Hàn Tả Tả và Lang Hi xa nhau mấy năm, nay thật vất vả mới gương vỡ lại lành, thời điểm này đôi vợ chồng trẻ nên tình nồng ý đượm, nhưng công việc của văn phòng Hàn Tả Tả nhiều đến đòi mạng, các hạng mục công việc đều còn chưa được sắp xếp ổn định, việc vặt lại chất đống, khiến cô không có đủ thời gian, vì thế khi Lang Hi lôi kéo cô đi làm trễ, liền bị cô không lưu tình chút nào một cước đá văng, đáng thương tội nghiệp ở nhà một mình.
Hàn Tả Tả không còn là cô gái nhỏ giống như năm đó ăn nhờ ở đậu, nay sự nghiệp có chút thành tựu, có năng lực kháng cự lại Chu gia, Hàn Uyển qua nhiều năm cũng đã sớm hoà nhập Chu gia, tự nhiên không cần cô phải lo lắng, hơn nữa trải qua giáo huấn trước đây, cô không bao giờ nguyện ý cùng Lang Hi lén lút nữa.
Giờ là thời điểm quang minh chính đại cùng anh ở chung một chỗ!
Bất quá Hàn Tả Tả cũng không cố ý công khai, để mặc truyền thông tò mò tha hồ suy đoán.
Một người là tổng giám đốc quyền thế thần bí, một người là người đại diện, báo chí mừng rỡ khi đề tài về họ có thể đẩy mạnh lượng tiêu thụ của mình.
Lang Hi đối với dư luận làm như không thấy, còn Hàn Tả Tả, hoàn toàn không đáp lại, xảo diệu lợi dụng tin đồn tình cảm lần này để tuyên truyền danh tiếng văn phòng của mình.
Hàn Tả Tả đã lên kế hoạch, trong vòng ba tháng sẽ sắp xếp phòng làm việc đi vào quỹ đạo, các hạng công tác đều ổn định, cô liền giành ra thời gian tập trung chuyên môn đối phó Chu gia.
Nhưng không nghĩ tới kế hoạch không theo kịp nổi biến hóa, Lang Hi cư nhiên như vậy thiếu đạo đức ra chiêu sau lưng, đánh cho cô trở tay không kịp!
Lúc trước giúp Trử Tự Thần giành lấy vai diễn trong “khuynh tẫn thiên hạ”, Hàn Tả Tả đã mất không ít công sức, hiện tại bộ phim chính thức bấm máy Hàn Tả Tả sắp xếp lịch trình làm việc cho cậu ấy, cô cùng tổ trợ lý, vì việc này mà sứt đầu mẻ trán một phen.
Nghiêm Dực Toàn ngay từ đầu đã muốn dồn hết tâm huyết để quay bộ phim này, huống chi bộ phim này không chỉ đánh dấu tên tuổi của Vinh Hiển, còn mời Tang Đồng đã rút lui nhiều năm gia nhập, cũng có cả Lương Nguyên, và Tiểu Thiên vương Tô Vĩ vừa về nước chưa lâu.
Dàn diễn viên khủng như vậy, được đầu tư lớn, hơn nữa còn được Lạc gia ủng hộ phía sau lưng, bộ phim liền trở thành để tài hot nhất vào lúc này, vừa lộ ra tiếng gió, truyền thông liền kéo tới, chưa quay đã ồn ào huyên náo.
Hàn Tả Tả giúp Trử Tự Thần tranh thủ giành lấy một vai diễn quan trong, chỉ cần không có sai lầm nghiêm trọng, sự nghiệp diễn viên của Trử Tự Thần, tất nhiên sẽ được nâng cao them một bậc!
Vượt qua giai đoạn này, vị trí thiên vương hàng đầu, bất quá chỉ là vấn đề thời gian.
Giấc mộng của Trử Tự Thần có thể thực hiện, Hàn Tả Tả mới có thể thực lòng an tâm.
Hàn Tả Tả đối Trử Tự Thần có rất nhiều áy náy, mặc dù phòng làm việc bề bộn nhiều việc, vẫn như cũ giành thời gian thường xuyên hướng tới trường quay.
Trử Tự Thần nhận vai một nhân vật phụ, cảnh diễn đương nhiên không nhiều, còn phải thường xuyên phối hợp tiến độ với nhóm nhân vật chính, rất nhiều thời điểm phải chờ ở phim trường, hơn nữa thường thường nhất chính là ban ngày.
Tang Đồng tâm trạng không tốt lắm, không biết có phải bởi vì lui về ở ẩn nhiều năm khiến cho cô ấy không tìm thấy cảm giác khi diễn suất hay không mà luôn không thể đạt tới yêu cầu của đạo diễn Nghiêm.
Hàn Tả Tả cơ hồ mỗi lần đi tới trường quay đều thấy cảnh cô ấy bị đạo diễn Nghiêm mắng, nhất thời cũng cảm thấy đồng tình.
Lạc Hưởng Ngôn nghiêm mặt đứng ở trong góc, trừng mắt nhìn người dám mắng vợ mình, ánh mắt kia hận không thể lập tức xông lên sa thải luôn đạo diễn.
Hàn Tả Tả thù lớn chưa trả, tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội đả kích Lạc nhị gia, khoan thai thong thả đi đến bên người hắn, cười đến dị thường sáng lạn: "A nha, Lạc nhị gia đây là làm sao vậy, ngài không phải được ca ngợi là người biết hương tiếc ngọc sao? Lúc này Tang Tiểu Đồng của chúng ta bị mắng đến mức không ngẩng đầu lên được, ngài như thế nào một cái rắm đều không đánh được vậy!"
Nghiêm Dực Toàn từ trước đến nay luôn công tư phân minh, trong vòng luẩn quẩn này trừ bỏ Lạc gia, mặt mũi ai cũng không cấp!
Huống chi ông ấy đối với điện ảnh ham mê cuồng nhiệt, thái độ với công việc còn thật sự xoi mói, nghệ sĩ hợp tác cùng ông, cơ hồ không ai không bị mắng phát khóc, ngay cả vô cùng nổi danh như Tô Vĩ năm đó giàu kinh nghiệm như vậy, cũng chưa thể làm cho ông hạ thấp một chút yêu cầu, vẫn bị ông coi là trẻ nít mắng đến kêu cha gọi mẹ!
Nghiêm Dực Toàn chỉ nhìn công việc không nhìn người, Lạc Hưởng Ngôn mặc dù đau lòng vợ đến đòi mạng, cũng thật không dám xông lên ra mặt vì cô ấy.
Lạc Hưởng Ngôn bị xem thường, tức giận vặn lại cô một câu: "Ta không đánh rắm được thì thế nào, cô muốn ngửi à?"
Lạc nhị gia giỏi nhất giả vờ giả vịt, ở trường hợp công cộng thường giữ phong độ vốn có, nhất là đối đãi phụ nữ, ôn nhu khôi hài, mị lực vô cùng.
Đại khái ở trong mắt hắn, Hàn Tả Tả hung tàn như vậy, thật sự không được tính là phụ nữ, nên mỗi lần gặp cô, tất nhiên đều xé đi bộ mặt dối trá, lời nói trở nên ác độc lại âm hiểm.
Hàn Tả Tả không chút nào tức giận, cười tủm tỉm nói: "Có muốn tôi tìm người giúp cô ấy không? Ừm...!Lương Nguyên thế nào?"
Lương Nguyên là mối tình đầu Tang Đồng nhớ mãi không quên, cũng là tình địch mà Lạc Hưởng Ngôn hận nhất cuộc đời này!
Lạc Hưởng Ngôn dựng thẳng lông mi muốn đáp trả lại, không biết nghĩ đến chuyện gì đột nhiên lại im miệng, con ngươi chuyển động cười hớ hớ nói: "Em vợ làm gì cần phải phiền toái người ngoài xa lạ chứ! Lạc gia tôi cái khác không nói, nhưng quan hệ với các bậc lão làng trong giới không ít! Nhưng thật ra em vợ à...!Đột nhiên cao hứng công khai mối quan hệ với con sói điên kia, dù thế nào, Chu lão tướng quân không vác súng chạy tới trước mặt các người gây phiền toái sao?"
Hàn Tả Tả sắc mặt trầm xuống: "Anh ít nhúng tay chuyện của tôi đi!"
Lạc Hưởng Ngôn khinh thường bĩu môi, kiêu ngạo nhếch miệng: "Xí! Tôi mới không có hứng thú quản chuyện của mấy người! Cấu kết với nhau làm việc xấu...!chính là nói hai người các người đó! Chậc chậc, tôi có chút không hiểu, nhìn hai người các người một người so với một người còn mạnh mẽ hơn, như thế nào lại giống như phế vật vậy, đã bao nhiêu năm còn không thể đi vào cửa!"
Hàn Tả Tả hừ lạnh, trào phúng nói: "Bản thân cả người đầy lông còn mắng người khác là con khỉ! Lạc nhị gia anh nhiều năm như thế lúc đó chẳng phải cũng không ăn được sao?"
Lạc Hưởng Ngôn lập tức lộ ra tươi cười khi gian kế thực hiện được, kiêu ngạo vô cùng tuyên cáo: "Ai nói chưa ăn được? Đã ăn no nê rồi!"
Sắc mặt kia, hận không thể giơ loa rống cho tất cả mọi người đều biết mà!
Hàn Tả Tả vốn không nghĩ hề tới này hai người này đột nhiên có tẻe thành vợ thành chồng thực, trên mặt không biểu cảm nói: "Vậy thì thế nào...! Chúng tôi tính ra so với anh sớm hơn rất nhiều năm nha!"
Lạc Hưởng Ngôn khinh bỉ nhìn cô: "Sớm hơn nhiều như vậy năm cũng không thể vào cửa...!Đừng để đến khi đứa nhỏ đều sinh ra, còn chưa vào được gia phả của Chu gia đó nha!"
Hàn Tả Tả vừa định phản bác, lại đột nhiên sắc mặt đại biến, trong mắt tràn đầy vẻ không dám tin cùng khủng hoảng, nhìn Lạc Hưởng Ngôn cũng khiến hắn trở lên lo lắng.
"Này, Hàn Đại Tỷ cô đừng làm tôi sợ nha, tính tình sao lại khó chịu như vậy? Không phải nói cô hai câu, sao lại tức giận đến mặt mũi trắng bệch ra thế kia!"
Hàn Tả Tả nhắm mắt, nghiến răng nghiến lợi mắng ra hai chữ: "Tiện, nhân!"
Lạc Hưởng Ngôn bị mắng không hiểu ra sao, vừa định mở miệng, Hàn Tả Tả cũng không thèm nhìn tới hắn nữa, vội vàng xoay người rời đi.
Khó trách lúc trước Lang Hi ấp úng không chịu thẳng thắn!
Khó trách mấy ngày nay cô cảm thấy bản thân thực không thoải mái!
Ở cùng tư bản chủ nghĩa đế quốc nhiều năm như vậy liền học được chiêu đê tiện này!
Hàn Tả Tả nghiêm mặt lái xe đi tới bệnh viện gần nhất, đăng ký, xếp hàng, đóng phí, chờ kiểm tra, sau đó gặp bác sĩ đeo kính mắt đọc bệnh án một cách kiên định: "Thai nhi đã 6 tuần, trong khoảng thời gian này thân thể mỏi mệt, ngủ nhiều, khẩu vị không tốt đều là phản ứng trong giai đoạn đầu mang thai, vấn đề không lớn, bất quá bởi vì cô trong khoảng thời gian này nghỉ ngơi không đủ, ăn uống không đúng giờ, cho nên phản ứng tương đối rõ ràng!"
Bác sĩ một bên viết bệnh án một bên dặn dò cô các điều cần phải chú ý, phỏng chừng là nhìn sắc mặt của cô thật sự khó coi, cau mày hỏi một câu: "Cái thai này cô có muốn giữ không?"
Hàn Tả Tả hoảng sợ, thốt ra: "Đương nhiên muốn!"
Vị bác sĩ kia phỏng chừng gặp nhiều tình huống mang thai ngoài ý muốn như thế này rồi, gật gật đầu bình tĩnh nói: "Nếu quyết định sinh, sẽ phải có trách nhiêm với bản thân mình và đứa nhỏ! Từ giờ trở đi, cô phải chú ý giữ thói quen sinh hoạt tốt, phải ngủ đủ giấc, đúng hạn lại đây tái khám, ba tháng đầu thai kì phải cẩn thận, kiên kỵ chuyện phòng the...!Cái khác đều viết ở trong hồ sơ bệnh án!"
Hàn Tả Tả nói lời cảm ơn, sau đó hốt hoảng đi xuống dưới lầu mua thuốc.
Ngồi ở bên ngoài khu vực chờ khám ngây ngốc nửa ngày, Hàn Tả Tả xem lại ảnh màu siêu âm nhiều lần, thật sự không thể tin được chính mình cư nhiên liền như vậy mang thai !
Nếu hôm nay không phải Lạc Hưởng Ngôn trong lúc vô ý nhắc tới một câu "Đứa nhỏ", cô còn không nghĩ tới đâu!
Vốn tưởng rằng do trong khoảng thời gian này quá mức bận rộn, áp lực lớn, mới có thể thèm ăn như vậy, còn thường xuyên buồn ngủ, không nghĩ tới hóa ra là do mang thai!
Hàn Tả Tả nghĩ tới việc bị Lang Hi tính kế, liền hận không thể bóp chết anh!
Cô không phải không muốn sinh con, đây là kết tinh của Lang Hi và cô, cô làm sao có thể không thích?
Nhưng mà...!đứa nhỏ này tới thật sự quá bất ngờ! Phòng làm việc của cô vừa mới thành lập, vấn đề với Chu gia còn chưa giải quyết...!Chưa có hôn ước, điều này bảo cô nói thế nào với mẹ đây?
Lang Hi khốn kiếp kia, thật không hổ là lớn lên ở quốc gia tư bản, không có chút phẩm chất truyền thống lâu đời của tổ quốc! Tính toán thời gian mang thai, hóa ra ngay từ đầu anh đã có suy tính này, anh nghĩ đến khiến cho cô mang thai, liền có thể giải quyết hết thảy vấn đề sao!
Hàn Tả Tả trong cơn giận dữ oán thầm nửa ngày, hồi lâu mới bất đắc dĩ thở dài.
Việc đã đến nước này, chỉ có chủ động đi đối mặt thôi!
Mặc kệ thế nào, cô cũng không thể làm cho đứa nhỏ trong bụng, còn chưa ra đời đã mang thanh danh không tốt.
Hàn Tả Tả không trở về tìm Lang Hi tính sổ, mà là lái xe đi ngoại ô.
Từ khi Lang Hi rời đi, Hàn Tả Tả không còn trở về Chu gia nữa.
Mặc kệ Hàn Uyển cỡ nào thương tâm lo lắng, mỗi lần gọi điện thoại cho cô nói bóng nói gió, cô đều thủy chung không thể thuyết phục chính mình trở về nơi này.
Cách vài năm, đại trạch Chu gia vẫn y như trước, cửa sắt khắc hoa mở một nửa, chiếc ghế tựa quen thuộc trong viện vẫn còn đó, hành lang có thêm mấy bồn hoa, đặt bên cạnh ghế trúc Chu lão gia thích nằm.
Hàn Tả Tả đẩy cánh cửa sắt đi vào, dưới tàng cây chiếc lồng chim lắc lư, phát ra tiếng vỗ cánh phành phạch, con vẹt bụi kia đã sớm trưởng thành, sắc lông sáng bóng, lồng ngực phình lên, mở miệng nói: "Xin chào! Xin chào!"
Hàn Tả Tả chua sót cười, lâu như vậy không trở về, Tiểu Hôi đã sớm quên mất cô là ai.
Chu Quảng Vinh đang ở nhà, nghe được tiếng vang từ trong phòng cao giọng hỏi một câu: "Ai đấy?"
Hàn Tả Tả không trả lời, yên lặng vào nhà, Chu lão gia vài năm không gặp vẫn như cũ tinh thần tốt mười phần, đang ngồi ở trên sô pha dùng kính lúp nghiên cứu tem do chính mình sưu tầm.
"Tả Tả?" Chu lão gia kinh ngạc, lập tức hiền lành cười rộ lên, tựa như vài năm ngăn cách này không hề tồn tại.
"Trở về thật đúng lúc, hôm nay có người tặng rổ cua, buổi tối nhân tiện bảo bọn họ làm cho con ăn!"
Hàn Tả Tả ngồi đối diện với ông, chậm rãi mở miệng nói: "Cám ơn ông, bất quá chỉ sợ con không có lộc ăn món này ...!Mang thai cần ăn kiêng, mấy thứ này tạm thời đều không thể ăn.".