-“Nhóc con, lúc ngươi giết Trần Thắng, động tác rất dứt khoát, nhìn thật giống như một tên giết heo chuyên nghiệp. Chắc ta nên gọi ngươi là Sát thủ diệt heo! Một cái tên gọi thật hay.” Sói ca cười gian xảo, giọng nói hớn hở hết sức đột nhiên vang lên bên tai khiến Trần Nguyên giật mình vấp cục đá té ngã.
-“Sát thủ diệt heo cái con khỉ ấy. Nói một câu nữa ông đây đếch thèm giao dịch với ngươi nữa nhá!”
………………………………
Một ... hai ... Một ... hai ...." thời tiết nóng bức, có rất nhiều người trốn ở trong phòng hoặc dưới bóng cây đại thụ để tránh nóng. Mà trong một gian phòng nhỏ, một thanh niên thân hình cũng không phải là cao lớn đang không ngừng đó làm những động tác chống đẩy đơn giản nhất, trên vai đeo mấy bao cát, lúc này toàn thân hắn đầm đìa mồ hôi, không ngừng thở hổn hển, mồ hôi theo da chảy xuối xuống nền đá phiến, thấm đẫm một khoảng đất lớn. Sau đó, Trần Nguyên đứng dậy, để trần thân trên, cơ thể rắn chắc đầy sức mạnh, tiếp tục luyện tập, mỗi một cú đấm vung ra, đều làm cho mồ hôi bám trên người bắn ra bốn phía, tuy rằng động tác vô cùng chậm rãi, thế nhưng mỗi một đấm của hắn có vẻ như rất khổ cực.
Hai tiếng sau, hai đùi và tay lại đeo thêm bao cát rồi lại tiếp tục tập luyện, đấm thẳng, giật chỏ, đấm vòng, đá trước, đá sau, đá ngang, đá ngược, đá lên, đá xuống, đá xéo, đá thẳng… đủ các loại không chút nghỉ ngơi. Tập xong một lúc lại chuyển sang hít đất, nhảy ếch, xoạc chân, vặn vai, trồng cây chuối, cứ tuần tự thành vòng khiến toàn thân vã mồ hôi. Mà cơ thể cũng đã đến cực hạn. Nếu đổi lấy một người bình thường tập luyện kiểu này cho dù chịu được cũng đã lăn đùng mà ngất xỉu. Nhưng theo tiêu chuẩn của Sói ca đó chỉ là khởi động.
Sau một lúc hoạt động tay chân, cuối cùng cũng đã chuyển sang tập luyện quyền thuật, từng chiêu từng thức thật tỉ mỉ. Từng động tác này, đừng nói chỉ là khoa chân múa tay, thật sự vô cùng cực nhọc. Phải dựa theo tiêu chuẩn nghiêm khắc, mỗi đấm xuất ra từ mũi chân đến gót chân, sau đó mắt cá chân đều phải xoay chuyển, đầu gối chịu lực, đùi chịu tải trọng, eo chuyển hóa đẩy lực đi lên, sau đó cỗ lực lượng này từ bả vai đến cánh tay, cơ bản khí lực toàn thân đều theo một quyền này xuất ra. Mỗi lần đánh một quyền đều là toàn lực. Theo như Sói ca thì không nên xem thường những thế đánh đơn giản, phải biết rằng để xuất ra được một đòn cần phải phối hợp toàn thân, toàn bộ các bộ phận cơ thể đều tham gia mới có thể phát ra sức mạnh lớn lớn nhất.
Việc tập luyện cơ bản này chính là để rèn luyện tâm tính của một người luyện võ, Trần Nguyên lại buộc thêm bao cát vào toàn thân, đây không chỉ là gia tăng khó khăn gấp bội mà hao phí thể lực còn tăng lên gấp bội.
Muốn đứng trên đỉnh thế giới thì trước hết phải có một nghị lực và sự cần cù phi thường! Nếu không có thì chỉ là mơ tưởng hão huyền! Cùng với nghị lực và cần cù là dùng mồ hôi và máu để đạt được, nếu không thì đừng có mà nghĩ tiếp. Chỉ sau khi làm được hai việc này thì hãy ước mơ đến cái gì gọi là vận may hay là gặp được kỳ ngộ. Không cố gắng, nỗ lực thì cho dù có là con của thần may mắn hay gặp được kỳ ngộ trước mặt, thì cũng không thể có được! Nói thẳng ra muốn một bước lên tiên không có cửa đâu con. Cho dù có nắm giữ bảo vật trâu bò nhất nhì nhưng nếu không cố gắng thì cũng chỉ vô ích. Muốn đem thế giới đạp dưới chân trước hết phải tự đạp bản thân mình. Đây là điều kiện đơn giản nhất.
……………………………………
Thời gian trôi qua như nước chảy, một đi không trở lại, trong nháy mắt đã qua hai tháng rồi, thời gian hai tháng này nói dài không dài, nói ngắn không ngắn, Trần Nguyên trong khoảng thời gian này đã vô cùng cố gắng. Mặc dù thế giới này tuy các cao thủ tu luyện đấu khí cũng có lúc rèn luyện thể năng, nhưng đại đa số có thời gian họ đều giành hết cho tu luyện đấu khí nhiều hơn một chút, dù sao trên đại lục Âu Long ma pháp đã xuống dốc, đấu khí mới là tiền vốn hoành hành, cái gọi là tu luyện thể năng căn bản không đáng nhắc tới. Thân thể này tuy đã trải qua cải tạo của Sói ca nhưng Trần Nguyên quyết tâm phải đem thân thể này tu luyện đến tình trạng tốt nhất.
Một cơ thể có thể phối hợp hoàn hảo các bộ phận chỉ xem như là yêu cầu thấp nhất của Trần Nguyên. Mà tất cả điều này xuất phát từ đâu? Từ luyện tập đổ mồ hôi mà có. Nếu không có sự cố gắng, cho dù là ngã vào miếng đậu hủ cũng có thể chết bất đắc kì tử! Hiện tại, tuy Trần Nguyên đã có được sự trợ giúp Sói ca và Bách Chiến Quyết nhưng hắn nhất quyết phải cùng tu luyện cả đấu khí lẫn cơ thể. Cho dù dưới hoàn cảnh sinh tồn như thế nào, có thể không có quyền, có thể không có tiền, thế nhưng tuyệt đối không thể không có thực lực mạnh mẽ để bảo vệ bản thân, sau đó mới có bảo vệ người bên cạnh mình. Nếu không có đủ sức mạnh, cho dù là có công pháp Thiên Cấp hay tài nguyên tu luyện vô cùng vô tận thì cũng chỉ có con đường chết.
Thời gian còn lại Trần Nguyên đều dùng vào việc vận chuyển đấu khí, Trần Nguyên hiện nay đã trải qua hai tháng kiên trì không mệt mỏi vận chuyển đấu khí, thành quả là hắn có thể thể thành thạo vận dụng đấu khí và đưa chúng thông qua chín huyệt đạo lớn tiến vào trong đấu khí hải, tuy nhiên vì điều này mà Trần Nguyên đã trải qua vài lần nguy hiểm, thậm chí có lần thiếu chút nữa là gân mạch đứt đoạn, nhưng tất cả đều xứng đáng, chí ít thời gian hai tháng này đã chứng minh sự nỗ lực của Trần Nguyên là không uổng phí.
Chuyện khác không nói, Trần Nguyên hiện nay đã có thể thuận lợi điều khiển đấu khí, và còn tiến vào hàng ngũ Đấu giả chín sao, hơn nữa thuộc vào trạng thái đỉnh cao, có lẽ không bao lâu nữa là đã có thể tiến vào hàng ngũ Đấu Sĩ thật sự, còn về luyên tập thể năng… hiệu quả rõ rệt nhất chính là toàn thân cơ bắp, tuy không hiển lộ ra quá nhiều nhưng lại rất chắc chắn mạnh mẽ, Trần Nguyên khi cởi bỏ y phục tuyệt đối là mẫu hình đàn ông hiện đại tiêu chuẩn. Sau khi hoàn thành tập luyện thể năng, Trần Nguyên đứng dậy, uống một ngụm nước, ngồi xếp bằng xuống đất bắt đầu vận chuyển đấu khí, đây là bài tập mà Trần Nguyên hàng ngày phải trải qua, mỗi ngày Trần Nguyên đều làm như vậy, mỗi ngày lên đến chín mười tiếng vận chuyển đấu khí khiến cho Trần Nguyên hấp thu được lượng lớn đấu khí, và còn nuôi dưỡng kinh mạch, và khi đột phá sự đau đớn kèm theo vô cùng lớn.
-“Haiz….. bây giờ chỉ còn ba ngày nữa là đã tới tháng thứ ba rồi, nhưng ta hiện nay vẫn dừng lại ở đỉnh của Đấu giả tám sao, vẫn chưa thể đột phá, điều này thật là…..” Trần Nguyên ngồi đó có chút lo lắng suy nghĩ. Nghĩ đến đây Trần Nguyên lại quyết tâm, ngồi xếp bằng bắt đầu tu luyện đấu khí, Trần Nguyên không có tài năng gì đặc biệt, cũng không có chỗ dựa đặc biệt nào chỉ có thông minh hơn người một chút, và tính cách kiên nhẫn vững chí, cần cù, mà hoàn thành nhiệm vụ đối với hắn không còn nghi ngờ gì là một việc vô cùng quan trọng, nếu như không thể hoàn thành và tiếp nhận nhiệm vụ mới, mà chỉ dựa vào thứ khác để đổi điểm giao dịch hiển nhiên là không thiết thực và khiến hắn không hùng mạnh hơn được, bởi vậy cho nên Trần Nguyên phải quyết chí tự cường, bí quá hóa liều một lần.
-“ Hôm nay ….. Ta phải đột phá Đấu Sĩ, ta đã có thể vận chuyển một trăm linh tám chu thiên, chỉ cần ta có thể thực sự đóng kết đấu khí hải trong đan điền, …… bất luận thế nào nhất định phải làm được.” Trong lòng Trần Nguyênnghĩ như vậy.
Nghĩ là làm, đây là phong cách làm người của Trần Nguyên, vì vậy nên hắn không do dự liền bắt đầu ngồi xếp bằng vận chuyển Bách Chiến Quyết , tiến hành giai đoạn chạy nước rút cuối cùng.
Vận chuyển đấu khí, cảm nhận sức mạnh đấu khí xung quanh không ngừng tiến vào cơ thể, Trần Nguyên bắt đầu điên cuồng vận chuyển năng lượng đấu khí, dùng tinh thần lực dẫn dắt đấu khí không ngừng chuyển động trong cơ thể, thông qua chín huyệt đạo lớn hình thành một chu thiên, sau đó lại từ đan điền đi ra, dần dần hấp thụ năng lượng đấu khí tiến vào cơ thể, không ngừng vận chuyển.
Mỗi một lần vận chuyển đều mang theo một rất nhiều năng lượng tiến vào đấu khí hải của Trần Nguyên, không ngừng vận chuyển, sau khi vận chuyển một trăm lẻ tám chu thiên thì hắn đã có chút mệt mỏi nhưng không rõ ràng lắm. Trần Nguyên đã sớm có chuẩn bị trước, cho nên sẽ không vì điều đó mà từ bỏ, bắt đầu tiếp tục vận chuyển, một trăm lẻ chín chu thiên thoáng có chút đau đớn, nhưng hắn không vì điều đó mà lơ đễnh vận chuyển, một trăm mười chu thiên, một trăm mười một chu thiên, một trăm mười hai chu thiên, cứ thế vận chuyển…… cho đến hai trăm mười ba chu thiên, Trần Nguyên dường như đã đến cực hạn, toàn thân đau đớn.
Nếu như là người khác e là sớm đã bỏ cuộc, có điều con người Trần Nguyên là như vậy, hôm nay hắn đã quyết định phải đột phá được trong thời gian trước hạn một tháng, cho nên không thể vì thế mà từ bỏ, tuy kinh mạch đau đớn vô cùng nhưng Trần Nguyên vẫn tiếp tục vận chuyển, vận chuyển đến hai trăm mười bốn chu thiên…… Lúc này cơ thể Trần Nguyên giống như bị dao cắt, bên ngoài tuy không rõ nhưng huyết quản kinh mạch bên trong cơ thể đã có vết tích bị xé rách, những giọt máu tươi từ khóe miệng Trần Nguyên chảy ra, nếu như là người khác e là sớm đã bỏ cuộc vội vã chữa trị, nhưng Trần Nguyên…… lại không làm như vậy mà tiếp tục vận chuyển đấu khí.
Nếu như có ai ở đây nhất định sẽ bị Trần Nguyên dọa chết, dù sao làm như vậy hậu quả tương đối nghiêm trọng, nhẹ thì toàn thân kinh mạch đứt đoạn trở thành phế nhân, nặng thì bạo thể mà chết, tu luyện đấu khí chính là tiến hành theo trình tự, từ từ mà làm, mà Trần Nguyên làm như vậy hiển nhiên là đang tìm đến cái chết. Nhưng bản thân Trần Nguyên lại không hề nhận ra, vẫn tiếp tục kiên trì không ngừng tiến hành giằng co trong giai đoạn cuối cùng, điên cuồng hấp thụ năng lượng đấu khí thế giới bên ngoài, tiến hành vận chuyển hai trăm mười lăm chu thiên, hắn lúc này có thể nói là tính mệnh như chuông treo mành chỉ, ở giữa sự sống và cái chết.
Sự đau đớn bao trùm lên thân xác và tinh thần Trần Nguyên, hắn cảm thấy mỗi một chỗ da thịt, mỗi một mạch máu trên cơ thể mình đều đau đớn khó chịu giống như bị đâm, Trần Nguyên loáng thoáng cảm thấy kinh mạch của mình hình như đã xuất hiện tình trạng tan vỡ. Nhưng đã sắp thành công rồi, Trần Nguyên không thể dễ dàng từ bỏ, tuy thời gian vẫn còn một tháng nhưng có thể đây là cơ hội cuối cùng của mình, Trần Nguyên không thể bỏ cuộc, hắn cắn răng quyết tâm tiếp tục tu luyện. Đấu khí cuồng bạo liên tục tiến vào trong cơ thể Trần Nguyên, bắt đầu xoay tròn điên cuồng, không ngừng hội tụ tại bộ phận đan điền, đồng thời làm tổn thương kinh mạch Trần Nguyên, khiến cho hắn cảm thấy cơ thể mình đau đớn giống như bị dao cắt, nhưng cũng may Trần Nguyên dựa vào nghị lực kiên cường vẫn luôn kiên trì, biết việc vận chuyển hai trăm mười sáu chu thiên hoàn tất, chính thức hoàn thành việc đóng kết đấu khí hải tại đan điền, đột phá đấu sĩ một sao. Sau khi vận chuyển hoàn tất Trần Nguyên trong nháy mắt cảm thấy nhẹ nhõm rất nhiều, cả cơ thể giống như thoát thai hoán cốt, đấu khí tràn đầy trong đan điền, tinh thần phấn chấn, không biết tốt hơn hồi nãy gấp bao nhiêu lần, Đấu Giả chín sao với Đấu Sĩ một sao tuy chỉ cách một cấp nhưng lại có sự khác biệt như trời với đất.