho tốt.

Nếu gặp việc lớn gì không giải quyết được, đi chỗ ở của Trường Nguyệt cô cô của cháu, nghe Trường Nguyệt cô cô của cháu.”“Cháu biết rồi, cửu thúc.”Vương Thanh Sơn gật gật đầu, đáp ứng.Hôm sau, Vương Trường Sinh dẫn theo mười mấy tộc nhân rời khỏi Hải Sâm đảo, bay đi đảo Linh Miết....Lâm Nhược Y xuất thân gia tộc tu tiên, gia tộc am hiểu luyện đan, tổ tiên là đệ tử Thái Nhất tiên môn, sau khi đại đạo vô vọng, thành lập gia tộc, đã phát triển ngàn năm.Tổ tiên Lâm Nhược Y là luyện đan sư bậc hai, Lâm gia khá nhiều luyện đan sư.


Trước khi bái vào Thái Nhất tiên môn, Lâm Nhược Y chính là luyện đan sư bậc một thượng phẩm, sau khi bái vào Thái Nhất tiên môn, Lâm Nhược Y bằng cơ sở luyện đan vững chắc, được luyện đan sư bậc ba nhìn trúng, thu làm ký danh đệ tử.Khổ tu hơn một trăm năm, Lâm Nhược Y tiến vào Kết Đan kỳ, dựa vào tài nguyên tu tiên khổng lồ của Thái Nhất tiên môn, Lâm Nhược Y trở thành luyện đan sư bậc ba.Cho đến ngày nay, Lâm Nhược Y đã tu luyện đến Kết Đan tầng năm, luyện đan sư bậc ba trung phẩm.Mấy chục năm trước, Lâm Nhược Y tới hải vực San Hô của Nam Hải.Nàng là luyện đan sư bậc ba trung phẩm, si mê luyện đan, dưới tình huống bình thường, không có ai sẽ quấy rầy nàng tu luyện.Một ngày này, một lá bùa truyền âm bay vào chỗ ở của nàng.Lâm Nhược Y bóp nát bùa truyền âm, một giọng nữ tử như chuông bạc vang lên: “Tằng tổ mẫu, cháu đến thăm ngài.”Lâm Nhược Y lộ vẻ mặt vui mừng.

Nàng đã thành thân, người đến là tằng tôn nữ nàng thích nhất Liễu Hồng Thường.Lâm Nhược Y đi ra khỏi mật thất bế quan, thấy được hai nữ tử trẻ tuổi, một thiếu nữ áo trắng cùng một nữ tử váy đỏ.“Ồ, Tô sư điệt, ngươi cũng có mặt.”Lâm Nhược Y nhìn thấy thiếu nữ áo trắng, khẽ ồ một tiếng.“Đệ tử Tô Băng Băng ra mắt Lâm sư thúc.”Nữ tử váy đỏ tiến lên ôm lấy cánh tay Lâm Nhược Y, cười nói: “Tằng tổ mẫu, cháu trên đường gặp được Tô sư tỷ, vừa lúc tỷ ấy tìm ngài có chút việc, cháu liền đi cùng với tỷ ấy.”“Có việc? Tiến vào nói chuyện đi!”Lâm Nhược Y mời Tô Băng Băng cùng Liễu Hồng Thường vào trong phòng.

Nàng khoanh chân ngồi xuống, Tô Băng Băng và Liễu Hồng Thường đứng.“Có chuyện gì cứ việc nói thẳng đi!”Giọng điệu Lâm Nhược Y bình thản.“Lâm sư thúc, cậu của đệ tử có việc muốn gặp ngài một lần, không biết Lâm sư thúc có tiện hay không?”Tô Băng Băng có chút khẩn trương hỏi.


Từ sau khi đạo lữ của Lâm Nhược Y chết, tính tình Lâm Nhược Y càng ngày càng cổ quái, cũng may nàng quen biết Liễu Hồng Thường, nếu không nàng ngay cả mặt Lâm Nhược Y cũng không gặp được.Vương Trường Sinh tìm được Tô Băng Băng, nói là mời Tô Băng Băng hỗ trợ dẫn tiến luyện đan sư bậc ba.

Vương Trường Sinh mấy năm nay đối với Tô Băng Băng rất không tệ, từ nhỏ đến lớn, sinh nhật của Tô Băng Băng, Vương Trường Sinh đều sẽ chuẩn bị một phần quà.

Lần trước đi Thái Nhất tiên môn, Vương Trường Sinh còn nhờ Từ Tử Hoa mang theo cho Tô Băng Băng một lô tài nguyên tu tiên.Sư phụ của Tô Băng Băng là tu sĩ Kết Đan, nàng quen biết hậu nhân của không ít tu sĩ cấp cao, Liễu Hồng Thường là tằng tôn nữ của Lâm Nhược Y, cũng là bạn tốt của Tô Băng Băng, Tô Băng Băng liền nhờ Liễu Hồng Thường hỗ trợ.“Cậu của ngươi? Hắn là đệ tử bản tông?”“Không phải, cậu của ta là tu sĩ Kết Đan, hắn cũng ở hải vực San Hô.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận