Nhật Hoàng đánh giá cô gái này khá dễ thương, nhìn mà muốn bảo vệ.
Quay sang thấy thằng bạn vẫn đang chăm chú nhìn, cậu đánh bốp cái vào vai hỏi
“ Làm gì mà nhìn con nhà người ta ghê vậy? Mà cô gái đó là ai vậy? “
“ Đó là bạn nữ tao vừa mới kể cho mày nghe xong.
“ – Tuấn Duy đáp.
“ Ồ trông cũng khá dễ thương đấy nhở.
Không biết có bạn trai chưa.
“ – Nhật Hoàng vừa dứt câu thì thấy gương mặt kia bỗng tối sầm lại.
Dẫu sao thì Nhật Hoàng cũng là 1 người sát gái.
Một tháng thay 1 cô bạn gái.
Đào hoa, phong lưu là như vậy nên anh hay trốn tiết.
Có ngồi trong tiết thì chỉ ngủ rồi thi thoảng lắm mới nghe giảng thôi.
Khối cô vẫn đổ vì anh chàng này, không hiểu vì sao.
“ Tao chỉ nói vậy thôi chứ chả có ý gì đâu.
Thu lại cái gương mặt khó chịu của mày đi.
“ – Nhật Hoàng vừa nói vừa cười.
Anh nói có vậy thôi mà người anh em chí cốt đã khó chịu ra mặt rồi.
Nghe Nhật Hoàng nói vậy thì gương mặt anh mới trở lại như thường.
Chính anh cũng không hiểu sao mình lại như vậy.
Việc cô có bạn trai hay chưa đâu liên quan đến anh.
Hai người đứng nói chuyện một chút rồi quay về lớp.
Về đến cửa lớp thì tình cờ chạm mặt cô.
Anh bước đi vào nhanh hơn cô 1 bước mà không để ý rằng cô đang có ý định chào mình.
Cũng phải trước giờ anh đâu có để ý đến người khác xem họ như thế nào đâu.
Nhật Hoàng chạy bay chạy biến đi đâu rồi không thấy.
Học cùng 1 lớp nhưng hai người lại cho thấy tính cách đối lập hoàn toàn.
Một người lạnh lùng, một người vui vẻ hòa đồng.
Tiết học vừa rồi Nhật Hoàng cúp tiết đi làm việc riêng nên việc Linh Anh là học sinh mới vào lớp cậu không biết.
Tiết này vào lớp ngồi học chỉ để coi xem bạn học sinh mới như thế nào.
Chạy hộc tốc đến cửa lớp rồi lại bước vào lớp 1 cách bình tĩnh.
Đám con gái thấy thì kêu gào kinh khủng vì chả mấy khi hai nam thần lại cùng ở lớp như vậy.
Cậu khó khăn lắm mới vượt qua đám đông về chỗ.
Phong lưu, đào hoa chi để con gái bám cho giờ thì kêu cứu vô tác dụng nhé!
Nhật Hoàng ngồi về chỗ mà người mệt luôn.
Cậu thấy cái giá của việc đào hoa quá khổ thiệt.
Nói là thế nhưng ánh mắt đã đảo sang chỗ Linh Anh rồi.
Giờ nhìn kĩ cậu mới thấy cô gái này thân hình không phải hoàn hảo nhưng vẫn có 1 nét đặc trưng riêng trên người con gái này.
Cậu mải nhìn mà không biết có 1 cặp mắt nào đó đang nhìn cậu như muốn đem cậu lên nồi nấu.
Không ai khác ngoài Diệp Nhi.
Có vẻ Nhật Hoàng chưa nhận ra điều ấy vẫn cứ nhìn hoài.
Diệp Nhi đành kéo tai cậu lên hỏi 1 câu
“ Nhìn gì mà nhìn như muốn rớt con ngươi ra ngoài thế.
Lâu ngày chưa được nghe ca dao, cải lương hay chưa được tẩm quất.
“
Lúc này cậu nhận thấy có gì đó nguy hiểm đang đến gần.
Đưa mắt lên nhìn thấy Diệp Nhi đang nhìn với 1 ánh mắt “ đầy yêu thương “.
Nhật Hoàng đưa ánh mắt vô tội kiểu như là bạn ý mới đến nên người ta nhìn chút thôi mà.
Tiết học đã vào nhưng Nhật Hoàng nào được yên.
Dù vào tiết học rồi nhưng Diệp Nhi vẫn có cách xử lí cậu riêng.
Quên nói 2 người này là thanh mai trúc mã từ bé nên mọi chuyện về nhau hai người đều hiểu rất rõ.
Nhật Hoàng mang tiếng là đào hoa phong lưu nhưng đối với cậu mà nói thì Diệp Nhi vẫn là cô gái mà cậu muốn bảo vệ hơn cả.
Tạm gác câu chuyện của Nhật Hoàng và Diệp Nhi lại, chúng ta quay về cặp đôi chính người băng lãnh, người dễ thương ngọt ngào.
Dù là bạn cùng bàn nhưng họ vẫn chưa nói chuyện với nhau câu nào.
Ai nấy đều chăm chú làm việc của mình không cần biết đối phương đang làm gì.
Họ cứ im lặng như vậy cho đến hết buổi học.
Ra về Diệp Nhi kéo cô đi liền không thèm quan tâm đến chàng trai bên cạnh mình ra sao.
Nhật Hoàng sau 1 buổi học thì người phờ phạc không nói được gì.
Tuấn Duy thấy vậy thì chỉ cố cười trong lòng.
Thương thay thằng bạn của mình vì vớ phải cô nàng hung dữ như Diệp Nhi.
Anh chợt nghĩ rằng không biết đến khi nào mình mới tìm được người yêu mình thực lòng.
Bây giờ con gái tiếp cận anh chỉ vì cái chức Minh phu nhân.
Nói thẳng ra là đang ngắm đến tài sản gia đình anh chứ không gì khác.
Anh tự nhủ thôi không nghĩ linh tinh nữa rồi kéo thằng bạn ra về.
Đến cổng trường thì thấy Linh Anh đang cười nói với Diệp Nhi.
Nhật Hoàng đang ủ ê vì bị Diệp Nhi giáo huấn 1 trận, thấy cô đang đứng nói cười ở cổng trường thì chạy vội ra đấy, bỏ quên luôn thằng bạn phía sau.
Anh thấy vậy cũng chỉ biết đi theo sau đó.
Diệp Nhi thấy Nhật Hoàng đang chạy đến thì đưa chân đá cho một cái đau điếng.
Linh Anh nhìn thấy chỉ cuời thương thay cho cậu bạn này.
Cô quay sang hỏi Diệp Nhi về cậu bạn này.
“ Cậu ấy là bạn thanh mai trúc mã từ nhỏ của tớ.
Tên Nhật Hoàng.
Tên này đào hoa phong lưu lắm.
Cậu cẩn thận với nó đấy." – Diệp Nhi nói như cảnh báo với cô vậy..