Thanh Mai Trúc Mã Của Tôi Là Hoa Khôi


Mộng Nghiên hoảng hốt chạy đến gần Chu Tuấn lắp bắp hỏi "Ch-Chu Tuấn...!đ-đống này là ...?"
Chu Tuấn ngước mặt lên, thở hổn hển cười tươi đáp "Chẳng phải cậu bị cảm lạnh sao, chỗ này là để bồi bổ cho cậu mau khỏi bệnh !"
Mộng Nghiên ngơ ngác trước câu trả lời bất ngờ này của Chu Tuấn thầm nghĩ [ "Hả !!!? chỗ thực phẩm đắt tiền này thực sự là để bồi bổ cho mình sao !!!!? 1 tuần lận đó, tính cả mình và Tiểu Vũ, chỗ thực phẩm này ít nhất cũng phải 1 tuần mới ăn hết được!! ]
Vốn dĩ Tần Vũ chỉ định nấu cho Mộng Nghiên 1 bát cháo gà với hành tây băm nhỏ, nhưng do đống nguyên liệu mà Chu Tuấn mua về nên cuối cùng lại thành 1 bữa trưa thịnh soạn.
...ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ...
6 giờ 30 tối hôm ấy
Tại phòng Mộng Nghiên

Mộng Nghiên và Chu Tuấn đang ngồi ngoài phòng khách tán gẫu, đôi khi lại lén lút chế nhạo, nói xấu Tần Vũ.

Cậu đang nấu ăn trong phòng bếp nghe thấy tiếng bọn họ xì xào, nói xấu mình thì khó chịu lớn tiếng quát "Muốn nói xấu người khác thì nhỏ giọng 1 chút !!!".
Trong khi 2 người kia đang thảnh thơi ngồi tán gẫu trên sofa thì trong bếp Tần Vũ lại trái ngược hoàn toàn, cậu đang phải vật vã 1 mình xử lý đống nguyên liệu mà Chu Tuấn mang về, trong lòng chỉ ước rằng ngay lúc này có 1 người phụ bếp từ trên trời rơi xuống thì tốt biết mấy !
Bên ngoài phòng khách, Mộng Nghiên và Chu Tuấn đang cười nói thì bỗng có tiếng chuông cửa reo lên, Mộng Nghiên có vẻ như biết rõ người bấm chuông là ai liền nhanh chân hớn hở chạy ra mở cửa đón tiếp.
Mộng Nghiên vừa mở cửa, 1 cô gái xinh đẹp bước vào, cô ta mặc 1 bộ Biker Jacket, tóc búi gọn gàng, giọng nói và sắc mặt lạnh như băng, đôi chân thon dài từng bước tiến vào trong phòng.

{*Giải thích từ Biker Jacket cho những ai chưa biết : Biker Jacket là loại áo khoác được làm từ chất liệu da thật và được thiết kế với những đặc trưng riêng biệt của một chiếc áo khoác da xe đua ( nếu chưa hình dung được, bạn có thể tìm kiếm từ khóa này trên google ! )}
Mộng Nghiên vừa thấy cô ta thì vui ra mặt, ôm chầm lấy cô ấy, giọng nũng nịu "Tô Tuyết à, cả ngày hôm nay không gặp cậu, tớ nhớ cậu chết đi được ! ngoan ngoãn để tỷ tỷ hôn 1 cái nào~~~ !"
Tô Tuyết nét mặt khó chịu, cố gắng đẩy mặt Mộng Nghiên ra "Nghiên Nghiên, tránh xa tớ 1 chút ! thấy gớm quá !"
Phải mất 1 lúc Tô Tuyết mới tách được Mộng Nghiên ra khỏi cơ thể mình, thở hổn hển hỏi "Thế...!cái tên đang ngồi trên sofa nhìn chằm chằm vào chúng ta nãy giờ là ai ?"
Mộng Nghiên cũng nhanh chóng giải thích cho Tô Tuyết nghe...
"Huhhhh~~~ Thì ra là bạn của tên cẩu họ Tần đó sao?" Tô Tuyết liếc nhìn Chu Tuấn đáp
Tần Vũ trong phòng bếp khi nghe thấy những lời này của Tô Tuyết thì liền nổi cáu "Hả!? cậu nói ai là cẩu họ Tần cơ!!? Đã đến rồi thì đừng đứng đó lảm nhảm nữa, nhanh vào trong đây giúp tôi 1 tay đi !"

...----------------...
Khung cảnh chuyển về 1 thời điểm trước đó, tại lớp của Tần Vũ
Mộng Nghiên đang ngồi tám chuyện cùng với Tần Vũ thì có 1 cô gái từ cửa lớp bước vào, cô gái đó không ai khác chính là Tô Tuyết.
Mộng Nghiên thấy 2 người bạn thân của mình đã có mặt đông đủ thì vui vẻ giới thiệu 2 người với nhau "Ah ! Tô Tuyết, để tớ giới thiệu với cậu, đây là Tần Vũ, bạn thân thuở nhỏ của tớ, người mà tớ vẫn hay kể với cậu! Còn Tần Vũ, bạn nữ xinh đẹp này là Tô Tuyết, bạn thân hiện tại của tớ !"
2 người Tần Vũ và Tô Tuyết ánh mắt sắc lẹm lườm nhau 1 cái rồi lạnh lùng nói
"Chào, tôi là Tần Vũ, hân hạnh làm quen"
"Chào, tôi là Tô Tuyết, hân hạnh làm quen"
2 con người này tính cách phải nói là y hệt nhau, không khác 1 chút nào, cả hai đều lạnh lùng đến mức khiến Mộng Nghiên ở giữa không kìm được mà ôm hai tay lại với nhau rồi thầm cảm thán [ "Lạnh thật !" ]
Khi ở trên lớp, Mộng Nghiên luôn quấn lấy Tần Vũ khiến Tô Tuyết rất bực mình vì ghen tị ! 2 con người này tuy giống nhau từng li từng tí, nhưng lại chẳng ưa gì ở nhau !...
Khung cảnh lại chuyển đến hiện tại

...----------------...
Lúc này Tô Tuyết cũng cởi chiếc áo khoác ngoài ra, để lên sofa, không quên lườm Chu Tuấn 1 cái sắc lẹm rồi mới đi vào trong bếp phụ giúp Tần Vũ, Chu Tuấn bị lườm thì vô thức rùng mình, mồ hôi lạnh cứ thế tuôn ra.
1 lúc lâu sau cuối cùng đồ ăn cũng đã được dọn ra đầy đủ, Chu Tuấn và Mộng Nghiên thấy vô số món ngon được đặt trên bàn thì khen lấy khen để tài năng nấu nướng của 2 người này.

Tuy rất mệt mỏi, mồ hôi nhễ nhại, nhưng khi nghe được những lời khen đến từ phía của 2 người kia thì Tần Vũ và Tô Tuyết lại lộ rõ vẻ mặt đắc ý.
Mộng Nghiên và Chu Tuấn thấy vậy thì cũng phải thầm cảm thán ["2 người này cũng giống nhau quá rồi ah~~~"].


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận