Thanh Mai Trúc Mã - Diep Son

Cả hai gia tộc Hạ-Lâm xưa nay đều có mối quan hệ rất tốt, Hạ Tầm và Lâm Chí Viễn là bạn thân của nhau, cùng nhau làm ăn phát đạt, đến khi hai người tìm được bến đỗ cửa mình liền hứa hôn cho con nhỏ.

Nhưng không may, vợ của Lâm Chí Viễn lại chết trên bàn mỗ, bác sĩ tốn nhiều sức lực mới có thể cứu được sinh mạng của hai người tạo ra. Hạ Gia đồng thời sinh ra một bé trai kháo khỉnh, Lâm Gia sinh ra bé gái, chuyện liên hôn từ đó được lập ra. Mối quan hệ của Hạ Tầm và Lâm Chí Viễn vô cùng tốt nhưng đến đời con lại khác.

Hạ Duật từ nhỏ đã rất ghét cái đuôi nhỏ Lâm Thanh Dao, cậu đi đâu cái đuôi nhỏ cũng đi theo, có nhiều lần bị cậu doạ cho khóc nhưng vẫn cố chấp đến cạnh cậu, chơi cùng cậu. Mẹ cậu nói phải chăm sóc Lâm Thanh Dao cho tốt bởi vì cô đã mất mẹ từ nhỏ, Chu Tư Úc cũng vì thế đặt biệt thiên vị cô hơn cậu, càng làm cho cậu ghét cô hơn.

Cho đến hiện giờ Hạ Duật vẫn không có tình cảm gì với Lâm Thanh Dao, chỉ ước có thể tránh xa cô ra thật tốt. Năm lớp 11 là ngày cậu mong chờ nhất, cuối cùng có thể tách lớp với cô, cậu sẽ không bị cô làm phiền trong lúc học.

Lục Giản và Tả Đồng là bạn của Hạ Duật từ cấp hai nên rất quen thuộc với cái đuôi nhỏ Lâm Thanh Dao, có một lần hai người trêu ghẹo chuyện của cậu liền bị cậu tẩm cho một trận nên về sau chẳng dám hé miệng xen vào. Hai người có chút thương xót cho tấm chân tình của Lâm Thanh Dao, đáng lẽ cô không nên dành tình cảm cho tên ác bá này!

Ba người vừa vào lớp đã nhìn thấy bàn học của Hạ Duật đầy những món quà nhỏ, Lục Giản và Tả Đồng dám cá chắc chắn dưới hộp bàn đều là những bức thư tình sến súa được nhét đầy.

Hạ Duật nhíu mày không muốn đụng đến mấy món quà khác liền chuyển chỗ ngồi, cậu ngồi sát vào gốc cửa sổ bàn sau cùng.


" Còn những món quà này thì sao?"

" Vứt đi. Bẩn!"

Các bạn trong lớp cũng nghe được những lời của Hạ Duật nói, mấy bạn nữ trong lớp cũng có tặng quà cho cậu nên khi nghe xong, trong lòng có chút đau khổ. Cậu quá tuyệt tình!

Lục Giản và Tả Đồng cũng không làm trái mà giúp cậu xử lý đem tất cả lá thư và hộp quà vứt vào sọt rác không chút dư thừa. Hai người đổi chỗ với Hạ Duật nên đành ngồi lại bàn này.

Chuyện này rất nhanh chóng đã lan đi khắp trường, những bạn nữ đi âm thầm tặng quà vô cùng đau khổ, còn Lâm Thanh Dao và Tô Thi Thi nghe xong liền bật cười, tính tình của anh luôn như vậy nên cô cũng không ngu xuẩn mà đi viết thư cho cậu.

Tiếng chuông reo vào lớp, mọi người ổn định chỗ ngồi, lớp 11A2 vô cùng phấn khích khi được một giáo viên nữ xinh đẹp làm chủ nhiệm tên là Cao Chi Mẫn, còn gọi là cô Cao phụ trách dạy tiếng anh.

" Bây giờ chúng ta bắt đầu bốc thăm chỗ ngồi của mình nhé. Các em lần lượt đi lên."

Lâm Thanh Dao bốc được số chín còn Tô Thi Thi bốc được số 10, cả hai nhìn phiếu trên khuôn mặt miếu máo nhìn đối phương, tính ôm nhau nói lời chia xa đầy cảm động đã bị một lời ngăn cản, cả hai đồng đều nhìn người đang phát ngôn kia.

" Hai người có phải cách nhau mấy trăm mét đâu, chỉ có người ngồi trước người ngồi phía sau. Cho nên không cần phải thể hiện như thế."

" Hừ, cậu ngồi cùng Dao Dao sao?"

" Ừm. Tôi cũng không muốn."


" Chắc tớ muốn, cái tên khó ưa."

Người nói là Dịch Dương, lớp trưởng của lớp cô mới được bầu, nếu biết miệng lưỡi tên này không sạch thì hai người đã không bầu cho cậu ta, hừ.

Lâm Thanh Dao ngồi bàn trước Tô Thi Thi, cô cùng Dịch Dương là bạn cùng bàn. Sau khi ổn định chỗ ngồi, cả lớp bắt đầu vào tiết học đầu tiên, thành tích của cô vẫn xem như là tạm được, xếp hạng cũng trong top 20 của khối.

Nhưng cái tên Dịch Dương này, điểm số chỉ thua Hạ Duật một chút, xếp hạng thứ ba toàn khối, đúng là quá trâu bò. Mới tiết đầu tiên đã vắt hết năng lượng của học sinh, mỗi khi cô sắp không chống nổi mắt muốn nhắm lại thì cái tên bạn cùng bàn này lại giơ tay phát biểu, kéo cô về thực tại, khống dám nhắm mắt.

Một lần rồi hai lần rồi ba lần, thầy ở trên bục giảng thấy cậu ta chăm học hỏi như vậy càng vui mừng khôn xiết, nhiệt tình giảng kĩ lưỡng thậm chí còn đi đến gần bàn của của cô để nói khiến cô không dám nhắm lại dù chỉ một chút. Cô nghĩ lần đầu là cậu ta ham học hỏi nhưng liên tiếp hỏi như vậy còn đúng lúc cô sắp ngủ gật, cậu lại bắt đầu hỏi, rõ ràng là cố ý, muốn cô bị phạt đây mà. Cô đàng nuốt cơn giận vào bụng vì còn là trong giờ học, cô đưa mắt căm thù nhìn cậu ta.

" Nhìn gì?"

" Cậu cứ chờ đấy!"

" Này em nữ sinh kia lên giải bài này cho tôi. Trong giờ học còn dám nói chuyện riêng."


Lâm Thanh Dao nhìn vẻ mặt hả hê của Dịch Dương trong lòng sinh hận thù, những kiến thức cơ bản cô đều nắm rõ, với lại đầu óc cô rất thông minh nghe được những lời dạy trọng tâm, cô tự tin viết lời đáp án trên bản, làm xong cô quay về bàn nhìn Dịch Dương với vẻ mặt thách thức.

Nhìn xem cho dù cô có ngủ gật thì cô vẫn có thể giải được.

Cả hai nhìn nhau, Tô Thi Thi ngồi phía sau còn ngửi được mùi súng bắn qua lại, cô khó hiểu nhìn một lúc mới lên tiếng, nói nhỏ cho hai người.

" Hai người tránh ra một chút, che mất cái bảng rồi."

"..."





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận