"Ừ, rất đắt, vô cùng đắt." Tần Sở cố ý nói.
"Em biết là không rẻ, nhìn cách đóng gói cũng biết rồi. Có điều, hương vị thật sự ngon, đúng là tiền nào của nấy, đắt tiền cũng không phải không có lý, giống như kem Haagen-Dazs vậy." Hoắc Miên cảm khái.
"Đúng vậy, em tăng ca vất vả, cần phải ăn ngon mới được."
"Anh đã nói vậy rồi thì em sẽ ăn hết phần còn lại." Nói xong, Hoắc Miên ngồi bật dậy, ăn hết bánh bao hấp và sủi cảo tôm còn lại.
Tần Sở dở khóc dở cười.
Ngồi cùng Hoắc Miên một lát, Tần Sở lưu luyến đi về.
Hoắc Miên trở lại phòng làm việc, liền bị Hoàng Duyệt hỏi tới tấp.
"Đàn chị, chị nói mau, người đàn ông đó là ai?"
"Chỉ là bạn bè mà thôi."
"Em không tin, chị nói mau, có phải là bạn trai mới của chị không?"
"Được rồi, anh ấy là bạn trai mới của chị." Cảm thấy không gạt được cô nàng Hoàng Duyệt, Hoắc Miên bèn nói thật.
Hoàng Duyệt vỗ tay cười nói: "Ha ha, em biết là bạn trai mới của chị mà, đúng là cực phẩm. Hai người quen nhau như thế nào vậy?"
"À… bọn chị quen biết nhiều năm rồi." Hoắc Miên suy nghĩ rồi trả lời.
"Vậy là thanh mai trúc mã rồi."
"Coi như là vậy đi."
"Quá lãng mạn rồi. À, có phải anh ta rất giàu không, anh ta làm nghề gì vậy? Em thấy cách đóng gói bữa khuya này là của quán trà gì gì đó, quán trà đó siêu đắt tiền, mỗi lần đi là phải tiêu hơn năm trăm tệ, bữa khuya anh ta mua cho chị ít nhất là một nghìn tệ, nhìn là biết anh ta không phải nhân viên bình thường rồi."
Mặc dù Hoàng Duyệt là một cô nàng ngây thơ nhưng lại rất hiểu biết về ăn uống thời trang.
Cô ấy rất biết nhìn hàng, Hoắc Miên muốn lừa cũng không lừa được.
"À… cũng coi như có chút tiền đi, gia đình anh ấy làm buôn bán nhỏ."
"Là nhà giàu sao?"
"Ừ, là nhà giàu mới nổi." Hoắc Miên trả lời một cách khó khăn, cô không muốn để lộ thân phận của Tần Sở.
Bởi vì quá rêu rao.
Nếu cô nàng này biết Tần Sở là boss GK thì chắc là ngày mai cả bệnh viện đều biết.
"Lợi hại thật, đàn chị, trách không được chị không coi trọng anh pháp y mà y tá trưởng giới thiệu. Thì ra chị có lựa chọn rồi, lại còn xuất sắc như vậy, vừa giàu có vừa đẹp trai, hoàn mỹ ngất trời. Khí chất của bạn trai chị không hề giống nhà giàu mới nổi, nhìn giống quý tộc hơn."
"Em đừng nói ra ngoài, chị không muốn công khai."
"Em biết rồi. Có điều, nếu Ninh Trí Viễn biết chuyện này thì anh ta sẽ tức chết mất. Ha ha, rời khỏi anh ta, chị tìm được một người khác tốt hơn." Hoàng Duyệt cười nói.
"Chị không còn quan hệ gì với anh ta nữa rồi, anh ta cũng sẽ không nhàm chán quan tâm đến chuyện của chị."
"Đúng vậy, nghe nói bọn họ sắp kết hôn, gần đây đang bận rộn chuẩn bị hôn lễ, đến lúc đó Ngô Hiểu Tuyết nhất định sẽ khoe khoang."
Hoắc Miên chỉ cười chứ không phát biểu ý kiến.
Hơn tám giờ sáng ngày hôm sau, Hoắc Miên tan làm về nhà. Tần Sở đã đến công ty nên trong nhà trống vắng.
Hoắc Miên uống một ly rượu, ăn một miếng bánh mì, tắm rửa rồi lên giường chuẩn bị ngủ. Đúng lúc này, y tá trưởng gọi điện thoại tới. Giọng điệu của y tá trưởng cực kì nghiêm túc: "Hoắc Miên, lập tức quay lại bệnh viện."
Hoắc Miên bất đắc dĩ đứng dậy, đón xe đến bệnh viện. Cô biết y tá trưởng tìm cô là vì chuyện tối qua cô tự tiện phẫu thuật.
Lúc Hoắc Miên đến phòng khám bệnh khoa phụ sản, trước cửa phòng đều là đồng nghiệp của cô.
Y tá Lâm Lâm nhỏ giọng nói: "Cô mau vào xem đi, y tá trưởng và giáo sư Ngô cãi nhau, giáo sư Ngô muốn đuổi việc cô."
Sắc mặt Hoắc Miên hơi thay đổi.