Edit: tiểu khê
Tưởng Ngọc Trạch khiếp sợ đến mức quên mình đang ở đâu, ánh mắt của hắn tuân theo bản năng, dính chặt vào bộ phận sinh dục nữ của Thanh Sơn.
Từ Thanh Sơn quan sát phản ứng của hắn, qua rất lâu, như đang chờ đợi tuyên án rưng rưng nước mắt cúi đầu.
Tưởng Ngọc Trạch một lúc lâu không có phản ứng, hắn nhìn nơi ấy, nhìn một phút chốc, liền tới gần hơn, như là sợ chạm mạnh sẽ hỏng, dùng đầu ngón trỏ nhẹ nhàng đưa tới, xúc cảm mềm mại ấm áp bao lấy hắn, hắn không nhịn được đem ngón tay kia vào sâu bên trong một chút, đóa hoa yếu đuối lập tức bao vây lấy ngón tay của hắn.
"Em..." Từ Thanh Sơn khó chịu ngẩng đầu lên, không biết đặt mắt nhìn nơi nào, nhỏ giọng hỏi, "Em làm gì?"
"Em..." Tưởng Ngọc Trạch nuốt nước miếng một cái, ngón tay kia bị bọc rất chặt, hắn không dám động, "Em...!Anh đau không?"
Từ Thanh Sơn lắc đầu, chớp mắt một cái, giọt nước mắt vẫn đang ở hốc mắt rơi xuống.
Tưởng Ngọc Trạch dùng bàn tay khác xoa nước mắt anh, rút ra ngón tay đang bị ngậm lấy ra, sau đó cúi người hôn xuống.
Hắn kéo hai chân Từ Thanh Sơn lên vai mình, đầu chôn xuống, đầu lưỡi mềm mại đụng với bộ phận mềm hơn...!Từ Thanh Sơn cả người run lên, nước mắt liền dâng lên, hai tay nắm chặt lấy chăn, nhìn đầu Tưởng Ngọc Trạch chôn ở giữa hai chân mình, nhỏ giọng nói: "Đừng...!cái kia..."
Tưởng Ngọc Trạch ngẩng đầu lên, miệng dính đầy dịch thể lại gần hôn lên môi anh, Từ Thanh Sơn hé miệng đưa đầu lưỡi ra đón.
"Đừng cái nào?"
Từ Thanh Sơn đỏ mặt nghiêng đầu đi không nói lời nào, cảm thấy lúng túng xấu hổ, lại không nỡ lòng đẩy hắn ra, hai tay ngược lại ôm lấy cổ hắn, cả người cũng theo lên, dựa vào người hắn.
Tưởng Ngọc Trạch một tay nâng mông thịt của anh để anh ngồi vào lòng mình, một tay kia đỡ dương v*t của mình, nhỏ giọng nói vào tai anh: "Anh nhấc mông lên, em muốn đi vào."
Từ Thanh Sơn ôm chặt bả vai hắn, lông mi run rẩy nhắm mắt lại, ngượng ngùng nhấc mông lên một chút, lối vào mềm mại bị chặn lại —— em ấy sắp vào...!Từ Thanh Sơn cắn chặt răng, thấp giọng hừ nhẹ một tiếng.
"Đau?"
Từ Thanh Sơn toát mồ hôi lạnh lắc đầu: "Em tiến vào."
Tưởng Ngọc Trạch lại không tiến vào bên trong, mà là nâng eo và sau gáy anh lên, nhẹ nhàng đặt anh lên giường, thì thầm nói: "Đừng sợ." Còn nói, "Đau hãy nói với em." Sau đó cúi người hôn lên môi anh, một tay ôm lấy anh, một tay liền đỡ vật phía dưới, đặt trước cửa vào kia, chậm rãi nhưng mạnh mẽ đẩy vào, dừng một chốc mới động, một bên đâm mạnh vào, một bên thở hổn hển nói, " Anh là yêu tinh từ đâu ra?" Lại gọi tên anh, "Thanh Sơn, Thanh Sơn của em..."
Từ Thanh Sơn bị ép rơi nước mắt, cả người đỏ hồng, tay chân quấn chặt lên người Tưởng Ngọc Trạch, như người sắp chết đuối ôm chặt lấy khúc gỗ, trong vực sâu chập trùng lên xuống...!
Đến khi ánh trăng chiếu lên cơ thể, Từ Thanh Sơn mới thở phào nhẹ nhõm, cổ họng cũng khàn, cả người đều là mồ hôi, lại còn bị đè lên.
Tưởng Ngọc Trạch dính anh, mơ hồ hỏi: "Anh ơi, anh có khi nào sinh con cho em không? "
Từ Thanh Sơn dùng đôi mắt ướt nhẹp nhìn hắn, dáng vẻ như rất khó để nói ra, một lúc lâu mới nói: "Nơi ấy không phát triển tốt."
Tưởng Ngọc Trạch liền sờ đến bộ phận sinh dục nam phía trước, ngón tay trượt một đoạn, ngược lại nơi đó có bắn ra một ít."Ở đây thì sao?"
"...!Cũng không phát triển tốt, trước đây từng khám qua, hai cái đều như nhau, đều không thể dùng, bất nam bất nữ."
Tưởng Ngọc Trạch nhấc thân trên lên, thổi phồng mặt anh nói: "Em thích anh như vậy."
Từ Thanh Sơn cả cười, ngẩng đầu lên hôn hắn, dẫn tay hắn đến mặt sau giữa hai gò mông: "Ở đây cũng có thể dùng..."
Đệm giường liền kẹt kẹt vang lên...!
- ----
Aaaa, H của tui huhuhu....