Thanh Liên Chi Đỉnh Bản Dịch


“Không sai, bọn họ trực tiếp đi cửa hàng mua đồ, hơn nữa tách ra mua, hiển nhiên là không muốn bị người ta phát hiện, có thể có người bán ra đồ vật, số lượng hẳn là không nhiều.

Năm tiểu tổ dưới trướng ta đều theo dõi chặt con em Diệp gia, nhất cử nhất động của bọn họ đều ở trong khống chế của ta, sẽ không nhìn sót.”Giọng điệu Vương Thiên Kỳ tràn ngập khẳng định, nàng phái hai mươi người theo dõi Diệp gia, đã rất để mắt Diệp gia rồi, phải biết rằng, số lượng người tu tiên của Diệp gia còn không đến năm mươi người....“Không cần phải nói, Diệp gia khẳng định phát hiện tài nguyên tu tiên nào đó, có thể là tài liệu luyện khí bậc hai.


Bọn họ mua phù binh phi hành bậc hai là vì rút ngắn lại thời gian áp tải tài nguyên, dùng trận pháp giấu đi toàn bộ đảo nhỏ, tỏ rõ trong lòng có quỷ, ta cảm thấy chúng ta có thể phái người tập kích hòn đảo nhỏ đó, xem xem là tài nguyên tu tiên gì, nhưng làm việc phải làm sạch sẽ, không thể để lại hậu hoạn, nếu không rất phiền toái.”Triệu Chính nói ra ý kiến của bản thân.“Dượng nói không sai, vừa lúc chúng ta mua một đám linh thú bậc hai, tra xét tình huống hòn đảo nhỏ trước, nếu thật là tài nguyên tu tiên nào đó, thì tiêu diệt con em Diệp gia đóng ở đảo nhỏ, lại thả ra linh thú, tiêu diệt Diệp gia đảo Chương Ngư, tạo thành biểu hiện giả dối yêu thú tập kích đảo, loại chuyện này, ở hải vực San Hô cũng không hiếm thấy.”Vương Thu Diễm đề nghị.

Hắn nhớ tới cái gì, nói tiếp: “Cần thông báo thất bá hay không? Nếu thất bá ra trận, nhất định mã đáo thành công.”Bình thường mà nói, Vương Thu Diễm không cần tham gia loại nhiệm vụ này, nhưng hắn gặp bình cảnh, cần rèn luyện nhiều hơn mới có thể hóa giải bình cảnh, luôn ở đảo Hải Sâm tu luyện, bình cảnh của hắn rất khó hóa giải.Vương Thu Phong lắc lắc đầu, nói: “Chút việc nhỏ này, không làm phiền thất bá, nếu là chuyện gì cũng cần thất bá đi làm, cần chúng ta để làm chi? Dượng, Thu Diễm, các ngươi mang theo ba tộc nhân Trúc Cơ kỳ cùng ba mươi tu sĩ Luyện Khí, tới hòn đảo nhỏ Thiên Kỳ nói, tiêu diệt tu sĩ Diệp gia nơi đó, sau đó đi diệt Diệp gia.

Nếu tài nguyên tu tiên không quý giá, dượng dẫn đội, tình huống cụ thể, do dượng toàn quyền phụ trách.”“Vâng, gia chủ.”Một canh giờ sau, hơn ba mươi tu sĩ Vương gia rời khỏi đảo Hải Sâm, thừa dịp bóng đêm bay về phía hòn đảo nhỏ nơi nào đó.Năm vị Trúc Cơ, ba mươi vị Luyện Khí, chỉ riêng con rối thú bậc hai, bọn họ đã mang theo hơn bốn mươi con.


Diệp gia chỉ có một tu sĩ Trúc Cơ, căn bản không ngăn cản được.Một tháng sau, bọn họ đi tới mục tiêu, phía dưới là nước biển xanh thẳm, nhìn qua, cũng không có gì khác thường.Vương Thiên Kỳ phái hai tộc nhân Tình Báo đường đi theo, bọn họ chỉ vào nước biển phía dưới nói: “Chính là nơi này.”Bọn họ chuyến này thay đổi thường phục, đeo mặt nạ quỷ, như vậy, cho dù có cá lọt lưới, bọn họ cũng sẽ không liên tưởng đến Vương gia.“Giết cho ta.”Triệu Chính lạnh lùng phân phó, lấy ra một con dấu màu vàng, nháy mắt phóng to, đập về phía dưới.Người khác ùn ùn phóng thích pháp thuật hoặc là lấy ra pháp khí, công kích nơi con dấu màu vàng đập xuống.Trong lúc nhất thời, các loại pháp thuật lóe lên linh quang, tiếng nổ không ngừng.Ầm ầm ầm!Ở trước mặt công kích mạnh mẽ, trận pháp rất nhanh đã phá đi, mười mấy tu sĩ Diệp gia vọt ra, cao nhất chỉ là Luyện Khí tầng chín.“Theo ta giết.”Triệu Chính dẫn theo mọi người, công kích tu sĩ Diệp gia.Tu sĩ Diệp gia không có năng lực phản kháng gì, tu sĩ Trúc Cơ dùng pháp khí nháy mắt phá đi phòng ngự của bọn họ, chém đầu bọn họ.Không đến nửa khắc, chiến đấu đã kết thúc, tu sĩ trú đảo, không một ai lọt lưới.Triệu Chính dẫn theo một đội tu sĩ bước nhanh đi về phía một thung lũng.Cuối thung lũng có một cửa hang lớn mấy trượng, hang núi có chút gập ghềnh, không qua bao lâu, đã đi tới điểm cuối, một hồ nước trong lòng đất lớn mấy trăm trượng xuất hiện ở trước mặt bọn họ.Triệu Chính bảo vài tộc nhân tu luyện công pháp thuộc tính thủy nhảy xuống, tra xét tình huống đáy nước.Sau thời gian một chén trà nhỏ, hai tộc nhân chui ra khỏi mặt nước, hưng phấn nói: “Là linh bối quặng, nơi này thông hướng một chỗ hang động khác, bên kia có một quặng linh bối, xem ra, đã khai thác không ít.”“Quặng linh bối?”Hai mắt Triệu Chính sáng ngời, hít thở trở nên nặng nề.Tiền tệ của tu tiên giới chủ yếu là linh thạch, tu tiên giới Nam Hải có thêm linh bối một loại tiền giao dịch.Một tấm hạ phẩm linh bối ẩn chứa linh khí xấp xỉ với một khối hạ phẩm linh thạch.

Linh bối có thể chậm rãi hấp thu linh khí, sử dụng lần nữa, nhưng tốn thời gian khá dài, ít thì cần mấy trăm năm, lâu là mấy ngàn năm.Linh bối linh khí tiêu hao hết, môn phái lớn sẽ tìm chỗ chôn đi, làm mạch khoáng cất chứa, trải qua mấy trăm năm thậm chí hơn một ngàn năm thời gian, linh bối một lần nữa hút đầy linh khí, có thể đào ra sử dụng.Trách không được Diệp gia sẽ đột nhiên trở nên giàu có, thì ra là phát hiện một quặng linh bối, chỉ không biết số lượng có bao nhiêu.“Thu Diễm, ngươi để một nửa nhân thủ thủ ở chỗ này, ta dẫn người đi tiêu diệt Diệp gia, tin tức này, tuyệt đối không thể lộ ra.”Vương Trường Sinh không ở đảo Hải Sâm, nếu thế lực khác biết được tin tức quặng linh bối, Vương gia rất khó chiếm cứ quặng linh bối này.


Phải biết rằng, vì tài vật, tu sĩ Kết Đan cũng có thể bị giết người đoạt bảo, không giống Đông Hoang, bởi vì Yêu tộc, tu sĩ cấp cao không thể tùy ý động thủ đối với tu sĩ cấp thấp.“Vâng, dượng.”Triệu Chính để lại một nửa nhân thủ, dẫn dắt một nửa nhân thủ khác chạy tới Diệp gia.Diệp Tường An là người tu tiên tu vi cao nhất Diệp gia, Trúc Cơ tầng năm, người tu tiên trong tộc không đến năm mươi.Hơn trăm năm trước, Diệp gia có năm vị Trúc Cơ, hơn trăm người tu tiên, nhưng gặp được thú triều nhỏ, tổn thất thê thảm nặng nề, cho đến ngày nay, Diệp gia chỉ còn lại có một tu sĩ Trúc Cơ.Diệp gia quá yếu, thế lực muốn thâu tóm Diệp gia rất nhiều, nếu không phải đầu nhập vào môn hạ Vương gia đảo Hải Sâm, Diệp gia đã sớm bị người ta nuốt chửng..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận