Thanh Mai Trúc Mã - Diep Son

Lâm Thanh Dao bước vào phòng thí nghiệm với gương mặt không thể nào đen hơn, tâm tình của Dịch Dương lúc này mới bình thường trở lại. Tô Thi Thi thấy vậy liền kéo ghế ngồi gần cô hỏi thăm tình hình.

" Khi nãy gặp Hạ Duật thì cười không khép miệng lại được, giờ gương mặt cậu giống như ai đã ăn phần ăn của cậu vậy."

" Cậu ấy lại đi cùng Mộc Khả Hân rồi."

" Cái gì cái tên ba hoa này."

" Không được phép nói cậu ấy như vậy."

" Xem cậu kìa, tức chết mình mà."

Lâm Thanh Dao xụ mặt ngồi một chỗ, một lúc sau cô giáo cũng bước vào giảng dạy. Cả lớp bắt đầu chia nhóm 3 người, cô cùng với Tô Thi Thi và Dịch Dương cùng một nhóm, với sự giảng của cô giáo, bọn họ bắt đầu thực hành kết hợp các hoạt chất với nhau.

Có những hoạt chất không nên dùng tay không chạm vào nên mỗi người đều có một găng tay để đeo vào bảo vệ. Cuối buổi, mỗi nhóm sẽ tự đi rửa dụng cụ của mình, Lâm Thanh Dao vừa mới cầm lọ hoá chất lên bởi vì găng tay trơn trượt nên không may lọ thủy hoá chất đó đã rơi xuống.

Tiếng đổ vỡ của thủy tinh thu hút rất nhiều ánh mắt nhìn mình, cô lúc này rất căng thẳng định đưa tay để lượm những mảnh thủy tinh nhưng đã bị một giọng quát nên dừng lại.

" Không được đụng vào!"

Dịch Dương nhanh tay kéo cô đứng dậy, các bạn khác cũng hiểu được nên tránh xa chỗ mảnh thủy tinh đó, ánh mắt cậu ta có chút lo sợ quan sát trên người cô xem có vết thương nào không khi thấy một mảng đỏ có rướm máu trên đầu gối, Dịch Dương cởi bỏ găng tay của mình không để ý ánh mắt các bạn khác mà trực tiếp bế cô lên ra khỏi phòng thí nghiệm.


Tô Thi Thi hốt hoảng chạy theo hai người, hình ảnh Dịch Dương bế Lâm Thanh Dao đã được một bạn nữ đứng trong gốc chụp lại và chỉ trong ít phút đã đăng lên diễn đàn của trường.

" Các em xảy ra chuyện gì vậy?"

" Bạn học Lâm làm bể lọ hoạt chất thưa cô."

" Các em dọn dẹp sách vở rồi trở về lớp học đi. Chỗ này để cô dọn dẹp."

" Vâng ạ."

Đi ngang các hành lang, Lâm Thanh Dao đỏ mặt vì nhìn thấy các bạn cứ nhìn chằm chằm mình, cô rất muốn nhảy xuống nhưng cáng tay của Dịch Dương siết chặt trên eo không tài nào thoát ra được. Đến phòng y tế, cậu ta mới bỏ cô ra, đặt cô ngồi trên giường.

Ở trong phòng y tế không thấy bác sĩ nào cả, thấy vết thương chảy máu, Dịch Dương không chờ nổi nên tự ý lấy các đồ trị thương lại.

" Cậu cứ để đó tớ tự làm được."

" Cậu bị ngốc sao? Đã biết nguy hiểm như thế còn muốn dọn chỗ đó."

" Tớ không ngốc."

" Ừ cậu ngốc!"

" Hừ! Tớ tự làm được."

" Bỏ tay ra, tôi làm cho."

Tô Thi Thi nhanh chân chạy lại hoá giải sự đôi co của hai người. Dịch Dương thấy thế cũng nhường chỗ cho Tô Thi Thi, thấy gương mặt Lâm Thanh Dao đau đớn, cậu ta cũng sốt ruột không kém, muốn đưa tay dựt lại đồ trên tay của Tô Thi Thi.

" Cậu nhẹ một chút."

" Biết rồi."

Dịch Dương đành nhắc nhở Tô Thi Thi vài tiếng, cô quay lại nhìn cậu ta với ánh mắt hiếu kì. Ngày thường không phải thích trêu chọc cô lắm sao, còn là oan gia của nhau, nhưng hôm nay cậu ta có chút khác lạ, cư xử quan tâm khiến cô không thích ứng được.

Trên diễn đàn nhanh chóng lan các hình ảnh của Dịch Dương và Lâm Thanh Dao, nhiều người khen bọn họ đẹp đôi và có một số bộ phận khác thì lại không chửi mắng cô đứng núi này trông núi nọ. Miệng thì lúc nào cũng kêu thích Hạ Duật, quay lưng lại thì đi quyến rũ người khác.

Bọn họ bởi vì ganh tị nên mới nói những lời xúc phạm cô, Mộc Khả Hân dùng nick ẩn danh lên diễn đàn bôi nhọ Lâm Thanh Dao. Cô ta là người khởi xướng cho những lời xúc phạm này. Nhìn nhiều người đồng tình với mình, còn mắng chửi quyền rủa Lâm Thanh Dao, cô ta vô cùng hả hê, ngồi nhìn điện thoại mà bật cười khiến Tiêu Lam ngồi bên cạnh không hiểu chuyện gì.


Hạ Duật đang ngồi thưởng thức đồ ăn của Lâm Thanh Dao tặng mình, Tả Đồng và Lục Giản như mọi khi muốn lấy ăn liền bị cậu đánh vào tay không trượt phát nào, gương mặt nhăn lại, dùng ánh mắt cảnh cáo.

" Ya! Cậu ra tay tàn độc thế?"

" Chẳng phải cậu luôn không ăn đồ ăn cậu ấy tặng sao?"

" Lần này tớ muốn ăn."

" Lục Giản, cậu mau mở điện thoại kiểm tra thời tiết xem có mưa không?"

" Tớ nghĩ không chỉ là mưa đâu mà là có bão tới đấy!"

" Muốn ăn nắm đấm!"

" Không, nhưng mà cậu là đang tiếp nhận tình cảm của Dao Dao sao?"

" Phải đấy, biểu hiện này với biểu cảm khi nãy, cậu va vào lưới tình rồi sao?"

" Cuối cùng tản băng cũng đã tan."

" Bớt nói nhảm đi."

Thanh niên bị vả mặt không trượt phát nào, Lục Giản và Tả Đồng rất muốn cười thật to nhưng lại sợ cậu đem hai người đến phòng luyện tập nên chỉ cười trong lòng. Đúng lúc này, mấy bạn nữ trong lớp bắt đầu tàn bán chuyện trên diễn đàn, âm thanh rất lớn nên ba người đều nghe được.

Tả Đồng nhanh chóng lên diễn đàn xem tình hình, cậu ta tá hỏa đưa cho Hạ Duật xem bình luận. Càng đọc cậu càng nhíu mày, lập tức đứng dậy bước ra ngoài.


Hạ Duật đến phòng máy tính, bởi vì là một học sinh giỏi nên lấy lòng được thầy cô, cho cậu mượn máy. Cậu ngồi đăng nhập trên trang web, ngón tay tinh tế gõ các bàn phím, chỉ ít phút sau các tài khoản bình luận ác ý đều bị bay sạch, cậu còn đăng thêm một bài đính chính cảnh cáo bọn họ.

Mộc Khả Hân ngồi trong lớp đang vui mừng thì nick nem của cô ta bị hack, thậm chí cô ta không thể đăng nhập được, thử vài lần nhưng chẳng có tác dụng gì cả, cô ta tức giận đập mạnh bàn một cái.

Mộc Khả Hân trong ánh mắt của bạn bè trong lớp là một người học giỏi, tính tình đoan trang. Nên hiện giờ, ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người cô ta, vẻ mặt vô cùng bất ngờ. Nhận được sự khác thường, cô ta liền thu mình lại, cắn môi tỏ ra bản thân đáng thương.

Lâm Thanh Dao, Dịch Dương và Tô Thi Thi cùng nhau trở về lớp, vừa vào tất cả ánh mắt đều dồn về ba người. Các cô cũng biết được tình hình trên diễn đàn, còn muốn lên tin đính chính thì đã có một nick danh khác lên giải vây giúp, cô vô cùng cảm kích.

Mọi người trong lớp bắt đầu bàn tán xôn xao, các bạn nữ không kiên dè mà liếc xéo cô vài cái. Tô Thi Thi muốn đứng lên cãi nhau với bọn họ một trận nhưng đã bị cô ngăn cản, cô được dìu vào chỗ ngồi của mình, cô hít sâu một hơi mới cất giọng lên nói:

" Chuyện trên diễn đàn đều là sai sự thật, tớ đúng là có theo đuổi Hạ Duật nhưng với lớp trưởng Dịch Dương chỉ là bạn cùng bàn, là bạn của nhau. Tin hay không là chuyện của các cậu, nếu các cậu muốn nói thì cứ đứng trước mặt mình nói, tớ sẽ tiếp thu ý kiến của các cậu, làm người thì đừng có nhút nhát như vậy ngay cả tiếng lòng của mình cũng không dám nói ra chỉ dám đứng sau màn hình làm anh hùng bàn phím bình luận."

Trong lớp đều im lặng, không dám lên tiếng phản bác, cô thấy vậy cũng ngồi xuống xem bài tập. Dịch Dương ngồi bên cạnh sắc mặt không thể nào đen hơn.

Chỉ là bạn thôi sao?

Dịch Dương tự cười bản thân mình, gương mặt lạnh tanh không nhúc nhích, cũng kéo khoảng cách nhất định với Lâm Thanh Dao hơn, cô nhìn thấy nhưng cũng không lên tiếng, như vậy cũng tốt.





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận