Thanh Liên Chi Đỉnh Bản Dịch


“Ta hiểu, Lâm đạo hữu yên tâm, ta sẽ mau chóng kiếm được yêu đan hệ lôi bậc ba thượng phẩm.”Vương Trường Sinh thở phào nhẹ nhõm một hơi, đáp ứng.Lâm Nhược Y lấy ra hai cái bình sứ, ném cho Vương Trường Sinh, nói: “Bình sứ màu xanh đựng là Tam Nguyên Thanh Linh Đan, có thể giải trăm loại độc, bình sứ màu đỏ đựng là Huyết Nguyên Đan, giá trị hai bình đan dược này xấp xỉ với thứ ngươi lấy ra.

Chờ ngươi kiếm được yêu đan hệ lôi bậc ba thượng phẩm, lại đến đổi Huyết Nguyên Đan với ta.


Thương thế của hắn khá nặng, số lượng Huyết Nguyên Đan càng nhiều, đối với thương thế của hắn càng có lợi, nếu là không có yêu đan hệ lôi bậc ba thượng phẩm, bậc ba trung phẩm cũng biết, nhưng cần hai viên.

Số lượng yêu đan hệ lôi càng nhiều, có thể đổi lấy càng nhiều Huyết Nguyên Đan.”Vương Trường Sinh cảm ơn một tiếng, đáp ứng, dẫn theo Mặc Thải Vân cùng Diệp Lâm rời khỏi.Ra khỏi Thái Nhất cung, Vương Trường Sinh lấy ra hai cái túi trữ vật, đưa cho Tô Băng Băng.“Băng Băng, một lần này may mà có cháu, đây là một chút tâm ý của cậu, sư muội của cháu cũng có một phần.”Tô Băng Băng cười ngọt ngào, nhận hai cái túi trữ vật, cười nói: “Cậu, cậu quá khách khí rồi, đây là điều cháu nên làm mà.”“Cháu chiếu cố tốt bản thân, đừng một mình rời khỏi phường thị, cậu có rảnh lại đến thăm cháu.”Ra khỏi phường thị Linh Miết, Vương Trường Sinh dẫn theo Diệp Lâm và Mặc Thải Vân bay đi Hải Sâm đảo.Về tới chỗ ở, Mặc Thải Vân cùng Diệp Lâm đều về chỗ ở của mình, dùng đan dược.Vương Trường Sinh gọi Vương Thu Phong cùng Vương Thanh Sơn tới, phân phó: “Thu Phong, cháu phái thêm một ít nhân thủ, tới hải vực khác, tìm hiểu tung tích yêu thú hệ lôi bậc ba trung phẩm trở lên, yêu đan hệ lôi bậc ba trung phẩm trở lên cũng có thể.”“Vâng, cửu thúc công, cháu lập tức phái người đi làm.” Vương Thu Phong liên tục đáp ứng.Vương Trường Sinh hài lòng gật gật đầu, nhìn về phía Vương Thanh Sơn, nói: “Thanh Sơn, ta cần ra ngoài một đoạn thời gian, lúc ta không có nhà, cháu trông nhà cho tốt, khi ta không có mặt, công việc lớn nhỏ của Hải Sâm đảo do cháu phụ trách.”“Vâng, cửu thúc, thúc yên tâm đi! Cháu sẽ chiếu cố tốt tộc nhân khác.” Vương Thanh Sơn vỗ ngực đáp ứng.

Hắn đột nhiên nhớ tới cái gì, nói: “Cửu thúc, cần cháu đi cùng thúc hay không? Cháu ít nhiều có thể giúp đỡ một chút.”“Không cần, ta có thể tự mình xử lý tốt, không có một người tin cậy tọa trấn Hải Sâm đảo, ta không yên tâm rời khỏi.”Dặn dò vài câu, Vương Trường Sinh liền rời khỏi đảo Hải Sâm, đến thẳng đảo Tử Trúc.Ở trên đường trở về, Vương Trường Sinh đã cẩn thận nghĩ, chỉ dựa vào tộc nhân Vương gia, chưa chắc có thể tìm được yêu thú hệ lôi bậc ba.Hắn ở hải vực San Hô không nhiều người quen, vợ chồng Trần Nhất Long thực lực quá yếu, Tử Nguyệt tiên tử là nhân tuyển tốt nhất.Thứ nhất, Vương Trường Sinh muốn kiểm tra chi tiết của Tử Nguyệt tiên tử, tu sĩ Kết Đan lần trước xuất hiện ở phụ cận đảo Hải Sâm là ai? Tử Nguyệt tiên tử từng nói, cần tu sĩ Kết Đan tu luyện ba đại công pháp trấn tông của Trấn Hải tông hợp sức mới có thể mở ra cấm chế, nếu nói như vậy, sau lưng Tử Nguyệt tiên tử có hai tu sĩ Kết Đan, Vương Trường Sinh muốn gặp một lần hai tu sĩ Kết Đan này; Thứ hai, Vương Trường Sinh muốn kéo gần lại quan hệ với Tử Nguyệt tiên tử, thuận tiện thỉnh giáo nàng luyện khí thuật.Kỳ ngộ và khiêu chiến cùng tồn tại, Tử Nguyệt tiên tử thân phận mẫn cảm, nhưng nàng là luyện khí sư bậc ba, ngay cả con rối thú bậc ba cũng có thể luyện chế, trình độ luyện khí rất cao.Ngoài ra, Tử Nguyệt tiên tử thực lực cá nhân cũng không kém, nàng có thể khống chế nhiều con rối thú bậc ba.Quan trọng nhất là, Tử Nguyệt tiên tử và Vương Trường Sinh đã hẹn nhau đi tìm bảo, nàng hẳn là sẽ không từ chối thỉnh cầu của Vương Trường Sinh.


Đương nhiên, Vương Trường Sinh cũng sẽ cho nàng một khoản lợi ích.Nghĩ đến đây, Vương Trường Sinh đẩy nhanh độn tốc.Đảo Tử Trúc, sân vườn yên tĩnh nào đó, Tử Nguyệt tiên tử cùng Hoàng Ngọc Hư ngồi ở trong đình đá, uống trà nói chuyện phiếm.“Tử Nguyệt tiên tử, một lần trước nàng tham gia ngày mừng thọ của tổ phụ, tổ phụ đối với nàng tán thưởng có thừa, vẫn nhớ mãi, nàng khi nào đi Hoàng Long đảo làm khách lần nữa.”Trên mặt Hoàng Ngọc Hư lộ ra nụ cười thành khẩn, nhiệt tình nói.Tử Nguyệt tiên tử tự nhiên không tin lời này, trên mặt nàng lộ ra vẻ mặt áy náy, nói: “Thật sự xin lỗi, Hoàng đạo hữu, tiểu muội gần đây có một số việc cần làm, ngày khác có rảnh, nhất định tới nhà bái phỏng.”Nàng rất rõ ý đồ của Hoàng Ngọc Hư, không có gì khác ngoài việc hy vọng nàng gia nhập Hoàng Long đảo.

Nàng không có hứng thú giảo nhập vào trong hai thế lực lớn đấu tranh.Nghe xong lời này, trên mặt Hoàng Ngọc Hư không khỏi lộ ra biểu cảm thất vọng.“Được rồi! Nếu Tử Nguyệt tiên tử có rảnh, nhất định phải tới, Hoàng mỗ tự mình tiếp khách.


Tại hạ còn có việc trong người, không tiện ở lâu, cáo từ trước, hoan nghênh Tử Nguyệt tiên tử đến đảo Hoàng Long chúng ta làm khách.”“Nhất định, Hoàng đạo hữu, tiểu muội tiễn ngươi.”Tử Nguyệt tiên tử tự mình tiễn Hoàng Ngọc Hư ra khỏi đảo Tử Trúc, Hoàng Ngọc Hư ở dưới sự bảo vệ của hai hộ vệ, phi độn về nơi xa.Ba người bọn Hoàng Ngọc Hư còn chưa bay xa, một đạo độn quang màu lam bay tới trước mặt, chính là Vương Trường Sinh.Hoàng Ngọc Hư nhìn thấy Vương Trường Sinh, nhíu mày.Hắn đột nhiên ngừng lại, quay đầu nhìn về phía Tử Nguyệt tiên tử.Khuôn mặt Tử Nguyệt tiên tử nở nụ cười đón chào, mời Vương Trường Sinh vào đảo Tử Trúc.Hoàng Ngọc Hư một tay chống cằm, mặt lộ vẻ nhớ lại, nói: “Các ngươi biết người này không? Nếu ta nhớ không lầm, đây là lần thứ hai ta nhìn thấy hắn, một lần trước là thời điểm ta mời Tử Nguyệt tiên tử tham gia ngày mừng thọ tổ phụ.”“Không biết, hẳn là tìm Tử Nguyệt tiên tử luyện khí đi! Dù sao nàng là luyện khí sư bậc ba.”Sắc mặt Hoàng Ngọc Hư lạnh lùng, nói: “Hẳn là? Ta cần là đáp án khẳng định, điều tra rõ lai lịch xuất thân người này, ta cũng không hy vọng nhiều năm cố gắng trôi theo dòng nước.”“Vâng, thiếu chủ, thuộc hạ rõ.”Hoàng Ngọc Hư hài lòng gật gật đầu, dẫn theo hai thuộc hạ bay về nơi xa..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận