“ Chị này cảm giác bị thứ gì đó trói buộc nó thật khó chịu phải không? “ – Nguyên Minh hỏi cô.
“ Nó thực sự khó chịu nơi đáy lòng.
Tất cả vấn đề trong cuộc sống mà trói buộc cũng rất khó.
“ – Cô trả lời rồi lại nghĩ về cái hôn ước đó.
“ Ha, vậy hôn ước cũng khó chịu thật chứ.
Em không muốn nó chút nào, lòi nó ra là rơi ra biết bao bao vấn đề rắc rối.
“ – Cậu lúc này đang rối bời quá nhiều, lòng nặng trĩu khó diễn tả.
“ Đúng là có hôn ước sẽ lòi ra biết bao vấn đề mà cũng khó xử lắm.
“ – Vấn vương trong lòng giờ đây được nói thành lời.
“ Em đang ước không có cái hôn ước này.
Thật là bực quá đi mất thôi.
“ – Nguyên Minh vò đầu bứt tai, quả thực cậu đang rất khó chịu, muốn xé nát tan cái hôn ước này đi.
“ Giờ thì em phải xem vị hôn thê của em là ai nữa.
Không đến được với nhau cũng mệt mỏi ra phết.
Như mấy người bạn chị ý.
“ – Linh Anh ngửa mặt nhìn bầu trời không một ánh sao như thể đã che lấp đi con đường tình duyên của cô, không chút ánh sáng.
“ Ai cơ chị? “ – Cậu bật hỏi lại cô, không ngờ mấy anh chị lại giống như mình nghĩa họ thoải mái lựa chọn.
Ai mà ngờ hoàn cảnh tương tự như nhau ghê.
“ Em nhớ cái cậu mặt nhìn lạnh lạnh đó không? Là cậu ta đó.
“ – Linh Anh không chắc là em mình có biết tên hay không nữa, đành miêu tả vậy.
“ Là ai ý nhỉ? Để em lục lại trí nhớ xem nào.
“ – Thằng nhóc suy tư một lúc lâu, sau đó reo lên một tiếng hỏi cô có phải là cái anh tên Tuấn Duy không.
“ Ừa là cậu ta đấy.
Em nhớ tên à? “ – Linh Anh hỏi lại em mình.
“ Chị Nhi nói em biết mà.
Con trai lạnh lùng dã man, em có cảm giác khó gần.
“ – Cậu nhận xét khiến Linh Anh nghi ngờ liệu thằng em mình nó đổi tính rồi à.
Mọi khi lên lớp á, ít nói lắm không nói chuyện với ai quá nhiều.
Kể cả mấy đứa bạn thân nó cũng ít lắm.
Tạo cho người đối diện cảm giác khó gần và bí ẩn hơn.
“ Chắc mày không thế à Minh.
Nhận xét xong phải xem lại bản thân mình như thế nào chứ.
“ – Linh Anh phán một câu chuẩn không cần chỉnh.
“ Ơ thì.......” – Thằng bé bị nói chuẩn quá nên không nói được gì.
“ Nhưng em đâu có làm mặt lạnh “
“ Mày làm cái mặt tưng tửng ra thì chúng nó nào dám đến gần.
“ – Linh Anh nói rồi tính gõ đầu em mình nhưng lại nhớ là không nên gõ đầu em.
Đành uýnh nó một phát vào lưng rõ đau.
.
Ngôn Tình Hài
“ Âu đau em.
Chị oánh vậy thốn đến tận xương em rồi.
Hung dữ vậy sau này ai lấy.
“ – Cậu trêu chọc chị mình, thú vui mỗi khi rỗi miệng lại đi trêu.
“ Cũng không đến lượt cưng bình phẩm đâu nhé.
Không ai lấy thì chị đây sống mình cũng được.
“
“ À vậy em đợi đến ngày ý xem như thế nào.
“ – Vừa nói vừa làm cái gương mặt dễ bị ăn đòn đến.
“ Cưng cứ làm như chị sẽ không sống được một mình ý.
“
“ Ồ em chỉ lo thoi, gì mà căng thẳng.
“ – Nguyên Minh lúc này cũng vui vẻ hơn so với ban đầu.
“ À mà cái anh Tuấn Duy ý là như thế nào đó chị? “
Linh Anh lúc này mới nhớ ra là từ nãy chị em cô đã đi lệch vấn đề rồi.
Thôi dẫu sao vừa nãy cũng bớt đi sự căng thẳng phần nào.
Biết bắt đầu từ đâu giờ, chuyện của cậu ta nói ra cũng dài đến tiếng nữa cũng không hết.
“ Chắc em cũng biết cậu ta là cậu chủ Minh gia rồi đúng không? Nhà họ có một hôn ước với....................................!( đã lược bỏ 500 chữ) “
“ Đó câu chuyện là vậy đó.
“ – Sau một câu chuyện về người kế thừa tập đoàn lớn cả nước thì Linh Anh cũng khô miệng luôn.
Công nhận chuyện nó dài viết thành tiểu thuyết cũng được quá chứ lị.
“ Em có cảm giác anh ấy có ý gì với chị hay sao ý.
“ – Thằng bé nói câu đánh thẳng vào tâm lý Linh Anh.
“ Hơ hơ, chắc không phải đâu.
Chị chỉ là người bình thường, còn cậu ấy ở tít trên cao.
Sao xứng được với nhau, mất công lại nói gà rừng hóa phượng hoàng lắm.
“ – Linh Anh miệng từ chối nhưng lòng đang nặng dần về vấn đề tình cảm với Tuấn Duy.
Nguyên Minh kiểu ngỡ ngàng trước câu “ Chị chỉ là người bình thường “ của Linh Anh.
Bình thường mà có giai nó xếp hàng dài chờ theo đuổi.
Nhan sắc nhìn ngọt ngào đáng yêu là vậy thôi, chứ tánh bà ý bình thản đến bất ngờ luôn ý.
Có khi chuyện cấp bách lắm rồi, bà vẫn bình tĩnh sau đó giải quyết vấn đề luôn.
Đôi khi ngồi một mình cũng có thể cười phá lên như vớ phải vàng.
Khi thì gương mặt lại bình tĩnh đến đáng sợ khi cậu lỡ làm gì sai.
Bên ngoài là một kiểu về nhà hóa thành một kiểu.
Mỗi ngày một phong cách thì mới là Linh Anh.
**********
Thông thường mình ra chương mới khá muộn cộng thêm dạo nay mình khá là bận để ôn thi.
Mong các bạn không bỏ theo dõi và cho mình xin lượt tương tác của truyện ạ.
Cảm ơn mn rất nhiều.
Đây cũng là tác phẩm đầu tay của mình, sai sót gì cho mình lời nhận xét để cải thiện cho những tác phầm sau..