Thánh Thể Bất Phàm

"Chuyện không đơn giản như vậy đâu."

"Có chuyện gì vậy?" Trần Hà nghi ngờ hỏi.

Tô Kiến Nghiệp trầm giọng nói: "Mặc dù nhà họ Vương đã bị tiêu diệt, nhưng chẳng lẽ bà đã quên quên rồi sao, thế lực thật sự chống lưng cho nhà họ Vương thật ra là bang Long Hổ ở Giang Nam!"

Trần Hà nghe vậy, mới giật mình nhận ra, hít một hơi thật sâu nói: "Sao tôi có thể quên chuyện này được chứ, vợ của Long Tứ gia bang Long Hổ là cô ruột của Vương Dương!"

Trong lúc nói chuyện, trên trán Trần Hà đổ rất nhiều mồ hôi lạnh.

Tô Kiến Nghiệp lại tiếp tục bổ sung: “Hơn nữa, hiện tại chúng ta không chỉ đắc tội với bang Long Hồ.”

Trần Hà lo lắng hỏi: "Còn có ai nữa?"

Tô Kiến Nghiệp nói với vẻ mặt nặng nề: “Sư phụ của Vương Hạo, Bạch Minh của Thất Tinh Hội, ông ta yêu thương Vương Hạo như con đẻ của mình, bây giờ Vương Hạo đã bị giết, Bạch Minh làm sao có thể bỏ qua được! Tôi lo lắng …rất nhanh thôi ông ta sẽ sớm đến tìm chúng ta để đòi một lời giải thích!

Bạch Minh là cao thủ Đan Kình hậu kỳ, Trần Hà càng hoảng sợ hơn khi nghe điều này, bà ta nhanh chóng rũ bỏ mọi trách nhiệm:

"Người bị Diệp Phong giết, không liên quan gì tới nhà họ Tô của chúng ta, bọn họ muốn trả thù cũng chỉ có thể trả thù Diệp Phong, không liên quan gì tới nhà họ Tô của chúng ta!"

Vừa dứt lời, Trần Hà nói với Diệp Phong: "Diệp Phong, cậu không thể ở lại nhà họ Tô của chúng tôi nữa, cậu đi nhanh đi, đi càng xa càng tốt, miễn là đừng làm liên lụy đến chúng tôi!"

Tô Khuynh Thành nghe được lời này, lập tức giận đến không nói nên lời.

Mẹ cô lật mặt còn nhanh hơn thời tiết tháng sáu!

"Mẹ, nếu mẹ còn làm như vậy, con sẽ không nhận mẹ là mẹ của con nữa!" Tô Khuynh Thành tức giận nói.

Trần Hà kéo Tô Khuynh Thành sang một bên, nhỏ giọng nói: "Khuynh Thành, con không biết ưu nhược điểm trong đó, Diệp Phong này đã đắc tội một nhân vật rất lớn!"

"Nếu con tiếp tục đi theo cậu ta, tính mạng của cả nhà chúng ta sẽ gặp nguy hiểm!"

Tô Khuynh Thành không kiên nhẫn nói: “Con tin tưởng anh Phong sẽ xử lý tốt chuyện này.”

Nói xong, Tô Khuynh Thành ôm lấy cánh tay Diệp Phong nói: "Anh Phong, chúng ta đi trước đi."

Trần Hà ngăn cản cô, nói: "Khuynh Thành, con không được đi, hôm nay con không được phép đi đâu hết, con phải ngoan ngoãn ở nhà!"

Tô Khuynh Thành kiên quyết nói: “Con muốn đi đâu là quyền tự do cá nhân của con, mẹ không có quyền xen vào.”

"Không được, mẹ nói không được thì là không được, lỡ đâu Thất Tinh Hội đuổi theo thì con phải làm sao đây?"

Diệp Phong cười nhạt: "Trời sập có tôi đỡ, bà sợ cái gì?"

Trần Hà trợn mắt nói: "Giọng điệu cũng mạnh mẽ thật, đó chính là bang Long Hổ và Thất Tinh Hội!"

"Tên nhãi ranh Diệp Phong, để mạng lại đây!"

Đúng lúc này, ngoài cửa nhà họ Tô đột nhiên truyền đến một tiếng hét lớn, một ông già râu tóc bạc trắng bước tới, hoàn thân toát ra uy lực hung hãn, phía sau ông ta có hơn chục đệ tử đi theo, đều mặc đồng phục của Thất Tinh Hội!

Ông lão râu bạc rắng này rõ ràng là sư phụ Vương Hạo, tứ trưởng lão của Thất Tinh Hội, Bạch Minh!

"Là Bạch Minh! Ông ta tới nhanh thật!"

Tô Kiến Nghiệp bị khí thế của Bạch Minh áp đảo, sắc mặt bỗng nhiên tái nhợt, toàn thân run rẩy không thể khống chế!

Trần Hà cũng sợ hãi đến ngây người, vội vàng trốn ở phía sau Tô Kiến Nghiệp.

"Xong đời, xong đời rồi, bọn họ tìm tới nhà rồi, lần này chúng ta chết chắc rồi!" Môi Trần Hà không ngừng run rẩy.

"Anh Phong, nên làm gì đây?"

Tô Khuynh Thành vô thức ôm chặt cánh tay Diệp Phong, chỉ có đi theo hắn thì cô mới có thể cảm thấy an toàn.

Diệp Phong cười nhạt, vỗ vỗ bả vai Tô Khuynh Thành an ủi cô: "Đừng lo lắng, cứ giao cho anh."

Trên mặt Diệp Phong không có một chút sợ hãi nào.

"Diệp Phong là tên nào? Mau ra đây chịu chết đi!"

Trong mắt Bạch Minh phóng ra tia sáng lạnh lẽo, ông ta lạnh lùng nhìn những người trong nhà họ Tô rồi quát lên.

Diệp Phong tiến lên một bước, đi ra khỏi cửa nhà họ Tô, lạnh nhạt liếc nhìn Bạch Minh rồi nói: “Là tôi.”

"Tên ngông cuồng, cậu dám giết đệ tử yêu quý của Bạch Minh tôi! Hôm nay tôi nhất định sẽ giết cả nhà cậu!"

Trần Hà nghe vậy thì sợ ngây người, vội vàng đứng ra giải thích: "Bạch trưởng lão, Diệp Phong mới là kẻ giết người, chúng tôi không phải người một nhà với cậu ta, ông tuyệt đối đừng giận cá chém thớt lên chúng tôi!"

Bạch Minh lạnh lùng nhìn Trần Hà: "Tìm đường chết."

Vừa dứt lời, ông ta giơ tay đánh ra một luống gió mạnh, trực tiếp hất Trần Hà ngã xuống đất!

Diệp Phong nheo mắt lại nhìn Bạch Minh, cảnh giới Đan Kình hậu kỳ, chỉ còn một bước nữa là có thể trở thành Tông sư Khí Kình, ông ta có thể đánh ra một luồng gió nhỏ, nhìn qua thì thấy rất lợi hại, nhưng lực sát thương thì không lớn.

Cơn giận của Bạch Minh vẫn chưa nguôi, ông ta nhìn chằm chằm Diệp Phong nói: "Tên ngông cuồng, hôm nay Bạch Minh tôi sẽ cho cậu thấy cái gì mới thực sự là tàn nhẫn!"

Diệp Phong nhàn nhạt liếc nhìn ông ta một cái, khóe miệng hiện lên một tia khinh thường, cười lạnh: "Ông cho rằng ông là ai?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui